Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
421 Truyện
Hai Mùa Thu

Hai Mùa Thu

39 8 11

"Giữa chúng ta là một mùa thu,và cả khoảng cách của hai thế giới."Mùa thu năm ấy, An Thư nhặt được một phong thư trên chiếc ghế gỗ số 12 trong công viên. Những dòng chữ gửi cho "người chưa từng gặp" mở ra một mối liên hệ kỳ lạ - hai con người chưa từng chạm mặt, nhưng lại trò chuyện qua giấy mực như đã quen từ rất lâu.Mỗi lá thư là một lát cắt của thời gian, nơi những khoảnh khắc bình thường trở nên quý giá. Nhưng càng gần nhau qua câu chữ, An Thư càng nhận ra người kia dường như không tồn tại trong cùng một dòng thời gian với mình."Mùa Thu Trên Ghế Số 12" là câu chuyện về một tình yêu vắt ngang qua hai bờ thực tại và hư vô, nơi khoảng cách không chỉ tính bằng bước chân, mà còn bằng cả một đời người. Và đôi khi... những lời hẹn ước chỉ có thể hoàn thành ở một mùa thu khác, trong một kiếp khác.…

My Story

My Story

25 2 1

Thể loại : ừ thì thêm vô kinh dị chứ cũng không hẳn đâu.....nghiêng về trinh thám, tâm lí hơn...Tình trạng :....chờ đi..Giss sẽ ráng lếch...Tóm tắt nội dung:....dạ đọc đi rồi biết ạ ;w; đừng kêu Giss phải tóm tắt...lười lắm _(:3TZ…

Thiếu Nét

Thiếu Nét

11 0 11

Tôi nghĩ sở hữu một lưỡi cắt tâm lý cùn như vậy có khi lại hay. Kiểu như ngu si hưởng thái bình vậy. Nếu anh nhạy bén quá, cái gì anh cũng thấy, thì khả năng rất cao anh sẽ thấy những cái anh không muốn thấy. Thấy những cái không muốn thấy không phải là tệ, nhưng thấy chúng quá sớm thì có.…

ÁM ẢNH THUẦN KHIẾT ( Lily-Eyed Madness )

ÁM ẢNH THUẦN KHIẾT ( Lily-Eyed Madness )

46 16 4

"Sự thuần khiết không phải lúc nào cũng là ánh sáng - đôi khi, nó chính là cái bóng phản chiếu sự méo mó nhất trong lòng người." Sau một tai nạn xe khiến cha mẹ cậu bé Rin tử vong, cậu bị sang chấn tâm lý nặng và xuất hiện các dấu hiệu hoang tưởng, ảo giác nhẹ. Được chuyển vào một bệnh viện tâm thần tư nhân cao cấp, Rin - một đứa trẻ 15 tuổi với vẻ ngoài như thiên thần - lại khiến nhiều bác sĩ gặp khó khăn vì sự im lặng tuyệt đối. Đến khi bác sĩ Mizuki - một bác sĩ nữ trẻ tuổi, nổi tiếng tận tâm với bệnh nhân trẻ - tiếp nhận điều trị, điều kỳ lạ bắt đầu xảy ra. Mizuki bị cuốn hút bởi sự im lặng dị thường của Rin, đôi mắt như hồ nước không đáy, và những câu nói thì thầm lúc nửa đêm tưởng như không thật. Cô bắt đầu cảm thấy... được hiểu. Được cần. Và rồi, cô không còn biết đâu là điều trị - đâu là sự lệch lạc trong chính mình.Khi dấu hiệu giữa họ vượt khỏi ranh giới, bệnh viện bắt đầu có những vụ việc kỳ lạ: bệnh nhân mất tích, nhân viên phát điên, những đoạn ghi âm không ai dám phát lại. Và cuối cùng, chỉ còn Mizuki và Rin - trong một "trò chơi tâm trí" đầy mơ hồ và bệnh hoạn. Một ám ảnh u tối giữa hai linh hồn méo mó - thuần khiết hay lệch lạc?…

[Tản Văn]

[Tản Văn] "Đạo Hàm" Cuộc Sống

21 4 1

Nếu như "gia đình" và "giới tính" là hai cụm từ tách biệt không song hành cùng nhau thì hay biết mấy..---Tác giả: Rùa hóng gió - QuýBìa: Rùa hóng gió - QuýQuản lí kiêm ăn hại: Rùa hóng gió - Margaur…

Thích cậu không lẽ cũng là do tình cờ

Thích cậu không lẽ cũng là do tình cờ

236 16 11

Hôm kia tôi gặp một chú thỏ, hôm qua tôi gặp một chú nai, còn hôm nay tôi gặp bạn...…

