[tvt x tdt] Chiếc Má Bất Ổn
Đơn giản 2 chữ "thuyền ma"..…
Đơn giản 2 chữ "thuyền ma"..…
"Biển xanh bao la, tình yêu chúng taGiống như sóng vỗ, không bao giờ xa"…
Tác giả: Tây Tử TựTình trạng: Hoàn thànhEdit: đang lết Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại , Tương lai , HE , OE , Tình cảm , Khoa học viễn tưởng , Báo thù , Mạt thế , Dị năng , Trọng sinh , Thăng cấp lưu , Chủ thụ , Hoán đổi linh hồn , Ngược tra Đường Khải Tri bị Lục Chí Dao kéo vào thân thể của hắn mà Lục Chi Dao bị người yêu hành hạ đến chết, thời điểm tỉnh lại Đường Khải Tri cho rằng mình nhặt được tiện nghi.Chính là lúc sau không thể không thừa nhận...... Hắn thật là quá ngây thơ rồi. Vì cái gì thế giới căn bản là vô cùng an toàn đến không thể hiểu được lại trở nên nguy hiểm đến như vậy... "Uy, uy, đại ca, ngươi có thể bỏ tay ngươi ra ở trên đùi ta không được sao?""Dựa vào cái gì?""...... Đây là chân của ta""Nga, này chân mới là ngươi.""............ Ngọa tào!!"Nhìn ra diện than ác thú vị công X không rõ thuộc tính thụ, thăng cấp lưu1. Công thụ đều không tam quan, bị đánh mất nghiêm trọng.2. Tác giả mạch não kỳ ba, các loại thần triển khai, thận nhập.Lần đầu mình edit nên sẽ có rất nhiều thiếu sót, mong mọi người nhẹ tay chỉ giáo giúp mình nha…
-Thể loại: Đam, sủng. Lạnh lùng-tàn nhẫn-thâm tình công×Nội tâm-kiên cường-nhược thụ.-Tên nhân vật: Đàm Viết×Thụy Lân-Văn Án: Cái thời đại còn cổ hủ về tư tưởng đạo lý này khiến người cảm thấy bức bối, đồng tính luyến ái thì làm sao chứ có khiến họ thương tổn sao. Những cái chỉ trỏ, những lời khinh miệt cười rủa: "Cái thứ bệnh hoạn" "Thật dơ bẩn mà"... Cậu đã quá quen thuộc rồi. Cha mẹ là chỗ dựa vững trãi nhất đối với con cái, là người khuyên răn lắng nghe con cái muốn gì và phải làm sao để sống tốt trong xã hội khắc nghiệt này nhưng cậu không có. Ha, cha mẹ khi phát hiện ra cậu cùng một nam nhân trong làng yêu đương lén lút liền đánh cậu thê thảm đến nỗi chân bị tàn tật phải đi cà nhắc mãi. Và chỉ có chị hai thương cậu và bảo vệ cậu nhất. Cuộc sống của cậu đều thay đổi sau khi gặp hắn một kẻ có tiền có quyền nhất thị trấn. "Tiên sinh, sao ngài lại thích em?"Một nam nhân tiến đến trán cụng trán, mũi chạm mũi với cậu cất giọng nói trầm ấm nói: "Tôi yêu em chứ không thích em"Hôn nhẹ lên môi cậu và nở nụ cười chân thật nhất: "Chúng ta kết hôn đi"Cậu và hắn cứ thế trải qua một tình yêu đẹp mà cậu luôn mong ước.…
Nhân vật: Trần Bảo Gia và Lý Gia HânChuyện tình này rốt cuộc là sao đây? Liệu có phải là nữ chính đơn phương hay không...…
23-17, cô và anh đúng là ĐỊNH MỆNH!!!...em đọc nhiều H mà ko có gan viếtem chỉ cho H ở chap cuối thoy vì em chưa...16 ^^ -by Anna-…
"Ngày ấy,chúng tôi đã từng là ngoại lệ của nhau..."…
