Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Tên: Cách Tra Công Yêu Tôi Tac giả: AleztheauthorCouple: Vu Hàn Dực × Hạ Vãn ( Mike)Thể loại: có H, vườn trường ( sinh viên), hắc bang, chiếm hữu tàn bạo tra công × vặn vẹo cường mỹ thụ__ Mô tả__ - Em mãi mãi là của tôi, hiểu không!? Nếu em còn đi gặp với nó tôi sẽ chặt đứt chân của em, nếu em nói chuyện với nó tôi sẽ cắt lưỡi em, nếu em dùng ánh mắt ngọt ngào nhìn nó tôi sẽ khiến em không thể nhìn thấy nó, Hạ Vãn em là của tôi!!!.....…
Sông Vong Xuyên có bóng Mạnh BàCầu Nại Hà trải muôn ngàn kiếpKiếp nhân sinh chỉ còn biệt ly......Nơi đếm tối, khi ánh trăng phủ lối khắp hang cùng ngõ hẻm, khi những bóng đen lấp lóe trong những ngõ vắng, có một cửa hàng nhỏ nằm đây, yên bình chiễm chệ như đấng vương tọa giữa lòng thành phố sầm uất, như chia âm dương thành hai chốn cách xa.Chủ cửa hàng là một cô gái trông mới ngoài hai mươi, áo sơ mi, quần jean xanh màu là dấu hiệu đặc trưng của cô. Nơi cô xuất hiện không bao giờ có ánh sáng, nơi cô hiện diện cũng chẳng bao giờ có đêm tối. Hiện hữu nơi nhân gian, địa vị của cô ở trong lòng u hồn lệ quỷ lại chẳng dung khinh thường.Cô nhận vật làm việc, không quan tâm đó là quỷ hay người, không quan tâm khách hàng giàu hay nghèo, già hay trẻ, nhưng lại quan tâm vào tâm tình của cô vui hay buồn, có hứng hay mất hứng, chỉ cần bạn đưa cô ấy vật quý trọng nhất của mình, bạn sẽ được mọi thứ bạn ao ước.Vậy... Liệu bạn có dám không?…
𓆩✧𓆪 Tên truyện : Nhân Vật Phản Diện Tôi Nuôi Đều Ngoẻo.𓆩✧𓆪 Tác giả : Mặc Thư Bạch.𓆩✧𓆪 Editor : Tào Phớ.𓆩✧𓆪 Thể loại : Ngôn tình, Xuyên nhanh, HE,...𓆩✧𓆪 Độ dài : 165 chương.𓆩✧𓆪 Tình trạng bản gốc : Đã hoàn thành [Full].𓆩✧𓆪 Tình trạng bản chuyển ver : Đang tiến hành [On-going].𓆩✧𓆪 Nguồn : taopho5k.wordpress.com…
Truyện này tui viết ra cho vui thôi, nên mọi người đừng trông chờ gì nhiều quá kẻo hụt hẫng nữa. Đây cũng là lần đầu tui viết truyện nên văn vở còn lủng củng lắm.Truyện được lấy bối cảnh học đường với vô vàng câu chuyện dở khóc dở cười của lứa tuổi học sinh. Câu chuyện xoay quanh về một nhóm bạn gồm 11 người bạn sống chung một khu phố, lớn lên cùng nhau, lần lượt làNhật HạTú VyThanh TuệNhất TâmTử DiệpAnh TrúcMẫn NhiGia Kỳ Hoàng KhánhThiên Vũ Tuấn Khải.Mở đầu câu chuyện là sự trở lại của một người bạn nhiều năm đã xa cách vì biến cố gia đình nên phải tạm đi nơi xa kể từ đó cả nhóm trẻ 11 đưa chỉ còn lại 10. Nhưng chắc vì đã lâu đã không gặp nhau nên việc đối phương có nhiều sự thay đổi nên cả hai phía chẳng ai nhận ra nhau. Từ đó mở ra 1001 câu chuyện gà bay chó sủa những câu chuyện khơi lại nhiều kỉ niệm đẹp của cả nhóm liệu rằng 10 người họ và người kia có nhận ra nhau không?. Cùng đón xem diễn biến của câu chuyện nhaNgoài ra truyện còn có yêu tố tình cảm tuổi học trò nhẹ nhàng với các cặp đôi siêu đáng yêu muốn biết đó là những cặp đôi nào thì hãy đọc truyện nhé.…
#đôi cánh đentaehuyng. vante/ kim jisoo. thiên thần300 năm trước vẫn vậy, 300 năm sau vẫn vậy. Anh chỉ có thể đứng sau lưng bảo vệ emem không từ bỏ, vẫn một mực theo đuổi anh, mà không biết anh đã đổ bao nhiêu máu, mồ hôi, nước mắt.... nhưng dù trái tim đã bị giằng xé bao nhiêu, thì anh vẫn sẽ luôn yêu em... hai người, hai thế giớimột đơn độc, một gò bó…
