[Ver kaiyuan] Đào Mỏ Tổng Tài Lấy Thân Báo Đáp!
Lại hố mới nhá mấy cưng. Có sự cho phép của tác giả rồi.Sao vàng và cmt là động lực nhá. Ai đọc hay thì cho xin không hay có thể Ko cho 😂😂…
Lại hố mới nhá mấy cưng. Có sự cho phép của tác giả rồi.Sao vàng và cmt là động lực nhá. Ai đọc hay thì cho xin không hay có thể Ko cho 😂😂…
ĐỌC GÌ THÌ REVIEW ĐẤY!***Review sẽ cố tránh spoil hết mức có thể. Nếu có spoil thì sẽ warning đầu chương ❤…
taennie jinsoominchaelizkooknhân vật PDsana mina momo jihyo mong các once ko chửivào chuyện…
Bắt đầu: 23/10/2024Hoàn Thành: ......…
" Chúng ta thật sự không biết giá trị của một vật, một người, cho đến khi ta mất nó, mát họ "" Hoa nở đẹp rồi tàn, tình trọn vẹn rồi tan"…
Chuyện kể về 1 cô bé khi về quê nội chơi vô tinh vào khu rừng thuộc cai quản của vị thần núi và yêu quái . Cô đi lạc và vô tinh đã gặp Gin và câu chuyện bắt đầu từ đây ....…
Warning: Nhân vật chính chếtTình anh em Phi và Xuyên, nhưng theo một hướng thật angst. Có hơi phá hoại tuổi thơ chút nên các bạn cân nhắc nha:3…
thể loại : đam mỹngược , HENHÂN VẬT : big bang nyongtory chính ,todae baerin…
Cái này là ĐAM MỸ nha…
nguồn .tác giả ; Fly…
Nguồn: CafebizVấn đề lớn nhất của chúng ta: Làm việc còn phải xem tâm trạng, nếu tâm tư không tốt, cơ thể mệt mỏi là không muốn làm gì. Bảo sao bạn mãi chưa thành công…
Sau sáu năm, anh trở thành kẻ thù của cô, anh đem cô hại thành nhà tan người mất ...... Một lần họp mặt gia đình , họ gặp nhau một cách tình cờ, cô vẫn cười như tỏa ánh như hoa anh đào : Muốn mua tôi ? Không có cửa !…
Thanh Xuân Năm Ấy... Tôi Có AnhTác giả: Nguyễn NgọcTác phẩm nói về những cảm xúc non trẻ ở thời cấp 3, Yến là cô học sinh lớp 11. Cô gặp Hiếu trong buổi trại hè ngảy 26 tháng 3 được nhà trường tổ chức. Trong buổi gặp mặt ấy, có sự rung động trái tim của cô gái nhỏ. Họ tìm hiểu nhau, đồng cảm trong tình yêu, sở thích chung của đối phương. Họ trãi qua những ngọt ngào giản đơn trong cuộc sống. Yến từng nghĩ rằng mình đã tìm được một nửa của đời mình,cô dành cả sự chân thành của mình cho Hiếu. Rồi, cô nhận lại được gì? Sự đau khổ, lòng tin tan biến như không hề tồn tại trong cô dù một chút. Thật trớ trêu...Mời các bạn hãy cập nhật để biết thêm những diễn biến câu chuyện.Trích: Nhân vật Hiếu (nam chính)-Anh không hề lừa dối em điều gì? Anh cũng chưa hề nghĩ em là người thay thế. Đã từng có người hỏi anh rằng tình cảm hiện giờ anh đối với em có được bằng người yêu cũ hay không? Và anh đả trả lời là rất nhiều.-Vậy... em có tin anh không. Dù muốn hay không đó cũng là sự thật.Nhân vật Yến (nữ chính)-Em thích nó, vì loài hoa này luôn hướng về mặt trời, không hề có ngoại lệ. Cũng như trong tình cảm, chỉ có mỗi một người mình thương. Dù có đi đến một nơi xa xôi đến đâu, trái tim và suy nghĩ luôn ở một hướng,nơi đó có người mình yêu,Nhân vật Phương (nữ phụ)-Ê mày, tao thấy ông Hiếu đang đứng với nhỏ Mỹ Linh khoa kếtoán cùng khối mình ở trước phòng quản sinh làm gì á, mà thân mật lắm.…