Người bạn cõi âm

Người bạn cõi âm

14 3 1

Đã bao giờ bạn nhìn thấy ma hay thắcmắc về những sự kiện huyền bí mà bạn nghi ngờ có bàn tay ma quỷ nhúng vào.Bạn có thấy những nhân vật lịch sử ẩn danh với những sức mạnh vật lý mạnh kinh khủng chỉ trong phút chốc và không có thời giải.Mọi thứ đó đều khiến ta nghĩ tới 1 thế lựcvô hình ấy, chúng có đang điều khiển ta.Bạn có muốn thấy chúng?Thật không may khi tôi bị tách biệt khỏi thế giới của 1 cậu bé bình thường khi đôi mắt tôi có thể nhìn thấy được sự hiện diện của chúng xung quanh.Xa lánh và lẻ loi một mình dù ở đâu đinữa.Nhưng cho đến 1 ngày tôi thấy bóngdáng cô bé ngồi trên mép sông, dáng người nhỏ nhắn với mái tóc cắt ngắnnhưng sao bộ váy ấy lại ướt hết khôngchỉ bởi nước mà còn dịch màu đỏ dướichân váy cô ấy.Kì lạ!Nhưng khi mắt tôi và cô ấy bất chợt đốinhìn nhau....tôi chợt nhận ra.Cô ấy không còn là người.…

Hai năm thứ năm của một đứa trẻ

Hai năm thứ năm của một đứa trẻ

37 4 3

"Cuộc đời của tôi đã trôi qua mất một phần ba, tôi bây giờ đã 20 tuổi. Sẽ chẳng có gì lạ khi người nào chẳng vậy. Nhưng sẽ ngạc nhiên lắm khi nói tôi bây giờ mới được sống. Một phần ba cuộc sống của tôi phải san sẻ cho một người chẳng biết tên, chẳng biết mặt. Tôi chỉ đứng đó nhìn người lạ đó sống thay phần đời của tôi như một khán giả xem một bộ phim về chính mình. Tôi là Như và... tôi là An."…

Mở đầu

Mở đầu

2 0 2

Khởi đầu tốt đẹp, bắt đầu cho vòng quay số mệnh vĩnh cửu ....."A, đây là đâu?"Ý chí sinh tồn mạnh mẽ, loài người nhỏ bé chỉ có thể dựa dẫm vào nhau....."Chúng ta cùng hiệp lực vượt qua chỗ này"Nỗi sợ vô hình...." Làm sao có thể có sinh vật này tồn tại trên Trái Đất ?? Không thể nào!!??"Nỗi sợ ăn sâu trong huyết quản dần dần ăn mòn bản tính nhút nhát của con người..."Mau chạy!!"Sự bất lực trước cảnh yếu đuối của bản thân..."Chết tiệt, ngõ cụt"Niềm hy vọng loé sáng trong đầu kẻ sát nhân"Mày đang tính giết tao sao?"Dã tính sinh tồn sau hàng vạn năm của con người một lần nữa được thắp lên"Ha ha ha, chúng ta là điên rồi, bị điên rồi!"Ngày x tháng ySóng thần dâng trào, núi lửa dần hoạt động, phá huỷ hơn một phần ba diện tích của loài người, hơn một nửa dân số bị thiệt mạng, xuất hiện nhiều loại sinh vật ăn thịt người, nổi loạn, bạo động, con người một lần nữa phải đấu tranh sinh tồn trước hàng vạn cá thể khác, giành lại hệ sinh thái đứng đầu cho loài người…

SỰ CỨU RỖI CỦA TÌNH YÊU

SỰ CỨU RỖI CỦA TÌNH YÊU

0 1 2

Tác phẩm xoay quanh Seo We_1 cô gái có quá khứ bất hạnh luôn cố gắng nỗ lực không ngừng để mong có được hạnh phúc thật sự. Cô lấy nụ cười để làm vỏ bọc cho bản thân và luôn tự mình gắng gượng. Tuy vậy, điều kì diệu đã xảy đến trong cuộc đời cô. Cô đã gặp được những người thật sự quan tâm và yêu thương cô thật lòng đến nỗi chính bản thân cô cũng không thể tự mình xác định tình cảm của bản thân. Liệu rằng tình cảm cô dành cho họ thật sự là gì? Là tình yêu giữa hai cá thể, tình yêu giữa những người thận trong gia đình hay đơn giản chỉ là một tình bạn đẹp!…

