Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Nàng, thủ đoạn độc ác thần y độc nữ, một sớm xuyên qua thành xú danh rõ ràng phế tài, kết quả sẽ như thế nào? Phiên thiên? Vẫn là phúc mà? Hắn, thần bí khó lường Vương gia, tuyệt sắc quyến rũ, thế nhân đều biết hắn giết phạt quyết đoán, máu lạnh vô tình, lại duy độc sủng nàng như cuồng ma. "Ngươi này biểu tình là tưởng giúp bổn tiểu thư thử một lần mới luyện chế độc dược sao?" Mỗ tà ác nữ lãnh mắt thoáng nhìn, đạm nhiên nói. "Nương tử, ngươi xác định sao? Muốn cởi quần áo sao?" Mỗ nam khóe miệng mỉm cười, khớp xương rõ ràng tay sớm đã chuẩn bị ổn thoả.https://truyentiki.com/minh-de-tuyet-sung-nghich-thien-than-y-doc-phi.25476/…
Giới thiệu truyện:Tên truyện: [edit]Bệ Hạ Cứ Muốn Lấy Thân Báo ĐápTác giả: Phi PhùThể loại: Ngôn tình cổ đạiNữ cường, 1v1, Nữ giả nam trang, Sảng văn, Ngọt sủng.Giới thiệu:"Là con trai giả thì đã sao? Thân nữ nhi vẫn có thể khuynh đảo càn khôn."(Truyện 1v1 ngọt sủng, sảng văn. Nữ chính vừa điên vừa bệnh kiều, tàn nhẫn đến mức bản thân cũng phải e dè VS Nam chính nhạy cảm, cẩn trọng, hay suy diễn lung tung và một lòng một dạ bao che cho người thương.)Tiêu Ngọc một sớm xuyên không, trở thành "đích tử" của Nhiếp Chính Vương nước Càn. Để bảo toàn mạng sống, nàng đành nối gót con đường gian thần của phụ thân, trở thành vị Tiểu Nhiếp Chính Vương tai tiếng lừng lẫy.Nàng phải thức khuya dậy sớm, ngày ngày nơm nớp lo sợ. Ban ngày thì uy hiếp quần thần, tối đến lại phải khai thông tư tưởng cho vị tiểu hoàng đế tự kỷ. Cuộc sống phải nói là thê thảm vô cùng, chỉ mong hoàng đế nhỏ mau trưởng thành để mình có thể công thành thân thoái, an hưởng tuổi già.Ấy thế mà chẳng biết đã sai ở đâu, tiểu hoàng đế càng lớn lại càng "lệch lạc".Hồi nhỏ thì cứ ôm chân nàng khóc thút thít, lớn lên rồi thì lại hoàn toàn trái ngược...Năm tiểu hoàng đế Quân Dung hai mươi tuổi, chàng đột ngột trở mặt, nhốt vị Thái phó mà mình hằng kính trọng vào tẩm điện.Tiêu Ngọc: "Bệ hạ, Người muốn làm gì?"Quân Dung nhìn nàng, nghiêm túc nói: "Thái phó vì trẫm mà nhiều năm chưa thành gia, trẫm thấy áy náy trong lòng..."Tiêu Ngọc: "Nói thẳng vào vấn đề đi!"Quân Dung khẽ cười: "Thái phó luôn nghĩ đến giang sơn xã tắc, đến…
Những tin mà mình đăng lên là gom lại từ all các nguồn khác nhau Cập nhật hàng ngày những tin tức mới nhất về EXONếu bạn có ý định đem bài mình đăng đi đâu thì ok vẫn được. Nhưng đừng quên ghi CR nhé ^^~Ngôi nhà EXO luôn chào đón tất cả EXO-L…
