Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
1,892 Truyện
Áng văn trôi nơi hạ thế

Áng văn trôi nơi hạ thế

0 0 2

Mỗi người họ là những nốt nhạc riêng lẻ trôi nổi nơi nhân gian, xuyên qua những vết nứt âm giai trên dòng thời gian để vô tình hay cố ý hòa cùng nhịp đập, mang theo những nốt ngăn dở dang chưa kịp điền lời, để va vào nhau, tạo thành một bản tình ca thay cho lời được nói. "Áng văn nơi hạ thế" là nơi tình yêu không hiện lên qua tên gọi mà lặng lẽ sống trong từng dây tơ bị giăng nhầm lối, qua tiếng nhạc dạo đầu một thời thơ ấu, qua điệp khúc thời thiếu niên chập chững trên đường đời, và qua hồi ức của kẻ to xác trong hình hài người lớn. Tóm gọn là thứ âm thanh cất vang từ những đứa trẻ học cách trưởng thành.Họ thương nhau như thế, như thể không gian chưa đủ rộng để ôm trọn nhau, như thể đức chúa trời cố tình trêu ngươi đúng lúc trái tim loạn nhịp. Và giữa cõi hạ trần mịt mù lời chưa nói, những áng văn sẽ thay người cất vang từ trái tim."Có bản nhạc chỉ viết một lần và những người gặp nhau vào đúng một mùa.""Nếu có kiếp sau, xin đừng để chúng tôi gặp nhau khi còn dang dở.""Trên đời này có người người sinh ra để gặp một người, rồi tan biến vào hư không."…

Tôi Chọn Em

Tôi Chọn Em

0 0 1

Nữ chính: Tiểu Vi - Nhân viên mới phòng Markering, tính cách nhạy bén, xinh đẹp, tự lập nhưng chậm nhiệt, thờ ơ chuyện ngoài lề, ngại phiền phức, lười giao tiếp. Cảm thấy không cần tình yêu, ko phân biệt nam nữ, tất cả đều như nhau. Thân thiết đồng nghiệp nữ. Trực nữ chính gốc. EQ thấp. Quan điểm: Sống 1 mình rất tốt. Nam chính: Anh Kỳ - Trưởng phòng kinh doanh, hàng xóm của phòng Marketing. Top 1 nam vương BXH công ty, ngoài lạnh trong nóng, lạnh lùng ít nói, nghiêm khắc trong công việc. Chưa từng rung động, nhưng đã tiếp xúc với nhiều người theo đuổi do du học ở nước ngoài. Chuyện bắt đầu sau cú va chạm ở thang máy Sếp Kỳ Nhất kiến chung tình với cô nàng EQ thấp phòng hàng xóm. Xui thay nàng nhân viên lại thuộc kiểu không cảm xúc, xem nam nữ như nhau, tim không loạn nhịp. Chỉ đặc biệt thương nhớ 1 idol cách nhau nửa vòng trái đất, 1 lòng tôn thờ idol trong mộng. Không màng đến ánh mắt liếc nhìn của hàng xóm kế bên. Cùng mình theo dõi câu chuyện theo đuổi cô nàng của anh trưởng phòng mọi người nhé.…

[RapViet][Karik x BRay] Yêu Như Trẻ Con

[RapViet][Karik x BRay] Yêu Như Trẻ Con

249 15 1

Có một người rất hâm mộ một người. Không biết chính xác là từ lúc nào, nhưng có cảm giác là từ rất lâu về trước...cái thời mà con quái vật đó vẫn còn đang ngông cuồng tung hoành khắp underground.Hai người ấy đã gặp nhau, và đã cùng nhau tạo ra một sản phẩm đánh dấu sự kết hợp của hai người. Sau đó, tình cảm của họ dính lấy nhau như anh em ruột thịt. Tưởng chừng mối quan hệ của hai người họ chỉ đơn giản dừng lại ở hai chữ "anh em". Nhưng sau khi tham gia chung gameshow Rap Việt, họ bỗng chợt nhận ra, gặp được nhau là cái duyên trời định, hóa ra họ đã được định sớm là sẽ ở bên nhau...-----"Thanh Bảo, em nói gì?""Em nói, em muốn được cùng anh suốt ngày như trẻ con"Anh vẫn còn hơi mơ hồ chưa hiểu rõ ý của B Ray là gì. Do đó, anh hơi nghiêng đầu, chớp chớp đôi mắt nhìn người con trai đang vẽ ra nụ cười tỏa sáng như ánh mặt trời chói chang. "Người ta muốn có tình yêu thật đẹp, một tình yêu như ông như bà. Còn em, em muốn yêu anh như một đứa con nít""Vì sao lại là con nít?" - Karik thắc mắc. Tư duy của đứa trẻ lớn xác này đôi khi anh vẫn không theo kịp. "Vì con nít nói yêu là yêu, nó không thể yêu người nó không thích. Phải không?"...…