Ký Ức Mùa Xuân

Ký Ức Mùa Xuân

5 2 1

Có những người đi qua tuổi trẻ như một cơn mưa đầu mùa - ngắn ngủi, nhưng khiến ta nhớ cả đời.Tám năm trước, họ gặp nhau vào mùa xuân. Một ánh nhìn vội vàng, một lời chào chưa kịp nói, một mối quan hệ chưa kịp bắt đầu... đã vĩnh viễn bị bỏ lỡ.Tám năm sau, định mệnh sắp đặt họ gặp lại trong một vụ án. Ký ức tưởng ngủ quên bỗng sống dậy, buộc cả ba con người - người bỏ đi, người ở lại, và người bị quên lãng - phải đối diện với những gì đã đánh mất.Mối quan hệ giữa họ chưa từng bắt đầu, nhưng cũng không kết thúc một cách trọn vẹn.Ký Ức Mùa Xuân là một lát cắt về tuổi trẻ: nơi nỗi nhớ kéo dài hơn thời gian bên nhau, và tình cảm thật sự luôn quay về, dù có muộn đến đâu.…

Bạn Gái Tôi Là Ly Hồ !

Bạn Gái Tôi Là Ly Hồ !

151 1 1

Vào 1000 năm trước vào thời chiến quốc xa xưa , yêu quái luôn hoành hành khắp nơi chỉ duy nhất loài Hồ ly là vẫn còn sống sót sau chiến tranh ác liệt kéo dài nhiều thế kỷ giữa Pháp sư Midoriko và Yêu quái . Tại thời kỳ đó xuất hiện một con Hồ ly chín đuôi rất đẹp với viên Hồ Linh ngọc trên giữa trán như một linh vật hiếm , người ta gọi nó là Cửu Vĩ Hồ , nó thường sống trong một ngôi đền cổ cuối làng , một ngày khác pháp sư giỏi nhất trong làng Midori quyết định thu phục và giết nó , trong lúc hai bên tranh đấu phép thuật viên ngọc giữa trán nó đã văng ra , viên ngọc là Linh thần của nó vì vậy khi viên ngọc rơi mất nó đã biến mất theo Lạc tới một thế giới hoàn toàn kỳ lạ , vì không biết là đâu nó cư xử như một con thú hoang . Bổng chốc Cửu Vĩ Hồ đã trở thành một cô gái cực xinh đẹp hoang dại , đi khắp thành phố không mảnh vải che thân . Cô đã gặp một cậu thanh niên trẻ cực boy Yue , tình huống khó xử đã bắt cậu phải chăm sóc cô gái nhỏ tuổi này không thời hạn...…

Anh có mãi nắm tay em?

Anh có mãi nắm tay em?

15 0 3

Hạnh phúc là những thứ ta bắt gặp mỗi ngày nhưng lại không để ý đến. Ta cứ loay hoay mãi trong vòng tròn đi tìm hạnh phúc để rồi khi nó qua đi ta lại nhắc đến chữ "giá mà" thay cho sự hối tiếc muộn màng.Anh và cô cũng vậy, họ yêu nhau, làm mọi thứ vì nhau nhưng khi sóng gió ập đến, họ trở nên yếu đuối, vô định và vô tình lạc mất nhau...Liệu, cái kết nào cho cuộc tình của họ?…

[Parade's End Fanfiction] Let Me Down Slowly, But Let Me Rise

[Parade's End Fanfiction] Let Me Down Slowly, But Let Me Rise

60 15 3

Có những cái tên, khi thốt ra, liền gợi nên hình ảnh của một đời người - không phải đời thường, mà là đời trải qua giông bão, hào quang, cay đắng, và cả những quyết định khiến lịch sử ngoái lại.Và cái tên ấy là Sylvia Tietjens.Người phụ nữ ấy, ở kiếp trước, từng bị gọi bằng nhiều danh xưng - từ "phu nhân kiêu kỳ" đến "người đàn bà phá hủy hôn nhân của chính mình". Nàng sống giữa ánh đèn của xã hội thượng lưu Anh Quốc đầu thế kỷ XX, với những bữa tiệc, chiếc váy lụa thượng hạng, và cả những lời đàm tiếu không bao giờ dứt. Và rồi, chiến tranh, mất mát, những sai lầm không thể cứu vãn đã khép lại đời bà trong cô độc và ân hận.Nhưng trong câu chuyện này, mọi thứ bắt đầu khác đi - vì Sylvia... sống lại.Sống lại trong chính thân xác mình, ở khoảnh khắc mọi thứ vẫn còn có thể thay đổi. Sống lại với ký ức của một kiếp đầy lầm lỡ, nhưng cũng với một ý chí mới: sẽ không để lịch sử lặp lại.Nàng không còn là Sylvia chỉ biết dựa vào nhan sắc và dòng dõi. Nàng chọn giữ chồng - Christopher - không chỉ bằng lời thề hay danh dự, mà bằng tình yêu và sự thấu hiểu mà trước đây bà chưa từng thử. Nàng học cách bảo vệ gia đình mình giữa thời cuộc hỗn loạn, chống lại cả định kiến của giới thượng lưu, và thậm chí... xoay chuyển những sự kiện tưởng chừng đã được định sẵn.Câu chuyện này không chỉ là về một phụ nữ được trao cơ hội thứ hai, mà còn là về sức mạnh của ký ức, về cách một con người - dù sinh ra trong thời đại nào - cũng có thể thay đổi số phận nếu đủ can đảm nhìn thẳn…

