[Lớp học biết tuốt] Chị À! Tránh Xa Em Ra!
Tui biết mọi người ship KiyoxKei nhưng đây là truyện của tui và tui ship KiyoxOc hi vọng mọi người thích và không đục thuyền. Thank you…
Tui biết mọi người ship KiyoxKei nhưng đây là truyện của tui và tui ship KiyoxOc hi vọng mọi người thích và không đục thuyền. Thank you…
* giới thiệu nhân vật . Thiên Băng : 15 tuổi, khá lạnh nhạt, ít nói, 1 cô gái không xinh mà cũng chẳng xấu ( nói chung là bình thường ) . hoàn cảnh gia đình : nghèo . Hàn Nhiên : 16 tuổi, lạnh như Băng, không bao giờ nói chuyện với người khác đặc biệt là anh rất ghét con gái ( lý do : đọc rồi sẽ biết ) . hoàn cảnh gia đình : mẹ là bà chủ của 1 công ty thiết kế thời trang, ba mà chủ tịch của công ty XX * cốt truyện : Thiên Băng và Hàn Nhiên đều là học sinh mới chuyển đến . lớp cạnh nhau. 2 người họ quen nhau khi nhận lớp. rồi mọi chuyện sẽ ra sao? cùng đọc để xem cuộc sống của họ nhé /nháy mắt/…
Người ta vẫn thường bảo cấp ba là quảng đời đẹp nhất của mỗi con người. Và cũng vì thế mà những đoạn tình cảm đầu thời đời thường sẽ khoảng nguồn từ khoảng trời ấy. Nếu là ở một nơi khác, việc các cô, cậu học trò có những rung cảm đầu đời là chuyện hết sức bình thường. Thế nhưng đây là Đoàn Khai Minh - nơi quy tụ nhiều nhân tài nhất mảnh đất Sài Thành. Trên dưới mười hai lớp của trường, không lớp nào có thể để một người bình thường vào được cả. Trong đấy có lẽ lớp A1 - Chuyên Toán là lớp có tỉ lệ vào khó khăn bật nhất trường. Chuyện trai gái ở đây có thể nói là gần như không tồn tại. Những cặp kính dày cộp, những quyển sách nặng trĩu khiến cho học sinh của trường luôn trong trạng thái bận rộn, chẳng có lấy một tí thời gian nghĩ ngơi. Những khóa trước, như thế nào thì không rõ. Nhưng riêng lứa này của trường thì khác. Có lẽ là do chuyển giao thế hệ, nên khóa 10 năm nay "chuyện học cũng giỏi, nhưng chuyện yêu thì cũng chẳng đùa". Confession trường nhiều năm nay vốn đã "đóng bụi" may mà có nhóm trò ấy nên mới "náo nhiệt" hơn trở lại. Nhập học chưa được 4,5 cặp đôi đang hẹn hò đôi lứa. Thời gian gần đây, trường càng thêm rúng động, khi cả trường đang lan truyền lời đồn về chuyện hai "học bá" của A1 đang có dấu hiệu "liếc mắt đưa tình với nhau". Rốt cuộc thì đây chỉ đơn thuần là tin đồn hay là sự thật. Điều này có lẽ không ai đoán được cả.. Nữ chính: Đỗ Đặng Hà ThyNam chính: Phan Vũ Quang Huy.Ảnh bìa: Nguồn: 𝗣𝘁𝗿𝗮𝗻𝗴…
Truyện nói về Trần Tú Linh, năm nay 13 tuổi, là con của Đ.Thư và Minh, cô luôn hoà thành xuất sắc trong học tập lẫn việc nhà. Nhìn bề ngoài, cô là một cô gái lạnh như băng, không bao giờ cười hay nói chuyện với bất kì ai ( trừ khi cần thiết ), cô luôn khép mình lại, những lúc ba mẹ hỏi cô có cần phụ hay không hay tỏ ý muốn giúp thì cô cũng nói rằng là tự mình làm được, thôi, giới thiệu nhiêu đây đủ rồi, giới thiệu nhiều thì mất hết sự "bí ẩn".Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ.Nhấn mạnh: KHÔNG PHẢI CÁI GÌ TRONG TRUYỆN CŨNG CÓ THẬT!Có một vài chi tiết mình lấy của truyện, phim khác.…