Luôn luôn tại thất bại nhân sinh là loại cái dạng gì thể nghiệm?Nghê Dĩ Vân dùng cả đời kinh nghiệm bản thân qua lại đáp vấn đề này. Gia đình không đẹp mãn, thi vào trường cao đẳng thất lợi, vào nghề khi khắc sâu cảm nhận được "Trăm không một dùng là văn khoa sinh, học giỏi sổ lý hoá đi khắp thiên hạ" hai câu này nói, kéo dài hơi tàn cái xác không hồn .Chỉ có văn tự là thật yêu, vì tránh né cuộc sống, chỉ có thể ở chính mình ảo tưởng khoa học viễn tưởng tiểu thuyết sất sá phong vân. Chính mình tâm huyết tiểu thuyết lại cũng không có người hỏi thăm lưu lượng thảm đạm.Cái gì? Thế nhưng ở sẽ một đêm bạo hồng thời điểm xuyên qua đến ta viết võng văn thế giới?Vẫn là cái nhân vật phản diện? Bất quá không quan hệ, xem ta dùng như thế nào đã biết chuyện xưa kịch tình sửa lịch sử, văn khoa sinh cũng có thể dựa vào chỉ số thông minh nghịch tập.Ai nói văn nghệ chửng cứu không được thế giới? Xem ta như thế nào ở ngoài không gian ngăn cơn sóng dữ cứu vớt thương sinh thuận tiện đến làm một hồi nhân thắng.Ta muốn trả lời "Nhân thắng là một loại cái gì thể nghiệm" ! !…
Đam- Ngược -Ngọt - H "Văn Toàn tôi xin lỗi mà""Kệ anh , tôi khong quan tâm""Ngọc Hải anh lại đánh nhau nữa à?"…
Mặt Trời xin chào tất cả mọi người. Mình lấy bút danh này mong muốn nhưng áng văn mình viết ra sẽ như những tia nắng sưởi ấm tâm hồn bạn đọc. Bản thân mình tuổi còn nhỏ nên chỉ có thể tái hiện góc nhìn của những người trẻ tuổi có thể là về thế giới quan ở độ tuổi này, cũng có thể là giúp mọi người tìm lại những cảm giác nhiệt huyết sục sôi của tuổi trẻ, hay có chăng là cảm xúc của mối tình đầu ngây dại... Hôm nay mình đem đến câu chuyện tình cảm tình trai của những người trẻ tuổi mang tên "Chỉ cần nơi đó có chúng ta". Câu chuyện xoay quanh 4 nhân vật gồm : giảng viên trẻ với hội chứng Rosacea - Hoài Quân; cậu thanh niên mang trong mình nhiều góc tối trong quá khứ - Gia Bảo; một chủ tiệm cà phê hết sức chu đáo - Vương Khang; cuối cùng là người bạn tinh tế, hiền lành Minh Kỳ. Cặp đôi nhân vật chính mang đến cho chúng ta nhiều cung bậc cảm xúc. Mở đầu với mảnh tình tương tư sâu nặng của Hoài Quân dành cho Gia Bảo, cậu luôn e ngại và lo sợ những lời bàn tán của xã hội, hơn hết bản thân cậu lại theo nghiệp giáo nên càng thêm khó xử. Đời người lại chỉ sống một lần nên cậu quyết định sống một đời cho đáng. Đối lập với cậu là sự vô tư trước tình cảm ấy của Gia Bảo, hắn ngu ngơ mãi chẳng nhận ra khối tình ngày một lớn dần theo thời gian ấy của Hoài Quân mà không ngừng thương tổn đến. Mãi đến khi gần như vụt mất, gần như vỡ vụn hắn mới không ngừng ôm lấy...Về phân hai nhân vật còn lại là Vương Khang, người bạn thân thiết thời sinh viên của Hoài Quân là một người hết sức chu đáo, gã từng ch…
"đến đây làm gì ?""bỏ tao ra""không có em làm sao anh sống được ?"mình viết mình cũng hỏng hiểu mình viết gì đâu nên keme nó đi há.Chuyện mình viết trong những ngày bị rảnh nhìu chút nên hỏng ra đều đâu. (viết gì đam mê hỏng qutam thành tích lắm đâu)…
