Thuyết Minh Về Cây Lúa
Tm cây khế…
Tm cây khế…
Một cô gái mang trong mình vết thương không thể xóa nhòa, buông bỏ mọi ước mơ hoài bão chấp nhận sống một cuộc sống không biết trước tương lai.Anh là một người đàn ông cao quý, phong lưu và đa tình điều khiển mọi việc trong lòng bàn tay nhưng cuối cùng lại mê luyến trước người con gái không mấy đặc biệt.Ban đầu chỉ là chơi đùa cho vui nhưng cuối cùng lại không thể điều khiển được trái tim này, anh giúp cô chữa lành vết thương, giúp cô trở về với công việc thuộc về cô nhưng liệu cô gái này có đồng ý ở bên anh hay là vẫn mãi đắm chìm trong quá khứ đau thương của mình? ------"Tôi là bác sĩ, anh không thể ép tôi giết người!!!!" Bàn tay cô run rẩy cầm lấy cán dao gương mặt trắng nhợt nhìn anh hét lên.Anh từ trên ghế ung dung đứng lên đi đến sau cô bàn tay to lớn đặt lên cổ tay nhỏ nhắn của cô ấn mạnh về phía trước, máu đỏ tươi của kẻ đó bắn lên mặt cô nhuộm đỏ hai tay cô khẽ nhếch môi cười "Làm người phụ nữ của tôi, cứu người được thì giết người có gì là không thể?"-------Bookcover Editor by Strawberry Team- ĐÂY LÀ TRUYỆN DO CHÍNH MÌNH NGHĨ VÀ DÙNG NHIỀU CÔNG SỨC ĐỂ VIẾT, ĐỀ NGHỊ KHÔNG ĐEM ĐI NƠI KHÁC NẾU CHƯA CÓ SỰ CHO PhÉP CỦA CHÍNH CHỦ.…
giới thiệuTrích:Một cái người Châu Á bởi vì một hồi ngoài ý muốn sự cố lưu lạc tha hương.Dưới cơ duyên xảo hợp, đã nhận được một khối trân quý huyết sắc kim cương;Ủng có thần kỳ lực lượng Blood Diamond rốt cuộc là tà ác hóa thân, còn là ma quỷ {Kí Chủ}.Đói khát, tật bệnh cùng tử vong, thời khắc uy hiếp lấy mọi người, như thế nào mới có thể sinh tồn được?Ăn thịt người dã thú, người cùng động vật khế ước, Tổ Long động bí mật, ma túy, buôn bán vũ khí, kim cương, dầu mỏ...Dục vọng không đáy, lợi ích gút mắc, huyết tinh chiến loạn, vô tình cướp đoạt...Đem làm chiến tranh cùng bạo lực trở thành trên phiến đại lục này nhân vật chính, đi đâu tìm tìm hòa bình cùng an bình.…
"Ô cửa sổ thủy tinh trong mắt em, lọc bình minh mù mịt". (Bắc Đảo - "Góc phố")Một ngày nào đó, gặp một người tỏa ra vầng sáng rực rỡ, nhìn vào ánh mắt đối phương, bạn sẽ tự khắc thấy được ô cửa sổ thủy tinh, thứ đang chắt lọc, vén gió, mở đường, để bạn có thể thấy được bình minh rực rỡ của chính mình."Yêu thầm cậu là khoảng thời gian đẹp nhất thanh xuân tôi, không nhất thiết phải đi tới một kết quả nào, chỉ cần được nhìn thấy cậu là đủ.""Lâu như vậy mà vẫn chờ sao?""Làm sao ép trái tim mình ngừng đập trước người mình thích được chứ? Dẫu có ra sao, tôi vẫn sẽ chờ, chờ một ngày cậu ngoảnh lại nhìn tôi, lúc ấy, chắc cậu sẽ biết tôi thích cậu tới nhường nào.""Chờ quá lâu thì phải làm sao?""Chẳng sao cả. Thích một ai đó không nhất thiết họ phải biết được. Bóng lưng của cậu vẫn sẽ luôn được tôi cất giữ cẩn thân trong ngăn kéo trái tim. Bởi lẽ tôi đâu thể điều khiển được con tim quên đi cậu?""Vậy nên,""?""Bây giờ, tôi yêu thầm lại em được chứ?Vào thời khắc ấy, đôi mắt hạnh của Dương khẽ lay động, nhìn Việt thẫn thờ, ngân ngấn nước. Cậu khẽ cười, vươn tay lau đi giọt nước mắt đọng lại trên khóe mắt cô, ghé vào tai Dương, khẽ thì thầm:"Ô cửa sổ thủy tinh trong mắt Thảo Dương, lọc bình minh mù mịt."…