~Anh là quỷ ăn thịt sống - Là kết quả chế tạo thành công duy nhất của tên bác sỹ tâm thần biến đổi anh từ người bình thường thành kẻ đột biến gen ~Anh lớn lên trong tội lỗi dằn vặt vì phải ăn thịt người để sống sót ~Anh không thể ăn thịt người chết. Anh chỉ có thể hấp thụ chất dinh dưỡng từ cơ thể sống ~Anh luôn mang vỏ bọc lạnh lùng với người khác bởi vì anh cảm thấy không xứng đáng với tình cảm của bất kì ai. ~Anh đã từng nhịn ăn để tự tử, thậm chí tìm mọi cách để chết nhưng không thành công. Nhịn ăn quá lâu, anh sẽ càng mất hết lý trí mà hại thêm người ~Và khi gặp Em...em đã phá tan lớp vỏ lanh lùng của anh. Rất nhiều chuyện nguy hiểm xảy ra từ ngày yêu em, nhưng anh thà chết cũng không để cho em bị tổn thương ??? _ Thể loại truyện : Kinh dị siêu nhiên , tình cảm bị ngăn cách _ Nhân vật chính : Vũ Thùy Hân, Vương Thế Uy P/S : Lần đầu đăng truyện trên trang lớn vẫn còn nhiều thiếu sót trong lối viết văn + cách sắp xếp chương ??…
tôi và Linh là bạn thân được 6 năm chúng tôi học với nhau từ lớp 1 kể từ lớp 2 tôi đã có cảm giác muốn bảo vệ và yêu thương linh và Linh cũng là một cô gái có tính cách lạc quan và rất xinh đẹp chúng tôi có nhiều kỉ niệm đẹp thời tiểu học có nhiều lúc tôi và linh giận tôi tôi luôn chủ động làm hòa linh luôn vui vẻ đồng ý với tôi tôi luôn tỏ ra dễ thương với linh và bảo vệ linh tình yêu luôn được tôi chôn giấu đến lúc chúng tôi khi nghỉ hè hết cấp 1 linh cho tôi 1 thông tin khiến tôi chết lặng gia linh xẽ ko học cùng trường với trong lúc nghỉ hè mỗi lúc nghĩ đến việc không học chung với người mình yêu tôi luôn rơi nước mắt và nhớ nhung mọi việc thay đổi khí chúng tôi đi nhập học cấp 2 với tâm trạng không vui thì từ xa tôi nhìn thấy 1 khuôn mặt quen thuộc khi tôi lại gần tôi thấy khuân mặt linh đang cười rạng rỡ khiến cô ấy trong mắt tôi cực kỳ xinh đẹp khiến tình cảm của tôi dàng cho linh lại càng mãnh liệt tôi và linh nắm tay tôi đi khắp sân trường đến lúc được phân lớp tôi luôn mong linh xẽ học cùng lớp với tôi nhưng đó chỉ là ước nguyện khi linh học ở trên tầng còn tôi lại ở dưới những mỗi ngày đi học tôi luôn đi lên tầng để nói truyện và sau đó niềm Vui bất ngờ đến với tôi khi lớp của tôi được chuyển lên cạnh lớp của tôi mỗi ngày tôi và linh nói truyện khiến lớp tôi cũng nhận ra tôi có tình cảm với linh mấy đứa cứ viết thiệp cưới cho tôi và Linh nhưng ngoài mặt tôi chửi bọn nó nhưng trong lòng thì tôi lại cảm thấy vui mừng tột độ tôi cũng giấu linh sợ linh giận tôi nhưng linh không biết hihin…
