[Edit] [Nguyệt Sách] Người đang tìm kiếm điều gì, ở nơi không có bầu trời đêm
Tựa gốc: 你想在没有夜空的地方寻求什么Tác giả: 飏翚 (lofter) https://yanghui091.lofter.com/post/1f9cd74a_1cc72b5d4[Fic edit đã có sự đồng ý của tác giả, vui lòng không đem đi nơi khác.]…
Tựa gốc: 你想在没有夜空的地方寻求什么Tác giả: 飏翚 (lofter) https://yanghui091.lofter.com/post/1f9cd74a_1cc72b5d4[Fic edit đã có sự đồng ý của tác giả, vui lòng không đem đi nơi khác.]…
Cô-Một đàn chị có tiếng của thành phố.Có tài đánh đấm nhưng đầu óc rỗng tuếch.Hắn-Người con trai đến từ một bộ tộc cổ xưa. Đối với gia đình cô thì rất hiền diệu.... Nhưng thật ra... Hãy đoán xem cặp đôi này có được hạnh phúc của mình hay không?…
Tôi sẽ kể cho các bạn nghe những câu chuyện ngắn về tuổi trẻ. Thời niên thiếu chúng ta gặp nhau. Có người xem đó chỉ là một giấc mơ, có thể vui vẻ mà tỉnh giấc. Lại có người coi đó là bảo vật, dù đau thương vẫn cứ ôm khư khư trong lòng."Thanh xuân không thể đến lần thứ hai và mối tình đầu cũng thế."…
Ai đã từng xem phim đại thánh trở về năm 2015?ai đã từng xem phim hoạt hình tây du ký có nhân vật Hầu Ca năm 1999? Vâng.... Và 2 nhân vật đó sau này dc nhiều ng ghép thành đôi mang tên 1599 hay đại thánh x hầu ca...... Mình là mình thích cặp này nhưng chả ai viết chuyện về 2 thằng này nên mình tự đăng ảnh cho đỡ buồn vậy :(…
Tên truyện: Trẫm mạc phi thị cá tra thụ?Tạm dịch: Chẳng lẽ trẫm từng là tra thụ?Tác giả: Chanh Tử VũEditor: Đông Vân TriềuThể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Cổ đại, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, Cường cường, Chủ thụ, Cung đình hầu tước, 1x1Độ dài: 87 chương + 4 phiên ngoại (còn tiếp)Tình trạng bản gốc: Đang tiến hànhTình trạng bản edit: Đang tiến hành Tóm tắt:Chính văn hoàn tất, ngấu nghiến đi thôi ~Nhiếp chính Lam vương đẹp như họa, nghe nói năm đó bị trẫm phụ bạc.Rồi trẫm mất trí nhớ.Hiện tại đang yêu đương ngọt ngào với lão công. Cửa hàng nhỏ + cuồng ma xây dựng cơ bản + khuếch trương địa đồ + đại quốc quật khởi ing.Hết thảy vui vẻ phồn vinh, vô cùng mỹ mãn, phát triển không ngừng.Trẫm là Hoàng đế tốt, người yêu tốt, ừm!Nhưng rốt cục chuyện năm đó là thế nào? Sao không ai dám nói?Cho nên trước khi mất trí nhớ, trẫm có bao nhiêu cặn bã? Lão công tốt như thế, sao trẫm lại phụ bạc hắn?Vậy nên là do mấy tên điêu dân muốn lừa gạt trẫm đây mà.Thật ra trẫm mới là người bị hại?***Cường cường HE, mỹ nhân tuyệt sắc nhiếp chính vương công X suất khí mất trí nhớ đế vương thụ.Song phúc hắc, song xuất chúng, mất trí nhớ thật, lại thành chân ái."Trẫm biết.""Trẫm cũng nhớ ngươi rất nhiều.""Bình sinh trẫm chưa từng phụ ai bao giờ.""Đúng, trẫm chính là quỷ hẹp hòi.""Trẫm thực sự không biết nên thương ngươi thế nào cho đủ."-- bởi Yến Ngữ Lương. (Ung Chính[1]: Vãi!)"Nhân sinh khổ đoản, nhất định phải hái được nhật nguyệt tinh thần.""Giang sơn và em, đều là của ta."-- bởi Trang Tiễn.…
