Một người cười, một người nhớ
Tui mới viết với đây là truyện đầu tay của tui có gì sai sót mong mọi người thông cảm nhaa ---Giữa phủ họ Phan quyền quý, Phan Gia Huy - cậu cả lạnh lùng, khó ở - sống lặng lẽ trong gian Đông, không ai dám bén mảng.Ấy thế mà một ngày, Trần Minh Quý, thằng hầu mới vào, vô tình làm vỡ đồ trước cửa phòng cậu. Một cái tát trời giáng, một trận phạt giữa nắng hè - tưởng chừng chỉ là tai họa nhất thời.Ai ngờ, sự cố ấy trở thành khởi đầu của mối duyên lạ.Từ căm ghét đến ghim hận, từ ép buộc đến thầm để tâm, cả hai dần bước vào thế giới của nhau bằng những va chạm nhỏ nhất - ly trà sáng, chiếc áo vắt nghiêng, ánh mắt vô tình lướt qua trong đêm khuya tĩnh lặng...Khi thân phận và giai cấp luôn chia hai bờ vai, liệu một trái tim dám ngước nhìn có thể làm mềm trái tim vốn tưởng đã băng giá?---…