Đoản Văn Ngược
Nơi đây có đoản :>…
Nơi đây có đoản :>…
Tác giả: Cố Tử KỳNam chính: Anh là ông trùm Thế giới ngầm , là nhà buôn bán vũ khí quy mô gần như toàn thế giới,anh nổi tiếng là người lạnh lùng bá đạo và vô cùng tàn nhẫn.Nữ chính: Cô là một hacker vô cùng tài giỏi ở thế kỉ XXI,tính tình cổ quái cuộc sống của cô luôn là tự do tự tại trời không sợ đất không sợ nhưng sau một lần lỡ tay hay nói đúng hơn là nghịch dại cuộc sống của cô dần đi vào bế tắc:))…
Chỉ là một vài fanfic về cp của mk tự nghĩ ra.…
Hướng dẫn cách chọn ghế đào tạo…
Đơn phương…
JungKook là một nữ sinh phổ thông. Vào một ngày đẹp trời, cô vô tình gặp đc một nửa của cuộc đời mình. Dù có nhiều sóng gió nhưng vẫn ko thể xa cách. Và câu chuyện sẽ bắt đầu^^❤💕💕…
Thanh Tâm - một cô bé có cả tuổi thơ gắn liền với mùi thuốc khử trùng của bệnh viện đang ngày một hấp hối trút từng hơi thở nặng nhọc. Qua khung cửa sổ gỗ mục nát, thế giới bao quanh cô chỉ là căn phòng bệnh trắng đến rùng rợn và một công viên bỏ hoang vô cùng xinh đẹp...Vẫn bóng dáng một chàng ảo thuật gia lịch thiệp, bằng giọng nói trầm tĩnh nhưng lạnh buốt sống lưng, anh ta cúi người hỏi như bao lần khác:- Ước mơ của cô là gì ? Sự sống hay cái chết !?…
Một loại teenfic hài kiểu mới để tụi bây cười tụt lone :)…
Review son từ một đứa mê son. Son đủ các loại từ drugstore tới high end, từ Tây tới hàng nội địa Trung. Viết ra để lưu lại rằng mị từng có những em son này, son kia =)))))…
Chỉ là cảm nhận và lời tôi muốn nói với cô gái ấy…
Tác giả: Miên Miên Summary:Ý nghĩa của hoa lưu li là forget me not - xin đừng quên tôi. Bảo thạch sẽ không chết, dù có bị nghiền thành trăm mảnh, mất đi mảnh tay, chân hay đầu... Bảo thạch cũng sẽ không chết. Nó chỉ xem như một giấc ngủ đông dài đằng đẵng, mười năm, một trăm năm, hay một ngàn năm... chỉ cần còn có đủ số lượng mảnh vỡ tối thiểu cho quá trình tái tạo, bảo thạch liền có thể khôi phục.Nhưng, mất đi một bộ phận cơ thể đồng nghĩa với một phần kí ức đã mất. Ngay khoảnh khắc mũi tên xuyên qua cổ, tiếng nứt vỡ vang lên, tầm nhìn dần thay đổi, Lapis Lazuli chỉ hối tiếc vì chưa kịp thỏa mãn lòng tò mò hiếu kì của cậu, hối tiếc vì có lẽ, sau này và mãi mãi, cậu chẳng thể gặp lại mọi người. Có lẽ, cậu có thể bị lãng quên trong dòng kí ức dài đằng đẵng của mọi người, hoặc họ bị mất một vài bộ phận cơ thể và quên đi phần kí ức có chứa bóng dáng cậu. Hoặc sau này, có một ngày cậu lại mở mắt ra nhìn thấy ánh dương lần nữa, cậu sẽ quên đi những kí ức về gia đình của cậu. -------------Cp: Lapis Lazuli x???…
THÔ TỤC, NIÊN THƯỢNG…