Cửu Tiêu trên, thiên nhai đỉnh, gió, từ từ mà xuy, nhẹ phẩy trở nên tầng tầng bạch y, tiên nhân chi tư, thánh nhân thái độ, nằm ở đám mây trên nam tử phảng phất cùng trời mà hòa làm một thể.Làm tây cầm đàn, mười ngón rơi, khúc đàn du dương, âm ba trận trận khuếch tán đi, phảng phất là vằn nước giống nhau tản ra, gió tùy theo nhi động, vân tùy theo mà dời, giữa thiên địa, giống như chỉ một mình hắn.Vậy đỉnh núi dưới tối mờ mịt một bọn người ảnh, vậy sườn núi trên hét hò, vậy trên ngọn núi chỉ cách hắn bất quá trăm mét xa lạnh lùng nam tử, phảng phất cũng không từng ảnh hưởng nam nhân khảy đàn.Chỉ là, nam nhân mười ngón bởi vì không dừng ngủ đêm khảy đàn mà trở nên có chút huyết nhục không rõ, mặc dù như thế, nhưng vậy nắm cầm tọa sinh đám mây trên nam nhân lại phảng phất không - cảm giác đau đớn giống nhau vẫn như cũ nhắm hai mắt, đưa lưng về phía phía sau thiên quân vạn mã, kếtục khảy. Lẽ nào hắn thật không có cảm giác sao?Chỉ là đau đớn trên thân thể, thì như thế nào có thể cùng trong lòng đau nhức so sánh với?Mỗi một sợi dây đàn trên, đều lây dính máu của hắn tích, mỗi một một âm phù trung, đều ẩn chứa nam nhân vậy khó có thể nói trạng tâm linh rung động, tim của hắn là như vậy đau nhức, đau đến đầu ngón tay hắn hơi run, máu đỏ tươi ở mười ngón khua cầm trong lúc đó rơi xuống nước ở nam nhân bạch y trên, giống nhiều đóa rưng rưng máu mai, nở rộ tuyết trắng trong lúc đó."Băng tuyết trong rừng thử thân, bất đồng đào lý lăn lộn phương trần." Đứng đang khảy đàn nam nhân trăm mét có hơn nam tử chắp hai tay sau lưng, nhắm hai mắt phảng phất ở cẩn thận nghe thiên hạ này đang lúc thất truyền, sâu đậm hô hấp trong lúc đó, ung dung than thở, "Cầm Hoa thượng tiên, hàn mai tuy có một thân ngông nghênh, nhưng qua vậy mùa đông, cũng chỉ có thể hóa thành trên đất xuân bùn mặc cho người trúng tên."…
Chân trần, em đi dọc theo bờ biển, những hạt cát vàng ươm màu nắng khẽ lạo xạo cọ vào lòng bàn chân em. Em thấy một cảm giác thư thái và dễ chịu vô cùng, tựa như được nằm trên một chiếc đệm nước trong cơn nóng nực của tuổi trẻ. Em vừa ôm giấc mộng trưa hè ném xuống biển sâu, em từ biệt quả cầu lửa mơ ước để trở về với biển cả. Seokjin đến nơi lần đầu mà em gặp chàng, môi nở nụ cười tươi rói nhưng trong lòng lại cuộn trào như cuộc xung đột giữa thần biển và thần mặt trời.Nói ước mơ thì không sai nhưng cũng chẳng đúng, đó là tình yêu vĩ đại em dành cho chàng. Tình yêu giờ đối với em như chiếc đuôi cá rách bươm bị chàng rạch lấy để ngăn em trốn chạy; như chiếc rương kho báu rỗng tuếch của phụ hoàng - thứ mà chàng yêu nhớ chứ chẳng phải em. Chàng chỉ yêu chiếc đuôi đính đầy ngọc trai đá quý, chàng chỉ thương những kho vàng rương bạc sẽ đem đến cho đất nước chàng sự vinh hoa giàu mạnh. Tình yêu vĩnh cửu trong ảo ảnh ấy giờ đây chỉ còn là một giấc mộng xa vời, là thứ em muốn gạt phắt đi, là quá khứ đáng quên giữa em và chàng.…
Anh là một giáo viên có tiếng. Cô là một tiểu thư tập đoàn Heartfilia nhưng lại mất căn bản môn Toán. Anh năm nay 27, còn cô lại 16, anh có kỉ niệm với cô, nhưng cô không nhớ. Cuộc tình này sẽ đi về đâu ?…
