Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
3,405 Truyện
[Mark×You] Thanh xuân của em là anh

[Mark×You] Thanh xuân của em là anh

18 4 2

"Mark Tuan, em yêu anh!" câu nói dường như rất khó mở lời nhưng tôi đã dứt khoát hốt lên...Khuôn mặt anh bỗng chốc thay đổi, anh quay người lại nhìn bóng dáng nhỏ nhắn của tôi và...Đây là tác phẩm đầu tay cũng như đứa con tinh thần của mình nên mong m.n đón đọc và ủng hộ Kingston nhé! [Fanboy thân thương cảm ơn]✓…

PHÚC HẮC ĐẠI NHÂN

PHÚC HẮC ĐẠI NHÂN

18 2 1

Người ta thường nói : người ngốc có cái phúc của người ngốc có lẽ là để mô tả về bạn nhỏ Kiều Kiều của chúng ta . Tuy là từ nhỏ cô có hơi ngốc nghếch một chút nhưng lại được ban cho khuôn mặt người gặp người thích hoa gặp hoa nở . Đặc biệt hạnh phúc lớn nhất trong đời Kiều Kiều chính là có thể gặp được đại phúc hắc Tô Kiêu ngay từ bé để rồi dây tơ hồng giữa họ cứ thế dây dưa không thể đứt cho đến tận cuối đờiĐoạn nhỏ: Năm 6 tuổi Kiều Kiều nói với Tô Kiêu- Kiêu Kiêu tớ muốn hôn môi cha tớ vì mẹ bảo nụ hôn đầu phải dành cho người đàn ông mình yêu nhất!Tô Kiêu nhíu mày- Kiều Kiều ngoan cậu chỉ có thể hôn má cha cậu thôi vì môi là để mẹ cậu hônNăm 15 tuổi Kiều Kiều lại nói với Tô Kiêu- Kiêu Kiêu tớ muốn có nụ hôn đầu Tiểu Dân lớp ta có rồi đấyTô Kiêu trầm giọng- Kiều Kiều cậu ngứa da có phải không?Năm 18 tuổi Kiều Kiều một lần nữa nói với Tô Kiêu- Kiêu Kiêu tớ muốn có nụ hôn đầu với cậuTô Kiêu khẽ cười- Kiều Kiều không được nụ hôn đầu của tớ đã cho cậu từ 3 năm trước rồi......…

Hành hạ tôi thế chưa đủ sao..??

Hành hạ tôi thế chưa đủ sao..??

33 2 1

Cô gái ngây thơ Lưu Thanh Thanh luôn chăm chỉ làm việc, hết lòng vun đắp cho ước mơ trở thành công tố viên của bạn trai lâu năm Đường Ngạn Vũ. Nhưng tưởng tình yêu cao cả ấy sẽ đơm hoa hạnh phúc sau buổi cầu hôn lãng mạn, song tai nạn bất ngờ xảy đến khi Ngạn Vũ lạc tay lái đã đẩy cả hai vào những lựa chọn khắc nghiệt. Không muốn người yêu đánh mất tương lai, Thanh Thanh gạt bỏ nỗi đau để thay anh chịu tội. Thế nhưng sự đời nghiệt ngã, người đàn ông ấy lại vì thăng tiến công danh mà sẵn sàng tước đi cơ hội ân xá cho cô. Đứa con Thanh Thanh dứt ruột sinh ra trong tù cũng bị cướp mất. Người cha cô hằng yêu kính đổ bệnh nan y, bơ vơ trong viện dưỡng lão. Sau bao hi sinh cay đắng, Thanh Thanh phút chốc thành kẻ trắng tay khi mất tất cả những điều cô hết mực yêu thương lẫn mái nhà duy nhất để quay về.Trong khi đó, bi kịch vẫn chưa dừng lại khi Thanh Thanh liên tiếp chịu sự dày vò của thiếu gia Bạch Hạo Nhiên - người đã đánh mất bạn gái lẫn đứa con chưa chào đời trong đêm tai nạn định mệnh. Luôn thôi thúc ý định bắt Thanh Thanh phải chịu trách nhiệm, Hạo Nhiên điên cuồng theo sát và lên kế hoạch trả thù cô.Song số phận trớ trêu, càng gần Thanh Thanh, anh lại càng không thể điều khiển cảm xúc của chính mình. Nỗi giằng xé giữa con tim và lý trí khiến Hạo Nhiên quyết định điều tra lại vụ án năm xưa. Khi bí ẩn quá khứ dần hé lộ cũng là lúc Thanh Thanh kinh hoàng phát hiện ra những sự thật phía sau bi kịch đời cô mà chính Ngạn Vũ - người cô từng hết lòng yêu thương che giấu. Liệu những bí mật mà mỗi người đang nắm …

