Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
TÊN NHÂN VẬT _Lời thoại_Vốn là 1 người ở thế kỷ 21 lại vô tình gặp 1 tai nạn giao thông mà xuyên không vào tên được mệnh danh là phế vật NOBI NOBITA . Hắn từng tên là Lâm Phong nhưng giờ Không phải. không còn là 1 "Vị Vua" Mà là 1 Cậu bé bình thường ở Nhật Bản, sở hữu 1 Hệ thống Cực bá đạo Hắn đã làm gì ?....…
Nàng, Vân Dương vương trộm giấu tư sinh nữ, sự việc đã bại lộ hậu, bị hoàng thượng ngoài dự đoán mọi người cho "Tình Văn quận chúa" phong hào, tứ hôn đương triều đại tư mã —— Diệp Thanh Thành.Hắn, có khuynh thế chi dung, tôn quý vị, người tiền lịch sự nho nhã, người hậu lại thô bạo hung ác.Đêm tân hôn, hắn đối với nàng cười lạnh: "Ca kỹ nữ nhi, ta sao có thể tự cam bỉ ổi đi bính?" Nói xong, đem một đống đáng sợ vật rơi lả tả trước mặt nàng.Người tiền lịch sự nho nhã, nàng chưa bao giờ từng đạt được. Thân là chính phu nhân, lại ở quý phủ của hắn không chỗ nào dựa vào, nhận hết khuất nhục.Nàng biết hắn chán ghét nàng, biết hắn hận bị một đạo thánh chỉ sở lệnh, thú nàng làm vợ, cho nên đối với hắn tránh được nên tránh, tận lực không đi não hắn.Nhưng hắn đối với nàng lại một ngày so với một ngày lãnh, cho đến ngày đó, ở nàng cùng trong phủ thị vệ trễ về hậu nổi giận dưới một chưởng xé nát áo nàng, đem nàng buộc trên giường đầu...…
Cp: Tiêu Uyển Thanh - Lâm TriểnHiện ĐạiChênh lệch 14 tuổi Lâm Triển 8 tuổi"Dì ơi,sau này lớn lên,con sẽ gả cho dì" ...Lâm Tiển 17 tuổi"Sao dì chưa kết hôn?""Năm xưa có đứa bé muốn gả cho dì,dì kết hôn rồi,đứa bé đó phải làm sao đây?""Dì! Không được nhắc lại chuyện đó nữa" "Được...hahahaha"…
------Thứ làm em đau lòng nhất không phải là nhìn thấy anh cùng cô gái khác vui vẻ, mà là khi chúng ta vô tình bắt gặp nhau chỉ có thể nói với nhau '' Lâu rồi không gặp?"------" Tư Mặc là vết rạn nứt không thể lành trong trái tim tôi. Nó chỉ là vết rạn một vết rạn không thành vết sẹo. Một vết rạn không ngừng chảy máu"" Chính tôi mới là người phản bội anh ấy. Khi anh ấy cần tôi nhất. Tôi lại lạnh lùng gạt tay anh ấy ra khỏi đời mình để chạy theo tư lợi bản thân"" Xin anh đừng chạm vào đời tôi. Bởi vì nó chính là một vũng bùn không đáy. Mà anh chính là một thiên sứ trong sáng. Là ánh sáng đời tôi. Vậy nên chỉ cần anh chạm vào dù là một chút chỉ một chút cũng khiến cả người anh bị vấy bẩn. Xin anh. Xin anh hãy vứt bỏ tôi. Như cách tôi đã tàn nhẫn vứt bỏ anh."------" Tình yêu 5 năm của chúng ta lại chỉ còn là một vết thương""Anh không yêu em như sinh mệnh. Anh chỉ yêu em đến khi không còn sinh mệnh"" Nếu vì sao kia là một tinh thể ngoài vũ trụ. Thì đôi mắt em chính là tinh thể trong trái tim anh"" Đừng trốn tránh anh. Anh luôn biết em ở đâu. Bởi vì em ở trong trái tim anh."" Doãn Hạ Mạt. Anh sẽ không bỏ rơi em. Chỉ vì em chính là anh. Chính là thời hạn sinh mệnh của anh"" Anh không chỉ chạm vào đời em anh còn chạm vài trái tim em nữa. Anh hứa"" Nếu sống là bản năng thì yêu em chính là khả năng của anh"" Sau này rất có thể anh phải san sẻ tình cảm cho một người hay nhiều người nữa. Nhưng anh hứa sẽ không làm em đau lòng. Bởi vì những con người đó chính là con của chúng ta."" Doãn Hạ Mạt, anh không chỉ có thể yêu em mà còn có …
