[Lyhansara] Rung động
Một hương thơm, một nụ cười, một trái tim thật lòng có làm chị rung động...Một giọng hát, một buổi biểu diễn, một chút quan tâm làm trái tim em không còn yên giấc…
Một hương thơm, một nụ cười, một trái tim thật lòng có làm chị rung động...Một giọng hát, một buổi biểu diễn, một chút quan tâm làm trái tim em không còn yên giấc…
Tác giả: Khói lửa nhân gian không bằng ngườiEditor: Càn Vũ tiên sinhBối cảnh dân quốc. Cuối thời Thanh đầu thời kỳ dân quốc, bang phái lớn Đức Vân Xã ở Bắc Kinh bị một bang phái lớn khác hãm hại khiến quân phiệt ghi thù, đệ tử thứ hai là Trương Vân Lôi trở về quê Thiên Tân, Đức Vân Xã cũng bị chia thành bốn môn, Vân môn ở lại Đức Vân Xã, Cửu môn chuyển đến thế giới ngầm, Hạc môn theo thương nghiệp, Tiêu môn làm cho nhà nước. Gần đây khắp bốn phương đồn đại, bang chủ Đức Vân là Quách Đức Cương đột nhiên trở bệnh không ngồi dậy nổi, thế lực ở khắp nơi nổi dậy, Đức Vân Xã lâm vào mối nguy, Trương Vân Lôi quay về sau 6 năm, Đức Vân Xã sẽ thay đổi cục diện như thế nào, khúc mắc của Trương Vân Lôi sẽ được tháo gỡ ra sao...…
Cấm đọc chùa à nha~~~…
Tác giả: 惜鸢* Đại Yêu ốm yếuLời tựa:Giả sử một tia thần thức của Triệu Viễn Chu trở về thời điểm y vừa dùng hết yêu lực để phục hồi kiếm Vân Quang. Câu chuyện này sẽ đi theo cốt truyện nhưng có những diễn biến tùy ý sau đó, chủ yếu xoay quanh Ly Chu, một chút Thần Chu, OOC."Pháp lý thế gian muôn vàn, khó địch một câu cam nguyện. Nếu nhất định phải có một người hồn phi phách tán, chẳng còn gì cả, vậy ta thà rằng, người đó là chính ta..."…
lyhan - yeolan…
Cấm đọc chùa a nha~…
Cái nhìn của Cáo Nhỏ về mùa ăn chơi - mưaTrả bài test cho @Matcha_team…
Han Sara, 22 tuổi, vừa chia tay một mối quan hệ kéo dài 5 năm - một mối tình lệch lạc, đầy kiểm soát và tổn thương. Cô dọn đến một khu tập thể gần biển, thuê một căn phòng nhỏ để "học cách thở lại".Ở phòng bên cạnh là Trần Thảo Linh, 28 tuổi, chủ tiệm sửa đồ điện tử, nói năng cộc cằn, hay giúp người nhưng không bao giờ nhận ơn. Cô từng thấy Sara ngồi im cả chiều không nhúc nhích ngoài bậc thềm, và chỉ hỏi:"Ngồi đó hoài không mỏi lưng hả?"Sara không trả lời. Nhưng từ hôm đó, cứ chiều muộn là có lon nước lạnh được đặt cạnh cô - không bao giờ thấy người đặt. Một ánh nắng dần len lỏi trong tim cả hai...…
BamKhun đi biển.…
Tác giả: 风华愿冷傲Nguyên gốc: Đã hoànBản dịch: Đã xong*Đây là một câu chuyện giả tưởng: trống bỏi của Ly Luân có một mảnh hồn của Triệu Viễn Chu. *Giả sử Tiểu Cửu không bị ký gửi nội đan, câu chuyện sẽ hơi ngược một chút, nhưng kết cục vẫn là HE, Ly Luân đã gia nhập đội trừ yêu. Không có cặp đôi cố định, bạn thích cặp nào thì tự ghép đôi! Tôi thích Ly Luân và Triệu Viễn Chu nên sẽ viết nhiều về hai người họ. *Nếu có chỗ nào không hợp lý, hãy coi đó là tình tiết riêng của truyện. *Thời điểm câu chuyện diễn ra là sau khi trống bỏi bị hủyNgọt 100%, truyện chữa lành đáng yêu, thích hợp chữa lành những tâm hồn đang rách 😉…
Nhất kiến chung tình =)))))))…
Chuyện về Ảnh đế bị 1 Ảnh đế khác bẻ cong =)))))…
hai kẻ tổn thương lạc lối giữa đờilại tìm thấy nhau.…
Được bên em thêm một chút nữa, có chết cũng cam lòng.…
Ở một khu tập thể cũ kỹ nằm gần biển, người ta sống chậm hơn một nhịp.Mỗi căn phòng là một câu chuyện. Mỗi con người là một nốt nhạc trầm bổng trong một bản tình ca nhiều màu.Sara - cô gái mới trở về từ Hàn, mở một tiệm cà phê tầng trệt với mùi hương dịu dàng và âm nhạc lặng lẽ. Trần Thảo Linh - chủ tiệm đĩa than đối diện, có giọng nói trầm và đôi mắt luôn như đang nghĩ điều gì rất xa.…
[Vì quá mê OTP nên tập tành viết truyện ạ. Mong mọi người đọc thì hãy hoan hỉ]Hai người gặp nhau qua tham gia chương trình rồi tìm hiểu và làm quen lẫn nhau*Câu chuyện này mình lấy bối cảnh như trong EXSH và ngoài đời thực luôn - nhằm thoả mãn niềm đam mê chèo thuyền nên tất cả đều là do mình tự nghĩ nhé. Đôi khi vẫn lấy vài cheap mmt vào nhé mng*…
Tổng hợp các truyện mình sưu tầm hoặc cũng có thể là mình tự trans…
Tác giả: 夜若莩Nguyên gốc: 14 chương - Đã hoànNếu Ly Luân sau khi rời khỏi cơ thể Bạch Cửu, thật sự tan biến trước mặt Triệu Viễn Chu, và trở về khoảng thời gian vừa bị phong ấn.…
"Mỗi ngày bên nhau như một phần ký ức đang lớn dần. Nhưng ký ức thì không thể thay thế một lời yêu chưa từng cất thành câu."…