Mẹ Tôi

Mẹ Tôi

2 0 1

Ngày hôm nay ngày 17/8, trời nắng quang mây. Thế là mẹ tôi đã mất được 16 ngày rồi. Ngày mẹ mất tôi chỉ biết khóc và nhớ mẹ, nhớ những ngày mẹ còn cặm cụi trồng khoai sau vườn, nhớ hình ảnh đau ốm của mẹ trước khi mất, tôi nhớ... tôi nhớ tất cả về mẹ.Mẹ đi mà không nói một lời nào với chúng tôi, tôi buồn khi không báo đáp công ơn dưỡng dục của mẹ bao năm qua. Mẹ cực khổ nuôi chúng tôi ăn học còn lén ba cho tôi tiền ăn vặt. Không những thế mẹ còn hứa sẽ mua cho thêm cho tôi nhiều quần áo, giày dép cho tôi trước khi đi học. Những lời hứa đó giờ chỉ còn một mình tôi buồn và nhớ về.Ngày mẹ mất tôi thương mẹ nhiều lắm, ngay cả những giây phút cuối cùng mà cũng không thể nhìn mặt con cái lần cuối, chắc mẹ buồn lắm phải không hả mẹ. Nghe tin mẹ đau ốm nằm ở nhà Tr với Th bắt xe từ Sài Gòn với Gia Lai về mà không kịp. Lúc dọn áo quần mà nước mắt con cứ chảy ra.Giờ con ở trên phố một mình buồn lắm, gần tới lễ rồi mẹ à vậy là con lại ở một mình trong khu nội trú nữa rồi không có ai ở lại hết con buồn lắm.Con xin lỗi mẹ vì những điều con đã làm cho mẹ tức giận và cả những đồ mẹ làm cho con mà con không kịp mang theo nữa.Mẹ à! Mẹ là người mẹ tuyệt vời nhất của con, là người bạn luôn quan tâm và sẻ chia cảm xúc với con mọi lúc mọi nơi. Con sẽ không trách mẹ vì những lời hứa chưa thực hiện được đâu, mẹ sống tốt và nhanh đầu thai vào nhà nào đó tốt mẹ nhé.…

[ REUP ] Họa Đến Rồi, Mời Thanh Toán

[ REUP ] Họa Đến Rồi, Mời Thanh Toán

85 0 26

Thể loại: Hiện đại, Ngôn tình, Hài hướcAuthor: Ngô Đồng Tư NgữDịch: Tô Ngọc HàCận Hoài Lý là nhà vật lý học nhưng vô cùng độc miệng. Một ngày kia anh quyết định mua một cái nồi áp suất qua kênh mua sắm ti vi không ngờ lại được tặng thêm một cô vợ hay lệch nhịp.Nguyễn Lập Đông kêu gào khẩu hiệu của họ là: Đưa họa tận nhà, thanh toán tại chỗ, chất lượng tốt, diệt trừ tận gốc. Nhưng khi Cận Hoài Lý tháo rời phần điốt bán dẫn ra đã liếc xéo Nguyễn Lập Đông: "Anh giống sát thủ lắm hả"Lập Đông liền lắc đầu: "Anh mới là kẻ đầu sỏ"Trích lược:"Việc đàn ông ngoại tình là không thể chấp nhận được. Chị gái và anh rể tôi ly hôn cũng là vì anh ta ngoại tình. Bây giờ tôi cực kỳ thiếu cảm giác an toàn cần thiết với đàn ông. Nếu tương lai người đàn ông của tôi cũng ngoại tình, tôi không biết trong lúc kích động tôi sẽ làm ra chuyện gì.""Tôi sẽ không để cô có cơ hội kích động đâu." Cận Hoài Lý chân thành nói.…

[BH][Hyebin] Mãi Mãi Không Phải Là Em

[BH][Hyebin] Mãi Mãi Không Phải Là Em

1,087 111 3

Văn ánSau khi bộ phim Friendly Rivalry kết thúc, Chung Subin nghĩ rằng mọi thứ sẽ trở lại quỹ đạo cũ. Nhưng nàng không ngờ, có một thứ đã thay đổi tình cảm của nàng dành cho Lee Hyeri.Ban đầu, nàng nghĩ đó chỉ là sự ngưỡng mộ dành cho một tiền bối. Nhưng càng tiếp xúc, càng nhìn thấy Hyeri cười, càng nghe giọng nói của cô, trái tim nàng càng đập loạn nhịp. Chung Subin thích Lee Hyeri. Nhưng nàng biết, người ấy không thuộc về mình.Hyeri từng yêu một người Ryu Jun Yeol, và từng bị chính hắn phản bội. Nhưng người khiến Hyeri đau lòng nhất lại là Han So Hee, kẻ đã đưa sự thật tàn nhẫn ra trước mắt cô.So Hee chưa bao giờ yêu Ryu. Cô yêu Hyeri. Nhưng thay vì giữ cô trong lòng, So Hee chọn cách đập nát mối quan hệ của Hyeri, khiến cô tổn thương để cô không thể yêu ai khác.Hyeri ghét Ryu Jun vì sự phản bội. Ghét So Hee vì sự thao túng. Nhưng điều khiến cô sợ hãi nhất chính là bản thân vì sao cô vẫn không thể dứt khoát mỗi khi đối diện với So Hee?Và Subin... nàng không chỉ đối mặt với một tình địch, mà là quá khứ chưa thể buông bỏ của Hyeri.Nàng có thể thay đổi trái tim Hyeri không? Hay cuối cùng, nàng chỉ là người đến sau, mãi mãi không thể chạm tới?…

