Doogem-My family-Short fic
"Em thương anh lắm, nhưng hình như anh chỉ coi em là em trai thì phải...""Sao em phải đi, đây mới là gia đình thật sự của em mà"…
"Em thương anh lắm, nhưng hình như anh chỉ coi em là em trai thì phải...""Sao em phải đi, đây mới là gia đình thật sự của em mà"…
"Đâu chỉ có mình em, tôi vẫn luôn ở đây chờ và đợi em mà""Ngoan, đừng sợ. Tôi hứa, không làm gì, kẻ nào hại em, tôi giúp em trả thù."Chuyện dựa theo trí tưởng tượng Tác Giả:JunyXuất bản: 29/10/2023…
Năm cô 12 tuổi, cô gọi anh một tiếng "Ca ca" một mực chờ anh. Năm cô 18 tuổi, cô gọi anh một tiếng "Anh yêu" một mực yêu thương anh. Năm cô 22 tuổi, cô gọi anh một tiếng "Chồng" một mực chăm sóc quan tâm anh. Năm cô 24 tuổi, cô bị anh giết chết ( "Chết"ở đây là chết về tâm hồn) một mực hận anh.…
Giới thiệu: Một cái Bần Dân Sát Thủ, ngoài ý muốn xuyên việt đã đến một khỏa tên là"Thiên Trần Tinh" đích cao võ thế giới, địa huyền đại lục là hắn đích điểm khởi đầu.Hắn không có Vũ Tu Giả đích ưu tú thiên phú tư chất, cũng chỉ có một cái theo trò chơi có được tân thủ lễ bao. .…
"anthea là gì thế? cậu biết tớ dở ngoại ngữ lắm mà""xinh như hoa""thế, ý cậu là tớ xinh sao? hì"_xin lỗi vì mình không tìm được artist của ảnh bìa, mình sẽ cố gắng tìm thấy nguồn sau nhé, cảm ơn.…
"nè cái anh kia, tui nói cho anh biết là anh dính cái mỏ anh vô cái mỏ tui rồi mà còn dính anh vô cuộc đời tui nữa là sao dậy hả??" "anh phải bồi thường, tui là người bị hại mà"👾là nó hơi hư cấu xí chiếc fic nho nhỏ hơi xàm dành tặng cho 2 em nhân dịp năm mới nhaaa૮₍˶ᵔ ᵕ ᵔ˶₎ა…
"Thẩm Mộng Dao,em sẽ không để ai cản bước chị""Viên Nhất Kỳ là đồ phiền phức""Nhất Kỳ bảo bối đừng bỏ chị""Em ở đây,không đi đâu cả"…
Minh và tôi là thanh mai trúc mã với nhau.......Năm 5 tuổi Minh chuyển đến tiểu khu tôi đang sống lúc ấy mẹ của Minh và mẹ tôi đã rất nhanh chóng làm thân với nhau tôi và minh bắt đầu trở nên thân thiết với nhau..Một ngày tôi và Minh đi chơi với nhau có cả mẹ tôi và mẹ của Minh.Chúng tôi chơi với nhau rất vui vẻ mẹ của Minh và mẹ tôi nói chuyện rất vui vẻ trong lúc đang rượt đuổi nhau thì Minh bị vấp và té.Lúc Minh khóc trong lòng tôi cảm thấy rất"Kì Lạ" và tôi muốn Minh khóc cho tôi xem "Cả Đời".Tôi vẫn cứ đứng chôn chân ở đó nhìn Minh đang khóc,dòng suy nghĩ của tôi chợt bị cắt do mẹ của minh và mẹ của tôi nghe thấy tiếng khóc của Minh nên đã chạy đến xem sao....Sau hôm đó tôi cảm thấy bản thân mình thật kì lạ....!?Bản thân cứ muốn nhìn lại Minh khóc "RẤT NHIỀU RẤT NHIỀU RẤT NHIỀU VÀ MUỐN THÊM MỘT LẦN NỮA....."…
Đây là một câu chuyện có thật,là cảm xúc chân thật nhất của tôi trong khoảng thời gian cuối năm cấp 2,chính xác là vào năm lớp 9.Tôi sẽ dùng những tên khác để đặt tên cho các nhân vật.Nữ chính:Hà TrangNam chính:Thế NghĩaNữ phụ:Hồng Diệp(1 cô bạn vô cùng thân thiết từ năm lớp 6 của Hà Trang,luôn thấu hiểu và quan tâm cô)Nam phụ:Dương Hoàng(cũng là cậu bạn thân từ nửa năm lớp 7)Nam phụ:Hàn Nguyên(bạn cùng bàn vô cùng hài hước,luôn tạo tiếng cười cho Hà Trang mọi lúc)Bên cạnh đó là một số nhân vật khác như:một vài người bạn chơi chung với Trung Nghĩa,2 người bạn Lý Ngân và Huyền Thúy là người dường như khiến cho cô bạn Hà Trang có tình cảm với Trung Nghĩa.Câu chuyện nói về tình cảm đơn phương ngây thơ của tuổi học trò hồn nhiên,vô tư,trong sáng.Hà Trang đã vô tình rung động trướcTrung Nghĩa và từ đó cô bắt đầu crush anh,cô tìm mọi cách để theo đuổi,tỏ tình với anh và câu chuyện sẽ diễn biến như thế nào đây?Liệu họ có thể trở thành 1 cặp hay không?Mời các bạn cùng đón đọc câu chuyện này.Mình xin phép được xưng hô là "ông, bà,ổng,bả"trong những câu đối thoại nội tâm và độc thoại nha^.