"LỚP TRƯỞNG, TRUYỆN KHÔNG NHƯ CẬU NGHĨ!"GIỚI THIỆU:Một tin nhắn nhầm lẫn trong trò chơi đã kéo Tô Đan vào rắc rối không lối thoát.Vốn chỉ muốn trốn tránh lớp trưởng lạnh lùng Vương Nhất, ai ngờ từ đó về sau, cô lại bị hắn để mắt tới.Từ ép buộc đi cùng, sai vặt liên tục, đến những trò trêu chọc khiến cô đỏ mặt tía tai, Tô Đan dần nhận ra-tránh cũng không thoát!Nhưng cô càng né tránh, hắn càng tiến gần hơn."Cậu không muốn nhìn tôi? Được thôi, tôi sẽ khiến cậu phải tự động ngước lên."Giữa những lần đấu khẩu và những trò đùa tai quái, Tô Đan dần nhận ra một sự thật-Hắn không chỉ là một lớp trưởng ưu tú mà còn là một người không dễ đối phó chút nào!…
Sau quãng thời gian cấp 2 mỗi người 1 nơi chỉ còn vỏn vẹn 5 cô bé học chung cấp 3. Rồi họ tốt nghiệp tổ chức 1 buổi họp lớp ôn lại chuyện cũ. Vô tình hay do định mệnh 3 chàng trai xa lạ cũng có mặt. Ai mà biết được câu chuyện lại bắt đầu từ đây. Ai chính là 1 phần thanh xuân của đối phương??!!Thể loại: lãng mạn, ngọt, ngược 1 chút, hài hước Độ dài: 20 chương + 3 chương ngoại truyệnTình trạng: Đang ra…
Lấy bối cảnh cuối nhà Trần những năm 1400 Trần Thiên Hạo một vi quan liêm khiết trung thành của thời Trần. Sau khi nhà Trần sụp đổ mở đầu cho sự trở lại của nhà Hồ. Ông đã từ quan về quê sống ẩn tại vùng đất phía Nam. Tại đây vùng đất trù phú màu mỡ, yên bình đến lạ thường. Bởi xuất thân từ một gia thế hiển hách tại kinh thành chưa bao giờ nếm trải được cảnh cực nhọc của người dân. Nên khi đến với nơi đây đập vào mắt ông cái gì cũng lạ mắt. Tuy chưa thích ứng hoàn toàn nơi đây nhưng ông tin đây sẽ là một thử thách mới của chính bản thân mình. Quả như thế bằng công việc dạy học tích góp của mình ông đã tích luỹ được vốn luyến và xây dựng cơ ngơi mang tên Trần Gia. Giỏi là như thế nhưng chẳng biết sao ông vẫn còn lẽ bóng một mình. Chắc hẳn là duyên chưa tới nhưng đã 35 tuổi rồi thì chừng nào mới tới đây?Nhưng ngày hôm đó vào một đêm âm u, trời ké tầng tầng lớp lớp các đám mây đen mịt che khuất một khoảng trời. Chính cái tia sẽ định mệnh ấy đã đưa đến cho ông một cô nương với một phong cách ăn mặc lạ lùng mà ông chưa bao giờ nhìn thấy. Để rồi dưới gốc cây anh đào mà cô ấy xuất hiện đã viết nên chuyện tình này.…
• Tên truyện: Cảng.• Tác giả: Mèo Già Ăn Cỏ.• Biên tập: Xanh Xanh.• Số chương: 42 (chắc sẽ có ngoại truyện). • Tình trạng: Bản gốc đã hoàn thành, bản edit chưa biết.• Thể loại: Duyên trời tác hợp, Giới giải trí, Nam nữ tay chơi lão làng, cả hai không phải lần đầu của nhau, truyện nhẹ nhàng có yếu tố chữa lành (thành què hay không thì không biết).GIỚI THIỆU:Mỗi bận Văn Tích Xuyên lại gần, Hàn Giai có thể ngửi thấy hương cỏ xanh hoà với bùn đất xen lẫn mùi gỗ cháy.Anh là đạo diễn trẻ nổi tiếng trường quốc tế, ấn tượng của Hàn Giai về anh cũng tựa như những bài phỏng vấn trước ống kính - nghiêm túc, trang trọng, ăn nói súc tích nhã nhặn, giản dị và vô cùng khiêm tốn.Nhưng không ngờ rằng khi gặp nhau trên phim trường, anh khác hoàn toàn với những gì cô mường tượng."Cô sao thế?"Hàn Giai bừng tỉnh, chậm rãi dời mắt khỏi cổ áo nhăn nhúm.Xương quai xanh đẹp đẽ của người đàn ông vương chút bụi bặm, song lại tô điểm vài phần thi vị cho lớp vải trắng."Tôi đã khóc nhiều! Bình minh chán ngánChị Hằng khốc liệt, vầng dương đắng cay." [1]Đối với Hàn Giai, Văn Tích Xuyên chính là con thuyền, thôi thúc cô phải giày vò anh.