Collab with: Kouya, Hoa Rẻ Quạt-Iris Domestica, love suicideThể loại: Kinh dị giật gânPhim: Đêm Trăng MáuLưu ý: Truyện có sử dụng bản dịch từ Bakur Rii từ chương 107 tiểu thuyết, đã xin phép và được sự đồng ý, vui lòng đừng đem đi lung tung.Được đăng tải trên Wattpad và Mangatoon/NoveltoonĐọc được thì đọc, không đọc được thì cố mà đọc để tôi lấy view:)______________________________________Trăng đỏ rực treo đầu ngọn cột âm linhGió rít nghẹn như lời quỷ gọi nhân sinh.Thành phố hóa tro, tiếng khóc vang từ mộLũ ác quỷ đội da người lặng lẽ rìnhThịt người thối giữa vườn hoa rụng đầu sớmCổng địa ngục mở toang từng phút, từng canhNgười giết người trong mê man quỷ ámKhông tin nổi chính tay mình giết ai nhanhChỉ còn bốn đứa, máu khô chưa kịp sạchMắt đục mờ vẫn dò xét nhau hằng đêmNhưng giữa địa ngục không có ai là bạnNgoại trừ người cùng gánh chịu tiếng gọi đêm.…
Khoa học kĩ thuật ngày càng phát triển, môi trường ô nhiễm, con người lười biếng.Đều nói... Ông trời không tặng không ai thứ gì. Thực chất là giao dịch được này mất kia. Khoa học phát triển không ngừng dần làm con người không còn khả năng hấp thu năng lượng đất trời. Thấy tiểu thuyết tu chân nội công pháp thuật các loại sao? Không có lửa làm sao có khói? Chẳng qua giờ đây con người đã mất đi khả năng đó mà thôi.Nhưng... Cái gì cũng có ngoại lệ của nó.Lê Văn Ninh xuất hiện như một cái bug to bự khiêu chiến Thiên Đạo. Thiên Đạo đang tính kế loại bỏ nàng thì nàng đã bị kẻ khác rước đi rồi. Mà bản thân kẻ đó cũng là một cái bug to không kém. Thôi kệ đi...*vẫy khăn* Từ đây chúng ta chia xa, đi luôn đi nhé, xóe!!Ở một nơi xa xôi nào đó, Lê Văn Ninh dốc sức nhặt tiết tháo, làm tròn bổn phận của một nữ phụ : Phò tá nam nữ chính thống nhất thế giới !*Ngươi muốn ta phá hoại tình cảm của nam nữ chính ư? No no ta còn chưa muốn bị vầng sáng nhân vật chính chọc thành lỗ toàn thân đâu*____________________________________________________________Hủ Lão xin trân trọng giới thiệu 'Xuyên Qua Làm Nữ Phụ' : -Tác giả: Hủ Lão -Bìa: Hủ Lão -Thể loại: Xuyên Không, Dị Giới, Nữ Phụ, truyện Hủ Lão…
Một người tốt nghiệp đại học sinh, về đến nhà hương sau, ngoài ý muốn phát hiện trong nhà kiểu cũ radio có thể tiếp thu đến một cái khác tiên hiệp thế giới thanh âm, hơn nữa có thể đem tiên hiệp thế giới vật phẩm bắt được trong hiện thực tới.Vì thế, mượn dùng với tiên hiệp thế giới vật phẩm, chu vũ bắt đầu rồi ở quê hương hạnh phúc sinh hoạt.Dưỡng dưỡng hoa, đủ loại thụ, mấy chỉ động vật vây bên cạnh.…
Tác giả:Vô DanhThể loại:Ngôn Tình, Sắc, KhácNguồn:Truyện YYTrạng thái:Đang ra Thể loại: ngôn tình, sắc hiệp, tiểu thuyết 18+, Nội dung có nhiều màn thịt nóng bỏng cho các độc giả, nhớ chuẩn bị khăn giấy trước, cuộc sống giữa con trai cùng mẹ kế của mình.Trích đoạn ngắn:Tô Mỹ Phượng ở trong nước cởi cái quần bơi ra, "Tiểu Thiên, Tô di cho ngươi làm một lần nam nhân chân chính, đến đây đi!"Diệp Thiên đã theo Tào Nghiên trên người đã làm một hồi nam nhân chân chính rồi, chỉ có điều còn không có làm có, cho nên không ngại lại từ Tô Mỹ Phượng trên người làm một lần, Diệp Thiên đem quần bơi xuống kéo đến đầu gối, lại để cho Tô Mỹ Phượng xoay người sang chỗ khác, từ phía sau dán lên