[Đoản Văn] Mộng Thanh Xuân
Ở đây tuyển tập các câu chuyện đời người. Lặt vặt cuộc sốngTình yêu thanh xuân Oán hận một ngườiThuở xưa tiếc nuối-Chính là một việc bạn không thể nhớ. Nhưng lại có người khiến bạn không quên.…
Ở đây tuyển tập các câu chuyện đời người. Lặt vặt cuộc sốngTình yêu thanh xuân Oán hận một ngườiThuở xưa tiếc nuối-Chính là một việc bạn không thể nhớ. Nhưng lại có người khiến bạn không quên.…
Tác giả: Hà GiaThể loại: trùng sinh, thanh xuân vườn trườngNote: Truyện tự sáng tácTình yêu là một thứ cảm xúc rất tuyệt vời. Yêu và được yêu là một chuyện cỡ nào hạnh phúc, và có lẽ rằng nhiều người cũng đã được cảm nhận nó một cách sâu sắc. Nhưng mà ngoài cái cảm xúc lâng lâng đó ra thì chúng ta còn có những cảm xúc nào nữa không? Chẳng lẽ lúc nào cũng vui vẻ, lúc nào cũng sung sướng hay sao? Tất nhiên là không thể nào rồi, vì tình yêu cũng là những đắng cay, đau khổ, có những cảm xúc này thì nó mới có thể gọi là một tình yêu trọn vẹn được. Và vì sao khổ sở là thế nhưng chúng ta vẫn không thoát khỏi nó? Thật là khó hiểu.Đến với câu chuyện của tôi, mọi người sẽ được nếm trải một khoảng thời gian đầy những khung bậc cảm xúc khác nhau.…
Hạ Yên Yên - nữ sinh trung học bất ngờ xuyên không vào cuốn tiểu thuyết "Đích Nữ Hạ Gia" chỉ sau một câu chửi nữ phụ phản diện. Nhưng chớ trêu thay, cô lại xuyên không vào ngay nhân vật nữ phụ ác độc mà cô vừa chửi - Hạ Ngữ Yên - bị nam chính bỏ rơi, người nhà bị cô hại chết thê thảm, đến cuối cùng phát độc mà chết.... Sao tôi lại xui xẻo đến mức xuyên không vào nhân vật vừa ác vừa thê thảm như vậy chứ....…
Anh đẹp trai, anh giàu có, anh có xe xịn, công việc của anh ổn định, lương cao. Người ngoài đánh giá anh thẳng thắn, cương trực, nghiêm túc trong mọi việc. Nhưng cứ hễ nói chuyện với cô, thì anh trở nên rất cảm tính, đôi lúc còn rất trẻ con. Anh không thích lấy vợ, anh ghét nghe phụ nữ càm ràm về việc gần đây họ mập lên hay việc bàn là bị hỏng. Nhưng đã có lúc khi đang nhìn cô, anh nghĩ, nếu cô có ở bên cạnh anh rồi càm ràm cả ngày rằng bàn là bị hỏng thì anh nghĩ vẫn sẽ rất ấm áp.…
• Đây là truyện teen đầu tay của bọn mình, mong các bạn đọc ủng hộ và cho ý kiến ạk…
Tình yêu không phải là tội lỗi là một món quà có người thì thấy là sự chữa lành cũng có người thấy là sự ghê tởm Tình yêu là sự bù trừ khi một người mang nhiều vết thương còn một người thì muốn chữa lành những vết thương đóMột bác sĩ mang lại sự sống cho người dânMột thiếu úy mang lại sự an toàn cho người dân…
