[ Đam mỹ] Chiếm hữu
tác giả: Ym Chitác phẩm: Chiếm hữuthể loại: chiếm hữu - điên cuồng công - nhát gan thụ - sm- ngược thân - H Chương: 30 ( y phen ) § truyện của tôi viết cấm rep up dưới mọi hình thức giờ vô trải nghiệm nhé _))…
tác giả: Ym Chitác phẩm: Chiếm hữuthể loại: chiếm hữu - điên cuồng công - nhát gan thụ - sm- ngược thân - H Chương: 30 ( y phen ) § truyện của tôi viết cấm rep up dưới mọi hình thức giờ vô trải nghiệm nhé _))…
Nhật kí cho một năm học mới …
Diary, Nam, 2005Sinh viên Y Đa KhoaĐang trong quá trình cải thiện tiếng Pháp, tiếng Anh tạm ổnViết cho vui thôi à, hi vọng không bị người quen đọc được…
Truyện kể về một phù thủy bình thường có hai người cha siêu phàm.Truyện được kể trong thời gian bố mẹ Harry còn đi học.Truyện khác hoàn toàn với nguyên tác. Nhân vật trong Harry Potter thuộc về J. K. Rowling. Nhưng kết cục của họ do tôi quyết định.…
Na và Đại là thanh mai trúc mã cùng nhau đấu tranh mà trưởng thành. Hai chúng tôi cùng lớn lên nhưng lại trái ngược nhau: trước Na là công chúa còn hắn là nô tài còn bây giờ hắn là hoàng tử cô là nô bộc vậy, haizzz....... Lúc Na buồn, tức giận thì kêu hắn là Đại mã ngốc, Lúc Na vui thì kêu là Đại sì ke, que kè le, .... Còn lúc Na yêu hắn thì gọi hắn bằng gì đây...............…
Trần Tiểu Hy - 17 tuổi , học bình thường , dung nhan nghiêng nước đổ thùng :)) ( nói thế thôi chứ bà đấy xinh lắmm :)) ) , mê game , mê ăn , mê ngủ , lười ,.... và vô số tật xấu khác :))Mạc Thanh Thành - 18 tuổi , bạn từ nhỏ của cô , nấu ăn ngon , học giỏi , dung nhan cứ phải gọi là chim sa cá lặn :))) ,... nói chung là everythings is perfect :)) và đi ngược lại với cô nàng :)) Đây là chuyện tình 2 con người này đến với nhau :)) ****** Đọc vui vẻ :3 ❤️🍃🍀🌿☘️…
-Chuyến bay đến Toronto, Ontario sẽ khởi hành trong 5' nữa. Quý khách xin vui lòng ổn định chỗ ngồi.....Từ Mặc lơ đãng nhìn qua cửa kính, ánh mắt trong veo thấm đượm nỗi buồn vô tận như muốn nhìn thấy chân trời bao la kia, mang theo khung cảnh tuyệt đẹp vào trong mắt, cất giữ trong tim. Đôi môi phớt hồng, căng mịn như hai cánh hoa đào được gắn tinh tế trên khuôn mặt khả ái nhếch lên tạo thành một đường cong hoàn mỹ, tự cười với bản thân. Cay đắng mà tự mắng mình một tiếng "ngu ngốc". Ngồi trên chuyến bay tới Ontario, cô cố nhìn lại lần cuối cảnh tượng nơi ấy, nhìn lại con người nơi đây. Đất nước này, cô vĩnh viễn không muốn quay trở lại............*~~~~~~~~~~~~~~~~*"Trái tim này!...Bao nhiêu mới đủ rộng, để có thể yêu anh?!Bao nhiêu đủ vô tình, để có thể quên anh?!"…