Tôi lầm lì, ít nói không đáng yêu, tôi không thể hiện nhiều cảm xúc nên không xinh xắn, người tôi lúc nào cũng ủ rũ, héo khô không đem lại 1 chút cảm giác tươi tắn gì. Chính vì thế mà tôi không có nhiều mối quan hệ thân thiết. ----------Chuyện gì vậy? Cậu ta đang ở đây? Đừng nói là cậu ta thi chuyên không đủ điểm rồi phải vào trường mình nha. Nhưng nguyện vọng 2 của cậu ta là trường PQ mà??Cậu ta rớt cả 2 nguyện vọng??? ----------Có chó mới yêu cậu ta!!! ************ Truyện chỉ đăng ở nick này thôi ạ. Bạn nào có nhu cầu ib riêng để trao đổi thông tin truyện thì truy cập vào link bên dưới nhaa👇🏻:https://www.facebook.com/profile.php?id=100079189629789&mibextid=ZbWKwL Bạn nào muốn tìm truyện của mình nhanh hơn thì hãy tìm "#mmunisme" nha…
Viết cho vui vì chán - Viết bằng Word, credit bìa: CanvaBối cảnh không có thật ( Tùy )Nhân vật, thông tin, các hành động trong câu chuyện đều hư cấu, được bắt đầu ở thành phố Thượng Hải ( Trung Quốc )---22/3/2025Thể loại: Boylove, đô thị, hài hước, HENhân vật chính: Túc Tranh, Hứa Luân - Nhân vật phụ là bạn bè, thầy cô, gia đình hai bên và những người xung quanh.Văn án:Nhất Trung có hai cái tên mà ai cũng biết:Một người là Hứa Luân - đội trưởng đội bóng rổ, trầm ổn và lạnh lùng, vừa bước vào đã khiến cả sân trường im bặt. Một người là Túc Tranh - bộ trưởng bộ ngoại giao, nụ cười bất cần, lời nói sắc bén, chưa kịp thấy mặt đã nghe danh.Họ là bạn thân từ nhỏ, như hình với bóng. Nếu Hứa Luân là lưỡi dao sắc lạnh, thì Túc Tranh chính là ngọn lửa có thể thiêu rụi mọi thứ. Một người bình tĩnh, một người bùng nổ. Một người khắc chế, một người châm ngòi.Họ thân chứ.Thân đến mức có thể gọi điện cho nhau lúc ba giờ sáng chỉ để hỏi một câu vô nghĩa.Thân đến mức cả trường Nhất Trung ngầm hiểu: Ai động đến Hứa Luân, Túc Tranh sẽ đòi lại gấp đôi. Ai dám chọc vào Túc Tranh, Hứa Luân chắc chắn sẽ không để yên.Nhưng mà...Thân đến mức chỉ cần đối phương im lặng một chút, bầu không khí cũng trở nên ngột ngạt.Thân đến mức vô thức tìm nhau giữa đám đông, nhưng không ai dám gọi thành tiếng.Thân đến mức những cái chạm tay thoáng qua cũng khiến cả hai giật mình.-Tình bạn giữa họ, rốt cuộc là hữu nghị đơn thuần hay đã sớm có điều gì đó vượt quá giới hạn?…
Tình yêu!!!! Đó là một loại lực vô hình tới cực đại, nó có thể làm tan biến mọi giác quan, mọi cảm xúc mà con người có được. Khi yêu, chẳng ai quan tâm mình sẽ đánh đổi những gì, chỉ cần chúng ta đắm chìm vào tình yêu đáng trân quý ấy thì đã là một ân huệ.Hai người yêu thường bảo rằng "tình yêu là chuyện của hai người" nhưng không, cuộc sống này chưa bao giờ giống một bài toán chỉ đơn giản "một cộng một bằng hai", mà là số nhị phân "một cộng một bằng mười".Yêu nhau, chúng ta chấp nhận trả giá, chấp nhận vượt qua tất cả chỉ cần chân thành, đó là lý do vì sao tôi đặt tên cho câu chuyện của mình: Những Lộ Trình Của Anh Và Em.Vì chúng ta trải qua vô vàng cung bậc của cảm xúc, cùng nắm tay đi qua những con đường "đầy sỏi đá" hay chỉ đơn giản một chút là "bơi qua một hồ nước sâu" nhưng em không sợ đuối vì có anh bên cạnh.Lộ trình của em và anh còn phải gặp rất nhiều "các trạm