Này! Đồ bạo lực...

Này! Đồ bạo lực...

4,008 128 26

Cô là chủ nhà trọ mà cậu đang ở, vừa xinh đẹp lại nấu ăn ngon nhưng lại vô cùng bạo lực, nhiều lần làm cho cậu đau đầu. Quen cô lâu ngày, cậu mới biết cô có hai người ba và hai người mẹ, cuộc sống của cô cũng thật đặc sắc.Cậu là khách trọ may mắn thuê được căn phòng với giá rẻ, tuy rằng là thiếu gia của tập đoàn lớn. Dưới ách áp bức của cô chủ nhà trọ nơi cậu ở, cậu chẳng biết từ lúc nào, trong lòng hình thành cảm giác hưởng thụ ách áp bức đó, cậu còn tự nhủ, chỉ mình cậu sẽ chấp nhận điều đó, ngoài cậu ra thì không ai có quyền được chấp nhận.…

Nỗi đau chàng để tôi mang

Nỗi đau chàng để tôi mang

80 12 2

Những bức thư này, tất cả chúng, tôi đều viết để gửi anh, nhưng tôi chẳng thể gửi, tôi chẳng biết anh ở đâu... Chàng à, anh ở đâu đấy? Nói cho tôi đi, tôi nhờ gió gửi đến anh! Tôi nhớ anh, nhớ nhiều lắm, tôi cất nỗi nhớ ấy vào tận đáy trái tim, nhưng giờ không được nữa rồi, nó quá lớn, quá lớn để trái tim tôi có thể chứa đựng hết được... Quay về với tôi đi, được không?…

She With Her

She With Her

4 1 1

Một chuỗi mắt xích đối thoại giữa những màu tính cách khác nhau (hoặc trái nhau). Cô ấy và cô ấy. Họ sống trong cùng một căn nhà, cùng nhau nói về tình yêu, nghĩ về cuộc đời và vén bức màn chắn phơi bày những mảng tối sâu xa trong tâm hồn.…

Trăng Lạnh Đáy Sương ( TIỂU THUYẾT TỰ VIẾT )

Trăng Lạnh Đáy Sương ( TIỂU THUYẾT TỰ VIẾT )

39 9 9

Dưới tán cây bồ đề, hòa thượng đứng im lặng, ánh mắt chăm chú nhìn vào bức tường đỏ cũ kỹ, nơi những vết nứt như ghi lại dấu vết thời gian. Trong khoảnh khắc tĩnh lặng, tâm hồn chợt xao động, hình bóng người hắn yêu hiện lên rõ ràng trong tâm trí. Dù đã từ bỏ tất cả để tìm đến Phật pháp, nhưng nỗi nhớ vẫn không thể dập tắt, như những chiếc lá bồ đề nhẹ nhàng rơi xuống, mang theo cảm giác không thể quên. Những chiếc lá vàng úa khẽ rơi, chạm nhẹ lên vai áo như lời thì thầm của gió. (giọng yếu ớt, đôi mắt hướng lên tán bồ đề)"Nếu có kiếp sau, ta chỉ muốn được sống dưới bóng cây này... cùng nàng, mãi mãi bình yên."(bàn tay run rẩy vuốt nhẹ lên gương mặt hắn, giọng nghẹn ngào)"Thiên Thiên, bồ đề này chứng nhân cho ngàn kiếp luân hồi. Nhưng chàng biết không? Trong hàng vạn chiếc lá rơi... không chiếc nào quay trở lại cành."Gió khẽ lay động, mang theo hương hoa thoang thoảng, nhưng chẳng thể xoa dịu sự đau thương giữa họ. Đôi mắt hắn rưng rưng, hai giọt lệ vươn trên má."Nếu ngày ấy ta không chọn con đường này... liệu chúng ta đã khác?""Thế gian này chưa từng có chữ 'nếu'... cũng như trái tim ta, chưa từng dành chỗ cho kẻ lạc đường."…