Tôi thích những sự rõ ràng, đại loại như nếu không yêu thương, tuyệt đối không động chạm vào nhau, không nắm tay âu yếm, không ôm hôn, không gì cả. Có lẽ vì quá rõ ràng, nên tôi luôn chuẩn bị rất kĩ cảm xúc trước mọi điều, tôi nắm trọn mọi diễn biến, tôi khống chế mọi xúc cảm. Và cũng có lẽ vì đã quá thành thục, nên tôi dần không cần điều hòa những xúc cảm của mình. Không khóc, không cười, không đau, cũng không thổn thức. Tất cả dường như chỉ tồn tại như một bài toán dễ dàng: 1+1 nhất định phải bằng 2.Tôi sống quá rõ ràng, nên tuyệt nhiên dù yêu ai đến đắm say, tôi cũng không cướp người yêu của kẻ khác. Tôi từng là một trong số họ, từng đau đớn và uất nghẹn, từng dằn vặt và khổ tâm, từng bật khóc, cũng từng nổi đóa. Tôi từng là kẻ tưởng chừng đang có tất cả, lại mất hết tất cả. Tôi từng là kẻ có lí tưởng, có một hạnh phúc chung để cố gắng hướng đến và rồi tất cả sụp đổ. Tôi từng là vậy, còn bây giờ, tôi đã khác. Tôi có thể tự lo cho mình, đủ trưởng thành để chẳng còn quá bám víu vào điều gì khác ngoài chính mình. Vì vậy, dù cho bất kì chuyện gì xảy đến, cũng chỉ là một cơn gió nhẹ thổi qua, làm cay xè mắt nhưng nước mắt đã Tôi sống quá rõ ràng, vì thế tôi không bao giờ nhập nhằng những mối quan hệ. Tôi không còn như xưa, dễ dàng xem mọi thứ là tình yêu, dễ dàng cho trái tim mình sa ngã.Tôi rõ ràng quá, nên cũng mạnh mẽ và cô lập chính mình.Tôi rõ ràng quá, nên trái tim vốn tổn thương, chỉ muốn sống chung với những đau rát hiện có, thà không chữa lành còn hơn nhận thêm nỗi đau.Tôi rõ ràng quá, nên dù có chuyện gì xảy ra, nó vẫn bị gạt khỏi cuộc sống của tôi.Vốn dĩ tôi không sở hữu điều gì hay bất kì ai, vì thế tôi sẽ chỉ đau một nỗi đau qua thôi, một nỗi đau là đủ rồi…
Xin lỗi vì ra trễ…
cô gái năm tháng ấy tôi từng gặp, có lẽ là cô gái tôi khó quên nhất trong cuộc đời…
Chủ yếu Wally Au's⚠ OOC ⚠⚠ TẤT CẢ NHÂN VẬT TRONG NÀY KHÔNG THUỘC SỞ HỮU CỦA TÔI ⚠…
Tác giả: Ngọc HuyềnThể loại: Hiện đại, dị năng, tận thế. Mưa vẫn rơi, tầm tã, ào ạt, thành phố chìm trong làn nước mờ nhạt. Sự ẩm ướt khiến người ta khó chịu, những vũng nước đục ngầu chỉ chực chờ vấy bẩn đôi giày trắng bạn mới mua, hay mùi quần áo ẩm mốc vì phơi ba ngày chưa khô. Một con chim sẻ ướt rũ nép mình bên cửa sổ kí túc xá, nó lạnh run, từng chùm lông bết lại với nhau, nếu mưa không sớm tạnh, có thể nó sẽ chết. Bồng Kế bước ra khỏi phòng tắm, vừa đi vừa lau tóc, quần áo vẫn chưa khô, có lẽ cô sẽ phải mặc lại đồ ướt. Thật khó chịu. Kí túc xá chật hẹp bừa bộn, quần áo sặc mùi ẩm mốc, danh sách deadline dằng dặc nối nhau như không bao giờ có kết thúc, hay chỉ đơn giản là ly cafe vừa pha đã bị bạn cùng phòng uống mất? Không, không riêng một việc nào, mà là tất cả, tất cả như dồn lại, đè nén trong lòng khiến cô khó thở. Mà bây giờ, cơn mưa kéo dài ngày này qua ngày khác này càng khiến cô bức bối. Tới mức khi thấy chim sẻ nhỏ tội nghiệp kia, cô chợt nghĩ, không ai giải thoát cho cô cả, tại sao cô phải cứu nó? Một người đau chân có lúc nào quên được cái chân đau của mình để nghĩ đến một cái gì khác đâu? Cái bản tính tốt của người ta bị những nỗi lo lắng, buồn đau, ích kỉ che lấp mất.Bỗng một tia chớt sáng lòa, rạch ngang trời, mang theo tiếng "đùng đoàng" đinh tai nhức óc cắt đứt mạch suy nghĩ của Bồng Kế. Chim sẻ nhỏ dường như càng run rẩy, nhưng nó chẳng còn sức đâu mà bay nữa. Có lẽ, cái chết đang cận kề nó? Rốt cuộc, Bồng Kế vẫn mở cửa sổ, đặt chim sẻ v…
Những mẩu chuyện cười để giảm bớt cho cái kết đau buồn của game…