Ánh sáng chìm trong bóng tối
Huỳnh Cẩm tú được sinh ra trong 1 gia đình không mấy tối đẹp . Khi mới sinh ra cô đã được 1 người y tá đặt cho cô cái tên. Đó mà không biết bố mẹ cô không muốn có cô mà bị ép cưới . Khi còn nhỏ bố mẹ thường cãi nhau vì cô không muốn có cô trên cuộc đời này nên đã cho cô vào trại trẻ mồ cô từ khi có ý thức cô đã không mong bố mẹ đến gặp mình tí nào cả , gặp cô họ chỉ chửi cô nói cô không nên sống trên cuộc đời này làm gì , họ chỉ biết chút lên cơn bực tức của họ khi sống trong cái xã hội kia những câu nói đó cứ văng vẳng trong đầu cô khi đó cô chỉ biết khóc , khóc mãi cho đến khi ngất rồi thiếp đi từ bao giờ Không biết từ bao giờ không còn những nụ Cười toả nắng giờ chỉ còn lại những nỗi u buồn mà người thân duy nhất đã nói với cô . đôi mắt dạng sáng ấy giờ chỉ còn lại 1 nét đau thương không ai ngẫm đc bị hành hạ trong cô nhi viện thế nào bị đánh đập đến nhập viện cũng không ai thương sót cô họ chỉ nghĩ cho họ chứ có nghĩ cho cô đâu " cuộc đời quá bất công với cô gái nhỏ bé đó cô gái ấy đã quá mệt rồi . Nước biển đã bảo vệ cứ bảo vệ em theo năm tháng cứ vậy mãi mãi "…