Tản mạn thanh xuân. Tui Khuyên Các Bạn Đừng Đọc. Văn Tệ Max
Chỉ là muốn trải lòng 🙂🙂Note: viết chỉ cho vui, không chờ view vì văn tôi quá tệ. Cảnh báo đừng đọc vì nó dở ẹc!!!! Thân♥♥…
Chỉ là muốn trải lòng 🙂🙂Note: viết chỉ cho vui, không chờ view vì văn tôi quá tệ. Cảnh báo đừng đọc vì nó dở ẹc!!!! Thân♥♥…
Câu chuyện tuổi 17, viết khi đã không còn 17 ----------------------------------------------------------------- Ảnh bìa: Nguồn Pinterest…
- "Hơn 2 tuổi thì đã làm sao? Chẳng phải nhìn tôi vẫn "non" hơn cậu ấy sao?"_____- "Đừng phí lời! Có gan động vào người của bà đây thì cũng phải có gan gánh chịu hậu quả!"_____- "Hạ Quân, em dám nói không thích chị chị liền...cưỡng bức em!"- "Em không thích chị. Nào, mau đến đây cưỡng bức em đi, đừng cứ đứng đó nhìn nữa."- "..."…
Mình cop lại cho các bạn cùng đọc thôi =))…
Những ngày đẹp trời thích đi cafe, hong mình dưới vòm trời đầy nắng gió, hít một hơi đầy những an yên, rồi tự dưng thấy lòng thanh thản. Tâm tình như nước tràn vào bờ đê, cố loay hoay lưu lại đôi dòng ghi nhớ.…
"Lớp trưởng! Yêu cậu"-----------------Fic được viết bởi Ari của nhà 1314 câu và từ về người.Fic đón năm mới của nhà trong năm 2022♡…
Câu chuyện <
Au: TeaCupThể loại: Shortfic, thanh xuân vườn trường, HECategory: Một xíu pink, một xíu ngược, thêm một tí bựa bựa :DVăn án:- Thế bây giờ tao cho mày 5 giây. Nói thẳng cho tao biết "Mày có thích tao không?"1.............2.............3.............4.............5.............- Không nói à? Vậy là từ trước đến giờ....- Mèo ngốc. Chơi đủ chưa? Đủ rồi thì lên đây tao đèo về.Mèo con ngốc à....Anh có thể không thích em được sao?…
"Cậu có làm gì cũng không cải thiện được điểm số đâu đồ ngốc!" "..." "Không sao, em có thể dùng sắc để lấy điểm từ tôi!"…
[ xác nhận xem qua thần, ta gặp gỡ đối nhân. ]Đường Dĩ Mộng cùng Khương Viêm theo nhận thức đến lĩnh chứng, chỉ dùng 21 thiên. Mấy tháng sau, Đường Dĩ Mộng phụ trách cái thứ nhất thăm hỏi tiết mục, rốt cục login . Vì tị hiềm, Đường Dĩ Mộng không nói cho bất luận kẻ nào, hôm nay chịu yêu khách quý 'Khương Viêm' chính là nàng lão công. Khả ngàn tính vạn tính, không tính đến Khương Viêm hội điệu vòng cổ. Hắn kia thanh 'Lão bà', hoàn chỉnh thu nhận sử dụng vào microphone lí. Cách mấy ngày, việc này đi lên đầu đề, nhất chúng võng dân ngoan tạp bàn phím! Xem cái tin tức cũng bị tắc cẩu lương! ! Không cho lưu đường sống a! !Đọc chỉ nam:1. Nam chính xuất ngũ, đương nhiệm mỗ sân huấn luyện huấn luyện viên chức. Nữ chính là đài truyền hình tin tức chủ bá.2. Sở hữu đặt ra đều vì mất quyền lực, thỉnh chớ khảo cứu.Văn án câu đầu tiên dùng là là JJ túy Xích Bích bên trong ca từNội dung nhãn: Đô thị tình duyên tình yêu và hôn nhân chế phục tình duyên ngọt vănNhân vật chính: Khương Viêm, Đường Dĩ Mộng ┃ phối hợp diễn: ┃ cái khác: Chủ bá, chế phục, sủng văn, hôn hậu sinh sống…
