Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Hãy nhớ rằng món quà tuyệt vời nhất không phải được tìm thấy trong một cửa hàng hay dưới một gốc cây mà được tìm thấy trong trái tim của những người bạn thật sự. Hãy dựa vào tôi khi bạn không khỏe. Tôi sẽ giúp bạn tiếp tục tiến bước vì chẳng bao lâu nữa tôi cần ai đó để dựa vào.…
Nhưng họ đâu biết.Anh khóc vì nỗi xa xôi, vì cái bóng trăng, vì Vĩ Dạ._____Đây là một oneshot mình viết về Hàn Mặc Tử, chủ yếu dựa trên bài "Đây thôn Vĩ Dạ" của tác giả. Tuy có tìm hiểu về tiểu sử cũng như hoàn cảnh sáng tác của thi sĩ, nhưng nhìn chung vẫn còn nhiều mơ hồ không được thoả lấp. Mong mọi người thưởng thức, và góp ý nhẹ tay.…
"rồi em sẽ lớn thôi mà", người đã nói như thế - nói với tôi, trong một đêm rất xa thật xa, dưới ánh trăng lung linh của đô thị amsterdam ám màu ảm đạm của mùa thu, khi cây cao xác xơ và lá kêu xào xạc trên nền đất.tôi đã tin người sẽ không vì câu nói ấy mà bỏ đi đâu xa.…
Nữ chính là một cô sinh viên đại học năm ba, gia cảnh bình thường, còn nam chính là đại thiếu gia nhà họ Mạc, vào một ngày trời quang mây tạnh nữ chính bị bạn trai "đá", do quá tức giận nên quyết cùng hội chị em đi quán bar giải sầu, cô uống say đến không biết trời đất,lúc tỉnh dậy thì đang nằm trong khách sạn...…
Cp: IzanaxHanitoCảm giác ra sao khi kẻ cuồng cr yêu nhau ra sao!?_"làm ơn..d-đừng làm thế"_"..."_"...tránh xa anh ấy ra"Lần đầu viết còn bỡ ngỡ🙂cái này não tự nghĩ ra, viết cho zui hoi💗…
summary: từ ngày hôm đó, không ai thấy kim gyuvin trèo lên cây nữa, mà là số lần cậu quậy phá khắp xóm lại tăng lên. park gunwook và kum junhyeon từng hỏi, cậu cũng chỉ trả lời rằng, "tao không muốn anh taerae đi trèo cây cùng tao nữa, vả lại anh taerae bị thương thì tao lại khóc lắm ra".…
"dù có hàng ngàn trái tim tan vỡcũng sẽ không phải định mệnh của đôi ta"*toàn bộ câu chuyện được viết theo sunghoon pov.ooc.lowercase.mọi chuyện xảy ra đều dựa trên chất xám và trí tưởng tượng của mình, hoàn toàn không có thật.…
..."Chắc có chứ. Vì sau mỗi cơn mưa, mọi thứ đều trở nên dịu dàng, tươi tắn và dễ thương mà". Cậu ấy đã nói như thế khi mơ màng ngắm mưa ngoài cửa sổ. Tôi cười. Tôi cũng thích mưa mùa hạ, không chỉ nó đem lại sự mát mẻ, vẻ đẹp tinh khôi, thuần khiết cho mọi vật, mà còn vì cái cách nó chợt đến chợt đi, khiến cho người ta thoáng bất ngờ, thích thú và đôi chút tiếc nuối..."…
Bản tin dự báo thời tiết 07:00 ngày 25.09.2024 của Han Wangho.Hôm nay trời sẽ có gió nhẹ.Dự báo vào lúc 08:00 sẽ có mù sương sau mưa cùng Peaker với "dưới chân La Mã" của @jveuxeternel.…
