Sinh lý Rối loạn cơ chế cầm máu
…
Một cô gái yếu ớt, em đã chịu nhiều sự tổn thương từ gia đình đến xã hội. Nhưng rồi em chịu không nổi nữa đành gieo mình xuống dòng nước lạnh hơn cả lòng người, nhưng nod vẫn ấm áp và sưởi ấm trái tim em.Em chọn cái chết vì chẳng ai thương và thông cảm cho em ngược lại họ mỉa mai sỉ nhục, nhưng em đâu biết có một chàng trai luôn âm thầm theo dõi em từng ngày, để rồi ngày em đi anh đau khổ. …
𝙱ố𝚗 𝚃𝚛ă𝚖 𝙽ă𝚖 𝙳ù 𝙽𝚑𝚒ề𝚞,𝙽𝚑ư𝚗𝚐 𝙻à 𝙷ữ𝚞 𝙷ạ𝚗𝙱ố𝚗 𝚃𝚑ế 𝙺ỷ 𝚀𝚞𝚊,𝙲𝚑ả 𝙲ó 𝙼ấ𝚢 𝙰𝚒 𝙱𝚒ế𝚝 𝙴𝚖 Đã 𝚃𝚛ả𝚒 𝚀𝚞𝚊 𝙽𝚑ữ𝚗𝚐 𝙶ì...[𝙰𝚞:𝙰𝚗𝚠𝚒𝚛]TÁC PHẨM CHỈ LÀ HƯ CẤU DO TÁC GIẢ TỰ NGHĨNẾU TRÙNG CHỈ LÀ VÔ TÌNHHUYỀN HUYỄNTHẾ GIỚI TỒN TẠI NGƯỜI BẤT TỬ VÀ CƯƠNG THI!VUI LÒNG KHÔNG COPY BẤT CỨ THỨ GÌ!…
sau khi tôi bám đuôi anh trai của nữ thần trường học bị gia đình của người ta phát hiện ra...…
Ai cũng đều từng mơ khi ngủ. Mỗi giấc mơ đều có một ý nghĩa mà không phải ai cũng có thể hiểu được. Đây là nơi tôi ghi lại những trải nghiệm trong những giấc mơ của tôi, hi vọng có thể biết được vì sao bản thân lại có thể mơ đến như vậy.Có những giấc mơ ngắn ngủi, rời rạc liên tiếp trong cùng một đêm, không hề liên quan gì đến nhau nhưng tôi giống như một cái gì đó, luôn luôn có thể quan sát hết mọi thứ. Có lúc, tôi là nhân vật trong giấc mơ, hành động theo logic, bản thân ở nơi đó. Nhưng cũng có khi, tôi chỉ quan sát được diễn biến, không thể can thiệp vào nó đến khi tôi tỉnh giấc.Sau khi tỉnh lại, tôi thường chiêm nghiệm lại những sự kiện đã xảy ra, những điều tôi đã làm. Tôi luôn thấy, nếu lúc đó mình tỉnh táo thì mình sẽ không thể nào hành động ngu ngốc như vậy. Nhưng trên đời không có thuốc hối hận. Ngay cả một giấc mơ, dù đã sai lầm thì không bao giờ sửa chữa được.Thực ra, đôi khi tôi vẫn mơ tiếp một giấc mơ nào đó đang dang dở khi trước. Hồi tưởng, nhớ lại, rồi thấy quen thuộc như từng trải qua, đôi khi vào lúc ấy tôi có thể mơ hồ nhận biết được rằng đây chỉ là mơ, nhưng không bao giờ, tôi có thể kiểm soát được, kể cả hành động của bản thân. Viết lại những giấc mơ tôi từng trải qua, có lẽ tôi có thể quay lại những thế giới dang dở đó chăng?…