Những Bài Thơ
Đôi khi lại có đầu óc làm thơ…
Đôi khi lại có đầu óc làm thơ…
Trọng Sinh Hậu Ngã Thượng Liễu Cá Hỗn Đản重生后我上了个混蛋Tác Giả: A Tịnh 阿净Thể loai: hiện đại, song trọng sinh, trúc mã, sinh tử, ngược, cẩu huyết, HETình trạng: hoànVăn ánChu duy ở 32 tuổi năm ấy bị Trương Sở rượu giá cấp đâm chết , Trọng sinh tới 7 tuổi.Trương Sở ở 34 tuổi năm ấy đâm chết chu duy, áy náy tự sát sau, Trọng sinh đến 9 tuổi.Thần xui quỷ khiến, hai người thế nhưng thành ngựa tre ngựa tre.Cho nhau thổ lộ, quyết định cùng một chỗ lúc sau, chu duy ngẫu nhiên phát hiện Trương Sở thế nhưng cũng là Trọng sinh người, vẫn là giết hắn cừu nhân.Vì thế hết thảy hỗn loạn.Sống chết, Thiên Lôi, cẩu huyết, chú ý tránh lôi.Nội dung nhãn: Trọng sinh bình bước Thanh VânTìm tòi mấu chốt tự: diễn viên: chu duy, Trương Sở ┃ phối hợp diễn: chu tử hằng, tôn phi chờ ┃ cái khác:…
là một vài tình tiết trong quãng thời gian trẻ trâu của tui. Cảnh báo đây chỉ là một dạng chút bầu tâm sự mấy chế cân nhắc.…
hãy viết ra những gì đang nháo nhào trong lòng em, như dòng nước đang dâng trào ngoài khơi xa, để đánh vào bờ cát rồi dần tan biến với lớp bọt biển.…
Đây sẽ là nơi tôi thoả mãn cái sự ngứa tay của mình…
[Oneshot] shouldn't haveCouple: YugBamViết fic: YoungjooThể loại: boy×boyTừ chút ngẫu hứng và ham viết cho dù viết thì tệêêê... =))…
Linh ta linh tinh thôi:))…
Dành cho những kẻ mộng mơ, cho cậu con trai tôi thương yêu...…
" A little thing. "…
Yêu Thầm…
Dành cho mấy thím thích tưởng tượng với crush của mình hay idol mà mấy thím support. Enjoyy 💜…
Các câu chiện ko liên quan đến nhau đâuuuuu…
Thanh xuân năm đó có mình, có cậu, có những yêu thương chẳng thể thốt gọi thành lời…
Gió lướt qua cuộc đời bạn, xoa dịu lòng bạn. Nhưng gió là của trời. Không bất kì thứ gì có thể níu gió ở lại. Cô cũng không ngoại lệ, nhưng cô vẫn cố chấp muốn vươn tay đón gió để rồi tự mình gặm nhấm nỗi đau.P/s: Một chút ngẫu hứng, nghe bạn ấy rap mà không hiểu sao nước mắt cứ tuôn…
trời ơi một chút chỉnh sửa cho tuổi thơ sai trái…
vào một ngày không nắng không mưa, không hẹn mà gặp tớ đã gặp được một điều làm thay đổi cuộc sống của mình. Đó là thứ mà chúng ta luôn dùng nó để giao tiếp với nhau, nó mang đến cho chúc ta một cảm giác hạnh phúc nhưng cũng có khi đau buồn. " Văn chương" là một thứ gì đó khiến chúng ta chìm đắm vào nó một cách vô thức và tớ đã vô tình đắm chìm vào nó rồi thật hối hận khi không thể gặp điều đấy sớm hơn. Và sau đây là một tác phẩm giống như một thể loại hồi kí khi một lần ngẫu hứng viết về một cô gái nhút nhát nhưng cũng rất tự tin, mạnh mẽ nhưng cũng rất yêu đuối và người con gái đấy chính là tớ. Liệu cậu có thể dành chút thời gian của mình để đọc những dòng bọc bạch này của tớ không?…
đưa cậu vào con đường khám phá tâm trí và trái tim tớ.một chút trải lòng và vài bài thơ tớ đã viết cho tình đầu.nơi để tớ lưu giữ những con chữ của riêng bản thân.…
Em ăn thịt hay là ăn cỏ. Không Em ăn anh.…
Mỗi người đều thường trực trong mình một "chất người nghệ sĩ", nhưng không biết phải thế hiện nó thế nào. Đâu nhất thiết phải viết một bài hát hay nhảy một vũ đạo, chơi một loại nhạc cụ mới gọi là nghệ sĩ? Nghệ sĩ cũng là một nhà văn, nhà thơ và văn chương cũng là bản nhạc, một bản nhạc làm dao động lòng người, đưa con người đi khắp nơi, xuyên thời gian, không gian.Nếu phải tìm một bản nhạc hay nhất, tôi sẽ chọn văn chương. Bởi khi đến với văn chương, người nghệ sĩ mới tự do để trái tim dẫn dắt và mang đến cho người đọc biết bao giai điệu cảm xúc với nhiều cung bậc.Writer: Cloudy…
Tôi là 1 Bạch Dương ..Tôi ham ăn ..Tôi 17 tuổi ..Tôi vụng về ..Nếu cậu cảm thấy cô đơn hãy đến với tôi !!Tôi vẫn luôn ở đây .. bên cạnh cậu ..Hãy đọc và cảm nhận !Cảm ơn <3…