Mùa đông là mùa để trao đi hơi ấm, nhưng đối với em nó là mùa đã gieo rắc nổi bi thương, cái mùa mà em đã mất đi tất cả những người mà em yêu quý nhấtEm đành sống lặng lẽ trong nhà của Dì, nơi mà sự tồn tại của em chỉ được chấp nhận như một phần nghĩa vụ. Em không có thói quen trao đi hơi ấm - bởi em đâu còn gì để giữ lại. Mùa đông vì thế, từng chỉ là một quãng thời gian để chịu đựng, để im lặng đi qua những ngày dài buốt giá. Cho đến khi anh ấy trở lại.Chúng tôi chỉ là bạn, là những kẻ không cần gọi tên mối quan hệ của mình. Nhưng có lẽ, trong một mùa đông nào đó, chỉ cần một ánh mắt dịu dàng, một cái ôm ấm áp, một cái nắm tay dịu dàng mang màu nắng... cũng đủ khiến lòng người được sưởi ấm. Không cần lời hứa, không cần hồi đáp - chỉ cần một bàn tay lặng lẽ chìa ra khi gió lùa qua khung cửa, chỉ cần ai đó ở cạnh để nhắc rằng"Mùa đông này, em không còn một mình nữa"…
"Nỗi buồn in trong timCòn đâu bao kỷ niệmCứ thế anh rời điĐể em cạn nước mắt"Ai thương ai nhớ ai ?Trong lòng này đã thấu , cớ sao , cớ sao , cớ sao xa nhau... Sau ngày định mệnh đó, tôi đã từng thề "không bao giờ đặt chân đến sân bay dù là nửa bước". "Thương nhau mình để đó , vì bước không thể xa hơn nữa" nhưng rồi mỗi khi nhìn lên bầu trời thấy "chiếc máy bay nào đó" cũng đủ khơi gợi lại bao kỷ niệm xưa, giờ chỉ mình tôi cùng nỗi đau âm ỉ bởi những tổn thương ai đó để lại sâu tận hồn tôi.Mỗi lần tâm tư khắc khoải tôi lại muốn thét lên: "thà người đừng đến hôm đó, thà người đừng nói lời yêu, thà người đừng chia tay như vậy..." thì có lẽ giờ đây đôi ta đã chung ngã, hạnh phúc cùng nhau.Dẫu hạnh phúc có mong manh như bồ công anh bay trong gió, em cũng xin nguyện trở lại ngày xưa để níu giữ chút kỷ niệm êm đềm cho đôi ta. Nhưng... Đúng người , sai thời điểm kết quả đau đớn đến tột cùng!…
Tổn thương một lần...Nam Di thấy sợ hãi với tình yêu.Cô đề phòng mọi thứ...cuộc sống của cô chỉ như qua ngày không sóng gió.Chẳng ai quan tâm sự tồn tại của cô...cho đến khi anh đến,làm thay đổi suy nghĩ của cô,xáo trộn mọi thứ.Cô một lần nữa,cho phép trái tim mình tự do.Cô quyết định "yêu lần nữa"....…