- Cuộc sống này quá khắc khe rồi, điều duy nhất em mong muốn là được sánh bước cùng anh, cùng anh trải qua sóng gió, trải qua bệnh tật, trải qua tuổi già... anh là nguồn sáng duy nhất và cũng là nơi duy nhất để em trở về.…
Cô là đại tiểu thư thiên tài của thế gia cổ võ, hào quang tỏa sáng, cũng là một trong "Hắc ám tuyệt sát" khiến người ta vừa nghe đã sợ mất mật. Bởi vì em trai phản bội, đã cùng đồng đội nhảy xuống vực sâu.Nàng là phế vật A vũ bị tất cả mọi người trong Kỳ Nhật thành chế nhạo. Thân là tiểu thư của gia tộc tu luyện, lại không có nguồn huyễn lực, không thể tu luyện, bị gia tộc đuổi đến thành nhỏ xa xôi, cuối cùng bị biểu tỷ đánh chết trong tiểu viện hoang tàn.Ngày đó, cô mang theo bảo vật tu luyện ở không gian vô tận xuyên qua nhập vào người tiểu thư phế vật, bánh xe vận mệnh bắt đầu chuyển động, phế vật từ nay lại bước trên con đường tu luyện. Khế ước với thần thú, luyện đan dược, luyện vũ khí, mang theo thần khí thượng cổ, tìm kiếm người thân, trảm trừ yêu ma quỷ quái, hãy nhìn xem nàng làm thế nào khiến cho thế gian nổi mây nổi gió, khiến thiên hạ không khỏi ngước nhìn!Hắn là nam tử tôn quý nhất trong thiên địa, địa vị tối cao, khuôn mặt yêu nghiệt, bởi vì nhàm chán nên xuống trần dạo chơi. Hắn gặp nàng, từ đó trong thiên hạ, không xa không rời.…
Mina ủng hộ mik nha... Mik sẽ trả đủ cho mina kèm phối tặng 😂😂😂…
Pairing: YeWookDisclaimer: Họ không thuộc về tôiRating: PG-13*****************Hắn chăm chú lắng nghe, trong lòng bỗng dâng lên một cảm giác thân thuộc khó định hình. Nhưng dù thế nào cũng không thể hình dung ra được. Chỉ nghe thoảng qua một mùi hương nhẹ lan trong không khí.- Thơm quá, từ ngày đến đây ta luôn nghe thấy một mùi thơm dịu dịu, nó khiến ta luôn thấy thoải mái.- Chỉ là mấy loại thảo mộc thôi.- Cả trà của ngươi cũng rất thơm, vị cũng rất đặc biệt, à cả mấy món ăn ngươi nấu nữa, ngươi có cho gì vào không đấy?Cậu khẽ liếc nhìn hắn:- Đến giờ mà ngài vẫn còn suy nghĩ đó hay sao?Bỗng khuôn mặt hắn dí sát vào người cậu, rồi hít một hơi thật sâu.- Cả thân thể ngươi cũng thơm nữa. Nói, ngươi cố tình dùng hương liệu để mê hoặc ta phải không?…
21 thế kỷ, nàng là khảo cổ giới tiếng tăm lừng lẫy sủng nhi. Một sớm xuyên qua, thành cẩm giang kỷ gia kia vốn nên sống sờ sờ đói chết tam tiểu thư.Cha không đau, tao ghét bỏ, nho nhỏ thân thể trời sinh dinh dưỡng bất lương! Vì thế, nàng làm lại nghề cũ, vì kiếm bạc ăn cơm no, chuyên môn cấp người chết họa sĩ giống!Một đôi khéo tay, sờ được tranh tranh bạch cốt, phá được ngàn năm án treo. Hắn là nhiều kim mạo mĩ lãnh Vương gia, vì bác mỹ nhân cười, không tiếc tiết tháo vỡ đầy đất, liên tiếp cuồng phác, đều gặp xem thường. "Vương gia, sờ một lần, một ngàn lượng." "Bổn vương cho ngươi một vạn lượng, hôn một cái!"…