[Bác Chiến] Giáo Sư Tôi Muốn Được Chiếu Cố

[Bác Chiến] Giáo Sư Tôi Muốn Được Chiếu Cố

16 7 1

Trước khi nói thế loại tôi xin nói nói về ý tưởng nôi dung của truyện trước. Đây là một fic tôi dựng lên dưới 1 câu truyện viễn tưởng của CP đời thực mà tôi từng ship. Và tôi thấy đó cũng là một câu truyện hay nên dựng lại thành Fanfic. Và tôi thay đôi hai nhân vật chính thành VNB và TC để tạo thành một fic BJYX.Thể loại : giáo viên vs giáo viên, niên thượng,.....Tóm tắc nội dung: Khung cảnh này là đang ở trong một ngôi trường trung cấp tại một xã nhỏ. Tiêu Chiến đây là đã xin vào và đảm nhiệm vai trò làm giáo viên dạy Toán cho. Tay nghề người mới vào nên chỉ có thể dạy các em tầm lớp 6,7 để thử việc. Tiêu Chiến đây tính tình thì rất tốt khó thế nào mà có thể tức giận, nên khi đứng ở bụt giảng thầy Tiêu luôn rất nhỏ nhẹ từng chữ, dù cho thầy có gặp phải nhưng thần phần quậy phá ở lớp thì việc phản bác lại cũng là điều khó vì thầy mắc bệnh suy tim từ nhỏ về việc la hét là một điều rất khó với thầy Tiêu. Tiêu Chiến đây mới là giáo viên mới về việc tiếp súc với giáo viên khác ở trường cũng chưa được nhiều, nhưng thật tốt khi có thầy Vương Nhất Bác dạy công nghệ của trường bắt truyện làm quen với Thầy nên những lúc cần trò chuyện tâm sự vẫn có người sang sẽ. Nên hai người họ ngày càng thân thiết với nhau, và cho tới một ngày...…

Tước Quy

Tước Quy

2 0 2

"Tình yêu - đáng lẽ phải là bản hòa ca của hai trái tim cùng nhịp. Vậy mà tôi đã độc tấu bản nhạc buồn suốt năm năm để đổi lại một ánh mắt lạnh lùng và một khoảng cách chưa từng được rút ngắn."GIỚI THIỆU NHÂN VẬT:Hạ An ( nữ chính )Tiểu thư nhà danh giá, ngây thơ, dịu dàng nhưng không yếu đuốiTrần Hạo ( nam chính )Tổng tài trẻ tuổi, lạnh lùng, quyết đoánLiễu Yên ( nữ phụ )Tình đầu của Trần HạoVũ Dã ( nam phụ )Bác sĩ, trưởng thành và trầm lắngTiểu MặcBạn thân của Hạ An, em gái nam phụVà một số nhân vật khác"QUY TƯỚC"Người đời ngưỡng mộ cô vì danh phận.Người ta ghen tị cô vì làm vợ tổng tài Trần Hạo.Nhưng không ai biết... cô sống trong một lồng kính không âm thanh, không cảm xúc - và không cả tình yêu.Năm năm hôn nhân lạnh như tro tàn, Hạ An vẫn giữ vẻ dịu dàng như thuở ban sơ dù mỗi đêm trôi qua đều để lại một vết xước trong lòng. Người đàn ông ấy chưa từng yêu cô - chưa từng chạm vào tim cô bằng một cái nhìn ấm áp.Rồi quá khứ của anh trở về dưới hình hài một người con gái khác - tình đầu lấp lánh như sương mai, quét sạch chút hy vọng cuối cùng trong ánh mắt Hạ An.Giữa muôn trùng cô đơn, một bàn tay khác lặng lẽ đưa ra - bàn tay của người đã âm thầm yêu cô suốt những năm tháng thanh xuân. Nhưng liệu có muộn không, khi trái tim cô đã quá mệt mỏi, còn tâm hồn thì vấy đầy tàn tro?…

TaoSe (1)

TaoSe (1)