Mamihlapinatapai (n.) được hiểu là "Hai người nhìn vào mắt nhau, mỗi người hy vọng rằng người kia sẽ tiến một bước tới việc mà cả hai đều ước muốn, nhưng không ai trong họ muốn là người tiên phong bắt đầu."---Những câu chuyện về những điều không thế nói kia. Về những kẻ ngốc nghĩ bản thân mình chỉ đơn phương người kia.---Nhân vật trong truyện là OC của tớ, nhân vật do tớ tạo ra, thuộc về tớ.---Tớ sẽ chia nhỏ ra thành nhiều trang, từng trang ấy sẽ rất ngắn, nhưng chịu thôi, ai bảo tớ lười.…
Những chuyện ngắn tâm linh, mang màu sắc cuộc sống thường ngày... có lẽ ai cũng từng hoặc ít nhất 1 lần phạm phải những điều cấm kỵ mà các cụ ngày xưa thường bảo? Chẳng hạn: phơi đồ vào ban đêm, chơi trò bói nhẫn, hát hò vào buổi tối, đi về nhà lúc trời đã khuya, khen người đã khuất?!.. Nguyên nhân gì khiến chúng ta nên kiêng kị?Hãy cùng đón đọc nhé❤️…
Giá như ngày đó ta đừng gặp nhau, giá như ngày đó anh cứ mặc kệ em, giá như ta chưa từng quen biết.Họ nói anh mắc nợ em, họ nói em bị như thế này là đáng đời, họ nói mọi chuyện là do em.Em nghĩ chắc là vậy, mọi chuyện là do em, tất cả do em, bản thân em không đáng được hạnh phúc, em nên chết đi để anh được giải thoát. Có lẽ đó sẽ là cái kết hoàn hảo nhất mà em có thể làm cho anh.…
Trích đoạn oneshot 1: Shou ngồi xuống bên cạnh, khẽ vỗ nhẹ vào má Akira. "Dậy uống thuốc đi." Akira mơ màng mở mắt, mất vài giây mới nhận thức được sự hiện diện của Shou. "Shou...?" Giọng cậu khàn đặc. "Uống thuốc rồi ngủ tiếp." Shou đưa ly nước và viên thuốc đến gần. Akira nhăn mặt nhưng vẫn ngoan ngoãn làm theo. Khi uống xong, cậu thả mình xuống ghế, mắt lim dim. Shou nhìn cậu một lát, rồi đứng dậy đi tìm khăn ấm. Cậu nhẹ nhàng lau trán cho Akira, cử động chậm rãi như sợ làm cậu thức giấc. Ánh sáng từ ngoài cửa sổ hắt vào, phủ lên gương mặt Akira một tầng sáng dịu dàng. Cậu ấy trông mong manh hơn hẳn mọi ngày-không còn vẻ nhanh nhẹn, hoạt bát, mà chỉ là một cậu thiếu niên đang yên bình chìm trong giấc ngủ. Shou nhìn một lúc lâu, rồi thở ra nhẹ nhõm khi thấy sắc mặt Akira dần hồng hào hơn. Cậu không rời đi ngay mà ngồi xuống cạnh Akira, đôi mắt trầm lặng quan sát từng hơi thở đều đặn của cậu ấy. Và rồi, khi chắc chắn Akira đã ngủ say, Shou khẽ cúi xuống. Một nụ hôn nhẹ như gió thoảng đặt lên trán Akira. Chỉ là một khoảnh khắc ngắn ngủi, nhưng tim Shou lại đập nhanh hơn bình thường. Cậu nhìn gương mặt yên tĩnh trước mắt, nhẹ giọng thì thầm. "Lần sau đừng để bản thân ốm như thế này nữa." Akira không nghe thấy. Nhưng ngay cả khi đang ngủ, khóe môi cậu vẫn khẽ cong lên, như thể đã cảm nhận được sự hiện diện của người bên cạnh._______Fanfic otp: ShouAkira - Tokyo Aliens Author: Lucis Helios - là tuiDo not reup, chuyển ver, mang đi linh tinh.…