Có những bản nhạc không dành để trình diễn,chỉ để chơi trong những ngày lòng mình vắng tiếng người.Có những người đến không để yêu,mà để khiến ta hiểu ra rằng trái tim vẫn còn biết thổn thức.Tại một học viện âm nhạc dành riêng cho những cậu ấm cô chiêu, hai người con trai gặp nhau - trong buổi chiều đầy gió, ở một lớp học đàn vốn không có quá ba người.Cậu - Ái Ngọc Thanh An, như một nét mực chảy chậm trên nền lụa trắng.Và người kia - Bách Việt Thừa, là gam trầm của cây piano, lạnh lùng, kiêu bạc, nhưng cũng là nơi âm thanh lặng lẽ trú ngụ.An là người theo đuổi trước - không vội vàng, không ép buộc, chỉ là sự hiện diện dịu dàng từng ngày một.Thừa lạnh lùng, khép kín, không dễ dàng để ai chạm vào - nhưng đôi mắt lại mang theo thứ dịu dàng chưa từng được nói ra.Tình cảm đến như tiếng nhạc rơi trong chiều thu - lặng lẽ, nhưng không ai giả vờ không nghe thấy.Và rồi, khi bản nhạc tưởng như đã chạm đến cao trào... biến cố xảy đến.An buông tay.Thừa không giữ.Mãi sau này, trên một sân khấu lạ giữa mùa trở gió, Thừa nhìn lên -và âm thanh ấy,người ấy,trở lại như đoạn nhạc chưa bao giờ kết thúc.…
Dưới tán Đề Huyết đỏ những cánh Anh Đào khẽ theo gió bay rồi nhẹ nhàng thả mình xuống dòng nước mát. Bên cạnh nhuyễn tháp có hai nam nhân thật xinh đẹp mộng mị mơ màng đến huyền ảo. Nam nhân cao lớn anh tuấn mang một vẻ đẹp lạnh nhạt cự tuyệt người đến gần như một trích tiên vô dục vô cầu. Y phục đỏ cùng trường bào đen bên ngoài lại đối lập với vẻ đẹp và khí chất vốn có. Đen ma mị huyền bí đỏ huyết tinh mị hoặc cùng ba nghìn sợi tóc trắng xóa tạo nên vẻ đẹp không thực. Thiếu niên còn lại dáng người thanh mảnh băng thanh ngọc thiết. Một thân y phục trắng tinh không vẩy bụi, một đầu tóc đen mắt hoa đào linh động môi mọng nước mũi cao cùng làn da bạch ngọc thật tươi mát khiến người khác nhìn vào không thể ngừng yêu thích.Họ bên cạnh nhau nhìn thật xứng một đôi bích nhân trời sinh. Đêm trăng thanh gió mát tiếng tiêu cùng tiếng sáo hòa vào một thể động lòng người.…
"Giữa lòng đại dương xanh thẳm, em và anh tựa như hai kẻ lạc lối tìm thấy nhau. Bàn tay nắm lấy bàn tay, những nhịp thở khẽ hòa vào làn nước, lặng im mà cuộn sóng. Dưới bóng cá bơi lượn, thời gian như ngừng lại, chỉ còn đôi mắt ta chạm nhau, thắp sáng cả khoảng trời sâu thẳm ấy."…
-Nè, thằng kia, buông ra coi, chỉ xoa đầu thôi mà, làm gì vậy? – Tôi nghiến răng ken két, đưa tay lên nhéo hông hòng hắn buông ra!- Ừ, thì chỉ là xoa đầu, mẹ con mà, ôm nó mới tình cảm chứ, tao chỉ muốn tăng xúc động dậy cho câu chuyện thôi! – Hắn nói tình bơ.-Không được, người ta nhìn kìa, fan mày mà nhìn thấy chắc giết tao mất! – Tôi vùng vẫy để thoát khỏi tình thế khó xử này!- Đứng yên coi! Sao nhoi quá vậy! Còn diễn đó! – Hắn gằng tay ôm tôi chặt hơn cho tôi bớt nhoi!- . . . Cắt! Phù, hai người diễn đạt ghê! – Tụi này đúng là phô trương, chỉ là diễn thôi chứ có làm phim đâu mà bày đặt cắt!- Hà hà, Đăng mà lị! – Hắn cười khoái trá khi được khen, gãi gãi đầu! - Ya, mày chết với tao, ai cho mày ôm tao? – Tôi đánh bụp …bụp vào lưng hắn, xả khói nghi ngút!- Đúng là, ôm mày, chả có tí cảm giác con gái, cứ như ôm mấy thằng bạn! – Hắn ghé tay nói nhỏ đủ tôi nghe, cười đểu!…
