Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
poster by: LiA_BTStác giả:sorminknhân vật : joy,lee hyun woo,...* #302 -khoa học viễn tưởng•sep,oct*----nói về 2 xứ sở kỳ lạ và 2 thế giới song song giữa loài người và loài sinh vật lạ đến giờ vẫn là một bí ẩn đối với các nhà khoa học, về cô nàng joy / sooyoung cùng nhóm bạn trong chuyến thám hiểm lạc vào một thế giới mới, và anh chàng lee hyunwoo- với dòng máu ma cà rồng củng với ký ức đáng sợ... , hai người họ với 2 dòng máu trái ngược liệu họ có đến được với nhau?#sormink…
"Công tước, xin đừng giết tôi."Xẹt- Thanh kiếm đâm vào tim Lottle"Kết thúc rồi ư?"Chip chip-Tôi tỉnh dậy, căn phòng trước mặt vô cùng quen thuộc, không mất nhiều thời gian tôi nhận ra đó chính là căn phòng tôi đã ở khi trở thành Nữ công tước. Thông qua Lucy, người hầu gái thân thiết của tôi, tôi biết rằng mình đã tái sinh một ngày sau đêm tân hôn với Công tước Lanlel. Nhưng thực ra tôi và anh cưới nhau vì chính trị, ở đây chẳng có tình yêu gì cả. Chỉ là tôi chỉ quan tâm đến anh ấy mà thôi. Kiếp trước vì cứ bám lấy anh nên tôi trở nên xanh xao dưới bàn tay anh. Kiếp này tôi thề sẽ không yêu anh nữa, tôi sẽ tuân theo hợp đồng hôn nhân cho đến khi nó kết thúc.'Anh yêu em, Lottle'"Anh yêu em, Lottle Rosep"- Anh ấy vừa nói yêu tôi sao? Không thể tin được. Tôi nên làm gì trong tình huống này?…
Anieo bị 1 tổ chức khoa học bắt cóc vào chính ngày sinh nhật lần thứ 8 của mình, họ đã làm thí nghiệm lên người cô bé 8 tuổi ấy 1 cách tàn nhẫn. Ngoài Anieo còn có 1 nhóm những đứa trẻ cũng bị bắt tới tổ chức này để làm thí nghiệm nhưng sau cùng những đứa trẻ đó đều chết gần hết vì không chịu đựng nổi. Sau này chỉ còn lại Anieo và 1 đứa bé nữa tên Doyle nữa là còn sống và thoát ra ngoài được. Điều gì sẽ đến với Anieo khi đã thoát ra ngoài?(Đây là 1 bộ tiểu thuyết đầu tay của mình nên có lẽ sẽ có vài sai sót, rất mong mọi người dành chút thời gian đọc và nhận xét. Cảm ơn mọi người rất nhiều!):3…
- Sống như nào là sống tuyệt vời? Là sống cố gắng làm vừa lòng người khác để được họ khen là người tuyệt vời; hay sống một cuộc sống theo ý mình, chỉ cần không làm điều sai trái thì dù người khác có nói gì mình vẫn vững tin? Nếu được chọn lựa chắc ai cũng muốn sống theo ý mình, nhưng thực tế thì liệu mấy ai dám bơ đi những lời đàm tiếu bên tai.- Tình yêu như thế nào là khắc cốt ghi tâm? Là tình yêu cuồng nhiệt, rực lửa, nhưng cũng như ngọn lửa, bùng lên rồi lại lụi tắt, chỉ còn những tro tàn kỷ niệm; hay là tình yêu êm đêm, nhẹ nhàng để rồi khi năm tháng qua đi, tình yêu của họ vẫn không thay đổi.…
*CHƯƠNG MỚI UPDATE MỖI THỨ NĂM HÀNG TUẦN NHÉ MỌI NGƯỜI*Trước khi đến được cái kết từng được tác giả của nó viết đi viết lại tới ba mươi chín lần, Giã Từ Vũ Khí đã kể một câu chuyện vừa chân thật vừa dị thường về chiến tranh và tình yêu. Trên nền những nỗi kinh hoàng chiến trận - máu và cái chết trên chiến trường, trong xe cứu thương, ở bệnh viện, những cuộc rút chạy kiệt quệ và rã rời - tình yêu giữa Frederic Henry, một trung úy quân y người Mỹ trong quân đội Ý và Catherine Barkley, một