--------[1] Đây là câu thơ trích từ bài "Con thuyền say" của nhà thơ người Pháp Arthur Rimbaud. Bản dịch từ thivien.netTác giả có lời muốn nói:- Đây là áng văn để luyện tay, cả hai nhân vật chính đều là tay chơi già đời, có tham khảo nhưng không lấy hình tượng từ ai cả. - CP: đạo diễn x diễn viên. Hai người họ đều là người xấu, tam quan trong truyện không đại biểu cho suy nghĩ của tác gi…
DammeiVăn án Truyện hoàn toàn không một tí xíu liên quan gì tới linh thần dị quái.... mà đây là một câu chuyện vườn trường tiểu thanh tân. Diêm Trừng, biệt hiệu Diêm Vương bộ dạng đẹp trai, tính cách không kiêu ngạo không nóng nảy, nhưng đôi khi lại hơi bồng bột. Học sinh mới Kỉ Tiễu, tính tình quái gở, trong mắt bạn cùng lớp thì là một hoạt tử nhân (người vô dụng) nhưng trong mắt thầy cô lại là một học sinh ưu tú. Nói tóm lại bạn học có biệt hiệu "Diêm Vương" là một anh chàng cao phú suất lại rất coi trọng bạn học mới bạch diện thư sinh, cuối cùng cường thủ hảo đoạt người ta. Vốn tưởng rằng người nọ cùng lắm chỉ là một tên bạch vô thường u sầu yếu ớt lại không ngờ người ta chân chính là một ác nhân mặt lạnh lãnh tâm.…
Ba cô gái - Reina, Aoi và Momoka - không học cùng lớp, không lớn lên bên nhau, cũng không hẹn trước để gặp gỡ. Nhưng số phận kỳ lạ đã gắn kết họ lại, bằng những buổi trưa ăn bento dưới tán hoa anh đào, những lần lặng lẽ lau nước mắt cho nhau, và cả những tiếng cười rộn rã khi cùng nhau trốn học đi... uống trà sữa. Họ không hoàn hảo. Một người sống trong cô đơn, một người cười để che giấu tổn thương, một người luôn chạy trốn cảm xúc thật. Nhưng chính tình bạn - giản dị và chân thành - đã làm lành những vết xước đó, từng chút một.Câu chuyện là bức tranh mềm mại về tuổi học trò:📚 Có những buổi học đáng ghét và bài kiểm tra khó nhằn.🍱 Có những hộp cơm trưa, những câu chuyện nhỏ tưởng chừng vô nghĩa.🎐 Có những ngày mưa, những chuyến đi xa, những rung động đầu đời, và cả những lần... giận nhau vì một miếng takoyaki cuối cùng.Nếu bạn từng có một người bạn khiến mình muốn đi học mỗi ngày chỉ để được gặp họ...Thì cuốn truyện này, là viết cho bạn đấy.…
khi bạn đang bị gọi thuyết trình trong lớp thì nghe tin trường bạn delay vì có vụ án sinh viên trường bị nghẻo tìm thấy xác ở trọ. Và sinh viên ấy bị mất tích nhưng không có ai thông báo. Tên sát nhân gửi nặc danh lá thư tống tiền và dọa sẽ tố cáo những tệ nạn của thành viên học cái môn abc.trường hợp 1: kệ mẹ đi liên quan gì tới mìnhtrường hợp 2: ôi, con này là người yêu cũ taotrường hợp 3: từ từ tao quen với tên sát nhân hay sao ấy trường hợp 4: yên tâm cảnh sát bắt người nhanh như người yêu cũ chia tay có người mới luôn…