Tôi tên là Tủn à nhầm . tên là Huy - Trần Đức Huy ..1 người đẹp trai chỉ thua mỗi cái thằng đừng trong gương khi tôi nhìn nó mà thôi ........... ( Đọc Thêm )…
๖ۣۜMẹ đẻ: Thủy Tinh Phỉ Thúy Nhục 水晶翡翠肉๖ۣۜSố đo ba vòng: Sủng nịch thâm tình trúc mã công × đáng yêu thiện lương tiểu thiên sứ bảo bảo thụ, chủng điền, ấm áp, mạn nhiệt, hiện đạiTích phân: 513,604,576Nguồn: Tấn Giang๖ۣۜHưởng thọ theo sổ tử thần: Hoàn 130 tuổi + 0 lần chết lâm sàn๖ۣۜNhử mồiLâm Đông, năm tuổi bán, không cha không mẹ còn không có gia gia.Thúc thúc không muốn, thẩm thẩm không nuôi, đại gia không thích, ngược lại là nhặt được.Cuối cùng đem hắn đưa đến trấn nhỏ nhà cô cô.Cô cô: Này tể tể ta yêu thích.Ca ca: Này tể tể ta cực kỳ yêu thích.Trấn nhỏ: Này tể tể ta càng yêu thích.Lâm Đông: Vậy các ngươi nhiều mua điểm tạp hoá a, ta nghĩ tích góp tiền ngồi tàu hỏa tìm ba ba ta cùng mụ mụ.Một câu nói giới thiệu tóm tắt: Tiểu con nòng nọc tìm ba ba mụ mụ.Hướng ấm áp, hằng ngày hướng.Tìm tòi chữ mấu chốt: Vai chính: Lâm Đông ┃ vai phụ: Hạ Tiểu Xuyên, Lâm Lệ Hoa ┃ cái khác:vip đẩy mạnh: Lâm Đông năm tuổi bán, là gia gia từ ven đường nhặt được hài tử, vốn tưởng rằng có thể tại gia gia bên người lớn lên, không nghĩ gia gia trên đường qua đời, thúc thúc thẩm thẩm không ưa hắn, đem hắn đưa đến nhà cô cô, đối mặt xa lạ trấn nhỏ xa lạ đám người, hắn ngoại trừ hại sợ sẽ là khắc phục sợ sệt dũng cảm đối mặt chính mình nho nhỏ nhân sinh, giúp đỡ cô cô quản lý tiệm tạp hóa, chân tâm đối xử những người bạn nhỏ khác, cải biến chính mình, cũng thay đổi trấn nhỏ, từ ai gặp cũng ghét đến người gặp người thích, dựa vào cố gắng của mình thu hoạch sự nghiệp cù…
Chỉ đơn giản là vài lời lảm nhảm của mình…
the story belongs to me. sorry for my bad english.…
Cuốn sách này nói về những trải nghiệm, những đoạn tình cảm giang dỡ của một bản ngả vô thực.Nếu đất bằng phẳng thì sẽ không có chênh vênh, nếu trời không tách biệt thì không có khoảng không vô định, nếu vậy thì những thứ ta nhờ gió mang đi sẽ tác động lên chính ta mà thôi…
Dưới cái lạnh buốt của mùa đông Bắc Kinh, Lưu Hạ Nhi - một bác sĩ thú y dịu dàng nhưng mang nỗi đau từ quá khứ, ôm hy vọng gặp lại người yêu - một ca sĩ nổi tiếng luôn bận rộn. Nhưng như bao lần, anh lại hủy hẹn, để lại cô với trái tim tổn thương. Trong nỗi cô đơn, cô tình cờ gặp Lục Thừa Hạo, tiền bối đại học, một bác sĩ tài năng, thô lỗ với mọi người nhưng luôn dịu dàng che chở cho cô. Yêu thầm Hạ Nhi suốt bảy năm, Thừa Hạo lặng lẽ ở bên, an ủi cô qua những ngày u tối. Khi quá khứ đau thương tại Bệnh viện trỗi dậy, Hạ Nhi đối diện với vết thương chưa lành, không nhận ra ánh mắt đầy yêu thương của Thừa Hạo - người luôn ở đó, nhưng chưa bao giờ được cô ngoảnh nhìn.…