[COVER] [CHAELISA] [FUTA] ĂN XONG CHÙI MÉP!!!!!
MỘT BỘ TRUYỆN NGỌT NGÀO CỦA LA TỔNG VÀ PARK THƯ KÍ…
MỘT BỘ TRUYỆN NGỌT NGÀO CỦA LA TỔNG VÀ PARK THƯ KÍ…
Tên truyện: Tui hông muốn yêu đươngTác giả: Công bảo thả thân mụ 66Bìa: chucongconvert Edit: Leonie (burninglikeaserenade@wattpad)------Tag: Original Novel, BL, ngắn, kết thúc, hiện đại, HE, ngôi thứ nhất, chủ côngTóm tắt: SOS CP: Tề Văn Lễ x Đỗ Như HiênPlayboiz phú nhị đại thiếu gia công x Si tình damdang mỹ (nguỵ nhược) thiếu gia thụReview truyện cực troáy by Công Chúa: https://www.facebook.com/congkhongsungcong/posts/pfbid02X6gRGY64ZnTqBD6PCneW6dQucYhzCJiVptMEpMM7yizTK6HrZionApMcCx7ZSgmHl…
Tác giả: Huyết huyết Thể loại: Thú nhân, xuyên việt, danmei Nội dung: 1-1, thích sạch sẽ thú nhân công vs ngốc nghếch đáng yêu tiểu hài tử thụ, HE. EDIT: Bilundethuong Tình trạng edit: Hoàn Số chương: 84 Lôi Nặc ngạo nghễ: "Ta sẽ là nhiều món ăn ngon, ở Miya đại lục không có một thú nhân nào có thể nấu ngon hơn" Mộc Mộc yếu ớt: "Thật, thật sự ta có thể ăn sao?" Lôi Nặc: "Có thể, chỉ cần ngươi đến ở nhà ta, được bao ăn bao ở, ngươi muốn ăn bao nhiêu cũng được" Mộc Mộc nghi hoặc: "Tốt như vậy? ta phải làm gì? Chỉ là ta cái gì cũng không biết, chỉ biết ăn a" Lôi Nặc mị cười: "Ngươi ăn của ngươi, còn ta, ta ăn của ta, ta có thể nuôi ngươi, ngươi chỉ chờ được ăn là được rồi...." Thẳng đến qua lâu thật lâu, Mộc Mộc mới hiểu được, "Ăn" này không có nghĩa là "Ăn" kia....…
✨ Giới thiệu bộ truyện"Đây Khoảng Sao Trời, Kia Khoảng Biển"Bộ truyện xoay quanh tuổi học trò của ba cô gái Hà Miên - Huyền Diệu - Linh Lan, vừa nằm trong "top đầu" của trường, vừa nổi tiếng với sự mồm mép, lầy lội không ai sánh kịp.Ngày tháng lớp 10A3 không chỉ có những buổi học chan hòa tiếng cười, những lần tranh cãi "trên trời dưới đất", mà còn đầy ắp những khoảnh khắc hồn nhiên, trong trẻo - nơi tình bạn, ước mơ và tuổi trẻ hòa vào nhau như sao trời với biển cả, rộng lớn và bất tận.…
Tác giả: 三土MePrĐây là sản phẩm edit chui, vui lòng không mang ra ngoài.…
Thể loại: Ngôn tình cổ đại, không có căn cứ trong lịch sửBản gốc: 72 chươngNguồn convert: ngocquynh520Edit: Mèo Nhỏ a.k.a Thiên BíchBeta: dienvi2011(diendanlequydon.com)Homepage: http://thienbich.wordpress.comGiới thiệu vắn tắt:Cơ gia thiên hạ, Diêu gia vọng kinh(Nhà họ Cơ nắm quyền thiên hạ, nhà họ Diêu danh vọng chốn kinh thành)Nhược Thủy, thân là đích nữ Diêu gia, đỡ một đao thay thái tử.Bị thái y phán rằng đời này không thể sinh nở.Rơi vào đường cùng, chỉ còn cách hạ tiêu chuẩn từ thái tử phi xuống thành vợ kế của người ta.Ngài cho rằng ta hiền thục, độ lượng? Không cần phải thế đâu...Ta thấy là tự ngài xem nhẹ bản thân, tự chuốc thêm phiền não.Sau mới phát hiện thì ra chúng ta là một đôi trời sinh. TRUYỆN SƯU TẦM, CHỦ LẦU KHÔNG PHẢI EDITOR…