Tôi vừa trải qua năm học tồi tệ nhất trong suốt lịch sử mười năm cắp sách tới trường. Đáng lẽ năm học vừa rồi phải tràn ngập niềm vui và hạnh phúc khi tôi đỗ vào chuyên với số điểm vượt sức tưởng tượng. Nhưng đời không như là mơ. Năm học lớp Mười chỉ toàn một màu xám xịt chứ không hề màu hồng như tôi nghĩ. Thậm chí là cho tới tận bây giờ, khi chín tháng đầy ác mộng đã trôi qua, những ký ức kinh hoàng ấy vẫn chẳng chịu buông tha cho tôi. Chúng tìm đến tôi khi màn đêm buông xuống, len lỏi vào trong giấc ngủ của tôi, khiến tôi la hét trong tuyệt vọng để rồi choàng tỉnh giữa đêm với cơ thể đầm đìa mồ hôi, gương mặt trắng bệch và nhịp tim nhanh gấp mấy lần bình thường...Truyện này vẫn chưa được edit chi tiết nên nếu thấy lỗi sai, mong các bạn góp ý nhẹ nhàng để mình sửa lại ^^…
Tác giả: Vòng xoáy lê ngọt ngàoEdit: Vyyy17 Trường trung học Bắc Thành có một học sinh chuyển trường, khuôn mặt trắng nõn, đôi mắt hạnh nhân long lanh càng động lòng người, tóc đuôi ngựa thanh tú."Trì ca, vị học sinh chuyển trường tới sao nhìn quen mắt như vậy?"Cố Trì híp mắt lại như đang suy nghĩ điều gì...Cố Trì kiêu căng bất mãn, là trùm trường Bắc Thành, bao nhiêu nữ sinh theo đuổi, có gia thế tốt, nhan sắc tốt đều trên người Trì ca.Một ngày, trên cổ "học sinh giỏi" Tô Vãn Khanh có dấu vết đỏ----"Vãn Khanh, sao cổ cậu đỏ vậy?""Muỗi cắn"Người sáng suốt đều nhìn ra, này là ai làm.Cố Trì bỗng dưng nhếch môi nở nụ cười, trực tiếp ôm eo nhỏ của Tô Vãn Khanh: "Tôi cắn, làm sao vậy?"Ps: Truyện này được dịch từ www.mayiwxw.com( Truyện này do mình dịch lại, chỉ muốn mọi người được thoải mái đọc, nếu có nhiều sai sót mong mọi người thông cảm, chúc mọi người đọc truyện vui vẻ)…
Một lời thề nhuốm máu không suy xét, khiến cuộc đời của người con trai chìm trong sầu khổHay đâu ác quỷ vẫn luôn rình rập truy tìm chân tướng năm ấy.- Tất cả đều là lừa dối, tôi có thể tin ai được đây?- Tôi đã lãng phí 18 năm cuộc đời rồi, nên tôi sẽ trân trọng quãng thời gian ngắn ngủi còn lại.- Kẻ mạnh chính là kẻ thắng...- Lớp mặt nạ này, tôi phải đeo đến bao giờ?- Bạn bè? Nó quá xa xỉ với tôi rồi!- Tôi khao khát tình yêu!- Tôi khao khát sự bình an đích thực nơi đất nước xa xôi ấy!- Ánh trăng mờ ơi! Xin lắng nghe bản tình ca của chúng tôi!10 con người, 10 số phận, 10 nỗi đau, 10 niềm khao khát. Chỉ mong tiếng hát của họ có thể cất lên, vang vọng giữa dòng đời nghiệt ngã...#Văn án lừa tình hân hạnh tài trợ chương trình này#--------------------------------Truyện độc quyền của tui nhé! Thân!…