* toàn văn kết thúc, cảm tạ các độc giả nhỏ đối với Kiều Kiều ôn tồn ca hậu ái, a a cộc! Tiếp đương hiện ngôn « nàng như vậy đẹp như vậy » *【 khí phách hung tàn lưu manh lão đại vs nũng nịu bạch phú mỹ; theo mọi người nói là cao ngọt 】Nũng nịu bạch phú mỹ Thẩm Kiều, bị liếm máu trên lưỡi đao lưu manh đầu lĩnh Tạ Thanh coi trọng.Đêm nào, hắn hung dữ đem nàng ép góc tường, dao bổ dưa vỗ nàng tuyết nộn non gương mặt nhổ ngụm vòng khói: "Hôn ta một cái, ta liền thả ngươi!"Tiểu mỹ nhân dọa đến nhánh hoa run rẩy: "Tiểu ca ca, cầu ngươi dịu dàng một chút, ngươi, ngươi đem ta dọa sợ..."Có thể nam nhân lại càng nghe nàng khóc vượt hưng phấn: Dáng dấp câu người không tính, liền khóc đều TM dễ nghe muốn mạng!Không được không được, cái này không thể thả, tuyệt không thể thả..."Không cho phép khóc, lại khóc ta liền hôn ngươi!"Thẩm Kiều vạn vạn không nghĩ tới, lúc trước cái kia mỗi ngày dữ dằn muốn hôn nàng tiểu lưu manh, lại là ngày mai thiên chi kiêu tử, kim cương nam thần, nên nói nàng không may đâu, vẫn là gặp vận may đâu?【 nhỏ kịch trường 】Tạ Thanh: "Kiều Kiều, ngươi thích nam nhân kia, ta liền hủy đi nam nhân kia, ngươi nói xong sao?"Thẩm Kiều: "Tốt tốt tốt, kia ta thích ngươi tốt!"Tạ Thanh: "..."Liền, hai người kết làm tình nhân.…
*****{Trích}Trang Liêu PHi Nhiên tỉnh lại, đầu óc mơ màng. Trước mặt là một khoảng không trắng xóa vô tận. Sau đó không gian đảo lộn cô bị cuốn vào trung tâm vòng xoáy."Là tác giả, viết truyện là bình thường nhưng nếu mỗi nhân vật đều có linh hồn thì câu truyện sẽ ra sao?Vâng đập vào mắt cô là một trang giấy khủng bố bên trên có mấy chữ đó.WTF?Cô sẽ không phải xuyên vào cuốn tiểu thuyết nào đó đi?Mà cuốn sách này ngoài mấy chữ kia thì các trang sau .... trống rỗng. Tác giả à, cô cũng lười quá đi! Làm ăn như vậy không sợ bị ném đá à?Cô nhìn thẳng cuốn sách mà dựng ngón tay giữa. "Tác giả của mi sẽ bị sét đánh!"ẦM.. Ầm ... Xẹt ttt RẦM..."Nói xấu ta cũng sẽ bị sét đánh đó nữ chính đại nhân!" Phi Nhiên hoàn toàn cạn cmn lời.Cả người bốc lên mùi khét nhìn chằm chằm không trung.…
Mỗi nữ hài, đều là trên đời độc nhất vô nhị tồn tại.Vô luận nàng giàu sang vẫn là nghèo khó, vô luận nàng đến từ nông thôn vẫn là đô thị phồn hoa.Hoa Cẩm từ không e ngại bất luận cái gì chế nhạo cùng trào phúng, chỉ sợ không cách nào nắm giữ nhân sinh của mình. Nàng không chỉ có sẽ thêu thùa, càng sẽ thêu ra nhân sinh của mình.Có người nói Bùi Yến trừ có tiền cùng một trương có thể nhìn mặt, không có chút nào nội hàm. Liền ngay cả thích nữ nhân cũng không ra gì.Bùi Yến cười lạnh, liền nhà các ngươi mặt bàn cao không thể chạm. Nhà ta không giống, nếu như nàng nguyện ý nhấc chân hai thốn, nhà ta mặt bàn liền vẻn vẹn cao nhất thốn, nàng không nguyện ý nhấc chân, nhà ta mặt bàn liền nằm trên mặt đất.Đây đại khái là cái bên ngoài đẹp bên trong cay ớt xiêm rừng cùng hào môn khách cố sự,Cảm tạ họa sĩ Lý Họa Chi cung cấp trang bìa (trang bìa nhân vật thêu thùa tài liệu bắt nguồn từ ảnh chụp trên mạng)Viết văn trước dù tìm đọc qua tư liệu, thư tịch cùng video, nhưng bởi vì tác giả bản thân cũng không học qua thêu thùa, có quan hệ Thục thêu phương diện miêu tả như có sai lầm chỗ, mời các vị độc giả thông cảm nhiều hơn, chỉ ra chỗ sai, tạ ơn.Tác giả Weibo:Nội dung nhãn hiệu: Đô thị tình duyên tình hữu độc chung dốc lòng nhân sinh điềm vănLục soát chữ mấu chốt: Nhân vật chính: Hoa Cẩm ┃ vai phụ: Bùi Yến, Đàm Viên, Cầm tỷ chờ ┃ cái khác: Dốc lòng nhân sinh…
