
![[Idea] Deus Ex Machina Không Hát](https://truyen247.pro/images/idea-deus-ex-machina-khong-hat-377403485.webp)
[Idea] Deus Ex Machina Không Hát
"Nếu một người đàn ông giống hệt mày xuất hiện trong cuộc đời mày, liệu mày có yêu anh ta không?"Chà, đó là một câu hỏi đáng để suy ngẫm.Người yêu đời, yêu bản thân thường sẽ trả lời là "có". Và ngược lại, những kẻ vô vọng với việc tìm lấy một điểm sáng trên con người mình thường lắc đầu bảo "không".Với cá nhân Dương Vũ Ngọc Lam - cô không mất quá nhiều thời gian để đưa ra một câu trả lời lấp lửng nhưng chu toàn mọi ý - như ấn tượng về cô trong mắt mọi người, đại khái ấy là: "Không chắc, nhưng sẽ thật tuyệt nếu có một tri kỷ hiểu mình đến như vậy"....Khép mắt, mở mắt, và Dương Vũ Ngọc Lam thấy được---Anh ta,Deus Ex Machina của riêng cô.Như cái bóng soi qua một chiếc gương, như mảnh phân thân tách rời từ bản thể.Một "Dương Vũ Ngọc Lam" khác đang đứng đó, mỉm cười.Warning: Selfcest cực mạnh, nhiều nhân vật có vấn đề về tâm thần, bối cảnh tương lai gần, giả tưởng.Độ tuổi thích hợp: 17+…
![[Oneshort][Seulrene]Đồ Gấu Ngốc🐻🐰(Tạm Drop)](https://truyen247.pro/images/oneshort-seulrene-do-gau-ngoc-tam-drop-238614676.webp)
[Oneshort][Seulrene]Đồ Gấu Ngốc🐻🐰(Tạm Drop)
Ad làm biếng mô tả nên cứ vào đọc sẽ biết😂Nếu ad viết không hay thì m.n góp ý kiến ạ vì là lần đầu viết Fic.…

NÀY EM CÔ GÁI TRONG TÔI
Cố lên nào cô gái tất cả rồi sẽ ổn. Đừng lo vì em vẫn còn tôi, tôi sẽ ở đây đằng sau em này, khi em quay đầu lại sẽ vẫn thấy tôi. Này em cô gái trong tôi.…

Nhà tù, nắng và em | fanfic | | Kim Taehyung|
"Tôi là một người có quan điểm kỳ lạ và từ trước đến nay chẳng có một ai có thể thay đổi, vậy mà cô bé ấy có thể?"...........Fic đầu tay của mình có sai sót gì mọi người thông cảm ạ…

Văn hoá thứ ba
Thanh niên 21 tuổi Lý Văn Vĩ luôn cảm thấy mình là cái gì đó to lớn hơn cái hoàn cảnh hiện tại, mặc dù bạn ấy xuất thân từ một gia đình lao động ở Chợ Lớn. Cho đến khi thế giới cậu ấy bị thay đổi hoàn toàn khi cậu được đề cử sang Mỹ hỗ trợ dự án của công ty.Cuộc đời ở New York tưởng chừng như mơ cho đến khi COVID càn quét các quận của thành phố. Khi các nước khác trên thế giới lần lượt đóng cửa biên giới và áp đặt lệnh giới nghiêm, cậu buộc phải về nhà chỉ sau 3 tuần và sau đó làm 3 công việc để nuôi giấc mơ trở về Mỹ.Khi chỉ thị 15 lên chỉ thị 16 cũng là lúc Vĩ phải trải qua khoảng thời gian thất nghiệp dài nhất trong cuộc đời, cùng lúc biến cố ập đến gia đình Vĩ. Vĩ không biết liệu ước mơ đó có đang dẫn cậu ta vào một vòng luẩn quẩn của sự hứa hẹn và nỗi thất vọng, hoặc giấc mơ đó chỉ là cách duy nhất để cậu ấy đi đến miền đất hứa, nhằm thoát khỏi sự hạn chế của ngôi nhà Vĩ đang ở. Trong gia cảnh bất biến giữa cuộc đời vạn biến, Vĩ biết là để tìm được câu trả lời đó, thì phải đánh cược hạnh phúc hiện tại, mà cũng không muốn bỏ cuộc mà quay về vạch xuất phát.Trong gia cảnh bất biến giữa cuộc đời vạn biến, chỉ có trái tim và não bộ của Vĩ là kim chỉ nam châm quyết định hướng đi.…

| Di Chân x Hiểu Ức | When Autumn Whispers
"Even if it takes all night or a hundred yearsNeed a place to hide, but I can't find one near"…

NICE TO MEET YOU
Giá ngày đầu nói câu thương nhau.…

- 𝐘𝐨𝐮 𝐚𝐫𝐞 𝐦𝐲 𝐧𝐮𝐦𝐛𝐞𝐫 𝟎 -
Đúng thật người đời có câu, nhìn vậy nhưng không phải vậykhông ai biết được quá khứ, con quỷ bên trong chúng ta là ai nếu như chúng ta cứ đắp một lớp da thật dày ở bên ngoài.Liệu pháp luật có được thực thi? Sự trong trắng của em có được lấy lại?Tình yêu đôi lúc thật mãnh liệt, ai ai mà chả thích sự mãnh liệt đó? nhưng có phải lúc nào cứ yêu là tốt? Chúng ta phải biết phân biệt rõ tình yêu và ham muốn nó khác nhau như thế nào. Đọc fic để tìm hiểu thêm 🎙️22/9/2021…

Boss Cưng Chiều Bà Xã Đại Nhân
Sủng, H+, ngược…

Chúng Ta Từng Gặp Nhau Phải Không?
Kì nghỉ hè năm ấy, An Hạ gặp một chàng trai tên Phong, người sẽ cùng cô trải qua năm cuối cấp ba, cùng cô qua những năm tháng đại học và cùng cô trưởng thành.Một lần tình cờ, khi cô đang cứu chú mèo bị người treo lên cây, cô đã gặp Phong, chàng trai có ngoại hình điển trai và cách ăn nói dí dỏm. Sau lần gặp định mệnh ấy, cả hai không hề cho đối phương cách liên lạc nhưng cậu vẫn tìm được trường mà cô học, là một trường cấp ba bình thường ở tỉnh lẻ.Khi cả hai đã thân với nhau hơn, cô mới mạnh dạn hỏi cậu:"Chúng ta từng gặp nhau phải không?"Phong chỉ cười mà không nói gì.Kí ức về lần gặp ấy cô vẫn nhớ, còn hình bóng về bạn nam kia cô rất mông lung. Nhưng sau nụ cười của cậu mà cô dường như chắc chắn hơn cho những suy đoán của mình về cậu con trai kia.…