[ Đạo sĩ xuống núi ta bói được tận thế sắp đến, đi dạo vài vòng lại lỡ tay bắt được một kẻ có hệ thống không gian ]"Ta..Nên trách đạo sĩ khi nhỏ quá xinh đẹp? hay là trách đạo sĩ quá đỗi đáng yêu? Đệch mẹ sao ta lại cảm thấy hắn bây giờ thật sự xinh đẹp hơn khi xưa"Cuộc đời Trương Thần là một chuỗi bước chân trải dài vinh quang, như một vị cứu tinh hắn có thể làm tất cả vì thế giới trừ buôn bỏ một chấp niệm "tìm lại thanh mai trúc mã mất tích"Hắn đơn phương một cô gái từ nhỏ, hắn bị ép cưới dù chết vẫn giữ trinh tiết của mình, kiếp trước tận thế đến hắn thức tỉnh song hệ dị năng xung phong dẫn đầu mạt thế đoạt lấy thành công vang dội tạo nên cả một đế chế cho riêng bản thân. Không hề có bất kỳ phương pháp nào để cứu người bị hoá zombie, chỉ còn cách thanh trừng tất cả người bị nhiễm bệnh. Chính tay giết chết những chiến hữu sát cánh bên bản thân,đến mức nếu là người bình thường tâm hẳn là đã nguội lạnh từ lâu. Hắn thế lại không đánh mất đi bản thân, chỉ vì"người trong mộng".Hắn dù biết có thể nàng đã bỏ mạng trong mạt thế vẫn không thể buôn bỏ chấp niệm, kể cả trong giấc mơ lúc nào cũng nghĩ về nàng, đến khi gần 40 tuổi hắn vẫn đơn thân lẻ bóng. Rốt cuộc hắn cuối cùng cũng hi sinh, sinh nhật 39 tuổi hắn là ngày người thức tỉnh thế giới thi hành án tử cho con zombie cuối cùng trên trái đất và cũng là ngày hắn ra đi.Hắn chết trên chiến trường Thế nhưng không chết vì chiến đấu với zombie mà chết vì lòng tin, hắn bị chiến hữu mình tin tưởng nhất đẩy …
Cô với hắn 2 con người cùng đứng dưới mái hiên trú mưa, rõ ràng là cô đến gặp hắn nhưng gặp rồi lại chẳng biết nói gì, cứ im lặng mà thả hồn vào cơn mưa. Hắn đợi mưa tạnh hẳn mới bước đi. Đi được 3 bước hắn quay lưng lại nhìn cô : "NÀY, MƯA TẠNH RỒI SAO CÒN CHƯA ĐI?" . Cô giật mình vì cứ nghĩ rằng hắn cứ thế mà đi thôi không ngờ hắn lại hỏi cô. Đầu óc cô lúc đó hình như không được bình thường, cô nói với hắn: " TÔI ĐỢI MƯA". Hắn nhau mày, tròn mắt nhìn cô, cô mới nghĩ ra hình như có điều không đúng trong câu nói của mình: cô và hắn đã chờ ở đây hơn 3 tiếng đồng hồ vậy mà cô lại thốt ra câu nói ngu xuẩn nhất. Cô khẽ quay mặt lẩn tránh ánh mắt của hắn. Hắn không đi , hắn lùi lại đúng ngay vị trí lúc nãy của mình. Cô không hiểu: hắn đang nghĩ gì mà lại quay lại? Cô hỏi lại hắn: "MƯA TẠNH RỒI, SAO CÒN CHƯA ĐI?" Hắn vẫn nhìn mưa nhẹ nhàng nói: " TÔI ĐỢI EM"!…
Từ một vở tuồng mang tên "Phận Công Chúa" với số phận của nàng công chúa - tướng quân - kỹ nữ đến câu chuyện tình ái giữa những con người thổi hồn vào nghệ thuật sân khấu nhạc kịch…
Anh chọn rời xa thế giới xinh đẹp một cách lặng lẽ,vì anh không muốn người mình thương cả đời đều phải ướt mi. Đôi mắt em xinh đẹp tựa ngọc trai nếu em khóc thì anh sẽ xót xa và đau lòng lắm.Vì khi anh rời thế giới này ai sẽ lau đi giọt nước mắt lăng dài trên má,ai sẽ xoa dịu,xóa nhòa đi nỗi đau trong em lúc ấy bây giờ. Miệng anh nói là như thế đấy nhưng tại sao anh lại lẳng lặng bước ra khỏi trái tim em.liệu anh có biết được rằng đôi mắt được anh ví đẹp như ngọc trai,long lanh như ánh sao trời luôn luôn ngó nhìn,tìm mãi một người đã rời xa em và thế giới này đâu chứ! chạy khắp ngõ này đến xó nọ,đi hết đất nước này đến đất nước khác.Thế tình ta đành dựng lại tại đấy.Chuyến