17 1 2

Có vô tình nhìn thấy và muốn đem đi đâu thì ghi nguồn giúp tớ. Hỏi tớ một tiếng nhớ :'> Tớ thân thiện lắm ý =))----Năm đó cậu gặp anh, chỉ mới 5 tuổi. Anh hơn cậu một tuổi. Cậu nhớ mãi nụ cười đó của anh, đẹp đẽ vô cùng..Năm đó cậu 14 tuổi, cuối cấp hai. Anh đáng lẽ nên là học ở một trường cấp ba nào đó. Nhưng mà, hôm nay anh lại cùng một bàn với cậu.Thầy cô bảo anh bị đúp 1 năm, do kết quả năm trước quá tệ.Anh bảo không phải, anh sợ cậu năm cuối cô đơn, nên ở lại đợi cậu.Ngày đó cậu nghe xong, tim lỡ mất một nhịp..Năm đó cậu 23 tuổi, đã có việc làm, bố mẹ bảo cậu kết hôn. Cậu và anh đều đau lòng.Cuối cùng bọn họ chia tay.Cậu vẫn còn nhớ rõ, hôm đó anh cười đùa vui vẻ, bảo sau này có gì cứ gọi anh, anh đều giúp đỡ cậu.Cậu nhìn ánh mắt của anh, lòng bỗng thắt lại. Nụ cười ấy, hoàn toàn không phải của anh..Năm nay cậu 24 tuổi, cậu không kết hôn nữa. Cậu bây giờ đang đứng ở Paris, thành phố của tình yêu.Năm 16 tuổi đã hứa với anh, sau này sẽ cùng nhau đi Pháp một lần.Hiện tại đang ở giữa lòng thủ đô, với một sợi dây chuyền khắc chữ "Thao". Cùng một nỗi nhớ mênh mang vô hạn.Đáng ra ngay lúc này bên cạnh cậu nên là anh, nhưng đáng tiếc, trên đời này đã chẳng còn anh nữa rồi.Cậu mang trong mình một nửa linh hồn đang tồn tại, với hy vọng tìm kiếm bóng hình anh.Còn một nửa phần tâm tư khác, vốn đã theo anh đi về một phương trời xa xôi....Năm đó anh 24 tuổi, an táng nơi biển sâu.Năm nay cậu 24 tuổi, yên giấc nơi đáy mồ.Tình yêu của chúng ta, mãi mãi tồn tạ…

[ Tokyo Revengers ] Học sinh mới

[ Tokyo Revengers ] Học sinh mới

17 2 1

Shio là học sinh mới do bị đúp lại một năm. Ai ngờ em không một mình, cũng có một tên đúp lại một năm cùng em nè!Cả câu truyện chỉ là cuộc sống đáng ra vô cùng nhạt nhẽo của Shio đã bị thay đổi hoàn toàn khiến em chẳng thể nào thích ứng kịp.o0oMột phân cảnh nào đó:"Tôi từng tưởng cậu rất thông minh.. có lẽ tôi đã lầm rồi..." Shio chán nản trước bài kiểm tra văn hàng đống lỗi sai của Baji.Baji cười ngượng gãi đầu. Shio nhìn điệu cười ngu ngốc của tên này không nhịn được mà gõ "Cốc!" phát lên trán hắn khiến Baji phải thốt lên:"Đau!""Đau cho chừa! Não cậu có thể để tâm đến cái này thay vì đánh nhau được không?" Shio tức giận lại định lấy tay gõ thêm mấy phát vào trán tên này cho bõ tức.Thật sự quá sai lầm khi nghĩ tên này thông minh mà! Shio không nên đánh giá người ta qua vẻ bề ngoài. Trông tưởng mọt sách thông minh, ai ngờ là tên ngốc chỉ gây chuyện là giỏi!Couple: Baji Keisuke × Minamoto ShioLưu ý:-Nhân vật thuộc về Wakui Ken.-Nhân vật thuộc về tôi là Minamoto Shio, Minamoto Shouka và Minamoto Akira.-Truyện sẽ thay đổi rất nhiều so với cốt truyện chính.-Cre ảnh: Không tìm thấy luôn:')Author: Sleepyhead155…

#Furry | Cậu bảo anh đây dỗ chồng cơ á?

#Furry | Cậu bảo anh đây dỗ chồng cơ á?

254 15 3

Có bao giờ bạn tự hỏi điều gì sẽ xảy ra nếu một ngày kia, ta bị cuốn vào chính cuốn tiểu thuyết mình đang đọc? Không phép màu. Không cảnh báo. Chỉ là một bước hụt giữa những dòng chữ - và rơi thẳng vào thế giới kia.Yang XuHu là kiểu người không giỏi nói lời tử tế, càng không quen với việc dịu dàng. Nhưng ngay cả kẻ như thế cũng từng biết sưởi ấm mùa đông cho một người khác, bằng thân thể to lớn và trái tim biết giữ lời.Qi JinYang thì nhỏ bé, bướng bỉnh. Cái bướng ấy đủ để viết nhầm cả cuộc đời vào sai chỗ - và rơi thẳng vào nỗi trầm mặc của người chồng mình chưa kịp hiểu rõ.Đây không phải một tiểu thuyết nghiêm túc. Nhưng cũng không hẳn là truyện để cười cho qua.Vì có những đoạn, dù nhẹ, cũng đủ khiến người đọc muốn dừng lại một nhịp.Nếu bạn đang nghĩ đến chuyện bỏ dở - thì hãy đọc thêm một chút. Không phải vì tác giả. Mà vì có thể, ở đâu đó trong câu chuyện này, bạn sẽ nhận ra... mình từng yêu một ai đó bằng cách kỳ lạ đến vậy.Đây là một truyện Fudi × boylove - không hẳn dữ dội, nhưng đủ bản năng. Có những lần nó dịu dàng như tay đặt lên ngực, cũng có những lần như chăn bông biết "cắn".Chỉ vậy thôi.Không mong bạn yêu thích.Chỉ mong bạn nhớ.…