nữ y tá người Anh, vẫn nảy nở đầy lãng mạn và quả cảm, dẫn đường cho họ ra khỏi cuộc chiến cho dù điều ấy có nghĩa là gì và rốt cuộc số phận có để họ được bên nhau hay không.Giã Từ Vũ Khí có viết về Thế chiến thứ nhất, nhưng hoàn toàn không định chú tâm miêu tả cả quy mô lẫn mức độ tàn phá của nó, không định tạo ra một khúc tráng ca đậm chất sử thi. Trái lại, nó tràn ngập những chi tiết nhỏ nhặt, những hội thoại đời thường. Nó tập trung hơn vào cuộc sống vẫn diễn ra song song với cuộc chiến, cái cuộc sống nơi nhân tính được nuôi dưỡng chứ không phải bị triệt tiêu. Nó là tác phẩm best seller đầu tiên của Hemingway, và nhiều năm sau đã trở thành kinh điển."Hoàn hảo... một kiệt tác của lời văn, hình ảnh và cảm xúc." - Guardian"Tiểu thuyết Mỹ xuất sắc nhất thoát thai từ Thế chiến thứ nhất." - Amazon.com…
Hải Dao Miên là một cô gái mười bảy tuổi, tuổi trẻ kiêu ngạo, bồng bột cũng thật cố chấp nhưng đầy tình cảm. Từ bé Hải Dao Miên đã sống cùng bà ngoại, bà nói với cô cha mẹ cô đã mất, cô đã quên đi sự thiếu hụt tình cảm này. Nhưng rồi khi cô mười bảy tuổi, người bà nuôi cô lớn lại xa rời cô, bà mất. Sau đó, một người đàn ông lại tới đón cô, vì ông là bố cô. Hải Dao Miên mệt mỏi, cô sợ hãi.Thứ cô phải đối mặt thật lớn, phải làm sao đây ?…
Shin-Ryujin, 1 học bá có tiếng trong trường với tính cách điềm tỉnh và ít nói. Hwang-Yeji, 1 cô gái nổi tiếng với gương mặt xinh đẹp và tính cách năng động.Yeji khá ghét cô học bá kia. Một lần bị trap và uống say đã khiến cuộc đời cô bị đảo ngược!…
GIỚI THIỆUMột:Mối quan hệ của Lam Diệu Dương và Nghê Lam có chút vi diệu. Nói thế nào nhỉ? Lam Diệu Dương cho rằng Nghê Lam là một bình hoa, không có tài năng, còn không biết xấu hổ quấn lấy anh.Lam Diệu Dương: "Quên rồi phải không?"Nghê Lam: "Ừ."Lam Diệu Dương: "Cô không biết xấu hổ bò vào phòng tôi tính giở trò để kiếm một vai chính, bị tôi dứt khoát ném ra ngoài, còn nhớ rõ không?"Nghê Lam: "....."Lam Diệu Dương: "Không nhớ rõ thì tìm kiếm tin tức giải trí, tìm tên cô và tôi."Nghê Lam: ".............."Lam Diệu Dương: "Muốn diễn xuất cũng không có diễn xuất, muốn chăm chỉ cũng không chăm chỉ, làm cái bình hoa di động cũng không an phận một chút, cô cho là bước vào giới diễn viên nghệ sĩ dễ như vậy sao? Nói đi, lần này bò vào đây là muốn làm gì?"Nghê Lam: "Tôi là đi vào."Lam Diệu Dương: "Trọng điểm là muốn làm gì?"Nghê Lam: "Mượn máy tính của anh dùng một chút."Lam Diệu Dương: "Để làm gì?"Nghê Lam: "Tìm tên anh cùng tên tôi, sau đó hack đi."Lam Diệu Dương: "........"Hai:Lam Diệu Dương: "Cộng đồng mạng thân mến, mong mọi người đừng đề cập tới chuyện lúc trước Lam Lam bị đuổi ra ngoài nữa, tôi theo đuổi cô ấy cũng cực kỳ vất vả."Cộng đồng mạng: "Đừng đùa nữa."Lam Diệu Dương: "Các anh chị phóng viên thân mến, sự thật lúc trước là như vầy, tôi và Lam Lam là cãi yêu mà thôi."Đám chó săn: "Đừng đùa chứ."Lam Diệu Dương: "Lam Lam, bảo bối, em yêu, nếu không như vậy đi, anh bò lên giường của em, em quăng anh ra ngoài, anh mời phóng viên tới chụp lấy lại mặt mũi cho em được không?"Nghê Lam: "..."Lam Diệu Dương: "N…