xe chở hồi ức của đôi ta đã kết thúc!Nhưng một thứ không thể quên đọng lại trong hồi ức đó làm em nhớ mãi , và biết nó sẽ không bao giờ phai và vẫn sẽ luôn như vậy,lời nói "Anh vẫn sẽ luôn yêu em như lần đầu!" đúng anh đã làm được,vì đến lúc anh ra đi vẫn giữ vững lời hứa"anh chịu đau một mình chứ không chia sẻ ra để người mình yêu phải buồn đau về căn bệnh quái ác kia! Thật sự thì em biết" Anh vẫn sẽ luôn yêu em như lần đầu!"…
Bạn đã bao giờ nghe về trò chơi "3 vị vua" ? Nghe nói khi bạn chơi trò chơi này, bạn sẽ được gặp những những "hồn ma"- những kẻ có thể cho bạn biết về tương lai của bạn. Tuy vậy, cái giá phải trả có thể là tính mạng của bạn hoặc đáng sợ hơn cả là mất đi sự tồn tại của chính bản thân mình.…
Một thanh niên làm việc tại văn phòng lập trình, hầu như cậu ta chả có một ngày nghỉ nào cả chỉ vì bị vắt kiệt sức lao động mà chết đi.Sau khi chết cậu ta đã chuyển sinh sang thế giới khác với một cái tên mới "Akugami Kaiya".…
" Ngàn năm trước, vạn năm sau, dù nàng ở đâu, trong tâm ta chỉ có nàng, nhưng tâm nàng lại không có ta. Hoa trôi nước chảy có là gì, một đời người thì có là bao"" Chàng có chờ bao lâu, ta cũng sẽ không ở bên chàng. Nên, chàng đừng chờ nữa"#Cổđại #lãngmạng #antanchichu…
"Em tệ quá, đến phút cuối rời khỏi thế gian này em cũng đối xử tệ với bản thân mình""Anh bán niềm vui cho em đi, em mua lại. Bao nhiều tiền em cũng sẽ mua"…
trên đường đi về Bảo Vy nằng nặc theo hỏi cậu" Nè sao cậu không nhận lời tỏ tình của cô ấy, cô ấy là hoa khôi lại còn học giỏi, người như cô ấy cậu chắc chắn không thể gặp người thứ 2 đâu" Cậu trầm mặc nhìn sang cô nói- Chơi oẳn tù tì không- chi ?- thì cứ chơi đi ,ai thua xách cặp người còn lại Cậu ra bao cô ra baoCậu ra kéo cô ra kéo Cậu ra búa cô ra baoKết quả cậu thua cô ngay lượt thứ baném chiếc cặp về phía cậu cô đưa ánh mắt nghi hoặc hỏi" tiêu chuẩn cậu chắc tầm cỡ vũ trụ, tôi hỏi cậu nhá cậu tỏ tình ai bao giờ chưa"Cậu cười ghé sát mặt cô " tôi nghĩ là rồi"Chạy nhanh về phía trước cậu thầm nghĩ ' ước gì tôi có thể dùng bàn tay nắm chặt lấy tay cậu để cái cuối cậu cũng ra búa '…
» Tác phẩm: Người Bạn Và Những Con Búp Bê.» Tác giả: Miya Aoki.» Thể loại: Kinh dị, bí ẩn, trinh thám, yandere, shoujo-ai.» Nhân vật chính: Bạch Thiên Dung, Diệp Băng Linh.» Sơ lược: Dung - cô bạn của tôi. Người vốn hiền lành, ngây thơ với tình thương vô tận dành cho tôi. Tôi - Linh, người đã phớt lờ thứ tình bạn ấy để lao vào học tập. Dùng sự giả tạo để lợi dụng bạn bè trong lớp giúp mình học tốt. Thời gian kéo dài, nỗi đau không chấm dứt. Cô bạn ngày nào giờ đã thay đổi. Sự mất tích liên tiếp của học sinh lớp tôi. Những con búp bê được đặt trước cửa nhà là họ. Kẻ sát nhân trong bóng tối coi đây là trò vui tiêu khiển hay vì nguyên nhân khác? Sợ hãi, dối trá, sự thật. Búp bê nhảy múa trong thùng xốp. Tình bạn sẽ đi về đâu?…