Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
đây là góc nhìn của 1 nhân vật phụ , yad hầu hết các bộ AllViet [Vietnam] thì nhân vật ít được đề cập đến thậm chí bị bỏ quên đó là ..phải rồi , là Việt Minh đấy ..cùng xem dưới cái góc nhìn xàm xí đú của Việt Minh là những chuyện phi lí gì nhé !Lưu ý : chuyện dựa trên 1 số bộ harem , All tôi đọc được . Không liên quan tới lịch sử //chuyện không có ý chê bai hay kì thị bất kì ship nào , chỉ là giải trí //[ Just kidding ][Có chửi bậy ]…
Một ngày không đẹp trời, China xuyên không, thế quái nào hắn xuyên vào nam nhân độc ác trong tiểu thuyết, còn là vợ cả bị nam chính ruồng bỏ, cuộc đời bất trắc khiến hắn chỉ muốn chạy trốn khỏi mấy thứ tào lao quỷ quyệt này.Đi cùng với hắn còn có Vietnam, một kẻ thù không đội trời chung. Tuy nhiên hai người buộc phải hợp tác để chống lại cái cốt chuyện xàm xí này…
Starting:Tôi đã mua một otome game.Nghe thật buồn cười, vì trước giờ tôi vẫn luôn theo đuổi hình ảnh là một cô gái nghiêm túc, lãnh cảm. Nhưng khi lướt qua những quầy hàng second-hand ở chợ đồ cũ, tôi vô tình đánh mắt lên một đĩa video game hơi bụi bặm, phía trên là hình ảnh của một vài chàng trai với những bông hoa hồng vây quanh. Và có gì đó nữa, thôi thúc tôi chạm vào. Tôi nhặt đĩa game lên. Giời ạ, otome game, number-one-trong-list-những-thứ-tôi-phải-tránh."Vòng xoáy tình yêu chốn thượng lưu", đó là tên của đĩa game. Ew, khiếp. Ai lại có thể đặt một cái tên ngu ngốc thế này cơ chứ.Tôi đem nó về nhà. Cho vào cái đầu DVD đã cũ. Bật lên. Ô, opening nghe cũng tạm. Một lố trai đẹp từ từ hiện ra, cùng với, ugh, một đống hoa hồng. Đảo mắt. Kiểu gì game này cũng dở hết biết cho xem.Warning:- Có thể chứa ngôn từ gây thù ghét, thô tục, hình ảnh gây khó chịu,... Cân nhắc trước khi xem.- Truyện không chứa bất kì chi tiết nào liên quan đến lịch sử, không có ý xúc phạm các quốc gia hay bất kì cá nhân nào khác.- Tính cách và cuộc đời của các nhân vật đều do author quyết định.- Hãy hành xử văn minh, có chừng mực. Vui lòng không sử dụng ngôn từ gây thù ghét trong mục comment, đặc biệt đừng xúc phạm đến các reader khác.- Chứa incest, chứa incest, chứa incest, điều quan trọng nhắc lại ba lần.Điều muốn nói chỉ có bấy nhiêu, chúc các bạn có một trải nghiệm vui vẻ.Truyện chỉ được đăng trên Wattpad.…
art by me Jirou Ryu (fb)về cậu học sinh CHs cá biệt tên là DongLao vô tình xuyên vào cuốn tiểu thuyết AllVietnam thanh xuân vườn trường với vô vàng khó khăn chờ đón…