.Nhân vật :Luân B:Thông minh,hào hoa và trái tim đầy những vết xước.Dung Tào:Con sói đầy hung tợn và là kẻ đa nghi đầy tinh toán,táng tận lương tâm.Ông Minh:Bố nuôi của Luân,thông minh và trầm tính.Thùy Lâm(chảnh chọe):Trong sáng,cá tính và có những nỗi niềm chất chứa.Hà My:(Em gái nuôi của Luân,con gái ông Minh)Sắc xảo,cá tính và nghịch ngợm.Kiên Lùn:Đàn em Luân B,nhân vật bí ẩn.Khánh Tặc:Kẻ mồ côi,là cơn ác mộng của mọi cô gái trên đời,lạnh lùng,tàn nhẫn và lẻo mép...Quân Xù:Đàn em Luân,hiền lành,chất phác,vui tính..Long Sầu:Đàn em Dung Tào,gã Trương Phi si tình.Hùng Sẹo:Đàn em của ông Minh,thông minh và trầm tính......Đừng phán xét tôi về ngôn từ sử dụng nhé,vì bạn biết đấy,tôi không là nhà văn.Để hạn chế điều đó,tôi đã cố gắng tạo nên những kịch tính hợp lí nhất cho câu chuyện của mình.…
"Sao hả? Sao mày không khóc như bình thường đi? Đừng cố tỏ ra mình mạnh mẽ"Tên bắt nạt đẩy mạnh khiến em ngã xuống sàn nhà, gã mong muốn được nhìn thấy những giọt nước mắt lăn dài trên gò má xinh đẹp như mọi khi. Nhưng Sunoo không khóc, ánh mắt em chăm chăm hướng về góc lớp, nơi cậu bạn mới chuyển đến đang ngồi. Riki đeo tai nghe, không có vẻ gì là sẽ quan tâm đến một đứa thảm hại như em cả."Mày nhìn cái gì? Người mới sẽ không ngu mà dây dưa đến loại như mày đâu. Bỏ cái hi vọng hão huyền đi con ạ, giờ thì cho mày thưởng thức hộp sữa này nhé"Sunoo cúi gục xuống, sữa chảy từ đỉnh đầu xuống, thấm ướt bộ đồng phục. Em nhếch mép, nụ cười đầy cay đắng.…
Nguyên văn: Lofter, AO3,Convert: AdeleChủ yếu là các cp về Aqua*Sẽ có cp Hoshinocest: Ruby x Aqua, ai không chấp nhận lo*n lu*n cẩn thận vào.…
Văn ánCô và hắn là thanh mai trúc mã.Đáng tiếc là cặp thanh mai trúc mã này chẳng bao giờ hòa hợp, hễ thấy mặt nhau là cãi nhau chí chóe._________"Trân Tiểu Ngọc, dỏng tai lên mà nghe bổn thiếu gia tỏ tình với em đây này! Trải qua trăm sông nghìn bể, sống đến 25 năm cuộc đời cuối cùng thì tôi vẫn không tìm được mẫu người mà tôi thích, ngược lại, tôi lại đi yêu em - cái cô gái bình thường đến mức không thể bình thường hơn. Ngực không nở, eo không thon, hông không săn chắc. Khuôn mặt thuộc dạng quần chúng, IQ thì thấp lè tè, EQ thì không có, mồm mép thì lúc nào cũng như tép nhảy, mỗi khi cất tiếng hát là chả khác gì mấy bà bán rau ngoài chợ! Người như em ngoài tôi ra thì không thằng nào dám tỏ tình với em đâu! Cho nên khôn hồn thì nhận lời đi!"Tuôn xong một tràng, không để Tiểu Ngọc kịp ý thức, Hạo Thiên liền cầm lấy sợi dây chun cột tóc trên bàn lồng vào ngón áp út cô, sau đó nói tiếp:"Như thế này đủ lãng mạn chưa, đủ cổ tích chưa, độc nhất vô nhị chưa?"…