Cô-Jungkook được người lạ đưa vào sos ở Busan trong 1 cuộc hoảng loạn cô lạc mất gia đình.khoảng thời gian cô ở đây dường như sự tuyệt vọng sắp chiếm lấy thân thể bé nhỏ của cô vì mỗi ngày không kể ban ngày hay ban đêm cô đều ngồi nơi cổng ra vào của trại hướng mắt tìm kiếm hình bóng quen thuộc của mẹ mình. Tưởng chừng như cuộc sống của cô sẽ không còn được gặp lại gia đình mk nữa thì cô được gia đình hắn cưu mang nhận về làm con nuôi Ba-Namjoon và mẹ_Seokjin rất thương yêu cô, cô em gái bé nhỏ-Jihoon rất thích cô, ai cũng đều yêu mến cô duy nhất 1 người là hắn-Kim TaehyungCuộc sống đưa đẩy cô được gia đình hắn cho ăn học và nuôi lớn, cô rất ngoan nên Namjin rất thương cô cũng rất đau lòng khi chứng kiến cảnh con trai mình xúc phạm cô. Hắn ghen tỵ vì cô được mọi người yêu quýHắn tức giận khi cô vv nói cười với mọi người và nhất là với Yoongi, Hoseok bạn thân hắn còn có cả cô bạn thân của cô JiminHắn thật nực cười khi nhận ra rằng tình cảm hắn dành cho 1 đứa con nuôi mà hắn thường xuyên tổn thương là"Đứa con rơi" Hắn yêu cô nhưng cô lại sợ tình yêu mà hắn dành cho cô,cô sợ nó chỉ là sự vui đùa của hắn mà thôi,sợ hắn sẽ làm cô đauNhững gì cô phải gánh chịu mà hắn mang lại kể từ khi cô về ở cùng với gia đình hắn nó như một vết sẹo hằn sâu trong trái tim cô vậy…
"Này, đứng đơ ra đó làm gì thế ?""Tôi đang nhớ đến vụ hôm bữa cậu nói" "Vụ đi ngắm bình minh hả ?" "Ừ, tôi định đi" "Không phải cậu nói không đi sao, bữa cậu nói trẻ con mà" "Tôi suy nghĩ lại, cậu không muốn tôi đi nữa à ?" "Tôi nói vậy thôi, thế nay cậu qua nhà tôi ngủ, mai tôi với cậu cùng đi" Cái tên này lúc nào cũng vậy nghĩ một đằng làm một nẻo không ............................... Sáng hôm sau, tôi cùng cái con người khó hiểu này khoác vai nhau, cùng ngắm ánh bình minh ấm áp đang len lỏi xuất hiện kia "Này, sau khi tốt nghiệp tôi với cậu vào cùng một trường nhá" Cậu ấy nói rồi quay qua nhìn tôi Tôi cười đáp lại cậu ấy: "Được" Cậu ấy nở nụ cười thật tươi, nụ cười ấy ấm áp và sáng chói như ánh dương lúc này vậy Tôi không biết là từ bao giờ nhưng tôi chỉ muốn nụ cười ấy thuộc về riêng mình, chỉ mình tôi...…
Nó là con nhỏ hết sức bình thường, thật sự không thể " bình thường " hơn Con nhà không nghèo cũng không giàu, bố mẹ làm công ăn lương, nhan sắc thì ra chợ có thể vơ một nắm, chẳng có gì đặc biệt Nó có một căn bệnh, bệnh này dễ lây lan, lây nhanh tới mức chóng mặt, sau này căn bệnh phát triển đến nỗi tụi con gái quanh nó đều bị nhiễm!!!!! Nó theo chủ nghĩ độc thân, phát ngôn của miệng là" tụi con trai tránh xa lão nương ra, mấy chị **ực bự lại đây cưng nựng Tâm Tâm đi ~~~~ (=.=) Cậu là Hot boy của trường, học lại giỏi, bố mẹ cậu là sếp của bố mẹ nó. Nhìn thấy cậu, mặt nó đỏ bừng vì ..............hưng phấn " Thằng cha này chắc chắn là gay, ôi ôi tiểu nữ vương thụ(*) nha ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~ Được lắm Vũ Tâm Tâm cậu kêu tôi là gay, tôi sẽ cho cậu thấy năng lực của gay 😠😠😠😠…