tuyết trắng mông lớn của nàng đã tìm ra được thần bí hang động kia.Diệp Thiên một tay ôm lấy vòng eo nhỏ mềm mại Tô Mỹ Phượng, một tay vuốt ve trước ngực nàng, còn không có tiến vào Tô Mỹ Phượng cũng đã lâng lâng rồi, từ từ nhắm hai mắt nói: "Tiểu Thiên, ngươi cái này tiểu phiến tử, Tô di không tin ngươi không có làm qua nữ nhân, thủ pháp quen thuộc như vậy tuyệt không có khả năng không có làm qua!""Tô di, ta đó là theo trên TV học đây này, thích không?"…
Thể loại: GB / Nữ Alpha - Nam OmegaNữ Alpha xinh đẹp, mạnh mẽ, lạnh lùng như đóa hoa cao lãnh (thanh tâm quả dục) x Nam Omega nóng nảy, yêu mù quáng (trên giường cực kỳ cuồng nhiệt)[Thiết lập ABO phi điển hình, bối cảnh hiện đại, nữ A - nam O, cả tinh thần lẫn thể xác đều GB, nữ chính có cơ quan sinh dục nam (không thích xin đừng đọc)]Tóm tắt:Lần đầu tiên Tống Cẩn Ninh gặp Kỷ Tân Hòa là ở quán "vịt" (nơi bán dịch vụ tình dục) lớn nhất thành phố, lúc đó cô đang hôn một Omega khác."Thì ra học sinh ngoan cũng đi làm 'vịt' đấy nhỉ." Người bạn bên cạnh không nén được khinh miệt.Sau này, hắn nằm dưới thân Kỷ Tân Hòa, vứt bỏ tự tôn và kiêu hãnh của mình, dù mối quan hệ giữa họ đầy méo mó, hắn vẫn cố chấp kéo cô vào thế giới của mình.Lần đầu tiên, hắn cảm thấy tình yêu còn quan trọng hơn cả lòng tự trọng.Hắn đúng là đồ khốn.Hắn chỉ đơn giản là... yêu Kỷ Tân Hòa.※ Truyện viết theo ngôi thứ ba, chủ yếu từ góc nhìn nam chính, nữ chính chỉ là phụ.※ Cả hai nhân vật đều còn trong trắng.※ Nữ chính từng làm việc trong quán "vịt", trước khi gặp nam chính đã có một số tiếp xúc thể xác như hôn hít với Omega khác.※ Nữ chính từng mắc rối loạn nhân cách từ nhỏ, nhưng sau điều trị đã gần như bình thường, tuy vậy, do ảnh hưởng từ gia đình thân sinh, cô cần được nam chính từ từ chữa lành.+ Nội dung bao gồm nhưng không giới hạn ở: yếu tố cưỡng ép nhẹ (nam cưỡng nữ), tình yêu thời học đường, tan vỡ rồi quay lại, cứu rỗi lẫn nhau, nam mang thai, tình yêu bệnh hoạn, giam cầm, hắc hóa, kết đôi từ…
-Noémie 8 tuổi, mất cả cha lẫn mẹ trong một vụ tai nạn giao thông. Noémie không biết điều gì sẽ xảy ra phía trước, tương lai của em sẽ như thế nào khi em thẫn thờ dựa đầu vào bên cửa kính của tàu hỏa mà nghĩ suy, hướng mắt nhìn khung cảnh Paris có lẽ là lần cuối cùng em được ngắm nhìn.-Noémie 8 tuổi lần đầu cảm nhận được sự lạnh lẽo nơi lòng người.-Noémie, ở nhà mọi người gọi em với rất nhiều cái tên, khi thì ngắn gọn là Noé, phiên âm là nô-é, khi thì là "mày", "con ranh", nhưng em chỉ thích được gọi đầy đủ là Noémie, và người đáp ứng được điều đó là chị Renée và Renée cũng thích em gọi chị ấy là Renée, đầy đủ mà không tắt như cách Renée gọi em.