đã full…
Truyện chuyển ver chưa có sự cho phép của tác giả, nên mong mọi người không mang đi đâu.Hoàng Đức Duy là một Beta nam thẳng đuột, một nhân vật đứng sát mép của sự bình thường, trong lòng chẳng có gì ngoài Toán học và Vật lý.Ngồi cách cậu hai người bạn học là Nguyễn Quang Anh - một Alpha hàng đầu, cao ráo đẹp trai, khí thế ngút trời, là hot boy số một của trường Trung học phía Nam thành phố, được tất cả bạn bè cùng khóa sùng bái tôn là thần học của trường.Có một ngày, Hoàng Đức Duy bắt gặp Nguyễn Quang Anh bị đại ca trường học vây đánh trong một ngõ nhỏ vắng người. Cậu lặng lẽ kéo cao cổ chiếc áo len màu lam lên quá đỉnh đầu, nhặt chiếc xà beng dựng ở góc đường, nện một phát vào lưng đại ca, giúp Nguyễn Quang Anh lật ngược thế cờ giành chiến thắng.Việc xong phủi áo lỉnh an, thân danh giấu kín thế gian chẳng tường.Sau đó, trong trường dấy lên tin đồn về một tay đấm huyền thoại, dù tên đại ca kia có tìm kiếm thế nào cũng chẳng thể lần ra.Nhưng... Hoàng Đức Duy lại phát hiện, Nguyễn Quang Anh luôn lơ đễnh nhìn mình.…
Tác giả: JJThể loại: ngôn tình, hiện đại, ngượcNguồn:Inovel, vietwriter.comGiới Thiệu:Gió nam hiểu ý nàng, gửi nỗi nhớ đến Tây Châu Ôn Nam ngồi ở mép giường, nhìn Diệp Liên Ý đang ngủ say. Hắn không hiểu tại sao trong giờ khắc cuối cùng hắn lại lựa chọn giữ lại đứa bé này...Lẽ nào là bởi vì trong tình thế cấp bách cô hét lên tiếng "Nam" kia sao? Năm năm rồi. Tròn năm năm, Ôn Nam chưa từng được nghe lại cô gọi hắn như vậy. Trong phút chốc, Ôn Nam bị hồi ức ràng buộc, khi bác sĩ chuẩn bị đưa dụng cụ vào thân thể cô thì hắn xông vào phòng phẫu thuật, yêu cầu bác sĩ dừng tay.Hắn không biết giữ lại đứa bé này là đúng hay sai nữa. Nhưng hắn không thể không thừa nhận, giờ khắc biết được Diệp Tiểu Ý mang thai, trong tim hắn chợt lóe lên một niềm vui. Không biết bao nhiêu lần hắn đã từng mong muốn cô và hắn có một đứa con.Nhưng bây giờ... Dù Diệp Liên Ý vẫn đang ngủ say nhưng lông mày vẫn nhíu lại, nước mắt rơi đầm đìa xuống gối, trong cơ mê cô gào hét: "Đừng mà, đừng bỏ đứa bé đi..."…
yy ko háo sắc mà đa tình thui…
"Anh này, chàng trai dưới kia thú vị nhỉ?""Sao em lại nói vậy?""Em cũng không biết, cảm nhận chăng?"Han JiSung nhếch mép cười và không nói thêm lời nào nữa.......P/S: Fic có thể loại huyền bí, kì lạ…