Tự cung tự cấp. Tự biên tự diễn.Giang hồ, cổ trang Việt Nam.Nữ lãnh đạm, trọng tình, nam quật cường, si tình.Sủng, một chút ngược.HE.Tóm tắt nội dung: Nữ chính Mạc Tử Như Nguyệt từ khi sinh ra đã bị gắn danh "họa tinh", cả gia tộc ghét bỏ, chỉ vỏn vẹn hưởng được năm năm đầu đời ấm áp tình thân bên Mẫu thân. Sau khi Mẫu thân qua đời, nàng một lòng muốn sớm hoàn thành mọi việc dang dở để rồi cũng đi tới bên kia gặp lại Mẫu thân. Tâm nguyện của nàng luôn là "Nguyện những người bên cạnh ta vĩnh viễn hạnh phúc", chưa một lần tư tưởng đến hạnh phúc của bản thân mình, luôn cổ hủ cho rằng thấy người ta hạnh phúc, nàng đương nhiên cũng sẽ nếm được chút mùi hạnh phúc. Một ngày kia Lãnh Dạ hắn xuất hiện, tỉ mỉ chăm sóc, yêu thương vô hạn, tình nguyện vô điều kiện những yêu cầu của nàng. Mạc Tử Như Nguyệt cảm thấy hạnh phúc, một thứ hạnh phúc khác biệt hoàn toàn so với trước đây. Nàng bắt đầu động tâm, nhưng nàng thật sự không muốn mở lòng ra. Số mệnh của nàng vốn dĩ là không thể nào hưởng hạnh phúc không phải sao? Vậy nàng cần gì phải miễn cưỡng chính bản thân mình để rồi lại nhận lấy tổn thương. Căn bản miễn cưỡng cũng không phải phong cách của nàng, mà tổn thương chính là điểm chí mạng của nàng. *Chú ý: Truyện chỉ đăng trên wattpad của Ruth Panda*…
Thánh Tông Hoàng Đế lên ngôi năm mười tám tuổi, không ngừng cải cách chính sách trị nước, tổ chức thi cử tuyển chọn nhân tài, trọng dụng quan lại thanh liêm, thẳng tay trừng phạt kẻ phạm tội bất kể địa vị. Dưới thời Hồng Đức, dân chúng đời sống ấm no, trên đồng bông lúa trĩu nặng, khói bếp nghi ngút vươn lên những mái nhà san sát.Trong Nam Hoa Kinh của Trang Tử - chương Nội Thiên - thiên Đại Tông Sư, trích phần hỏi đáp giữa Nam Bá Tử Quỳ và Trang Tử: "kỳ vi vật vô bất tương dã, vô bất nghênh dã, vô bất hủy dã, vô bất thành dã, kỳ danh vi anh ninh". Dịch nghĩa là "đã là vật thì không lúc nào không đưa, không lúc nào không đón, không lúc nào không hủy, không lúc nào không thành, tên nó là anh ninh" (một số bản dịch là oanh ninh). Nếu đọc một câu này thì sẽ không hiểu rõ, nhưng đọc cả đoạn đối thoại của Nam Bá Tử Quỳ và Trang Tử sẽ thấy ý Trang Tử là: muốn dạy Đạo cho người có tài thánh nhân nhưng không có đạo thánh nhân thì phải gạt thiên hạ, gạt vật và gạt sống ra ngoài lúc đó mới thông suốt Đạo, thông suốt rồi có thể thấy được một điều duy nhất còn tồn tại là đúng đắn. Cho nên anh ninh (chạm yên - Nhượng Tống dịch) nghĩa là tiếp xúc với ngoại vật mà không bị dao động và vẫn giữ được tinh thần bình thản điềm đạm. Đây cũng là tinh thần phá án được duy trì xuyên suốt mạch truyện, luôn giữ vững tinh thần và đầu óc không để nó bị loạn bởi những vật xung quanh, cuối cùng là tìm được hung thủ.Một số chi tiết, nhân vật và địa điểm trong truyện là hư cấu, những sự kiện có thật trong lịch sử s…
thứ 5tôi vẫn sẽ cố thử lại với bộ này=)+Truyện thuộc bản quyền của tôi+ thể loại Đam Mỹ, bác nào ko ưng có thể out+ truyện hoàn toàn là trí tưởng tượng của tôi, ko dính dáng gì tới lịch sử hay chính trịchúc mí bác đọc vui vẻ.sự thật..... nó là một sự thật tàn khốc..______________" Thầy! Thầy!! cho em hỏi cái này nhá!"_ _" trò cứ hỏi đi"__" gia đình của thầy có mấy người vậy?"__".."__" à, thầy có làm chút bánh, trò ăn rồi học bài đi nhé, thầy có chút việc phải đi"________________" thầy! thầy!! sao thầy hay cười thế?"