Kí ức mong manh

Kí ức mong manh

0 0 1

Nói về Tuổi mười bảy đẹp đẽ với bất kì cô gái nào, nhưng với Thiên Thiên lại là thời khắc đen tối nhất trong cuộc đời cô. Gia đình xung đột, bố chết, mẹ đối diện với cái án tử hình lơ lửng, cú shock tâm lý khiến cô không còn có thể cất tiếng nói. Mười bảy tuổi, Thiên Thiên phải trang điểm cho già dặn hơn độ tuổi của mình để được đánh đàn ở một quán bar kiếm tiền thuê luật sư giúp mẹ.Giữa không gian hỗn tạp của khói thuốc, rượu mạnh, nước hoa... cô đã gặp anh, chỉ có anh biết thưởng thức tiếng đàn của cô. Một đêm hội ngộ đổi lấy day dứt nhiều năm. Cô không biết tên anh, cô cũng không muốn hỏi, họ đã định chỉ gặp nhau một lần.Giây phút mở cánh cửa bước ra khỏi phòng, rời xa anh, câu anh nói ngày hôm ấy cứ vang vọng mãi trong đầu Thiên Thiên suốt những năm tháng về sau: "Làm bạn gái anh nhé!" Bốn năm sau khi thực sự tự do, cô đã đi tìm anh, giữa biển người tìm kiếm một hình bóng mà cô còn không biết tên.Số phận đã cho cô gặp lại anh, vẫn khuôn mặt ấy, vẫn nụ cười ấy và sự dịu dàng ấy. Nhưng cuộc đời lại trêu đùa Thiên Thiên một lần nữa, mà lần này là nực cười nhất. Hóa ra, trên đời này thật sự có hai khuôn mặt hoàn toàn giống nhau. Rốt cuộc, ai chính là người cô đang muốn kiếm tìm?…

Ghét?[JD]

Ghét?[JD]

33 7 1

Đối với tôi có 3 nỗi nhớ là day dứt nhất, đó là Nhớ người đã khuấtNhớ người thương dù biết không thể chạm tớiVà nhớ em...…

Wait Me!!! - Bích Diệp Shine

Wait Me!!! - Bích Diệp Shine

153 28 22

Đôi khi, cuộc sống sẽ vô tình hoặc cố ý ném gạch vào đầu bạn. Đừng đánh mất niềm tin... 💙Don't lose faith!!!…

Lạnh Tâm

Lạnh Tâm

223 20 2

Cố Tiểu Hy cho rằng chỉ cần mình cố gắng đối với Hiên Viên Hạo thật tốt, dành thật nhiều tâm ý thì hắn sẽ cho mình lại một chút tình yêu. Năm cô 18 tuổi gả cho hắn, người cho cô biết cái gì gọi là vừa gặp liền yêu, một đời không đổi, cô làm mọi thứ để hắn chú ý và yêu thích mình. Lấy cô 5 năm hắn chưa bao giờ cho cô nửa nụ cười, cũng không hề đụng vào cô. Cô dùng thủ đoạn để có được hắn, nhận lại là sự im lặng lạnh lẽo đáng sợ.Ngày cô trở dạ, hắn đối với cô cũng không liếc một cái. Ngày cô khó sinh, đứa trẻ cũng không còn cơ hội ra đời, hậu sản mất máu hắn cũng chưa từng nhìn cô. Ngày cô hấp hối hắn miễn cưỡng tránh dư luận mà thăm cô, ánh mắt hắn vẫn lạnh như vậy, bàn tay yếu ớt níu lấy tay hắn không độ ấm, nói ra lời đứt quãng:_ Em biết.... anh không yêu em nhưng mà.... anh có xót đứa nhỏ không?_ Không....Giọng hắn không nửa tia cảm xúc, trái tim cô triệt để chết lặng, cô mỉn cười yếu ớt, cơ thể sớm đã không còn sức lực, tay buông thõng giọng nói mong manh tựa như nói với chính mình:_ Hạo à.... Em hận anh.... Nếu có kiếp sau em tuyệt đối không gặp.... không yêu anh nữa...Điện tâm đồ chỉ còn những đường thẳng cùng tiếng kêu tít tít dài, khuôn mặt 24 tuổi nhợt nhạt, không còn hơi thở, vẻ gầy yếu đi cùng sự mệt mỏi kia vốn dĩ không hề đả động tới người nọ, Hiên Viên Hạo ấy chỉ lẳng lặng rời đi ngay cả liếc mắt quay lại cũng không... Đối với hắn, hận cũng được yêu cũng thế, đời này hắn không cần tình yêu.....…