- Đã thổ lộ chưa?Bảo Nam chống cằm, cả khuôn mặt nhàm chán, vừa lật sách vừa hỏi. Phạm Đình Quân Anh tựa lưng vào ghế, im lặng không đáp. Ánh nắng dịu những ngày gần cuối tháng 11 ôm lấy một nửa khuôn mặt điển trai cùng mái tóc hơi ngã màu nâu cháy. - Cậu ấy biết lý do mày đánh Ngô Đăng Khoa không?- Biết.- Sau đó thì sao?- Tao bảo không cần trả lời. Trịnh Thái Bảo Nam nhếch mép cười, đã thích mà còn sĩ?- Không muốn quen à? Thích lâu như vậy mà, Thư Nhã biết chuyện đó không?- Lâu như vậy chắc cậu ấy cũng không nhớ tao là ai, cũng không muốn ép cậu ấy.- Chờ đợi lâu như vậy, cuối cùng cũng gặp được, còn trở thành bạn cùng bàn, tao tưởng mày sẽ theo đuổi đến cùng? Là anh em thân thiết, tao nói cho nghe một câu thích thì tiến đến đi, nếu không sau này lại hối hận, bệnh sĩ chết trước bệnh già đấy.…
#My au#AllxVietnam#Phi logicTranh cre:KinDi9127Người ta thường nói rằng:'Người thành công nhất luôn là người cô đơn nhất!'Thế giới của ta cũng ko ngoại lệ,một chính trị gia thành công nhưng cô độc!Trong thế giới của ta bao phủ bởi những màn đêm tĩnh lặng,những ánh sáng le lói dẫn dần biến mất.........Những người bạn,đồng đội của ta đã rời bỏ ta mà đi!Những lời hẹn ước năm xưa đó......mãi mãi ko đc thực hiện.........Trong lúc ta tuyệt vọng nhất,đã có một tia sáng lên lỏi vào trong tâm trí của ta!'Nó thật ấm áp,cảm giác như đc an ủi vậy......'Ta vươn tay ra để chạm tới tia sáng đó nhưng đã quá muộn rồi..................'NÓ ĐÃ BIẾN MẤT!' Cùng lúc ta cũng cảm thấy choáng váng mà ngất đi,khi tỉnh lại đập vào mắt ta đầu tiên đó chính là cảnh hỗn chiến vô cùng đẫm máu!Ta thấy thần ngước mặt lên nhìn thì thấy anh ba và anh hai của ta đang ríu rít lo lắng mà gọi người chữa thương đến,vào khoảnh khắc đôi bàn tay ấm áp đó chạm vào hai bên gò mà của ta khiến ta cảm nhận đc sự ấm áp đó.........Trong vô thức ta lại ngất đi một lần nữa...............Khi tỉnh dậy,ta đã thấy bình đang nằm trong một căn phòng xa lạ rồi!Bỗng một thị nữ bước vào,khi cô ta nhìn thấy ta thì liền hoảng hốt mà làm rơi tách trà.Cô nhanh chóng chạy ra ngoài để báo cáo tình hình và rồi.........Gia đình ta đã vào cùng với bác sĩ,khi nhìn thấy họ!Cơn đau đầu của ta lại tái phát,những dòng ký ức cùng với tên của chủ nhân cơ thể này xuất hiện.Ta ngước nhìn xuống đôi bàn tay chứa đầy vết thương của ta rồi nói:'Thiếu gia út nhà Đại Nam…
Editor: Cúi đầu.Cảnh báo: Truyện không có tam quan, khẩu vị cực nặng.Hai tay Thang Gia Lệ vẫn ôm trước ngực, cầm chặt lấy đôi núm vụ mềm mại. Núm vú tuyết trắng vẫn bóng loáng và co giãn như thời con gái. Ở độ tuổi hai mươi sáu, nàng vẫn giữ được dáng người thon thả, nhưng đồng thời càng tăng thêm mị lực của nữ nhân có gia đình.Dù từng cho con gái bú trực tiếp nhưng núm vú vẫn xinh đẹp hồng hào như cánh hoa anh đào. Quầng vú khổng lồ xung quanh thì nhạt màu hơn chút. Ngực nàng vô cùng nhạy cảm, lúc vô tình đụng