[GL]LEVEL U
Đáng lẽ đây sẽ chỉ là một câu chuyện hài hước của một cô gái nhỏ trên đường tìm cha mẹ với sự giúp đỡ của hai người bạn vui vẻ nọ, ấy là nếu không có đám quần chúng đều là bom nổ chậm kiêm đòi nợ thuê...…
Đáng lẽ đây sẽ chỉ là một câu chuyện hài hước của một cô gái nhỏ trên đường tìm cha mẹ với sự giúp đỡ của hai người bạn vui vẻ nọ, ấy là nếu không có đám quần chúng đều là bom nổ chậm kiêm đòi nợ thuê...…
Là một con dân chìm của wattpad được 2 năm đến giờ mới viết truyện nên mong được giúp đỡ.P/s: truyện rất nhạt.…
đoản văn…
Trà, cà phê, hay bánh?…
Không có gì để mô tả:)…
Ảnh và ảnh, thế thôi...…
im lặng nào !…
Em đang tập vt có vài chỗ sai xin mọi người bỏ qua…
Xuyên không, triều đại không có thực, np, bh, futa.…
ờ thì ko giống phim đâu cảnh báo bl ko thích thì lướt nhé🥰…
Khi gặp người yêu đầu, Giản Tư không hề ngờ rằng mối tình hoa mộng này rồi sẽ hủy hoại tất cả. 18 tuổi, cô và anh chìm đắm trong yêu. Tuổi trẻ nồng nhiệt, tưởng rằng hễ thề nguyện là bầu bạn với nhau được đến suốt đời suốt kiếp. Nào ngờ một đêm mưa gió, một chuyến đi hy vọng chứa chan, lại chuốc về ê chề nhục nhã, lại gây ra sinh tử biệt ly. Từ đó kẻ sống âm thầm sầu thảm, kẻ kiêu hãnh với cuộc đời mới bên kia bán cầu. Cả hai bằng những cách thức khác nhau, đều tự hứa sẽ không bao giờ gặp lại. Năm năm sau, hoa mộng ngày nào tái hiện như ác mộng. Anh nhận ra mình vẫn yêu cô, và cô, ngoài tình yêu cũng không còn vũ khí nào để phản kích. Cớ gì không phó mặc cho mọi việc lưỡng toàn kỳ mĩ? Dùng sợi dây dẻo nhất, cũng bền dai nhất, mà ràng buộc và hành hạ nhau đến tận cùng?"…
Với cô, anh là người đàn ông duy nhấtVới anh, cô là người không thể được thay thế bởi bất cứ aiHọ không yêu theo cách mà người ta vẫn yêuAnh ít nói nhưng chưa từng vô tâmCô hiểu anh nên chưa một lần oán tráchAnh yêu cô, dùng mạng sống để đổiCô yêu anh, lấy cả đời để đợiYêu, biết yêu, được yêuđều là hạnh phúc…