-Noémie trong một lần tung tăng quanh thị trấn, em tìm ra được một khu vườn nhỏ, nhiều hoa, hoa nào cũng đẹp, nhiều lá, lá nào cũng xanh, nhiều cỏ, cỏ rậm rạp vô cùng. Em mê đắm và yêu thích khu vườn vô cùng, một khu vườn nhỏ dành cho riêng em. Khu vườn là nơi em trải mình ngắm nhìn trời cao và xanh, là nơi mà những lúc lơ đễnh trốn việc mà nằm ngắm hoa và hưởng gió, là nơi mà những lúc cảm giác đơn côi và hiu quạnh xâm chiếm lấy thể xác em, thể hiện bằng những giọt lệ tuôn. Em chỉ muốn nằm mãi nơi đây, hòa mình vào hoa lá, thơ thẩn nhìn những dạt mây trôi để không phải quay về ngôi nhà đó, nhưng mà còn chị Reneé thì sao...nhưng mà em ưu tiên ước muốn của bản thân mình hơn...và quả thực ước muốn của Noémie đã thành hiện thực khi trong một buổi chiều tà, linh hồn và thể xác em của em đã nằm lại mãi nơi đây, giữa hoa và lá.....Ảnh bìa : từ Pinterest.…
Tác giả: Huỳnh Ngân Hương; Cùng hệ liệt: Quán Trà Kỳ Lạ Nơi Góc Phố; Nội dung: "Hoàng hậu, người đi rồi vậy cung Phượng Xuân sau này phải làm sao?"Tiếng khóc thút thít của cung nữ vang lên trong cung điện trống vắng. Người phụ nữ mặc địch y đứng trước khung cửa khóa chậm rãi cúi đầu, hơi thở mỏng tưởng chừng như ngắt lúc nào chẳng hay."Ngươi nói xem, ta còn có thể gặp được cha và anh cả một lần nữa không nhỉ?" - Nàng chớp mi, ánh mắt dõi ra ngoài cung Phượng Xuân mà càng thêm vô vọng. Ánh sáng cuối đông thật yếu ớt, yếu tới mức chẳng đủ rọi vào trong gian phòng tăm tối này của nàng."Hoàng hậu, người là hy vọng cuối cùng của họ Bùi, người đi rồi làm sao trả thù được cho họ Bùi!" - Thanh Trúc quỳ sụp xuống sàn đất bụi bặm.Thục Tư khẽ bật cười tự giễu, nước mắt chầm chậm lăn xuống gò má hồng. Cả cuộc đời này, người nàng áy náy nhất chính là cha và anh cả. Đến những ngày cuối đời, tiếc nuối lớn nhất cũng là hai người họ. Họ Bùi có Bùi Thục Tư có lẽ chính là nỗi ô nhục lớn nhất. Xuống âm ti làm sao dám nhìn thẳng mắt họ đây?Bàn tay gầy guộc của nàng từ từ trượt khỏi khung cửa gỗ cũ kỹ, hàng mi dài cũng chậm rãi khép lại. Nàng xoay người, trút bỏ từng lớp địch y nặng nề, bờ môi khô tới tróc da lặng lẽ ngân nga câu hát: "Thuần Dương Thuận Từ hậu... Mụ ác hại Nguyên phi... Lệ Dương người ở lại, vắng một bóng người thương... Lệ ấm nhòa má ngọc, nào biết người nơi đâu..."Giọng cất lên càng lúc khàn rồi cuối cùng nghẹn lại nơi cổ họng.…
"tớ không biết, cũng không hiểu thế nào là sự kết thúc... sau một cơn mưa, là là một trận giông khác, sau một niềm, lại là nỗi buồn khác, sau một năm, lại thêm 365 ngày đau khổ khác, mọi thứ tưởng chừng như đang lặp lại trong một vòng xoáy vô tận... tớ thực sự rất muốn kết thúc,...kết thúc tất cả...."Thờ thẫn đi duới cơn mơ, cơn mưa, khi xưa cô đã từng hạnh phúc biết bao... cũng là tiểu công chúa của bố mẹ, từng tiếng sấm rền tựa như ai đang khóc kêu ai oán, kêu lên cho một số phận trớ trêu. Nước mưa hoà lẫn nước mắt, tự hỏi là cô đang khóc, hay ông trời đang khóc thay cho cô... từng cơn gió lạnh buốt như ghim vào xương vào thịt...chiêu an - đứa bé tội nghiệp cứ luẩn quẩn trong vòng xoáy của số phận, thân ảnh bé nhỏ ngồi rạp xuống bên vệ đường, hai tay ôm đầu gối, đôi mắt u buồn sưng húp - không ai nghĩ một thiếu nữ tuổi xuân thì lại mang dáng vẻ như vậy. ------------------------------"Thất tình à?"Ngước đôi mắt ầng ậng nước, chiêu an thấy một bóng hình mà có lẽ cả đời cô cũng sẽ không quên.…