Chào mọi người mình là Jen🍑đâyXin giới thiệu với mọi người đây là một fic tổng hợp các đoản ngắn về quá trình yêu nhau và bên cạnh nhau, hạnh phúc có, vui vẻ có, nước mắt cũng có nữa..._Fic này mình sẽ chia thành 7 phần gồm: +Phần 1: Cảm nắng +Phần 2: Đơn phương +Phần 3: Tình yêu +Phần 4: Khúc Mắt - Biến cố +Phần 5: Chia ly +Phần 6: Kết hôn +Phần 7: Trọn đời bên nha_Về nội dung: +Phần 1: -"Bên anh 8 năm em vẫn không bằng một cô gái mới đến bên cạnh anh, có phải anh nhẫn tâm với em quá không. Có lẽ nếu trước đây anh không ngọt ngào với em thì tình cảm em dành cho anh chỉ dừng ở mức cảm nắng...." +Phần 2: -"Nhìn em bên cạnh người khác anh thật không nỡ chút nào. Do anh không giữ được em hay từ đầu người em yêu đã không phải là anh..." +Phần 3: -"Người ta nói tình yêu của hai chúng ta ngọt ngào như mức đường vậy anh nói có đúng không" -"Đúng lắm tình yêu, bảo bối nhỏ của anh nói rất đúng. Anh yêu em". +Phần 4: -"Ngay từ đầu anh đã không yêu em người anh yêu là cô ta" -"Em lợi dụng tôi để lấy tài sản này nào. Thật đáng khinh bỉ" -"Mọi chuyện không hẳn chỉ là hiểu lầm thôi đâu..." +Phần 5: -"Chia tay đi tôi không còn yêu em nữa, vậy nên kết thúc sớm sẽ tốt cho tôi và em. Mong em hạnh phúc" +Phần 6: -"Ngày hôm nay em khoác lên mình bộ lễ phục thật đẹp để cùng khoác tay chú rể của em, cả thế giới sau này để em tựa vào cùng bước vào lễ đường" -"Cuối cùng em cũng chịu cưới anh" +Phần 7: -"Em mong cho chúng ta sống bên nhau tới già, cùng nằm trên chiếc giường hay nằm mà cũn…
Minh và tôi là thanh mai trúc mã với nhau.......Năm 5 tuổi Minh chuyển đến tiểu khu tôi đang sống lúc ấy mẹ của Minh và mẹ tôi đã rất nhanh chóng làm thân với nhau tôi và minh bắt đầu trở nên thân thiết với nhau..Một ngày tôi và Minh đi chơi với nhau có cả mẹ tôi và mẹ của Minh.Chúng tôi chơi với nhau rất vui vẻ mẹ của Minh và mẹ tôi nói chuyện rất vui vẻ trong lúc đang rượt đuổi nhau thì Minh bị vấp và té.Lúc Minh khóc trong lòng tôi cảm thấy rất"Kì Lạ" và tôi muốn Minh khóc cho tôi xem "Cả Đời".Tôi vẫn cứ đứng chôn chân ở đó nhìn Minh đang khóc,dòng suy nghĩ của tôi chợt bị cắt do mẹ của minh và mẹ của tôi nghe thấy tiếng khóc của Minh nên đã chạy đến xem sao....Sau hôm đó tôi cảm thấy bản thân mình thật kì lạ....!?Bản thân cứ muốn nhìn lại Minh khóc "RẤT NHIỀU RẤT NHIỀU RẤT NHIỀU VÀ MUỐN THÊM MỘT LẦN NỮA....."…
Văn án:Biển người rộng lớn, tìm người tốt rất dễ, tìm người hợp mới khó. Có câu: người bên bạn suốt thời thanh xuân tươi đẹp chưa chắc là người đi cùng bạn đến cuối đời. Thật may, em đã phí hoài thanh xuân của mình cho người khác, để nguyện phí hoài cả cuộc đời cho anh.Cô, một cô gái quá đỗi bình thường không ngờ cũng có ngày vì chia tay mối tình 9 năm mà bị biến thành "mất trí". Con người chững chạc, dịu dàng, hiểu chuyện đã sớm trở nên phóng khoáng, vô âu vô lo, tính cách còn thêm mấy phần xốc nổi. Anh, người đàn ông không