Thanh Xuân Đến Muộn

Thanh Xuân Đến Muộn

34 4 2

Tuổi thanh xuân của của mỗi người luôn chất chứa những buồn vui trong cuộc sống và tô điểm thêm đó là những mối tình đẹp, những mối tình tựa như phim Hoa Ngữ và cũng có những mối tình tràn ngập trong đau khổ. Đó chính là tuổi trẻCô- Hoắc Nhiên: Sinh viên năm 3 trường Đại học A, khoa kinh tế học. Cô 5năm làm bạn Diệp Mặc Thần, 5 năm yêu thầm hắn nhưng đổi lại cô được gì? Một cái tát và câu sỉ vả không thương tiếc sao? Nực cười!Có một tình yêu luôn âm thầm lặng lẽ, có một người luôn quan tâm, yêu thương cô từ phía sau, nhìn cô đau lòng vì một chàng trai khác mà trái tim đau nhói, nhìn cô rơi nước mắt mà lặng lẽ thở dài. Anh yêu cô! Yêu cô từ lần đầu tiên gặp mặt nhưng anh chỉ có thể lặng lẽ nhìn cô từ phía sau. Anh không dám nói ra tình cảm của mình, anh sợ cô sẽ xa lánh anh, sợ anh và cô ngay cả cơ hội làm bạn cũng không còn! Anh mong một ngày nào đó có thể nắm tay cô bước vào lễ đường và nói với cô: "Hoắc Nhiên, anh yêu em. Trịnh Thượng Triệt- anh mãi mãi yêu em!".Liệu Hoắc Nhiên và Trịnh Thượng Triệt có thể cùng nhau bước vào lễ đường hay họ sẽ phải trải qua những sóng gió, những cuộc chia ly đầy nước mắt? Nếu Hoắc Nhiên sớm nhận ra có một người yêu cô hơn cả bản thân mình phải chăng cô sẽ không đau khổ suốt 5 năm?…

[OneShot | KrisTao] Gửi em đến từ ngày hôm qua

[OneShot | KrisTao] Gửi em đến từ ngày hôm qua

639 34 1

Gửi em…Gửi em… Người tôi làm tổn thương… Gửi em… Gửi tấm chân tình đã rạn nứt… Gửi em… Người con trai trong quá khứ đã khiến tôi day dứt đớn đau……

thomiya; salvatore (mi amor, cacciatore)

thomiya; salvatore (mi amor, cacciatore)

15 0 2

Thoma chạy thật nhanh, anh dường như đã nhìn thấy người kia ở một nơi nào đó. Dòng người cứ tiếp tục, còn anh thì vẫn có gắng đi ngược lại với nó, với một tia hy vọng rằng anh sẽ gặp lại được cô. Nhưng càng cố gắng, cớ sao lại càng xa nhau hơn? "YOIMIYA" Hình bóng đó dường như không thể nghe thấy tiếng gọi của anh, cô ấy vẫn bình thản mà đi như vậy. Thoma không đành lòng, động tác giờ lại càng dứt khoát, hy vọng có thể rời ra khỏi nơi này. Thoáng bên tai là những câu chửi thề, vì hành động của anh đang dường như trở nên quá khích so với đám đông. "YOIMIYA" Anh thấy hình bóng đó khựng lại, sau đó từ từ quay ra phía sau. Khuôn mặt quen thuộc đó đang nhìn lấy anh, đôi mắt của cô tròn xoe dường như không tin vào mắt mình. Thế giới dường như đã chậm lại, giờ chỉ còn hai người họ dưới ánh đèn đường. "Anh ơi..." "Anh đây rồi, anh tìm được em rồi"…