Hệ Thống Độc Sủng Của Thương Hậu là nói về con đường vất vả lên làm sủng phi, nữ chính nhờ có hệ thống mà từ con gái của tướng quân Hoa Quốc bị bại trận chết trên chiến trường từng bước lên làm mẫu nghi thiên hạ của Thương Quốc. Muốn làm sủng phi nhất định phải thân kiều thể nhu, giọng nói thánh thót.Muốn sống ở hậu cung ăn thịt người thì nhất định phải phòng âm phòng mưu, chống chọi đả kích.Muốn được lên làm sủng phi thì nhất định phải kiêu ngạo ương ngạnh, trèo lên Hoàng Đế.Nếu được Hoàng Đế sủng nịnh là Phượng Hoàng còn bị thất sủng sẽ là con chim non tùy người giếtMột khi có người trêu chọc sủng phi của Hoàng Đế.Như vậy...mọi người sẽ nghĩ kết cục người trêu chọc sủng phi của Hoàng Đế ra sao.Ha ha -"Cút!" nữ chính xoa thắt lưng, nghiến răng nghiến lợi.Mời các bạn cùng tiếp tục đón đọc truyện ngôn tình cổ đại xuyên không cung đấu để khám phá để biết nữ chính lên làm Mẫu Nghi Thiên Hạ như thế nào và trở thành Sủng Phi ra sao mời các bạn khám phá.#Dạ_Nhược_Ly…
Mỗ nữ nộ mục trừng mắt trước này soái khí bức người bá đạo Vương gia, tức giận quát: "Thỉnh lấy ra ngươi móng vuốt!" Mỗ Vương gia tà mị cười: "Ta phi, nên đi ngủ!" Nàng, thế kỷ 21 vương bài quỷ y, xuyên qua thành phế tài đại tiểu thư? Mẹ kế thứ muội khi dễ? Vị hôn phu càng là nhẫn tâm muốn hại chết nàng? Nói nàng là phế tài, đánh đến ngươi răng rơi đầy đất! Bao lì xì nơi tay, thiên hạ ta có! Đan dược, người khác đều là từng viên ăn, mà nàng đan dược, đó là đó là một phen một phen uy linh thú. Linh thú, người khác đều là cầu linh thú ký hợp đồng, mà nàng linh thú, đó là tự động tới cửa cầu thu lưu. Hắn lãnh khốc bá đạo, trong truyền thuyết Diêm Vương sống, lại đem cái kia nơi nơi gây hoạ sinh sự phế tài sủng lên trời.https://truyentiki.com/chi-ton-bao-li-xi-chien-than-vuong-gia-sung-len-troi.25497/…
" Mẹ nó! Các ngươi đều không phải người!" Lam Diệp Phù khuôn mặt đầy hắc tuyến nhìn ba cục bánh bao nhỏ ngồi ngay ngắn trước mặt " Nhất là ngươi a, Nam Cung Thi Nguyệt, mới 3 tuổi liền được cả thế giới gọi là tiểu nãi nãi! Các ngươi đều cút!Nếu có ai đó hỏi ai sinh ra ngươi, đừng có khai là mẹ a!!"" Cái đó...cha cũng không phải người thường mà" Tiểu khả ái Thi Nguyệt vô tội hướng ngón tay về phía nam nhân trẻLam Diệp Phù bực bội liếc lão công đang tươi cười chói lọi " Mấy người các ngươi tốt! Hảo hảo tốt!Vậy ta liền cút! Trong cái nhà này ta chính là người bình thường nhất!"…