Em ngồi lặng rất lâu khi anh đi, em muốn xem mình thấy gì lúc này... Em chẳng thấy gì ngoài khoảng trống anh vừa để lại cho em! Em không rơi nước mắt vì cái đau em đang đối diện nó hơn nhiều cái đau có thể rơi những giọt nước mắt... Mọi thứ với em rỗng tuếch vì em thấy mình trắng tay sau ngần ấy yêu thương của em và anh, hoá ra chỉ mình em yêu anh, em sai rồi, sai vì em chọn anh nhưng em ko bao giờ hối hận với lựa chọn của mình, em vẫn sẽ yêu anh như em vốn thế tình yêu ạ!…
Trên đỉnh núi Hoàng Tra, có một ngôi mộ bơ vơ giữa muôn trùng gió núi.Ở nơi ấy, đất trời phân chia, tạo thành hai mảnh tách biệt mà cô độc.Dưới chân mộ là một chiếc hộp gỗ đã gần như mục nát. Chẳng ai biết nó đã ở đấy tự bao giờ, cũng chẳng ai có đủ can đảm để chạm vào vật bên trong ấy. Cố nhân đã không còn, giữa nơi sống và chết cũng chẳng phân ranh giới, liệu có ai dám phạm đến chốn linh thiêng để rồi hối hận ngàn đời?Chiếc hộp ấy, tuy đã chẳng còn mang dáng vẻ xinh đẹp ban đầu, nhưng hương thơm thuần khiết chẳng biết vì sao lại cứ văng vẳng bay khắp nơi này. Chẳng có cây, cũng chẳng có hoa, nhưng mùi hương từ hộp gỗ Đàn Hương ấy lại là thứ khiến cho người ta khó mà dứt lòng ra khỏi.Từ khe hở trên nắp hộp, có thể thấy rõ ràng vật ở bên trong.Ánh mặt trời chiếu vào vật ấy, thứ ánh sáng đỏ thẫm hắt ra khiến cho người ta có dè chừng. Nhưng nếu nhìn kĩ hơn, thì đó lại là một vật dường như đã có từ rất lâu về trước.Một chiếc trâm cài bằng vàng, với viên ngọc bích đỏ chói lọi cả một góc trời.Trên thân vàng quý giá lại có khắc một dòng chữ. Nguệch ngoạc mà cẩu thả, dường như người đã lưu lại bút tích trên ấy đã rất vội vã, hoặc có lẽ là sợ hãi, khiến cho nét chữ chẳng còn đều nữa, nhưng vẫn có thể đọc được phần nào ý người muốn nói.Chẳng ai biết chiếc hộp gỗ ấy đã có tự bao giờ.Cũng chẳng ai biết chiếc trâm cài tuyệt đẹp ấy thuộc về ai.Người ta chỉ biết có một điều..."Ta vẫn luôn đợi người."... rằng kẻ này đã sống một đời vô cùng khổ…
dutanbao, ducothai, dulungdit…
Một tạo vật của hư không, mang tâm hồn vật vờ cùng với trái tim rỗng tuếch toác. Đi chập chững vào cuộc hành trình của dòng chảy cuộc sống, tại thế giới đang đi đến bờ vực của sự sụp đổ. Khi mà lòng tham vô đáy nuốt chửng lấy nhân tính của con người nơi đây. Với những hồi ức đẹp đẽ lấp lánh, sinh mệnh ấy phải vượt qua bức tường đầy gai nhọn. Để rồi chứng kiến được toàn vẹn nền văn minh huyền ảo đầy tang thương ấy…
Nếu Soonyoung muốn, em cam tâm tình nguyện trao cho anh cả trái tim. Nhưng mà anh không muốn cho nên trái tim ấy chỉ có thể ngậm ngùi nằm lại trong lòng ngực rỗng tuếch của em, vỡ tan thành trăm nghìn cánh hoa.-gyusoon, hanahaki!au, one sided love, khá đau khổ.…
Tác giả: Nhị ĐôngThể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại, HE, Tình cảm, Niên hạVăn án:"Cho dù anh là Adam của em, là con rắn nọ hay là quả táo đi chăng nữa, em đều nguyện mang theo nguyên tội để yêu anh.""Không, anh là cây xương sườn rút ra từ cơ thể em."Dán nhãn: Hiện đại, niên hạ, tình đầu ý hợp, HE, quê cha đất tổ…