có gì đặc biệt nhưng lại là hình mẫu của biết bao cô gái. Từ ngoại hình đến năng lực đều có thừa. Nhưng đối với cô trước đây có lẽ kẻ vô vị như anh chỉ là lớp sương mờ nhạt không đáng để vào mắt.Giữa bọn họ chính là không có cái gì gọi là định mệnh. Nói chính xác hơn là ra đường quên xem ngày nên lỡ đụng trúng. Nếu không phải ở thời điểm này thì anh và cô vốn mãi chẳng còn cơ hội tìm thấy nhau. Cả đời, anh sẽ không bao giờ yêu thích nổi loại phụ nữ không đứng đắn như cô. Ngược lại, bấy giờ cô là hoa đã có chủ.Thế mà mối quan hệ vô duyên vô cớ lại bắt đầu bằng câu:Chúng ta kết hôn đi!Đoạn tình cảm của bọn họ chẳng khác gì cơn mưa đầu mùa, tưới mát tâm hồn hai kẻ héo úa trong tình yêu...Trích:- Tôi có thể giúp anh.- ...có cách sao?- Đương nhiên rồi, nhưng mà tôi đâu thể giúp anh không công được.- cô muốn gì?- Muốn anh...muốn anh kết hôn với tôi.…
Là những hồi tưởng của tôi về tuổi thơ của minh, về những con người đã khắc sâu trong tuổi thơ của tôi , là 2 người anh bựa nhân, thẳng bạn khắm lọ , và 4 người chị em , và người lần đầu tôi thích 1 thứ rung động đầu đời .Tất cả viết là" Cuộc sống"…
Nữ chính: Tô Nguyệt Nguyệt.Vô tình xuyên qua, có được hệ thống, phải làm nhiệm vụ để được về nhà. ________ "Không ta không muốn, nàng đừng hòng tơ tưởng cơ thể bổn vương".Cô đánh mắt nhìn hắn một cái, ghé sát lại gần hắn thì thầm "Cơ thể chàng ta còn lạ lẫm chỗ nào sao? Đừng ngại tới đây chúng ta làm vài việc vui sướng ha".…
" cô không phải là Su " " ngươi nghĩ ta không phải, ngươi có chứng cứ không" " chứng cứ ư? Được thôi , ta sẽ cho cô thấy" Hắn ôm chồm lấy tôi , đôi môi đặt sát, 1 nụ hôn nồng cháy .. ~~ " đó chính là chứng cứ, ta không yêu biểu muội Su, ta yêu cô. Đó là chứng cứ của ta" .…
"Mày lại quên nữa à?""Chắc vậy"___________________"Uống sữa dâu không?""Mày bị dị ứng với sữa dâu mà""Ừ nhỉ, tao quên mất"___________________"Mày quên hôm nay là ngày gì rồi à?""Hửm, ngày gì?""Ngày mày mất"___________________"Mùa đông đến rồi, lạnh quá...""Ngoan, vào nhà đi, mày sợ lạnh""Ừ..."…
"Đau không, thế này chắc không đi được nữa rồi" Bảo lo lắng đỡ lấy chân Ngọc xem xét, đôi mắt đẹp đẽ khó lòng giấu nổi nỗi xót xa.Ngọc ngẩn người, ánh mắt dừng lại trên gương mặt thiếu niên đem theo chút sững sờ, một giọt nước mắt chảy xuống má đọng lại ở cằm.Ngọc chợt oà khóc, ôm chầm lấy cổ Bảo, nói vài lời cuối như thể sắp chia li" Tao xin lỗi, là tao liên lụy mày, mày chạy đi, nhanh lên, cứ mặc tao" Giọng Ngọc gấp gáp, Ngọc không thể để Bảo vì mình mà gặp nguy hiểm "Đùa gì vậy, sao tao bỏ mày được, tao đã hứa sẽ bảo vệ mày mà" Bảo nhẹ nhàng xoa đầu Ngọc, khẽ mỉm cười dịu dàng hệt ánh sáng xua tan tăm tối đang bủa vây, làm lòng Ngọc chợt ấm áp"Lên đi, tao cõng mày"…
1 cô gái đang rất đau buồn vì không có ai để đón Valentine cùng vì đã chia tay bạn trai nên đã lập ra hội"FA". Đón xem chuyện gì sẽ xảy ra!!!…