thu phí", chỉ cần cố gắng rồi chúng ta sẽ đến trạm cuối cùng mang tên "HẠNH PHÚC".Tôi viết lên những tản văn, những câu chuyện mà chính tôi cảm nhận được trong cuộc sống này, chính bản thân tôi cũng đã trải qua một giai đoạn tình yêu đẹp, nó để lại một cảm xúc khó tả trong tôi... Nếu các bạn quan tâm tới những câu chuyện tuy không phải ngôn tình nhưng lại cho các bạn nhiều cảm xúc khác nhau... Thì hãy đọc và ngẫm nghĩ nếu bắt gặp chính câu chuyện của mình trong đây nhé!!!!…
Tình yêu giống như một thứ ma lực đầy quyeens rũ hay giống như một cốc vang đỏ nồng nàn mà khi đã nhấp miệng sẽ khó mà buông ra..anh hận em bao nhiêu, em yêu anh bấy nhiêu, bởi trái tim em đã quyết định rằng cả đời này sẽ chỉ chứa đựng hình bóng anh..Anh nói tằng chúng ta không thể ở bên nhau, nói rằng anh phải giết em và ba em nhưng anh biết không, nếu có thể xoá hết hận thù trong lòng anh, em nguyện được chết đi hàng trăm, nghìn lần để anh toại nguyện..Ông trời đang thử thách em, và anh nữa.. Cho chúng ta gặp nhau, cho chúng ta yêu nhau nhưng lại không cho chúng ta một kết thúc..mà lại đẩy chúng ta cuốn vào vòng xoáy của hận thù..Ngày anh anh rời xa em, em tưởng rằng tình cảm em dành cho anh đã chết ...Nhưng linh cảm vẫn mách bảo em rằng em phải giữ cho bằng được, bằng mọi giá cứu sống nó, và em đã làm được.. Em yêu anh, yêu anh thật nhiều nhưng em không dám nhìn mặt anh, không dám đối mặt với những gì ba em đã làm với gia đình anh . Em sợ rằng anh sẽ hận em, và nỗi hận ấy có thể lớn hơn tình yêu anh dành cho em thì sao? Ánh mắt lạnh lùng băng giá như mũi dao sắc nhọn, hận thù đúng là đã nuốt chửng con người anh.. Và bản thân em sẽ mang anh ra khỏi đó, sẽ làm anh quay về là anh của 10 năm trước. Chỉ cần anh tin em, đợi em thì em hứa rằng sẽ vượt qua tất cả..…
Tại phòng y tế, hên cho Nhã An là natri acetat (CH3COONa) và etanol (C2H5OH) không gây độc khi tiếp xúc với da nên cô chỉ bị phỏng nhẹ. Sau khi sát trùng và băng bó vết thương, cô y tế có việc nên dặn An ở lại nghỉ ngơi rồi ra ngoài, để lại cô và Phong một mình ngồi trong phòng. Vì sợ mất bài trên lớp, An gắng gượng ngồi dậy và đang tính bước xuống giường thì đột nhiên, một cánh tay to lớn kéo cô lại, và khi chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra thì một tiếng ''tách'' vang lên, và ngay lập tức, An cảm nhận được đôi môi mềm mại của Phong đang đặt trên má mình."Cậu điên hả, làm cái gì vậy ?"Cô hét lên và dơ tay định tát cho Phong một cái nhưng cậu đã nhanh tay đỡ lại. Cậu nắm chặt cổ tay cô, đến mức cô muốn rút về cũng không được mà tiến tới cũng không xong, rồi cậu nói với giọng điệu đầy vẻ mỉa mai pha chút đe dọa :"Bị thương rồi mà vẫn hung dữ quá nhỉ. Tốt nhất là cậu nên nằm xuống đi, bằng không tôi sẽ đưa tấm ảnh này cho cả lớp, đặc biệt là cậu bạn kia xem và không quên kèm theo thông báo rằng hai ta đang hẹn hò đấy. Chắc là vui lắm nhỉ !"Từng chữ cậu thốt ra khiến cô chỉ muốn nhào đến bóp chết cậu cho bỏ tức. Cô không hiểu sao cậu lại đối xử quá đáng với cô như vậy trong khi cô có gây thù chuốc oán gì với cậu đâu chứ."Sao cậu dám..."Không đợi cô nói hết câu, Phong ghé sát tai cô cười nhạt."Có chuyện gì mà tôi không dám. Cậu nghĩ thái độ giận dữ của cậu khiến tôi sợ hãi sao. Chẳng qua cũng chỉ như một con mèo nhỏ đang kêu gào bất lực vậy thôi."Nói đoạn cậu buông tay cô rồi xoay người bỏ đ…