Cho Phép Tớ Làm Ánh Dương Nhỏ Của Cậu Nhé?! Nghe tên truyện là thấy "gà bông" ròi, truyện được viết dưới góc nhìn của cô em tên Hạ Dương (vụng về và đần độn) đã cảm nắng cậu bạn cùng bàn tên Minh Vũ (đẹp trai và ngầu lòi) Dù sao thì câu chuyện cũng xoay quanh hai cô cậu học trò lần đầu tiên học cách để ý bạn nào đó. Tí tởn, trẻ trâu và ngốc nghếch, nhưng lại siêu siêu dễ thương. Những câu chuyện nhỏ, cảm xúc say đắm, ngất ngây đầu đời mà trong sáng, đáng nhớ biết bao. Qua câu chuyện nhỏ này, bạn đọc phải chăng sẽ tìm thấy mình thời xưa cũ (nếu bạn đã qua tuổi "cảm nắng") hoặc cũng có thể nhận ra hoàn cảnh mình ( nếu bạn đang ở tuổi "cảm nắng") và cũng có thể là khám phá ra bản thân trong tương lai (nếu bạn chưa từng "cảm nắng") Vậy đó, biết đâu tình cảm khó gọi tên mà Minh Vũ và Hạ Dương dành cho nhau lại vẽ nên một chuyện tình tươi sáng và tràn đầy nắng ấm thì sao?! Liệu bạn đọc có hứng thú? Tác giả rất lười biếng, lịch ra chương không cố định, nhưng thường là 2-3 ngày sẽ có một chương, mong cả nhà ủng hộ \\\-\\\…
Không ai đoán được số phận của mình.Hôm nay bạn cười ngày mai bạn khóc cũng là lẽ thường gặp. Hôm nay bạn là người được tất cả nể trọng ngày mai cũng có thể rơi vào vực thẳm.Thế sự vô thường, hỷ nộ ái ố ai mà không gặp chỉ là đừng đánh mất bản thân, đừng đánh mất nhiệt huyết. Có những chuyện chẳng bao giờ có thể quay lại vậy thì hãy chấp nhận và tiếp tục bước đi như nó vốn có. Khi mạnh mẽ, khi yếu đuối, khi vui vẻ, khi đau buồn hãy cứ là chính mình 😑😑😑😑😑…
Hãy chọn lựa.Cô gái ấy không biết nên lựa chọn như thế nào,Một cách hợp lý để giải quyết vấn đề,phải làm sao đây,Chọn Tình yêu (thứ đại diện cho Thiên thần),Vật chất (thứ đại diện cho Ác quỷ)hay là một thứ khác.…
Tên truyện: Câu chuyện cổ tích của anh và emTác giả: Dương MạnThể loại: tình cảm, cổ tíchNguồn ảnh: design từ CanvaTình trạng: đang tiến hànhTrích đoạn:- Tại sao ngươi lại nghiên cứu nước hoa?- Hoa thì thơm, nếu chọn đúng những loại hoa phù hợp để tạo ra tinh dầu độc nhất thì cũng như con người, nếu chọn đúng người, đúng mùi hương mình thích thì đấy là tình yêu độc nhất.Author: NGHIÊM CẤM MANG TRUYỆN ĐI EVERYWHERE!!!!!!!!!!!…
Chuyện về tình yêu đầu cấp 3 của hai học sinh từ hai trường chuyên của thành phố, về những nỗi nhớ, những bâng khuâng đan xen cùng lo lắng thi cử, bài vở và đôi khi là cả những áp lực từ sự kỳ vọng quá lớn. Một tình yêu chân thành, ngọt ngào và rất đỗi bình yên, giản dị. Chỉ là sự bồng bột cùng tính háu thắng của hai đứa trẻ con vẫn đang học yêu, học cách trưởng thành cùng những áp lực đồng trang lứa đã đưa đẩy một đoạn tình cảm sớm đi vào ngõ cụt. Họ lạc nhau giữa thời tuổi trẻ tươi đẹp, để rồi sau này khi đã ở nơi xa xôi hai phương trời lại chợt bàng hoàng nhận ra giữa bộn bề cuộc sống, nỗi nhớ kia vẫn chưa từng một lần ngủ yên...…
Một câu chuyện đầy đáng yêu nhưng không kém phần drama của hai bạn nhỏ. Và cả hai sẽ luôn đồng hành, nắm tay nhau, an ủi đối phương để bước đi trên con đường trưởng thành của cả hai. Dương: "Em chính là vì sao trên bầu trời tăm tối của cuộc đời anh mà anh hằng đêm ước nguyện để có được và điều đó đã thành sự thật"Kiều: "Anh ấy như đại dương sâu thẳm, êm ái vỗ về em bé tâm hồn của em - nơi em được thoải mái là chính mình, được anh ôm vào lòng che chở và an ủi"HOÀN TOÀN KHÔNG CÓ THẬT TẤT CẢ CHỈ LÀ TRÍ TƯỞNG TƯỢNG PHONG PHÚ CỦA TÁC GIẢ…