Theo cậu từng bước

Theo cậu từng bước

0 0 1

Tình yêu tuổi học trò là một điều kỳ diệu đối với những người đã từng trải qua nó. Sự rung động của trái tim trong độ tuổi chớm nở được ví như liều thuốc tinh thần cho con người. Cô bé tên Phương Nhã Đan kết thúc những năm tháng tiểu học ngây ngô, sang trang mới bên mái trường trung học cơ sở. Mọi thứ đều khác lạ khiến cô bé như chiềm lạc vào thế giới mới. Từ bạn bè, thầy cô, phòng học,...tất cả đều thật lạ lẫm. Khi đang lo lắng vì môi trường mới này, Nhã Đan đã gặp được mặt trời nhỏ của mình.Cậu tên Huỳnh Kỳ Thiên, một thiếu niên có chiều cao vượt trội so với bạn bè đồng trang lứa cùng với khuôn mặt khôi ngô, đường nét hài hòa. Kỳ Thiên gây nên sự chú ý đặc biệt khi mới cắp sách đến trường, khiến bao trái tim nhỏ bé trật nhịp. Trên đời này vẫn còn thứ gọi là yêu từ cái nhìn đầu tiên sao? Một thứ cảm xúc yêu thương xuất hiện đột ngột và mạnh mẽ tạo nên sự kích thích đối với một người. Ngay từ cái nhìn đầu tiên cô gái nhỏ này đã thích cậu ấy mất rồi. Trong mắt tớ cậu là ánh mặt trời rực rỡ nhất, là nguồn động lực mạnh mẽ nhất của tớ. Tớ vẫn sẽ luôn dõi theo từng bước của cậu dù cậu có đi xa đến mấy. Cảm xúc của tớ dành cho cậu ngày càng mạnh mẽ khiến tớ chỉ dám nhìn cậu từ xa...Từ đây hình thành nên những cảm xúc khó tả, những câu chuyện tràn đầy tâm tư dạt dào giữa những cô, cậu tuổi chớm nở rộ. Giống như người ta hay nói, đời này nhất định phải thử một lần đắm mình vào tình yêu tuổi học trò!…

[Update] Chỉ là em

[Update] Chỉ là em

82 2 3

Tác giả: Mộng Nguyệt Y ĐìnhThể loại: hiện đại, hắc bang, ngược thân, HE. Chương: chưa xác định Nội dung: Trong giới hắc đạo, trong cái bóng tối ấy có một người chưa bao giờ xuất hiện dù chỉ một lần. Chỉ sử dụng chữ và số hiển thị cho nghề nghiệp của mình (đừng nghĩ đến kế toán :3). Ai cũng đều biết trên thế giới 'hacker mũ đen' chỉ duy nhất 3 người. Nhưng điều đặc biệt nhất chỉ có một cô gái trong top ấy. - Cô xinh đẹp, thông minh, đa tài, nhanh nhẹn, giỏi võ, múa phím là nghề của cô. Làm việc cẩn trọng, tất cả lão đại đều phải nhờ đến kĩ năng của cô để trộm dữ liệu và các con chip. Nhưng thông minh đôi khi lại chẳng giúp ích được gì. Đầu óc lắm lúc có vấn đề, giải quyết một việc nan giải chỉ cần 2', giải quyết việc của đứa trẻ con cũng có thể làm lại cần tận 30'. Ông trời trước giờ chưa cho ai không cái gì! - Anh chủ tịch tập đoàn nghiên cứu công nghệ. Âm mưu, tính toán thâm hiểm, chưa một ai không biết đến anh và càng không muốn gây hấn với anh. Sát khí đầy mình, uy nghiêm lẫm liệt. Quá khứ đau khổ, nội tâm phức tạp, khó tiếp xúc, chỉ cần sống sai với anh người đó ắt phải chịu hậu hả khôn lường. Vậy khi yêu anh ta ra sao, có thay đổi không?? * Cáo non gặp sói già thì ra sao, người đi cướp người giăng bẫy. Ai hơn ai, ai phục ai mời mọi người tiếp tục theo dõi bộ truyện trên!!! - Mộng Nguyệt Y Đình -…