15 điều cần làm khi đối phương dứt tình
Sống lại chi gấp hai sủng ái 重生之双倍宠爱

Sống lại chi gấp hai sủng ái 重生之双倍宠爱

919 10 4

Ngô Anh Lai cảm giác, hắn nhất sinh từ khổ bắt đầu, do ngọt chấm dứt, điển hình trước khổ sau ngọt, hắn cảm ơn. Tiêu Lập cảm giác, hắn lần nữa đến này nhất thế, vì khiến này kiếp trước nhấp nhô đi hoàn nửa đời hài tử hạnh phúc, đây là hắn tối ngọt ngào trách nhiệm. Ngô anh hồ cảm giác, hắn sở dĩ sẽ đi lên oai lộ, hoàn toàn là vì phía trước ví dụ rất hảo, hảo đến khiến hắn hâm mộ, vì thế cũng muốn tìm đến một cái người như vậy. Hôi hôi cảm giác, như thế rất tốt, rất tốt. Này văn không ngược, cam đoan. Nội dung nhãn: Tình hữu độc chung sống lại Tìm tòi mấu chốt tự: Nhân vật chính: Ngô Anh Lai Tiêu Lập ┃ phối hợp diễn: Ngô anh hồ Ngô gia người ┃ cái khác:…

Như Áng Mây Mùa Hạ

Như Áng Mây Mùa Hạ

13 2 2

Na9: Trịnh Hoàng Quốc Anh Nu9: Phạm Kiều Gia Linh Phạm Kiều Gia Linh gia thế khủng, xinh đẹp, học giỏi Tiếng Anh, ngoài lạnh trong nóng, hướng nội, đêm nào cô cũng mơ cùng một giấc mơ về một chàng trai không rõ mặt và cô cũng cảm thấy chàng trai trong giấc mơ đó có thật vậy nên khi được tỏ tình cô luôn từ chối dứt khoát và chờ đợi đến khi chàng trai đó xuất hiện.Trịnh Hoàng Quốc Anh là công tử nhà giàu, hướng tùm lum, học giỏi Toán, là 1 trong những hotboy của trường được rất nhiều nữ sinh theo đuổi nhưng cậu luôn lạnh lùng từ chối.…

Mưa cuối mùa - NQ ( DROP )

Mưa cuối mùa - NQ ( DROP )

23,328 667 75

Lần đầu tiên gặp anh, cô bán thân, bán đi thứ quý giá của một người con gái, đổi lại cho ba nuôi cô một mạng.Gia đình của cô, tình yêu đầu đời, thanh xuân thuần khiết, cô mất trắng, tất cả đều tan nát dưới chân của người đàn ông kia.Anh ngu muội yêu chiều cô, không biết sẽ có ngày bị cô đánh cho tan tác, nhớ cả đời không quên.Lòng vòng luẩn quẩn, rốt cuộc suốt 8 năm, cô chỉ là chạy trong lòng bàn tay anh, không sao thoát ra được.///////***///////Một đoạn cao trào:Đường Tử Hân đứng trên ban công, mưa dội xuống như thác nước, làn váy trắng ướt sũng, bít chặt lại với thân hình mỏng manh của cô, vô tình lộ ra một đường cong nhỏ ở bụng cô.Cô gào khóc trong đêm, đem tất cả những thống khổ thảm thiết mà gào thét lên trời.Ông trời đáp lại cô chỉ là một tiếng sấm rền vang giận dữ.Cô quay đầu nhìn lại người đàn ông phía sau mình. Trên ngực trái của anh một mảng máu đỏ oặt rợn người, máu không ngừng chảy, hoà vào nước mưa, đau đớn tê buốt.Bàn tay cô đặt dưới bụng xoa nhẹ, cười thê lương:"Vương Kiến Hạo, thật cảm tạ anh vì đã ban cho tôi đứa bé này. Bây giờ tôi đã có thể cắt đứt thù hằn suốt bao năm qua."Đôi mắt người đàn ông run lên, tim như bị ai đó vò xé vỡ vụn."Đó là con em."Cô cười ngạo nghễ quái dị, không, là xót xa tột cùng."Mất đi rồi có thể có một đứa khác, tôi hoàn toàn có khả năng."Cô hóa điên dại. Hổ dữ không ăn thịt con, đến cả con trong bụng cô cũng muốn giết?"Vương Kiến Hạo, anh nhớ cho kĩ thời khắc này, tôi hận cho anh đến cả kiếp sau vẫn nhớ rõ!"…