phải sẽ trở nên cương cứng.Trong bồn tắm, lớp âm mao (lông mu) màu đen như hải tảo chập chờn trong nước. Âm mao vừa phải, hình thành một hình tam giác ngược trên nền da trắng như tuyết.Thang Gia Lệ dùng ngón tay vỗ về chơi đùa âm mao, sau đó, đem mép lớn tiểu huyệt tách ra. Cánh hoa của cô đã trở lên lớn hơn nhiều so với khi chưa kết hôn, có lẽ thành quả của việc thường xuyên cùng chồng ân ái.Trong lòng vừa động, Thang Gia Lệ dùng ngón cái và ngón trỏ nắm lấy cánh hoa mềm mại, nhẹ nhàng kéo, nội tâm liền xuất hiện cảm giác ham muốn.Hoa viên của phụ nữ vừa mềm mại nhỏ bé lại vừa yếu ớt, đáng yêu đến thế, dễ dàng hiểu được tại sao đàn ông lại chết mê chết mệt như vậy.Lần đầu tiên nàng ở trong gương chứng kiến bộ dạng dâm đãng như này của mình đã kinh ngạc đến tự ghê tởm bản thân, hoàn toàn không muốn xem lại. Tuy nhiên từ sau khi được chồng khen ngợi rằng chỗ đó của nàng rất đáng yêu, xinh đẹp, nàng liền cảm thấy có lẽ thật sự như vậy, đến bây giờ trong mắt nàng chẳng có gì đáng…
nguyễn tuấn anh muốn làm người xấu, nhưng hình như cứ bị ai cản đường í?three shots, lowercase, 16+, a little bit teudang…
---------- Nhất Thủy Tâm Anh ---------- 12h đêm em cặm cụi nhắn tin cho anh:- Dậy đi anh ơi! Dậy hát cho em nghe! Em nhớ anh lắm... Huhu...Anh không rep, em trằn trọc rồi cau có bấm số gọi anh. Số điện thoại anh em chẳng thèm lưu trong máy, vì đơn giản là em đã lưu vào tận trong tim. Nhạc chờ văng vẳng bên tai, đủ các thể loại, anh là thằng hâm nhất em từng biết. Bốn bài nhạc chờ chẳng bài nào liên quan đến nhau, và nếu ai đó nghĩ rằng nghe nhạc chờ mà đoán được tính cách của chủ nhân số điện thoại thì gặp anh chỉ có nước đập đầu vào tường hoặc là bẻ răng tự tử. Ai đời cuộc thứ nhất đang phiêu với flow chắc nịch "Lighter-Eminem" thì cuộc thứ hai trầm hẳn xuống với nhạc không lời "Kiss The Rain - Yiruma". Cuộc thứ ba vừa nghe đã giật mình thon thót bởi cái bài nhạc tiền chiến từ thời bà ngoại đẻ ra mẹ, đến cuộc thứ tư suýt sùi bọt mép vì đoạn cải lương réo rắt chất lừ chất nổ. Em lăn lộn trên giường, đá chăn đạp gối. Ghét cái thói quen tắt chuông, tắt cả rung rồi đáp điện thoại xuống cuối giường (nghe người ta bảo để điện thoại gần đầu thì hại não) của anh. Vật vã mãi rồi cũng chìm được vào giấc ngủ lúc đã gần rạng sáng, em vùi đầu vào chăn, cuộn tròn như con mèo nhỏ. Sáng ra bảnh mắt, anh gọi lại cho em, lè nhè:- Đêm qua gọi anh gì đấy?- Ưm...không...! - Em ngái ngủ hậm hực trả lời.- Không cái gì, thế dậy đê!- Điên à? Hôm nay thứ mấy?- Chủ nhật em ạ.- Thế mấy giờ mà dậy?- 6h rồi, bình minh lên có con chim non hòa tiếng hót véo von rồi. Dậy!- Im ngay cho bà ngủ!!!…