^*Vì đây là một câu chuyện có thật nên có một vài chỗ sẽ nhàm chán mong mọi người có thể thông cảm và bỏ qua cho mình.…
"có một ngày nắng hạ, tôi yêu cậu ấy. có một ngày nắng hạ, chúng tôi là người dưng.".ljn×njm..lowercase..varonih__.do not repost my fic.start: 1:47 17/6/2021.end: 2:31 17/6/2021.…
"Chưa bao giờ tôi nghĩ mình lại lạc vào cái hoàn cảnh éo le này..."…
Đây là lần đầu em viết chuyện , sai sót mong các bác bỏ qua.<3 ×××××××××××××× " Ê nữ quái!" Cậu bước chậm lại . " Đã nói đừng kêu vậy mà" Cô bĩu môi quay lại, tiến chỗ hắn. Ôi cô đáng yêu chết mất!!! " Cậu bị mù hả!?" " Hửm ?? " " Vậy sao không nhận ra tôi thích cậu <3" Cậu nhìn cô nghiêm túc nói. "..."××××××××××××…
Tâm tư của một nhân vật tự xưng là "tôi", đôi khi được ẩn dưới những áng văn, đôi khi lại là những dòng thơ thẩn, có những khi vui, có những khi buồn, lại có lúc nhuốm màu úa của một tình yêu đã cũ. Là "tôi" giữ trong mình một lòng tình si hay Người đã quá vô cảm với những tâm tư này?…
Cp chính : Seo Seongeun (Samuel Seo) x Park Jaehan (Hanayashi) Và 1 số cp bl , bg ------------------------"Em sống đến tận bây giờ là vì cái gì ?""Em không còn muốn chết nữa là vì ai?"___________________ "Gặp anh vào mùa Đông rồi tạm biệt anh ở mùa Hạ"…
"Minseok hyung! Hôm qua anh không đóng cửa sổ ạ?"" Anh có mà?"" Thế sao muỗi là chui vào được nhỉ? Cổ anh nhiều vết đỏ thế cơ mà"Phụtt!Lee Minhyung ngồi ngay bên cạnh bị sặc nước chảy ngược lên cả mũi. Hôm qua....chỉ có con muỗi m82 ở trong phòng Ryu Minseok thôi!…
Nữ chính là một cô sinh viên đại học năm ba, gia cảnh bình thường, còn nam chính là đại thiếu gia nhà họ Mạc, vào một ngày trời quang mây tạnh nữ chính bị bạn trai "đá", do quá tức giận nên quyết cùng hội chị em đi quán bar giải sầu, cô uống say đến không biết trời đất,lúc tỉnh dậy thì đang nằm trong khách sạn...…
Cp: IzanaxHanitoCảm giác ra sao khi kẻ cuồng cr yêu nhau ra sao!?_"làm ơn..d-đừng làm thế"_"..."_"...tránh xa anh ấy ra"Lần đầu viết còn bỡ ngỡ🙂cái này não tự nghĩ ra, viết cho zui hoi💗…
Cậu sai rồi.....Cậu sai thật rồiĐừng mang Anh đi mà..Liệu Anh có quay về bên Cậu...Hay Anh sẽ rời bỏ Cậu mãi mãi«Chí Mẫn đời này Chung Quốc anh chỉ yêu và tin một mình em»«Chung Quốc anh là cả cuộc sống của em, vì thế xin anh...Đừng bỏ em lại một mình mà»…
summary: từ ngày hôm đó, không ai thấy kim gyuvin trèo lên cây nữa, mà là số lần cậu quậy phá khắp xóm lại tăng lên. park gunwook và kum junhyeon từng hỏi, cậu cũng chỉ trả lời rằng, "tao không muốn anh taerae đi trèo cây cùng tao nữa, vả lại anh taerae bị thương thì tao lại khóc lắm ra".…
"Tôi đứng trông nơi đỉnh núi xa xôi kia, nhưng lại bỏ lỡ bước ngoặt nơi giao lộ. Bỗng dưng quay đầu, mới phát hiện em vẫn đợi tôi, chưa từng rời xa"…