điệu nhảy bị nguyền rủa|TaeKook

điệu nhảy bị nguyền rủa|TaeKook

183 36 2

Jeon Jungkook,em là người duy nhất cho rằng điệu nhảy mà dòng tộc luôn sợ hãi và khuyên ngăn chỉ là một điệu nhảy bình thường,cho đến khi..em bắt đầu nhảy..."ta chờ em lâu lắm rồi,thỏ yêu của ta..."gian tình phù phiếm trong người gã trỗi dậy,quấn lấy em ôm trọn con tim.Nhảy hết điệu ca,gã tựa con đại bàng đã thoát khỏi chiếc lồng son nứt gãy làn sương mờ ảo bao quanh lấy em,tiềm thức em rơi vào ảo mộng ơ kìa hình ảnh em và một chàng trai tự xưng là mối lương duyên kiếp trước,ơ kìa Kim Taehyung cơ sao gã lại sống bị đầy đoạ giam cầm trong một điệu nhảy thế này? "1000 năm trôi qua tôi vẫn ở đây chờ em,chờ âm hưởng vang lên để giải thoát tôi,để tôi có thể gặp người tôi thương hơn cả chính sinh mạng..."cớ sao dòng tộc Jeon lại ngăn cấm em nhảy điệu nhảy này? cớ sao sợi chỉ đỏ này không những không đứt mà còn được siết chặt,bao chùm lấy em một thứ tình ái không thể nào sâu đặm hơn? cớ sao sợi tơ hồng vẫn ở đó trói chặt lấy em nhưng gã không thể ở bên em? "hãy đi cùng tôi,Jeon Jungkook" "tôi..tôi không thể" "Jungkook..tôi đã đợi em vạn kiếp,vạn năm rồi" "tôi...tôi"......…

[fanfic]Cô nàng cá tính của chàng ca sĩ

[fanfic]Cô nàng cá tính của chàng ca sĩ

0 0 2

Bên ngoài Cô mạnh mẽ kiên cường bất khuất nhưng bên trong cô yếu ớt nhu nhược và luôn cần có người bảo vệ Anh người cô không thể dứt bỏ…

Phím đàn hợp tan

Phím đàn hợp tan

9 0 1

Em chơi dương cầm, anh cùng em ca những bản nhạc buồn. Anh hỏi có bao giờ em đàn cho chính em những giai điệu bình an, em lại chẳng thể đàn cho anh một khúc ca hạnh phúc. Buông phím đàn khép lại nốt nhạc cuối cùng.Tiếng đàn dứt... cũng chính là lúc anh rời xa em.…

Ngàn Đời Tương Tư

Ngàn Đời Tương Tư

6 1 1

Lời thề chỉ là hư vô...Quá khứ chỉ là phù du, như hạt cát... giữa sa mac bao la...Kết đồng tâm giờ đây đã đứt....Ta nhớ người nhưng người sẽ nhớ ta......Ngàn đời tương tư.....…

