[ Giang Trừng ] Khi Giang Trừng hoá trẻ con
⛔ truyện chưa có sự cho phép của tác giả⛔ vui lòng không mang truyện đi đâu…
⛔ truyện chưa có sự cho phép của tác giả⛔ vui lòng không mang truyện đi đâu…
Tiên vực, nơi các vũ trụ giao nhau.Vạn tộc hiện lên như nấm, anh tài khắp nơi tề tụ.Thiên tộc, thiên đế nắm quyền, thiên uy ngút trời,.Trong ma tộc, ma tôn chi uy, chấn nhiếp càn khôn.Thiếu niên đi ra từ tiểu địa cầu nhỏ, cưỡi hoàng kim mãnh sư xông vào thế giới đầy đặc sắc này.Con đường tiên đạo, ai nổi ai chìm.Đại tiên vực vạn đạo tranh phong, ta là bá chủ.…
My drawings..…
Quay lại rồi...…
"Thế giới của chúng ta nhìn khá là bình yên, vậy... Phiên bản khác của Trái Đất có bình yên như vậy không?" - Vô Danh hỏi…
những sad fic tuy buồn mà sâu lắng! không buồn kiểu nước mắt mà kiểu nhẹ nhàng. tất cả otp Có thể ship trong jjk đều ở đây!…
Tên gốc : 当遇见你Tên Xốp tạm dịch : Khi anh gặp emTác giả : 好鱼有好报 一 LOFTERDịch giả : Kẹo Xốp ahihi Bản dịch chưa có sự đồng ý của tác giả, xin vui lòng đừng đem đi đâu hết nhá 🥺🙏🏻Thái Mẫn Mẫn (trạm kế tiếp là hạnh phúc) x Ngô Bạch (cá mực hầm mật)Chỉ là fanfic, OOCNếu Thái Mẫn Mẫn là học muội của Đồng NiênChưa hoàn ꈨຶꎁꈨຶ…
vì, anh phết lên tâm trí non nớt của em, tâm trí trong trắng và hãy còn ngây dại, một màu đỏ. đậm. nồng. không phai.…
Giữa biển khơi, chúng mình vẫn hạnh phúc, miễn là có nhau.…
Về chút sở thích chẳng hạn...Hay là ngồi xàm xí về vấn đề nào đó…
Hai ngày trước khi Khuynh Thanh Nhi biến thành quái vật.Hai ngày trước khi ngôi làng trở thành địa ngục đỏ máu."Không thể nào..." - Tôi thì thầm, tay run rẩy sờ lên cổ. Vẫn còn đó vết sẹo nhợt nhạt - vết móng tay của con bé cào rách da tôi trong lần cuối cùng nó nhìn tôi bằng đôi mắt đầy thù hận.Có tiếng gõ cửa. Nhẹ, nhưng dồn dập.Tôi quay đầu lại, và tim như ngừng đập."Chị ơi, mở cửa. Em mang cháo đến cho chị nè." - Giọng nói quen thuộc, giọng nói của người đã giết tôi kiếp trước.Tôi không trả lời. Đứng yên như tượng.Ngoài cửa, cái bóng nhỏ bé lặng lẽ chuyển động."Chị không ăn thì để em để đây nha." - Giọng nói ấy ngọt lịm như đường, nhưng tôi đã biết rõ thứ nằm bên dưới là gì.Sau vài giây, tiếng bước chân nhẹ dần rồi biến mất.Tôi lại gần cửa, không mở, chỉ ghé mắt nhìn qua kẽ gỗ. Con bé vẫn mặc bộ áo váy màu trắng đơn giản, mái tóc đen xoã xuống vai, tay ôm bát cháo nghi ngút khói vừa đặt trên bàn tre nhỏ. Nó quay lưng lại, bước từng bước nhẹ tênh.Thoáng chốc, khi ánh sáng nhá nhem quét qua khuôn mặt nó, tôi thấy... nụ cười.Một nụ cười rất nhẹ, nhưng cực kỳ sai lệch. Giống như một con búp bê sứ bị vỡ, và có ai đó cố nặn ra vẻ dịu dàng.Tôi rùng mình.…
Một buổi tối ở Trung Quốc, Vương Nguyên đang nói chuyện điện thoại với Vương Tuấn Khải thì nghe có tiếng gõ cửa. "Khải Khải......"💙💚🐱🐰!…
Nếu người kể lại chuyện là kẻ được xếp thành nhân vật phụ?…
Truyện dựa trên sự ảo tưởng của tớ:-)) Anti BTS mời biến:)…
Tác giả: Leo_eloThể loại: Tâm lý, fanfic, fanfictionNhân vật: Song Hye Kyo, Kang Dong WonNhân vật không thuộc về tớ, chỉ có lời văn là của tớ, cốt truyện - biết đâu đấy, có khi lại là sự thật...Vài lưu ý trước khi đọc: truyện không có cao trào, chỉ là diễn biến tâm lý của nhân vật, được kể lại theo kiểu độc thoại, kiểu viết nhật ký, chỉ vậy thôi!!!…
一声阿离,一世厌离…
Chuyên mục sĩ ngút trời của các anh _____vui vẻ cho 1 voteee…