Nguyệt - cô gái cá tính, mạnh mẽ, không bao giờ chịu nhường ai. Việt - nam sinh tự tin, sắc sảo, luôn thích thử thách. Ngày đầu tiên ở trường mới, cả hai gặp nhau và va chạm không ngừng: tranh luận, thách thức, thậm chí chọc phá nhau đến mức cả lớp phải chú ý.Nhưng trong những trận đối đầu ấy, là những rung động lén lút mà cả hai không dám thừa nhận. Từng ánh mắt, từng lời nói sắc bén đều ẩn chứa sức hút khó cưỡng. Liệu những trận chiến của hai con tim mạnh mẽ này có thể biến thành tình yêu nồng nàn, hay sẽ còn là chuỗi thử thách đầy kịch tính không ngờ?"Cô không khuất phục, anh không nhượng bộ. Hai con tim va chạm, giữa thử thách và lửa tình... ai sẽ chiến thắng?"…
Cuộc sống của tôi là những cánh đồng thơm ngát mùi lúa chín, những cơn gió thoáng mùi của đất trời. Tôi nhớ về thời xưa, nhớ những lúc học thêm về cùng nhau, nhớ thầy cô bạn bè, nhớ ngôi làng nhỏ, nhớ ngôi trường, nhớ sự yên bình vui vẻ ngày ấy...và cả cậu. Cậu là người đầu tiên tôi yêu đến thế, người con trai có đôi mắt tuyệt đẹp thu hút tôi. Cậu là ánh sáng chiếu sáng cuộc đời tôi, đưa tôi thoát ra khỏi những suy nghĩ tiêu cực. Nhưng có lẽ cậu không biết tôi yêu cậu đến nhường nào đâu vì giờ chúng ta không còn là của nhau nữa... Gửi 12 năm gắn bó với ngôi làng ấy, nhớ đến những người bạn tôi vô cùng trân quý.…
Gia Khang - cậu nam sinh điển trai, học giỏi, nhà giàu, luôn xuất hiện với nụ cười dịu dàng và vẻ ngoài hoàn hảo trong mắt bạn bè. Nhưng sau tất cả lớp mặt nạ đó là một Gia Khang hay tự ti và luôn giấu mình trong những tiêu chuẩn do người khác đặt ra. Cậu thích thầm Phương Anh - cô bạn nữ cùng lớp trầm lặng, không nổi bật, nhưng lại khiến Khang cảm thấy bình yên mỗi lần ở cạnh.Phương Anh là người sống nội tâm, không quan tâm nhiều đến mấy chuyện tình cảm học đường. Cô nghĩ rằng những người như Gia Khang không bao giờ nhìn đến người như mình. Nhưng thật ra, trong những lần tình cờ làm chung bài tập, những cái chạm tay nhẹ, những lần ánh mắt vô tình bắt gặp... trái tim cô cũng bắt đầu dao động.________Chao xìn, mình Phương Châu tác giả của "Mùa Hạ"lần đầu mình viết truyện nên còn thiếu sót, mong mọi người bỏ qua nha…
Một câu chuyện thanh xuân của hai người bạn cùng trường, âm thầm thích nhau, âm thầm giúp đỡ nhau. Cùng nhau tiến bộ trong con đường học tập, tưởng chừng như sau khi kết thúc kì thi đại học hai người sẽ đến với nhau như đã ước hẹn. Buổi hẹn hò đầu tiên đã là cuộc hẹn cuối cùng.Tên truyện: Điều Em Không NgờTác giả: Ánh DươngNhân vật: Minh Thiện x Hà Anh (Kiến Trúc Sư x Dân Event)Quốc gia: Việt NamThể loại: Lãng mạn, học đường, yêu thầmTrích đoạn:Gặp lại Thiện là đều tôi không ngờ, ở một đất nước xa lạ lại có thể gặp lại anh. Tôi nhìn anh thẫn thờ như lúc gặp lại anh năm lớp 10 năm ấy. Lúc nào gặp lại anh, anh đều mang đến một diện mạo khác. Càng ngày càng thu hút hơn, nếu lúc đó xuất hiện ở anh là sự hấp dẫn ở nét người con trai niên thiếu, thì giờ đây là sự cuốn hút của người đàn ông trưởng thành. Khuôn mặt mang theo sự từng trải và nét kĩ tính.Tôi tránh ánh mắt của anh, tiếp tục ca khúc đang dang dở.…