{ hàng xóm không bằng ở chung, ở chung không bằng đồng giường }Làm Phó Thời Dịch sau khi xuất hiện, Lộc Hàng Hàng bên người mọi người đều 'Làm phản', bao gồm trong nhà miêu cũng là như thế này.____Thẳng đến có một ngày, Lộc Hàng Hàng nghe được hắn cùng miêu đối thoại."Xem, nuốt lấy ngư."{ meo -- }"Muốn ăn sao?"{ meo! }"Kêu ba ba, này đó toàn cho ngươi."{ meo meo! }(Lộc Hàng Hàng: ? Buông ra kia con mèo! Xung ta đến! )_______________Đọc chỉ nam:Nữ chủ thích trạch ở nhà, tiểu nãi miêu tính cách; nam chủ kiến trúc sư, ngoài miệng nói xong không cho, khả phân phân chung sủng nữ chủ đến chân trời.----Nội dung nhãn: Chuyên nhất tình ông trời tác hợp cho ngọt văn thích vănTìm tòi mấu chốt tự: Nhân vật chính: Lộc Hàng Hàng, Phó Thời Dịch ┃ phối hợp diễn: Phối hợp diễn đều là trợ công ┃ cái khác: Ở chung, ngọt sủng, tuổi kém, tác giả biển sâu cùng ánh trăng…
Tác giả: Tiểu HảoThể loại: Thanh xuân vườn trường, ngọt nhẹ, đơn phương, SELưu ý:• Nhân vật chính trong câu chuyện là nam, tuy nhiên tác giả lại là nữ, dẫn đến việc biểu hiện tâm lý chưa được hợp, mong nhận sự góp ý từ quý độc giả. Cảm ơn.VĂN ÁN:"Tồi à, cô ấy thích mày, mày không nhận ra sao?""Tao biết.""Thế còn mày?""Cái này tao chịu. Tao không biết tình cảm tao dành cho cô ấy là gì.""Vậy chắc mày yêu rồi...""Hả? Thằng tồi như tao, sao lại biết yêu cơ chứ!""Tồi à, cô ấy hết thích mày rồi.""Ừm.""Mày thì sao?""Tao...lại lỡ yêu cô ấy.""Tồi à, cô ấy đổ bệnh, mày không ở lại sao?""Không, tao phải đi du học.""Nhưng cô ấy cần mày!""Tao? Không xứng với cô ấy."l"Tồi à, cô ấy mất rồi, mày có tiếc không?""Tiếc chứ!""Thế mày có buồn không?""Không buồn.""Vì sao?""Vì thanh xuân của tao, từng có cô ấy."…
mọi người hãy thưởng thức và ủng hộ truyện của mình nhé…
An Hải vô tình xuyên vào quyển tiểu thuyết không rõ nguồn gốc xuất hiện ở tủ sách. Tại đây, cậu xuyên vào nhân vật phản diện về sau sẽ chết rất thảm vì nhân vật công chính Dương Ngôn. Vì sự nghiệp học tập, cậu quyết định sẽ tránh xa hắn, chuyên tâm học tập.Nhưng tránh xa thì không thấy ở đâu mà càng gần nhau rõ mồn một....Một bạn nữ tay cầm thư đưa cho cậu. "An Hải, mình thích cậu. Cậu có thể...""Yêu đương thì sẽ học tập giởi hơn à?""...""Thời gian đó để dành làm bài tập nhiều vào.""An Hải, cậu thật quá đáng. "..."An Hải, chúng ta yêu đương đi. Yêu đương với tôi sẽ có nhiều lợi ích ví dụ như cùng làm bài tập, cùng đi thư viện, học cùng trường đại học.""Tốt vậy sao! Nhưng mà giờ tôi không thích học chỉ muốn hẹn hò với cậu thôi." Vừa nói mặt cậu vừa đỏ ửng lên.…
Diễn biến tiếp sau khi Ôn Khách Hành dùng Lục Hợp Thần Công cứu Chu Tử Thư."Yêu người bằng cả sinh mạng"Tôi dùng cụm từ này để nói về Ôn Khách Hành và Chu Tử Thư.----------Truyện viết dựa trên tưởng tượng của tác giả, Ôn Chu là nguyên tác, là cp chính, vui lòng không crack ship. Không thích mời ra ngoài, đừng nói lời cay đắng.…
Mặt trời vẫn lên rồi mặt trời lại xuống. Cuộc sống cứ thế lặng lẽ trôi qua. Có lẽ, chỉ có duy nhất một điều khác lạ. Ở một nơi nào đó, hai mảnh ghép cô độc tìm đến nhau. " Hạo Nhiên, tạm biệt..." "Đời này kiếp này, anh sẽ mãi mãi bên cạnh em. Bất luận có điều gì xảy ra, chúng ta chỉ thuộc về nhau. Thiên Di, đợi anh..."…
Một câu chuyện tình yêu vô cùng ngọt ngào Cô là tiểu thư của gia đình giàu có nhưng có một thứ cô mong muốn cũng chẳng có được Còn anh là thiếu gia nổi tiếng khắp vùng tuy không có khả năng đặc biệt nào nhưng có thể cho cô mọi thứ cô muốn Hai người đến với nhau cũng do số trời đã định…