Tựa Như Là Yêu

Tựa Như Là Yêu

7 0 8

"Tớ không biết bắt đầu từ khi nào, nhưng chỉ cần là cậu... thì dù phải yêu lại từ đầu bao nhiêu lần, tớ cũng nguyện ý."Tiểu Linh - giám đốc trẻ kế thừa công ty truyền thông từ sự hợp tác giữa ba mình và chú Giang - ngày đầu nhậm chức đã phải đối mặt với phó tổng Giang Ý Hàm, người từng là "quá khứ chưa buông" mà cô tưởng đã quên. Kể từ đó, mỗi ngày đi làm là một cuộc chiến: Tiểu Linh lạnh lùng phũ phàng, còn Ý Hàm lặng lẽ lẽo đẽo theo sau, cười dịu dàng như chưa từng có vết nứt nào giữa hai người.Bên trong vẻ ngoài hài hước và mạnh mẽ, Ý Hàm đang vật lộn với những cơn hậu trầm cảm, những mảng tối mà Tiểu Linh không hề hay biết.Thế giới của họ đan xen giữa những lần đụng chạm vô tình, những câu nói tưởng chừng bâng quơ, và những nụ hôn lén lút đến mức khiến tim người khác lệch nhịp.Khi bí mật về căn bệnh của Ý Hàm dần hé lộ, khi Tiểu Linh không còn chắc chắn liệu mình có thể chỉ đứng yên mà nhìn người ấy đau... thì một lần nữa, họ buộc phải hỏi lại nhau:> "Nếu vẫn còn yêu, thì liệu có thể bắt đầu lại... như chưa từng chia xa?"Song song đó là những khoảnh khắc ngọt ngào giữa công chúa Bạch Hi và bác sĩ Thi Hàn - một người bướng bỉnh đáng yêu, một người dịu dàng bao dung; hay bộ đôi "oan gia" Tống Kỳ - Giai Di, nơi một cú đá từ trên giường cũng có thể trở thành lời tỏ tình kỳ quặc nhất.---"Tựa như là yêu" - là câu chuyện về những người tưởng đã đánh mất nhau, lại tìm thấy nhau trong chính sự dịu dàng từng đánh rơi.…

Tựa như định mệnh

Tựa như định mệnh

0 0 1

📚 TẬP 1: Chiều hôm ấy tôi không mang về một cuốn sáchCuối tháng Bảy. Nắng chưa gắt hẳn, nhưng vẫn đủ để khiến tôi nheo mắt khi đạp xe qua con phố cũ. Phố huyện buổi chiều không ồn ào, từng cơn gió nhẹ lướt qua làm mái tóc tôi khẽ tung bay. Tôi ghé vào hiệu sách quen bên đường - nơi đã gắn với tôi từ những năm cấp hai. Cửa kính mở ra kêu "ting" một tiếng khẽ, mùi giấy mới và điều hòa phả ra dịu mát, xoa dịu cái oi bức ngoài kia.Tôi bước chậm rãi giữa những kệ sách cao ngất, tay lướt nhẹ trên gáy sách như một thói quen cũ. Tôi dừng lại ở kệ sách kỹ năng học sinh - nơi có cuốn sách tôi đã muốn mua từ lâu. Nó nằm trên tầng cao nhất của kệ, cách xa tầm với của tôi chỉ vài phân, nhưng lại như xa cả một bầu trời. Tôi thử kiễng chân, nghiêng người, đưa tay lên lần nữa... vẫn không chạm tới.Ngay lúc tôi định bỏ cuộc, thì...Một bàn tay khác bất ngờ vươn tới, lấy cuốn sách xuống chỉ trong một động tác dứt khoát. Bàn tay ấy thon dài, chắc chắn - và khiến tim tôi bất giác khựng lại nửa nhịp.- "Của bạn." - Giọng cậu trầm thấp, vừa đủ nghe, như tiếng nhạc nền trong một buổi chiều không nắng.Tôi quay lại.Và... ánh mắt chúng tôi chạm nhau.Chỉ một khoảnh khắc thôi. Ngắn đến mức nếu không để ý kỹ có lẽ sẽ bỏ qua. Nhưng với tôi, nó như một nhịp lặng kéo dài vô tận.Đôi mắt ấy - sâu, tĩnh lặng, không gợn sóng nhưng đủ khiến tôi luống cuống. Chúng không sắc bén, không lạnh lùng, cũng chẳng quá thân thiện - chỉ có một điều gì đó rất lặng, rất thật... và khó nắm bắt. Giống như đứng trước một mặt hồ b…