Kể về mối tình đầu đơn phương của nữ chính, cô yêu thầm anh và chờ đợi anh vì lời hứa năm xưa. Cho đến khi cô gặp lại anh thì đã quá muộn rồi.…
Người ta thường nói, khi còn sống không nếu giữ, chết đi đừng tiếc thương.Tình cảm em dành cho anh, anh mãi mãi không hiểu và không muốn hiểu.Em yêu anh nhưng anh lại cho đó là thứ dơ bẩn.Em thương gia đình nhỏ của chúng ta nhưng anh thì không. Anh luôn tránh mặt mẹ con em. Tại sao vậy?Anh không yêu em nhưng mà con của chúng ta nó vẫn cần một người cha.Anh chán ghét em vì lấy em làm cô gái anh yêu rời xa anh.Em biết nhưng em vẫn cố gắng níu giữ.Trên chiếc giường của chúng ta... anh với một cô gái ấy.Ánh mắt anh hờ hững và vô tâm đến vô cảm.Em mang theo nỗi tuyệt vọng chạy ra ngoài và một chiếc xe lao đến cướp đi mạng sống của em.Em không muốn nhưng...Số em đã tận...Bìa creadit by Kyo of darkparadiseteam…
Thanh Xuân Của Phổ Phổ Tớ.Tác giả: Jiahtn…
tuổi học trò đúng là rất đẹp , đẹp khi có những người bạn và....có anh.....…
Dưới ánh nắng dịu nhẹ, gương mặt của Nam bỗng trở nên dịu dàng vô cùng.Tôi thậm chí còn có thể cảm nhận được sự ôn nhu trong đôi mắt màu trà ấy."Anh Thảo."Ngay khi tôi đang thất thần, Nam bỗng cất tiếng gọi.Tôi không nói gì ngoài tiếng đáp lại. Nam cười, cúi đầu xuống, đặt gương mặt đẹp trai lên vai tôi, miệng kề tai, nói một lời.Trong lớp học lặng im, không gian rộng lớn không còn ai ngoài hai chúng tôi, lời nói của Nam đã biến một cảnh sắc bình thường trở thành một hồi ức đặc biệt trong câu chuyện tuổi học trò của tôi. "Tao cảm thấy tao thích mày."3/12/2022…
Văn ánAnh là một chàng trai bình thương giữa muôn người, anh không nổi bật cũng chẳng có gì khiến người ta say mê. Anh bước vào thế giới của tôi như một cơn sóng, đến thật nhanh và đi cũng thật nhanh Nếu có người hỏi tôi về thời thanh xuân của mình tôi sẽ cười đáp lại họ rằng:-Thanh xuân của tôi gói gọn nó lại thì chỉ có 1 cái tên "Hải Thiên" Đây là đứa con đầu tiên của mình, văn phong vẫn con non nớt, chưa biết cách dùng từ, cốt truyện không quá hấp dẫn, mình cần vài lời khuyên từ mọi người…
Truyện: [Thanh Xuân] Khi Anh Già ĐiThể loại: Đam Mỹ - Thanh Xuân Vườn Trường - Ngọt Sủng - Thanh Mai Trúc Mã.Sủng Thụ, Lưu Manh Công × Tạc Mao, Nhược Thụ@Tác Giả: Thiên Quân Lâm Uyên.★Văn Án:Đồng hồ kêu lên hai tiếng tích tắc, tích tắc.Chỉ dựa vào hai tiếng kêu đã khiến cho người ngồi trong căn phòng rộng lớn sợ hãi, bởi vì đối với người nọ hai tiếng đấy chính là tiếng gọi của thời gian, là điềm báo sự kết thúc dần dần của một kiếp người.An Triết yêu một người, yêu rất sâu đậm, yêu rất nhiều năm. Cậu yêu người đấy từ lúc còn trẻ đến tận về già và yêu đến khi mặt trời không còn chiếu về Trái Đất xanh thẳm nữa.…