Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Tất cả chúng ta đều có một người đẻ giấu trong tân cùng trái tim của mình.Khi ta nghỉ về người đó ta lại có cảm giác quên đi, và khi ta muốn quên người đó thì lí trí và con tim không cho phép nhưng ta muốn biết người đó làm gì,đi đâu,...dù người đó không thuộc về ta.Cái cảm giác ấy là như thế nào.....Tuổi thanh xuân giống như một cơn mưa rào, dù cho bạn từng bị cảm lạnh vì tắm mưa thì bạn vẫn muốn được đắm mình trong cơn mưa ấy lần nữa.…
Mô tả là cả một vấn đề đấy. Bạn biết không? Bà tác giả này này, tạo hình cho tôi, phải nói sao nhỉ?Cái mà người khác hay nói là, là một đứa có tâm hồn treo lững trên mấy đấy. Buồn lắm chớ, nhưng cũng vui hahahahaa…
Quang Tiệp FanficNhân vật không phải của t, họ là của nhau.Lần đầu viết truyện dài, mong mọi người thông cảm.Nếu như Nguyễn Nam Chúc và Lâm Thu Thạch thật sự có thật ở 1 thời không gian khác thì sao?Giả sử nơi mà chứa "những cánh cửa" thực ra có tồn tại và việc Nguyễn Nam Chúc rời khỏi cánh cửa khiến các thời không bị hỗn loạn? Điều đó kéo theo các môn thần bị đẩn qua các chiều không khác, khi đó họ được biến đổi để phù hợp với thời không đó. Trong đó họ đã rớt vô không gian của chúng mình, nơi k có cái gọi là "Cửa", họ đã bắt buộc phải biến đổi trở thành "Con người hoàn chỉnh", có gia đình và người thân. Mà vì Nam Chúc tự dưng biến mất, Lâm Lâm đã lần nữa chạy vào cửa để tìm và bị kéo theo đến không gian khác. Mà lỗ hổng có thể gây xáo trộn kí ức con người ở gần nó, khiến kí ức của môn thần và những người bị kéo theo bị xoá sạch. Trong lúc đó, Tây Tử Tự lại ở gần nơi không gian bóp méo và nhận được kí ức bị xoá của Lâm Lâm rồi viết lên câu chuyện, đặt là "kính vạn hoa chết chóc" vì những mảnh ghép hình ảnh kì lạ tựa như thật chứa đầy màu sắc xen lẫn chết chóc.…
Thể loại: Xuyên không, ngôn tình, có chút huyền huyễn, lung tung đấu, ngược tâm, HETác giả: Thi Tú Cô Nương (Eitie Shaftler)Văn án: (vào trong xem văn án full nha ở đây k đủ chỗ)Nàng vì một kẻ không đáng mà buông tay, không cần sinh mệnh. Ai ngờ, tiểu Hồng nói, cho ngươi một cơ hội làm lại. Tiểu Hồng nói, cần nàng thực hiện một việc, chính là xuyên không đến một thế giới khác, hoàn thành nhiệm vụ, thì sẽ được cơ hội lần nữa được sống. Nàng cũng không nghĩ nhiều, liền đồng ý. Từ đây, nàng buộc bản thân không được mềm yếu nữa. Người đã chết một lần, còn có gì lưu luyến?Nơi thế giới mới, nàng lần nữa làm lại cuộc đời, muốn một đời an nhiên tiêu dao tự tại, kiếm thật nhiều tiền hòng chu du khắp tận cùng non xanh nước biếc. Thế nhưng nàng vẫn không cách nào thoát khỏi vòng xoáy của vận mệnh. Lãnh Huyền Băng, một thiếu niên văn võ song toàn, như gió xuân ấm áp trêu đùa nàng, nhưng có lúc lại như chiếc ô trúc hắn tặng nàng lần đầu gặp gỡ, che chắn cho nàng qua bao buồn vui. Đằng sau vẻ vô ưu vô lo, đằng sau nụ cười giòn tan đó, hắn che giấu thân phận thật sự gì? Người thiếu niên năm đó cùng nàng đứng dưới tán ô đen huyền trong màn mưa trắng xoá, đến tận cùng có thể vì nàng đến đâu? Tử Dạ, một thương nhân lạnh lùng có đôi mắt tím huyền ảo, gương mặt đẹp đến ma mị. Duyên phận đưa đẩy, hắn hết lần này tới lần khác bị cuốn vào chuyện của nàng. Một lần rồi lại một lần hắn từ ghét thành thương. Hắn tự hỏi nhân sinh là gì, mà chỉ tình cờ gặp gỡ, còn không tình nguyện kết gi...…
Năm 1994 , năm mà mọi bí mật về tầng hầm MA QUỶ mà mọi người thường đồn đại sẽ bại lộ. Những "Hiện Tượng"hay "Lời Nguyền" đều sẽ được tiết lộ trong "Devil's Basement"…
như 1 quyển nhật kí mà ở đó bạn có thể nói lên, cũng như biểu đạt những suy nghĩ của mình về cuộc sống mà bạn đang phải sống. từ đó, bạn sẽ có thêm 1 bài học, 1 động lực bước tiếp trên con đường của mình. -Speak Yourself-…
• Túm quần lại là mấy cô nào khoái tưởng tượng thì bay vô đây ㅋㅋ• Này là mình viết về những mẩu shortfic thôi, để thoả lòng mấy cô nào suốt ngày mơ về nơi xa lắm đây này ㅋㅋㅋ• Đừng lấy truyện tui đem đi đâu nhé. Không là tui buồn lắm đấy ㅠㅠ…
Nhật ký của người con gái 17 tuổiQua bao nắng , mưa ở Sài GònViết theo những gì cảm đượcViết cho nhẹ lòng vì còn nặng mangKhông yêu nhiều nhưng đa sầuCó lẽ bi lụy một tí , lẽ loi một tíSài gòn , đông quá .....Em tìm thấy anh rồi nhưng vẫn chẳng đến được....…