BẠN HỌC SỐ 7

BẠN HỌC SỐ 7

1 0 1

Trại hè ngày hôm đó, giáo viên phát cho mỗi người một tấm phiếu, yêu cầu hai người một đội. Tất Hạ lấy được tấm phiếu số 7, lần đầu tiên cùng Trần Tây Phồn gặp mặt.Cậu ấy đội chiếc mũ lưỡi trai màu đen, giọng nói nhẹ nhàng, cong môi cười nhẹ: "Tìm thấy cậu rồi, bạn học số 7, có thể chung đội với cậu không?Khi đó, cậu ấy là đứa con kiêu ngạo của trời, có thể nhìn mà không thể chạm tới, mà Tất Hạ chỉ là một trong vô số nữ sinh thích cậu ấy, là một người không ai chú ý đến. Việc yêu thầm này đã định sẵn sẽ chẳng đi đến đâu.Nhiều năm về sau, Tất Hạ gặp lại Trần Tây Phồn, ngày hôm đó mưa tuôn xối xả, cô ấy bị mắc kệt ở một thành phố xa lạ.Người đàn ông mím mím môi, ngữ khí chắc chắn nói: "Yên tâm, nhất định đưa cậu về nhà an toàn".Sau đó lại cùng nhau tham gia họp lớp, có người đùa giỡn nhất định bắt Trần Tây Phồn kể về lịch sử tình trường, Trần Tây Phồn không có cách nào nói: "Chưa yêu bao giờ nhưng thật sự có thích một người".Mọi người kinh ngạc hỏi người cậu ấy thích là ai, Trần Tây Phồng nhìn về phía Tất Hạ, ánh mắt giao nhau, khóe mắt cô ấy dần đỏ lên, tim chậm một nhịp.Trần Tử Phồn môi mang ý cười, từ từ nói: "Bạn học số 7 của lớp chúng ta".Không ai biết được, buổi tối ngày hôm đó ở hành lang, Tất Hạ bị cậu ấy vây vào tường, tránh cũng không thể tránh khỏi, hơi nóng của Trần Tử Phồn phả vào, gần như khẩn cầu: "Thích tôi lại nhé bạn học số 7".TÁC GIẢ: 楠知北Tên gốc: 七号同学…

[MAU XUYÊN - Edit] Chính Ngươi Không Đuổi Kịp Nữ Chủ

[MAU XUYÊN - Edit] Chính Ngươi Không Đuổi Kịp Nữ Chủ

14 1 1

Hán Việt: Thị nhĩ bất đáo đích nữ chủTác giả: Quy Sơn NgọcNguồn: WikidthThể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Cổ đại, Hiện đại, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, Xuyên nhanh, Cẩu huyết, Sảng văn, Nhẹ nhàng, Nhiều CP, Hài hước, Ngược tra, Xuyên vào vai chínhĐộ dài: 59 chươngTình trạng bản gốc: Hoàn thànhTình trạng edit: Đang tiến hành (1 chương/ tuần)Editor: Ânn ( mình mới tập tành edit nên vẫn còn có những sai sót, mong các bạn đọc thông cảm và nếu có thể chỉ ra lỗi sai để mình sửa thì càng tốt ạ ^..^)Văn án: Tra nam chủ lãng tử hồi đầu muốn theo đuổi lại nhưng đuổi không kịp. Nữ chủ cùng nhân vật phản diện phi nhân loại HE Một câu tóm tắt: Hối hận đi đồ cẩu nam chủTag: Ngọt văn, Mau xuyên- TG1: Thái tử phi gả thay x Đại kim long - TG2: Bé câm x Đại hồ ly- TG3: Con bướm ốm yếu x Mỹ nhân tâm cơ- TG4: Hà Thần thiên sứ nhân gian x Tiểu mỹ nhân sát tâm quá nặng- TG5: Huyền Lộc cấm dục x đáng yêuCác thế giới khác nhau, nhân vật khác nhau nhưng có quen nhau, bối cảnh cổ đại, chỉ giống nhau đều là xuyên sách, vả mặt nam chủTruyện được edit chưa có sự đồng ý của tác giả và người nhúng bản quyền, vui lòng không RE-UP, không CHUYỂN VER hay mang đi đâu.Mình chỉ edit dựa trên convert và không có biết tiếng Trung nên chỉ được 60-70% và với mục đích để đọc cho thuận tai thôi nên mọi người đừng mong chờ một bản edit hoàn hảo. Chúc cả nhà đọc truyện vui vẻ !!!…

   ---  GẶP NHAU TRONG MỘT KHOẢNH KHẮC (truyện có thật)

--- GẶP NHAU TRONG MỘT KHOẢNH KHẮC (truyện có thật)

1 0 1

---Sau khi thi xong, tôi vội vàng thu dọn đồ đạc, lấy cặp chuẩn bị đi về nhà. Gần ba tiếng rưỡi ngồi trong phòng thi khiến đầu óc tôi quay cuồng, người mệt rã rời. Tôi chỉ muốn bước thật nhanh ra khỏi lớp, rời xa đống đề thi đau não kia.Vừa bước ra khỏi cửa lớp, chắc chỉ vừa đi được khoảng 2cm, thì...Tôi xém nữa thì va thẳng vào người của một bạn nam nào đó vừa đi ngang qua.Tôi khựng lại, bất ngờ đến mức tim như đập mạnh một nhịp. Nhưng chưa kịp phản ứng gì, thì cậu ấy chỉ... liếc nhìn tôi một chút rồi bỏ đi, không nói gì.Tôi vội vàng bước đi thật nhanh như thể chưa có chuyện gì xảy ra, rồi rẽ sang bên lớp kế bên - nơi bạn thân của tôi vẫn đang thi. Tôi đứng đợi ở đó, định bụng sẽ cùng bạn ấy về nhà cho đỡ buồn.Nhưng trong lúc chờ đợi, khoảnh khắc vừa rồi bỗng dưng quay lại trong đầu tôi một cách rõ ràng, khiến trái tim tôi lại đập mạnh như lúc nãy.Tôi bối rối quay nhìn xung quanh - và rồi chợt thấy bạn nam lúc nãy đang đứng ở xa phía gần cuối sân trường. Dù khoảng cách khá xa, nhưng tôi nhận ra rất rõ...> Cậu ấy cũng đang nhìn tôi.Chỉ trong vài giây, ánh mắt cậu ấy dời đi. Cậu quay lưng, bước đi, để lại trong tôi một cảm giác lạ lùng - như thể một điều gì đó vừa bắt đầu, dù chưa ai kịp nói với ai một lời nào.Lúc về, trong đầu tôi cứ mãi lặp đi lặp lại khoảnh khắc ấy. Một chút va chạm. Một ánh nhìn. Một thoáng ngập ngừng. Tôi cứ băn khoăn mãi: "Cậu ấy là ai nhỉ? Học lớp nào?"Tôi đem chuyện kể lại với vài đứa bạn. Sau một hồi tra hỏi và đoán già đoán non, cu…

