Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
203 Truyện
Mau Xuyên Công Lược: Ký Chủ, Đừng Hắc Hoá

Mau Xuyên Công Lược: Ký Chủ, Đừng Hắc Hoá

18 4 4

Nguồn: https://dichngay.com/translate?u=https%3A%2F%2Fm.kubiji.net%2F39621_6%2F&bid=W7Txh1S4CFWllVHT&un=Hán Việt: Khoái xuyên công lược: Túc chủ, biệt hắc hóaTác giả: Bắc XửTình trạng: Còn tiếpVăn án:Mộ Ngôn đi qua vô số thời đại, cuối cùng cũng chết nhưng sau khi chết còn bị trói định hệ thống là thế nào?!!Khế ước một cái lai lịch không rõ, hắc hóa khai quải năng lực nghịch thiên ký chủ, hệ thống tỏ vẻ chính mình áp lực rất lớn.Hệ thống: 【 ký chủ! Bình tĩnh! Bình tĩnh! Ngàn vạn hold lại! Không thể hắc hóa! 】Mộ Ngôn nghiêng đầu, "Hắc hóa? Như vậy sao?"Một lát qua đi, chiến trường xác chết trôi trăm dặm, máu chảy thành sông, tựa như thân ở địa ngục.Hệ thống: 【!!! 】 ký chủ! Vi phạm quy định thao tác a uy! Vì thế, hệ thống minh bạch một đạo lý -- đó chính là, động ai đều không thể động ký chủ đại nhân tiểu yêu tinh.Hệ thống đối tiểu yêu tinh trợn mắt giận nhìn.Tiểu yêu tinh yêu nghiệt cười, xoay người ôm lấy mỗ đại nhân, "Tức phụ nhi, nó hung ta!"Hệ thống: Mẹ nó! Cái này hại nước hại dân cầm thú!- hỏi: Có một cái tùy thời đều sẽ hắc hóa khai quải ký chủ, là hảo, vẫn là không tốt?Hệ thống yên lặng ngồi xổm góc, run bần bật, "Hắc hóa nó chết thẳng cẳng.""Khai quải bọn họ một đường thông quan!" Cho nên, rốt cuộc được không?…

[allnam] Xuyên không vào thế giới hãm loz, ta nhất định sẽ chiến thắng

[allnam] Xuyên không vào thế giới hãm loz, ta nhất định sẽ chiến thắng

8 0 4

[Cảnh báo ] Từ ngữ thô tục có thể không phù hợp nếu bạn thấy khó chịu vui lòng đi ra------------------------------------------[ Văn án ]Vietnam là một cậu zai hiện lành không bao giờ gây gổ với ai , sống một cuộc rất health, cả ngày chỉ tu tâm tích đức . Một người tốt như cậu ấy vậy mà lại chẳng được ông trời độ , suốt ngày bị dính vào mấy thằng hạ bộ xuyên thẳng lên não và cứ như vậy gần như cả đời cậu đã phải chiến đấu để bảo vệ sự tự do của mình , cũng như đã phải chịu đừng khi nhìn thấy cảnh những người mình yêu lần lượt ngã xuống nhưng ngày hôm nay mọi chuyện đã khác cậu sẽ được tự do , mang trên mình một nụ cười cậu đứng lên bục phát biểu nhưng chưa kịp nói đã có một thứ gì nhanh như gió lao đến chỗ cậu , nhìn kĩ đó là một con dao , cậu định né nó nhưng không kịp nữa , con dao cắm vào ngực cậu chất độc lan ra , và thứ duy nhất cậu nói được là " Đ*t mẹ " và thế là cậu tử vong . Ngày đầu tiên cậu có sụ tự do cũng là ngày cuối câụ còn sống , vậy mới nói thế giới này đúng là hãm *** -------------------------------------------Đây chỉ là một bộ truyện tôi viết ra do vã OTP cực mạnh thôi nên sẽ không hay lắm đâu •́ ‿ ,•̀p/s: mình mất acc evonto nên sẽ đăng lại tác phẩm bên này nhé…

( AllV ) Quán Cafe Bất Ổn

( AllV ) Quán Cafe Bất Ổn

21 4 1

Nghe tin bà nội lâm bệnh nặng, tôi từ Busan lên Seoul thăm bà. Tình trạng sức khỏe của bà khá yếu, tôi lo lắm, chả biết làm gì để bà khá khẩm hơn. Một hôm, đang chăm sóc bà, tôi nghe nói cái quán cafe bà đã lập được 25 năm nay có nguy cơ bị sập tiệm. Thảo nào bà lại bệnh nặng như vậy! Chắc bà buồn lắm.Muốn bà vui, tôi xin ba mẹ lên Seoul sống cùng bà. Chuẩn bị quần áo, tôi dọn về nhà bà ở.Quyết tâm giúp bà, tôi lấy số tiền tiết kiệm từ nhỏ để trả nợ dùm bà. Tuy không nhiều nhưng cũng được một ít, số còn lại tôi chi ra để sửa sang lại quán của bà. Không muốn tôi bỏ học, ba mẹ liền đăng ký cho tôi vào trường BigHit. Trường này tôi cũng nghe qua, ở đây toàn con cái của các tập đoàn lớn nhỏ của thế giới. Tôi vào đây vì học lực của tôi rất tốt, trường cũng chấp nhận.Mới vào trường, tôi cũng chả ngạc nhiên là bao, vì ở đây cũng có người giống tôi, học lực tốt bên được vào. May mắn lại còn kết bạn được với 2 cô bạn của tập đoàn Kim và Min gia.Các cô ấy cũng rất tốt với giúp tôi một khoản tiền, lại còn cùng tôi làm ở quán cafe.Tôi cũng lỡ đắc tội với con gái Lee gia, cô ta ghét tôi tới lỗi hãm hại tôi, tìm cách tống cổ ra khỏi Seoul này. Nhưng tôi chống mắt lên xem cô ta có thể làm thế được bao lâu ?…