Đôi khi tôi hay nghĩ quẩn, làm những trò khiến bản thân bị tổn thương, à thì cả về thể xác lẫn tinh thần. Một khoảng thời gian sau đó tôi lại tự trách mình vì không giữ cho mình một nhân cách hay một cơ thể hoàn hảo. Những vết sẹo trên cơ thể cứ thế ngày càng nhiều, tôi cũng chẳng màng. Cuốn sổ tôi thường dành để viết những điều linh tinh mỗi khi break down vẫn cứ còn dở dang những trang giấy trắng. Ở mặt giấy cuối cùng, dòng những ánh cam in hằn trong đầu tôi, nổi bật hơn hẳn những nét vẽ nguệch ngoạc trong đó."Tôi sẽ để mình sống tới 25!"…
văn án: làm thịt ni cô gặp gỡ thịt hòa thượng liệt hỏa cố tình gặp gỡ cái ẩm ướt thủy sài ngươi nói nàng như thế nào liền như vậy nghiệp chướng đâu? tai họa một người không đủ còn nghĩ số lượng cấp khuếch đại, mọi người thập củi lửa diễm cao ách, quản ngươi là hừng hực hỏa diễm đâu, nàng hoàn chính là cái ẩm ướt thủy sài, bọn họ có thể nại nàng gì? này văn NP hướng, này văn thực thiên lôi, nữ chủ thực vô lương…
Nội dung trong nguyên tác nói về game Re: New World ,xoay quanh "Twenty senses" - 1 nhóm huyền thoại của game .Họ là những người bạn chơi với nhau từ thời tiểu học. Họ đã vượt qua rất nhiều thử thách cũng như giới hạn của game nhờ khả năng vô song của mình trong hệ thống Sense - cốt lõi của game. Tuy nhiên, một tai nạn nghiêm trọng đã xảy ra, hậu quả là 1 người chơi đã bỏ mạng, game phải tạm dừng, cả nhóm mỗi người 1 nơi.…
Một trái tim nhiệt huyết.Một cơ thể nhơ bẩn.Một cuộc đời đau khổ.Một cái chết giàu sang.Đó là tất cả những gì để ta nói về Calla.20 tuổi, sống ở cung điện Hoàng Gia.Là người duy nhất mà hoàng tử nước Anh yêu thương và bảo bọc.25 tuổi, cái chết của Calla làm rúng động thế giới - cái chết của một mỹ nhân.Em gái của Calla, Emile Hailington đã tìm ra nguyên nhân cái chết người chị cùng cha khác mẹ của mình. Nhưng đang có người theo dõi Emile, hòng muốn giết cô để bịt đầu mối.UPCOMING.…
Mã Nhĩ Thái Ngọc Linh con gái của Thụy Vương Gia , cháu ruột của Thái Hậu , biểu muội của đương kim thánh thượng , tính tình ương bướng , nghịch ngợm , phá phách , có hai tỷ muội thân thiết là Thúy Nhi và Lạc Nhi .Ái Tân Cách Lan Phúc Toàn Đương Kim thánh thượng , con của Thái Hậu và Tiên Đế , biểu ca của Ngọc Linh cách cách , vì yêu thương cô nên cô bây giờ mới coi trời bằng vung , khôntg sợ ai hết .…
Thể loại: Ngôn tình,nữ cường,nam cường,xuyên khôngKhi ở thế kỉ 21 ta không có người thân hay người yêu thương ta thật lòng mà chỉ đến bên ta vì tiền vì vậy ta bị người ta tin tưởng nhất đâm sau lưng ta nhưng linh hồn ta lại bị hút vào 1 hố đen và xuyên qua Chiến Quốc và gặp hắn.Hắn là vương gia độc nhất ở Chiến Quốc.Hắn rất lạnh lùng và tàn khốc,giết người không ghê tay,có đôi mắt màu tím khiến người ta nói hắn là quỷ nhưng khi hắn gặp ta thì: vô sỉ,đê tiện và trẻ con.…