[ TR - MiTake ] Ngoại lệ

[ TR - MiTake ] Ngoại lệ

179 36 2

"Vì anh, cả ngàn lần rồi." Takemichi mỉm cười, tay ôm má Mikey rồi đặt một nụ hôn phớt lờ trên môi anh, đôi mắt trong vắt như trời thu nhìn Mikey.Mikey không nói gì, anh chỉ nhìn Takemichi bằng đôi mắt đen kịt kia. Khóe mắt bỗng đỏ hoe, nước mắt trào trào trực ra."Takemitchy... Takemitchy..."Mikey ôm mặt nức nở từng tiếng vụn vặt liên tục gọi tên người thương."Em đây." Takemichi vẫn thế, cậu vẫn ngồi đó vuốt ve lấy mái tóc người kia.Mikey vùi mặt vào đùi Takemichi, tay vòng qua ôm lấy eo cậu thút thít khóc như đứa trẻ, thi thoảng lại có tiếng nấc cụt."Anh ơi... Em thương anh lắm, em cũng ghét anh nhiều lắm..."Mikey nghe tới đó mà ngừng cả khóc ngước mặt lên nhìn cậu trong khi nước mắt vẫn đọng đầy ở mặt.Takemichi chỉ dịu nở nụ nhưng khuôn mặt lại đẫm nước mắt, Takemichi không dám khóc lớn em vẫn tông giọng đều đó mà nói tiếp."Em không biết nữa, em không biết mình nghĩ gì nữa... Nhưng mà có một thứ rất quan trọng với em, một thứ để em đánh đổi cả mạng sống." "Đó là anh, Manjirou. Anh là tất cả của em, anh hạnh phúc thì em cũng hạnh phúc. Anh đau khổ thì em cũng đau khổ.""Vậy nên, nói em nghe đi, khóc với em nhé. Chỉ một mình Takemichi thấy được vẻ yếu đuối của Manjirou!" Vừa dứt câu thì nước mắt của Takemichi rơi từng hạt trên mặt Mikey. Mikey như ngưng cả thở ghi chọn khoảng khắc này vào mắt mình. Mikey ấy nhé, Mikey thích nhất là mắt của Takemichi lắm. Lúc thì trong veo như trời thu long la long lanh, lúc thì xanh thẳm như mặt biển không chút gợn sóng."Takemitchy nói dối, em là đồ nói dối."…

Miếng Xoài Ung Thối Xin Dành Cho Cậu

Miếng Xoài Ung Thối Xin Dành Cho Cậu

19 3 1

Trích đoạn:"Sao Phúc lại đưa cho Thảo miếng xoài thối" tôi cau mày bĩu môi nhìn Quang Phúc - tên bạn trai ngốc nghếch của mình. Phúc cười tươi roi rói đáp lại:" Phúc thích ăn xoài lắm nhưng không thích phần thối đâu" " ... " đùa nhau chắc? Tôi có nghe nhầm không vậy." Bạn người yêu của tớ rộng lượng mà, đừng tức giận nhé "Nói rồi Phúc cầm miếng xoài rồi quay qua để vào tay tôi nũng nịu vùi đầu vào hõm cổ tôi.Thực sự bất lực với tên nhóc này quá."Thế cậu lại không biết Thảo cũng thích ăn xoài rồi" Phúc có vẻ ngạc nhiên bật dậy nhìn tôi."Ơ Phúc xin lỗi Phúc không biết-" xong bỗng dưng Phúc dừng lại một chút cứ như là đồ vật chết máy, tựa vai vào lưng ghế đằng sau. Còn đột nhiên cười khúc khích :"Mà biết Phúc cũng đưa Thảo miếng đấy thôi" Cậu cười nom rất vui vẻ rồi lấy trong cốc đựng xoài một miếng khác, đưa tay lại gần miệng tôi: "A nào"Tôi thiết nghĩ có lẽ nào mình học tập quá nhiều, đầu óc trở nên thiếu linh hoạt trong tình cảm nên tiêu chuẩn mới hạ thấp xuống như thế này? Nhìn trân trân cậu, mắt không rời, cố để cậu hiểu là tôi đang bất mãn. Nhưng cuối cùng thì tôi vẫn để cậu đút cho mình miếng xoài kia.Cảm thán trước cái ngọt lịm thanh mát trong khoang miệng. Mắt tôi mở to hơn khen ngợi" Xoài ngọt thật đấy ""Ê tự nhiên Phúc muốn đặt biệt danh""Nói nghe thử coi""Phúc là xoài bình còn Thảo là nhị xoài"" Cái gì khó nghe thế Phúc... "…