__" vì thầy luôn vui nên thầy mới cười đấy"__" vậy niềm vui của thầy là gì?"__" thầy có chút việc, lần sau sẽ trả lời"________________" thầy ơi! em nghe nói thầy bị bệnh. thầy có ổn không ạ?"__" haha! chỉ là cảm thôi, trò làm gì mà lo thế"__" vậy thì tốt quá, vậy mà cậu ta dám nói là thầy bị bệnh sắp chết"__".."__" chắc trò ấy nói vậy để em lo rồi đi thăm thầy thôi"__" em cũng nghĩ vậy!"________________"thầy.. bây giờ em mới hiểu được cảm giác của thầy.."__" em biết được cảm giác khi hiểu được sự thật.. sự thật này.."__".."__" e-m không- ức! mu-ốn biết"__" hức!"______________________…
( bìa méo liên quan >:) ) tại thế giới game nổi tiếng ' Union ' , có 1 nhóm ng chơi đã trở thành huyền thoại. Tên của họ là CHs ( vt tắt của countryhumans) . họ là nhóm học sinh tiểu học đã thân thiết với nhau từ bé, cùng với sense của mỗi ng, họ đã chạm đến đỉnh cao nhất của game. thế nhưng, sự kiện chết người đó đã khiến ' Union ' chấm dứt hoạt động. nhóm bạn thân thiết cũng chia xa... 6 năm sau. Vietnam giờ đã là học sinh trung học phổ thông. cậu lần nữa đăng nhập vào thế giới mới là ' ReUnion ' , rồi có cuộc hội ngộ với người trai nọ... anh ta là China - đồng đội của cậu khi còn ở CHs, là bạn thanh mai trúc mã, và cx là ng đã chết 6 năm trc. liệu China là hồn ma điện tử, hay thứ gì khác...? giao giữa thực tế và trong game, liệu nhóm CHs có đc hồi sinh hay ko?...…
-Xin chào,tôi là Việt Hà.Còn đây là em trai của tôi Việt Sơn Đông.Chúng tôi đến từ bộ lạc [Đông Dương].Đây là cuộc sống của chúng tôi ở trường học quốc tế "Countryhuman"…
tôi vã quá thôi quý vị à..=)KHÔNG CÓ Ý XÚC PHẠM BẤT KÌ QUỐC GIA HAY VÙNG LÃNH THỔ NÀOthế thôi, nếu bạn muốn ở lại thì let's gooooVăn án..em rũ mi mắt, mặc kệ cái thân xác quặn lên từng cơn, em đi về phía mặt trời, em muốn nhìn nó thật kĩ dẫu cho mắt em nhói lên vì ánh sáng gay gắtEm thích nắng, em cũng thích mưa nhưng mà em lại chẳng thể ngắm nó thêm rồi..Em thật sự mệt mỏi, bao gánh nặng rồi xiềng xích...Lắm lúc em thấy mình cũng thật nực cười, cớ gì lại cứ cố gắng lao đầu vào ấy, có lẽ là vận mệnh, có lẽ là nhân duyên?Em cũng chẳng biết. em nghĩ vậyLúc đó, em ngã người ra sau, em nghĩ, mệt mỏi như vậy, thế thì, hủy diệt điEm ngã vào cái ôm của gió trời nhưng em ơi, nó chẳng thể giữ được em...Em hé mắt, thứ em muốn thấy là mặt trời thế nhưng lại chỉ gặp một mảnh đỏ gay mắt, à đây là đầu của ông anh em ấyEm biết ông ấy chẳng ưa gì em, mà đâu chỉ anh ta, chẳng ai quý em cả, em biết điều đó mà..Ấy vậy mà cớ gì, cớ gì hỡi anh..?Cớ gì, nước mắt anh cứ rơi, em nhìn anh, nhìn cái cách anh khóc cho em sau mà đau đớn quá, anh à..Bỗng nhiên VietNam lại muốn cười, lúc em còn sống thì chẳng ai quan tâm, khi em khao khát yêu thương nhất họ lại chẳng nhìn lấy một cái, ấy vậy mà, khi em buông xuôi hết thảy lại khóc vì em?Thật là quá mỉa mai đi.....ê ê mấy pà, cái này tự nhiên nó nhảy plot á =)…