Tác giả: Bầu Trời Đầy Sao.Thể loại: Đam mỹ, trọng sinh.Nhân vật chính: Lưu Hoa, Tiêu Bông.Văn án:Lúc trước khi chưa chết, Lưu Hoa là một thằng nghiện game giai đoạn cuối. Cậu nghiện đến nổi xem game như mạng, đến lúc chết đi trong tay vẫn đang cầm con chuột và đeo tai nghe.May sao cách chết cũng thật phi thường khó coi và xàm xí nên linh hồn vừa chạm vào cổng địa ngục liền bị trả lại.Trả về một cái liền trả về tận lúc mới vừa ra đời tròn một tháng..Aiii, bi ai thay...Lưu Hoa chỉ còn cách sống với thân phận là một thiên tài.Thiên tài chơi game lận đấy!Tưởng chừng hạnh phúc sẽ dừng lại miễn mãn tại đây thôi, ai ngờ lại lòi ra một cái tên đáng ghét, là nỗi ám ảnh cả đời của Lưu Hoa.* * *Sống trên đời, hạnh phúc nhất là được ăn bát mì nóng trong buổi tối.Uống một ly trà sữa vào bữa ăn xế.Thế mà cuộc sống hạnh phúc ấy của Lưu Hoa đã bị tàn phá bở một tên lưu manh đáng ghét!Hắn ta như ác ma.Lưu manh hồ biến bát mì thịt băm vừa miệng của cậu thành tô mì siêu siêu siêu cay cấp độ mười bốn!Đổi ly trà sữa truyền thống có trân châu của cậu thành tách cà phê đen thui mà đắng lòng!Đừng, tinh thần bé Hoa đã bị vỡ nát tan tành rồi...* * *Lưu Hoa: Tiêu Bông, xin đừng bắt tôi uống cà phê nữa...Tiêu Bông: Nhưng tôi muốn uống trà sữa của cậu, đành phải đổi thôi.Lưu Hoa: Có thể mua ly khác không?Tiêu Bông: Không, "sữa" em ngon hơn!* * *Ở nơi nào đó mang tên Địa Ngục.Tiểu quỷ tay sai: Bẩm Diêm vương, cái người chết trông ngu đó đã được trả về...Diêm vương: Ừ, trả về trán…
Thể loại: Tương lai, viễn tưởng, tận thế, bệnh dịch zombie, HE Editor, bìa: mèomỡ Số chương: 97 chương Tận thế, kẻ làm mưa làm gió khắp thành phố E - Đường tam công tử tổng giám đốc ASA bị cấp dưới phản bội, bị bạn bè bán đứng, bản thân bị trọng thương, lưu lạc nơi đầu đường. Bên cạnh chỉ có một con nhóc lai lịch bất minh lại luôn miệng gọi anh là ba. Đường tam công tử không so đo nhiều như vậy, bởi anh mắc tiểu sắp chết rồi. Dù là đàn ông giội đồng đúc sắt cũng không nín được! Anh đến cả ngón tay cũng không động đậy được, chỉ đành hạ giọng xin giúp đỡ từ con nhóc bên cạnh. Ngoài xe đám zombie còn đang chờ ăn cơm, "con gái" anh đổ hết một chai coca lớn, cầm chai không đưa cho anh. Con bé cởi quần anh, đưa "Vòi nước" của ba vào trong chai. Đôi tay cầm "Vòi nước" vừa non mềm vừa mượt mà, hơi thở gần trong gang tấc lành lạnh sạch sẽ. Tổng giám đốc Đường mấy ngày bôn ba không biết mùi thịt, thậm chí đã có phản ứng. Đường tam công tử dù nghèo túng nhưng vẫn có chí khí, sao có thể ra tay với mầm non của tổ quốc? Anh bắt đầu nhớ lại mùi vị của đám người đẹp trước kia. Anh nghĩ như vậy, quả nhiên có thể dời tà niệm khỏi bé Hải Mạt Mạt. Vừa dời xong, tổng giám đốc Đường phát hiện một việc rất không ổn... bảo kiếm của anh ở trong bình phình to. . . . . . Rút, rút, rút. . . . . . Rút không ra. . . . . . Fuck!! Tổng giám đốc Đường vừa sợ vừa giận! Đệt a a a a a a a! !…