Trường Quốc tế Lạc Việt, nơi mà mỗi góc hành lang đều vang lên đủ thứ ngôn ngữ. Người ta hay nói cầu thang ở dãy A là "đầu Tây" vì lũ học sinh hay túm tụm ở đó toàn nói tiếng Anh, Pháp, hoặc tiếng gì mà chẳng ai hiểu nổi. Còn cầu thang dãy B lại được gọi là "đầu Ta" - chỗ bọn con nhà Việt tụ tập cười đùa, ngồi bệt xuống bậc thang vừa ăn vặt vừa buôn chuyện như thể nhà mình.Nhưng có một người lại chẳng biết phải đứng ở đầu nào. Khoa - cậu trai có mái tóc bạch kim, mắt nâu đậm giống mẹ người Pháp nhưng lại nói tiếng Việt trôi chảy không kém bất kỳ ai. Ở đầu Tây, cậu bị đám bạn trêu là " thằng nhà quê"; ở đầu Ta, lại có kẻ xì xào gọi cậu là "đồ nửa mùa."Vậy mà Khoa vẫn chọn đứng giữa hai đầu cầu thang, nơi cậu có thể vừa nghe đám bạn Tây kể chuyện đi du lịch châu Âu, vừa nghe lũ bạn Việt Nam réo nhau chuyện ăn vặt vỉa hè. Với Khoa, đứng ở giữa không có nghĩa là lạc lõng - mà là tìm được một chỗ vừa vặn cho mình.…
Chuyện kể về một cuộc sống vui vẻ hồn nhiên của Lý Nhã Nhã .Nếu như không có đêm đó đến với cô thì chắc sẽ là như vậy như đâu ai hay được chữ ngờ lại đến với côVào ngày định mệnh ấy, chỉ vơi một đêm cuộc sống của cô đã có một sự thay đổi lớnGiữa lúc mơ hồ ,không biết là thật hay là mơ đây mà cô cùng với một người đàn ông đã lên giường với nhau ,và khi tĩnh lai cô chẳng biết gì cả.Cho đến khi ,1 tháng sau cô đươc hay một tin động trời là cô đã Mang Thai trới ơi tai sao lại như vậy5 năm sauMột cậu nhóc ,vô cùng đẹp trai và dễ thương đang đánh thức một cô gái xinh đẹp - Này CÔ GÁi cô có dạy ko đây -Cho mẹ thêm 5 phút nữa đi bảo bối" cô gái nói với giọng nũng nịu của cơn bùn ngủ -Cho cô 1phút thức dậy ngay nếu ko dừng mong được ăn sáng" cậu bé lạnh lùng trả lời -Lý Thiên Thiên sao con ác dữ vậy , ta là mMẸ con đấy nhé" - HỪ "cậu hững hờ lời nói của cô -cCho người thêm 2phút cuối đó - Vk yêu em làm sao vậy, sao ko cho anh vào nhà hạ" giọng nói giọt ngào lẫn chút tức giận vang lên - Ai là vợ anh chứ ? "Nhã Nhã đáp với anh ta - Em chớ còn ai nữa - Này BẠCH LÃNH THẦN em KHÔNG phải VK của anh nghe chưa - Gì chứ con cũng có rồi sao lại ko phải vk của anh - Không phải con của ông nha . Và cô ấy là cô gái của tôi "Thiên Thiên lên tiếng -Người đưa em về là ai hak" Lãnh Thần tra hỏi cô - Chỉ là bạn mới quen thôi" Nhã Nhã -Lại là bạn mới quen nữa hak.Sao em lai nhiều bạn như vay chớ" Anh cau mày , t…
- "sự mất mát luôn để lại những tổn thương , nhất là khi nó đến từ người thân cận nhất với chúng ta"tôi đã mất đi em gái của mình để rồi chìm đắm trong công việc và trầm cảm 2 năm trời để rồi hôm nay mở chiếc laptop ra , nhìn thấy những gì còn sót lại của Aurora.đây là 1 câu chuyện ngắn...…