Tác giả: Thương Lan Chỉ QuaVăn án:Một cái cuốc đào đất đào đến siêu đại cá mặn làm không phải chuyện này, bị cá mặn làm xú vựng liền có điểm xấu hổ, hôn mê sau nằm mơ dự kiến thê thảm tương lai liền huyền huyễn, bi thảm +1, Tần Ngư buồn bực không vui.Sau đó cả người mang theo cá mặn làm say lòng người "Hương thơm" một con miêu xuất hiện.Miêu: Bổn điện là thiên thần chi tử, vì tiêu diệt tà ác lựa chọn bị phong ấn ngàn năm vạn năm, ngươi chính là ta người có duyên! Mau, đừng nhiều lời, cùng ta cùng nhau cứu vớt ba ngàn tiểu thế giới đi!Sau khi nói xong, nó bụng thầm thì kêu.Một mặt hiện thực làm ruộng, một mặt mau xuyên công lược các loại tà ác BOSS, sau lại nàng từ trong tâm khuê tú thích làm ruộng ôn nhu thiếu nữ tiến hóa thành trong ngoài không đồng nhất tiếu lí tàng đao ôn nhu tiểu tỷ tỷ.Tần Ngư: Ta thật sự chỉ là tưởng làm ruộng mà thôi.…
"Nếu thế giới này quá tàn nhẫn với chúng ta, liệu em có thể bước đến bên anh, nắm tay anh cùng nhau vượt qua tất cả hay không?"JungKook khẽ cụp mắt xuống, chăm chú nhìn JiMin, lặng lẽ quan sát từng biến chuyển trên khuôn mặt điển trai đỏ ửng của người thanh niên trước mặt. Mỗi khi ngắm nhìn JiMin như vậy, trong lòng anh lại cảm thấy hết mực bình yên. JiMin lặng lẽ buông ra tiếng thở dài não nề. Phải, thế giới này quá phức tạp. Và những con người yêu nhau như anh và JungKook, nếu không đủ can đảm và ý chí mạnh mẽ để vượt qua, chỉ e rằng họ sẽ vô tình đánh mất nhau mãi mãi.Anh nắm chặt bàn tay cứng cáp thoáng chút run rẩy của JungKook, đem vùi vào trong túi áo bông to sụ của mình, đôi mắt thông minh khẽ phủ một tầng sương mỏng."Anh không quan tâm thế giới ngoài kia xoay vần đổi mệnh như thế nào. Anh chỉ cần biết, thế gian này anh đã có em!"***Đây là bộ truyện Fantic đầu tiên mình viết nên còn nhiều thiếu sót, mong mọi người thông cảm nhé. JungKook và JiMin, hai thành viên trong nhóm nhạc BTS là cặp đôi mình rất yêu thích và ngưỡng mộ. Do vậy, mình khao khát muốn dùng chính câu chữ của mình để viết lên một câu chuyện tình ngọt ngào giữa họ.…
Giá như là màu xanh. ==============================Đây là tác phẩm đi 'ngược' nên đội nón bảo hiểm vào cho chắc nhé! =)))))) Còn việc đi ngược làm ai té nhẹ hay té sấp mặt thì còn tùy nhé. Các cp sẽ được giữ bí mật ,thế mới vui =))) Cảnh báo OOCFic sẽ xoay quanh Aes Cải nhìu nhưng các char khác cũng sẽ có đất.…
"hình như trái đất không phải hình tròn, nếu như trái đất hình tròn thì tại sao máy bay lại bay theo kiểu giơ lên hạ xuống vậy hả hồng anh?" "hả?!""có thật là người ta đã từng lên mặt trăng không hay đấy chỉ là sa mạc trắng đen vậy hả hồng anh?""hả?!""ma cà rồng uống máu đỏ thì không biết máu của ma cà rồng là màu gì nhỉ hồng anh nhỉ""hả?!""tỉ lệ vàng với dãy fibonacci có yêu nhau được không hả hồng anh?""hả?!"…