Chìm Vào Một Tình Yêu Không Hồi Kết

Chìm Vào Một Tình Yêu Không Hồi Kết

9 3 3

Vào mùa hè năm ấy, tôi gặp cậu trong một khoảnh khắc nhất thời. Nhưng, tôi đã lỡ thích cậu ngay từ lúc chúng ta chạm mắt nhau rồi. Thích thầm cậu hai năm trời, chẳng biết tên của cậu là gì cả, chỉ thầm thương ở trong lòng. ________Đầu năm học, thầy chủ nhiệm thông báo có học sinh mới chuyển đến. Cậu ấy là Lê Minh Đức, học sinh cá biệt nhưng nhà rất giàu và cũng rất đẹp trai. Tôi chợt liếc mắt lên, thân hình ấy, giọng nói ấy thật quen thuộc đến mức tôi không thể diễn tả được cảm xúc của mình lúc này. Cậu ấy ngồi cùng bàn với tôi, dáng vẻ lưu manh này khiến lũ con gái trong lớp chẳng rời khỏi mắt. "Tại sao cậu lại chọn ngồi cùng bàn với tôi?" Tôi khẽ hỏi cậu bạn một hồi lâu. "Chọn ngồi cùng cậu thì còn có lí do? Không phải là chúng ta đã quen biết từ trước sao?"Tôi ngạc nhiên, trợn tròn mắt. Bốn chữ "quen biết từ trước" này khiến tôi suy nghĩ cả buổi học, ngẩn ngơ chẳng có chữ nào vào đầu cả. Có lẽ nào, cậu bạn tôi thầm thương hai năm trước bây giờ lại xuất hiện? Không thể nào, tôi phải tìm hiểu. Thật khó để xác định, vì khi ấy tôi còn chả biết tên của cậu là gì thì lấy đâu ra bằng chứng để xác minh là đúng hay không đây? ________"Vì sao lúc đó anh vẫn nhớ mặt em?""Không biết, chắc do trí nhớ thông minh?""Vậy tại sao anh lại chọn ngồi cùng bàn với em?""Hửm, thích thôi. Lúc đó anh không quen ai cả, em là lựa chọn tốt nhất rồi đó vợ à."…

Tâm Tình Năm Mấy Mươi

Tâm Tình Năm Mấy Mươi

39 8 8

Người lớn lúc nào cũng hiện hữu trong dáng vẻ đầy bận rộn, áp lực cùng những suy tư khó hiểu. Hồi còn bé, em chỉ thấy được sự hào nhoáng bên ngoài của ba mẹ, sự thoải mái của cô dì, sự tự do của chú bác hay sự lấp lánh của anh chị. Bởi thế em lại có một ước muốn sâu sắc - đó là trưởng thành. Em, một đứa trẻ vẫn còn sống dưới cái nôi an toàn của cha mẹ, sự quan tâm săn sóc của người lớn nên chẳng thể hiểu được cái vất vả, cực nhọc mà người lớn cố giấu phía sau nụ cười mỉm kia. Ấy vậy mà chỉ khi chạm chân tới cái tuổi mươi mấy đôi mươi, em dần cảm thấy sợ hãi hai chữ "trưởng thành", hai chữ mà em đã cố chạy theo năm xưa. Em vẫn thích sự lấp lánh, hào nhoáng, tự do tự tại của việc làm "người lớn" nhưng em lo mình không thể giấu đi những áp lực, khó khăn hay thử thách.Nói lo nói sợ là thể nhưng em vẫn phải lớn mà, và em chấp nhận việc em sẽ lớn, sẽ đi làm, sẽ tự lo cho bản thân và sẽ chẳng thể làm cô bé mè nheo của ba mẹ nữa. Và em cứ lớn, cứ lớn dần theo thời gian. Qua ngày này năm nọ, em đã không còn là một đứa trẻ vô tư chạy nhảy giữa cánh đồng xanh, thỏa sức đắm mình trong làn nước biếc hay nằm vắt vẻo trên cành cây. Em sẽ trở thành một thiếu nữ mới lớn, một cô nàng nhiệt huyết, một người phụ nữ lạnh đạm hay một người vợ, người mẹ của gia đình. Nhưng mà từ từ khoan đã, em vẫn chưa đi hết chặng đường ấy đâu, bây giờ em vẫn đang là một cô gái đầy nhiệt huyết, rực cháy với tuổi thanh xuân tươi đẹp của mình. Nhưng em vẫn có những tâm tư, suy nghĩ thầm kín mà em c…