Văn án. Nữ phụ thì sao? Không có quyền yêu và được yêu sao? Trong cuốn tiểu thuyết ngôn tình hot nhất trên mạng, sáu nữ phụ bị tác giả ngược đãi thảm hại và phải nhận một cái kết cục đau đớn. Xinh đẹp thì sao? Gia thế lớn thì sao? Không phải cuối cùng đều chết dưới ngòi bút của tác giả? Chết dưới tay của một ả nữ nhân bạch liên hoa xấu xí sao? Không cam tâm. Oán khí bay bổng, không thể siêu thoát, nhờ đến những thiên kim tiểu thư của Thượng Hải phồn hoa về để cứng đối cứng với nam, nữ chủ. Nhưng điều mà sáu nữ phụ kia không ngờ rằng, nhóm thiên kim tiểu thư các cô mời kia thực chất chính là một nhóm người bị tâm thần bệnh ngầm. Người thì rối loạn nhân cách phản xã hội. Người thì mắc phải chứng rối loạn lưỡng cực. Người thì mắc bệnh Trung nhị đại. Sáu nữ tâm thần bệnh xuyên vào ngôn tình tiểu thuyết. Vừa nghe đã thấy không cách nào cười nổi.…
Chẳng có con đường nào là trải đầy hoa hồng. Chẳng có thành công nào mà không phải vượt qua gian khổ. Chẳng có một ai mà không mắc những sai lầm. Chẳng có tình yêu nào bền chặt nếu thiếu niềm tin cho nhau.Trong tình yêu điều quan trọng nhất là gì? Là niềm tin của đối phương dành cho nhau, một khi đã không có, tình yêu này sớm muộn cũng không có kết quả tốt đẹp.Hai người đã giữ cho mình quá nhiều bí mật, và chính những bí mật đó là khởi đầu của đau thương. Rốt cuộc tại sao phải chôn dấu, rốt cuộc tại sao không muốn nhắc lại, rốt cuộc tại sao không có can đảm để sẻ chia cho nhau? Quá khứ ngày đó rốt cuộc đã xảy ra bao nhiêu chuyện. Khi từng chuyện được phơi bày ra ánh sáng, liệu hai ta có còn cơ hội?Quá khứ, do sự rụt rè của tuổi trẻ mà lạc mất nhau, hiện tại đã là những con người trưởng thành, chẳng lẽ hai ta lại một lần nữa chia xa?Bắt đầu bằng sự lừa dối, kết thúc bằng những hiểu lầm. Sau cùng, Câu Trả Lời Của Định Mệnh sẽ là gì? Bên nhau trọn đời hay xa nhau mãi mãi?…
Tên Truyện: Yêu Một Người Là Điều Giản Đơn?Tác Giả: Mộc Diệp TửThể Loại: Tăn văn - thơCó bao nhiêu người đã yêu và đã xa? Có bao nhiêu người đã xa rồi trở lại?Ta bâng khuâng đi tìm khát vọng một thời trẻ dạiĐể giật mình những điều mãi mãi chỉ là một giấc mơ...Trong lòng mỗi người đều có một cái cây được nuôi dưỡng bằng niềm tin và nổi cô đơn của tuổi trẻ. Khoảnh khắc chiếc cây được trồng xuống, chúng ta đã từng dốc hết tấm chân tình, đem hết những khát khao thầm kín để gửi gắm vào nó. Chúng ta đã từng thật thà hết thảy, yêu thương hết thảy, như cái cây vươn mình về phía ánh sáng, không màng nhân thế có biết bao nhiêu hoan lạc đắm chìm.Cái cây không ngừng vươn cao, vươn xa, xuân hạ thu đông, lá vàng rụng xuống, lá non nẩy mầm, cứ tưởng lòng người êm ả, hóa ra vẫn biến chuyển khôn lường.Cuộc đời là thế, có những nỗi đau, như chiếc lá úa tàn rụng xuống, khoảnh khắc chiếc lá lìa cành, vạn vật không vì thế mà ngừng sinh, hoan hỉ; nỗi đau của chúng ta chỉ có thể giữ lại trong lòng.Ngoài kia, đời vẫn vui niềm vui chung. Và nỗi đau vẫn là số phận dành riêng cho mỗi người.Dành cho những nỗi-đau-chẳng-thể-nào-qua trong-đời!…