[Bhtt] Hẹn yêu người của quá khứ

[Bhtt] Hẹn yêu người của quá khứ

8 0 12

"Người ta bảo, có những cái tên khi đã đi vào tim rồi, thì mãi mãi không thể xóa được nữa."Sân trường chiều cuối năm, gió lùa qua hàng phượng vĩ, thổi rơi một cánh hoa đỏ rực xuống ngay trang giấy Phương đang viết. Cô ngẩng đầu nhìn lên, ánh nắng xuyên qua mái tóc, lòng hơi se lại - có lẽ vì những hồi ức mơ hồ lẩn khuất trong ánh nắng này."Phương! Viết xong chưa, sắp đến giờ bế giảng rồi kìa!"Phương khẽ gật đầu. Cô gấp cuốn sổ lại, ánh mắt vô thức dừng lại nơi hàng ghế đá dưới gốc cây xa xa. Nơi đó... từng có hai người. Một người hay ngồi đọc sách. Một người hay trộm nhìn.Người đó tên là Nguyên.Tên ấy chẳng có gì đặc biệt. Chẳng mềm mại, chẳng êm tai. Nhưng không hiểu sao, mỗi lần nghe ai đó gọi "Nguyên ơi", tim cô lại nhói lên một nhịp.Cuộc đời mà, đôi khi chỉ cần một cái tên cũng đủ thay đổi tất cả.Chuyển cảnh - Hiện tại:Nhiều năm sau.Phương ngồi trong khoang máy bay, ánh đèn đọc sách rọi xuống đôi mắt trầm lắng của cô. Trong tay là một bức ảnh cũ, góc ảnh đã nhòe, nhưng rõ ràng vẫn là nụ cười nghiêng nghiêng của một cô gái đang ngồi trên băng ghế đá ngày xưa.Tay Phương khẽ siết."Lần này trở về... nếu được gặp lại, liệu Nguyên có còn nhận ra mình không?"…

Cậu Bạn Cùng Bàn Thích Thầm Tôi

Cậu Bạn Cùng Bàn Thích Thầm Tôi

0 0 3

Học kì 2 lớp 11, tôi - Trần Ngọc Khánh Nhi vừa chuyển đến một ngôi trường cấp ba mới. Do ở trường cũ tôi thường bị bắt nạt vì tính nhút nhát, dễ bảo nên tôi thường bị họ sai vặt, cô lập, bắt nạt. Họ biết tôi học giỏi nên họ luôn đưa tôi bài tập hoặc bài kiểm tra của họ cho tôi làm nhưng nếu tôi từ chối thì họ sẽ đánh đập tôi. Mặc dù tôi đã nói chuyện với giáo viên nhưng giáo viên chỉ làm ngơ.Tôi được cô chủ nhiệm dẫn lên lớp và giới thiệu bản thân. Vì đã chịu ảnh hưởng từ trường cũ lẫn tính cách nên tôi chỉ nói được mỗi tên của bản thân. Song tôi được xếp vào chỗ ngồi đang trống ở cuối.Giữa tiết 2, có một cậu học sinh bước vào, vừa nhìn đã có thể liên tưởng đến học sinh cá biệt. Cậu là Nguyễn Hoàng Nhật Huy. Tuy vẻ bề ngoài trông giống học tra nhưng thực chất cậu ấy là một học bá rất rất giỏi. Lúc ấy, cô đang giảng bài nhưng khi thấy cậu ấy vào lớp trễ cũng chẳng quan tâm, dường như đã rất quen. Tôi nhìn cậu ấy bước đến chỗ tôi rồi liếc nhìn tôi một cái với cái vẻ cao ngạo. Hai mắt chạm nhau khiến tôi vội co người lại và muốn tìm chỗ trốn, trông chẳng khác gì chuột gặp mèo. Tôi tưởng cậu ta sẽ làm gì hay quát tôi nhưng cậu ấy chỉ cúi đầu cười khẽ, phải căng tai ra mới nghe được nhưng nó cũng đủ khiến tim tôi như rơi mất một nhịp. Cậu bước đến chỗ ngồi còn trống cạnh tôi rồi ngồi xuống và úp mặt xuống bàn ngủ.Duyên số của chúng tôi bắt đầu từ đó.…