Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
5p..10p..15p.. Ơ sao mãi không thấy chấp nhận lời mời nhỉ??? Hay nhắn bắt chuyện luôn đi nhỉ??? 5p...10p.. " Ai vậy" " Là Người ko quen..."15p...20p..30p...1h..Sao mãi không thấy rep lại tin vậy quê quá ai đó làm ơn cứu tôi với _____________________________________________1 câu chuyện ngắn nhưng không quá dài Kể về câu chuyện khi làm quen với crush và con đường tình đầy trắc trở của thiếu nữ trẻMn cùng đón xem nhé!!!!…
Top: Ngọc AnBot: Bích NgọcThể loại: Bách Hợp, ngọt ngàoLưu ý: Ko chắc là có H đâu nhé-)) Hoặc là có thể có H nhaaa. Ủng hộ mình càng nhiều thì mình sẽ cố gắng ra nhiều chap H, ko H thì ra chap mới lẹ. Cảm ơn.…
Có phải, bất lực là khi giữa hai chúng ta có ,một khoảng cách vô hình mang tên thời gian?Là không thể tìm đến nhau dẫu biết một trong hai đang ở đâu đó, có thể xa hoặc có thể gần. Là không thể dựa vào nhau phút yếu đuối. Là đơn giản không cùng nhau ngồi ăn cơm chiều, không nắm tay nhau đi qua dòng người xa lạ...Một kẻ lớn lên trong vàng ngọcMột kẻ sinh ra trong rơm rácĐịa vị cũng là một trong những khoảng cách khó khăn giữa ta và người.Một người hiền lành chất phát.Một người ương bướng ngang ngạch.Bản chất dâng lên cái tôi như con dao rạch xé sự gần gũi của hai người.Một đời thì cô độc.Một đời thì sum vầy.Xã hội lại là cầu nối cho hai chữ xa cách đến với họ.Tất cả dẫu bi quan vẫn có thể xóa sạch bởi chữ yêu, chữ thương sâu trong đáy lòng của hai người...còn khoảng cách thời gian, lấy gì mà bù đắp, lấy gì để cho nó trôi nhanh hơn?Một người chọn công việc để lấy đầy thời gian.Một người thì lấy mạng người để giết thời gian.Hai kẻ không đụng chung bầu trời và bị xa cách bằng thời gian nhưng được đưa đến với nhau bởi thời gian...Chạy đua với thời gian sẽ kiệt sức nhưng họ biết ai trong số hai người luôn có người kia ở trong tim.Cái kết đôi khi cũng sẽ quá thảm hại nhưng dư âm để lại quá là hạnh phúc.Màn kịch đẫm máu này, có chút viễn tưởng, có chút mơ mộng của chính bản thân Hy, nhưng hầu hết trong từng mẩu chuyện vụn vặt là những điều mà bình thường ta hay gặp phải, chạm đến rồi để lỡ nó đi.…
Abo,niên thượng,chủ thụ,hồi nhỏ chia xa lớn lên gặp lại,chữa lành ,ngọt,HEVũ Thắng Lâm x Trần Phúc Dương VĂN ÁN[Mùa hè năm ấy ta gặp nhau...]Cậu nhóc khoảng chừng 8-9 tuổi thân hình gầy còm do thiếu dinh dưỡng,trên gương mặt nhỏ còn để lại vài vết bầm tím ,mái tóc bờm xờm dài che cả mắt,quần áo thì lấm lem bẩn thỉu bốc lên mùi ẩm mốc lâu ngày,cậu chạy vụt ra khỏi cửa chạy thật nhanh chẳng thèm ngoái đầuĐằng sau chỉ còn vang lại tiếng chửi rủa cay nghiệt của người đàn ông nghiện rượu------"Em có biết đường đến siêu thị gần nhất không"Lâm ( 12 tuổi) được bà giao đi mua đồ ,xung quanh chả có ai cậu đành hỏi tạm một cậu nhóc nhỏ bé ở công viênCậu nhóc im lặng hồi lâu,bỗng dơ tay chỉ về hướng đằng trướcLâm hơi ngạc nhiên hỏi lại:" cứ đi thẳng hả"Cậu nhóc im lặng gật đầu,Lâm mừng rỡ cảm ơn cậu nhóc vội chạy đi...-------" May quá em vẫn còn ở đây,cảm ơn em vì hôm qua giúp anh nhá"" Em tên gì? Nhà ở đâu?"..." Anh tên Lâm.."....Cậu nhóc vẫn im lặng xem sách trên cầu trượt -------Lâm thắc mắc" tên em nghĩa là ánh dương hay là đại dương"Dương lắc đầu:" không phải,là hoa hướng dương đó"--------Dương mếu máo giữ lấy góc áo Lâm,nước mắt lã chã rơi không ngừng:" a..anh...anh đừng đi mà ..làm ơn"Lâm rũ mắt nhìn cậu ,lời nói đầy sự buồn bã:" anh..xin lỗi"[ Mối liên kết sâu sắc nhưng ngắn ngủi giữa hai đứa trẻ kết thúc từ đó..]-CÒN TIẾP-…
Hắn là trẻ mồ côi được Ei nhận về,hắn cuối cùng cũng đã có mái ấm nhưng thượng đế lại không thương tấm thân bé nhỏ ấy.Mẹ,bác,chị gái hắn qua đời rồi hắn cũng đi theo họ.Lúc mọi người phát hiện ra hắn, tay hắn đang nắm chặt chút lá anh đào và vài bông đinh hương…
Bầu không khí rơi vào im lặng, câu chuyện của Đan Hằng, Aventurine có muốn cũng không thể hiểu hết được. Và có lẽ đó cũng là một ân huệ của anh."Cậu... sau này có hối hận không? Lúc còn hối hận thì xổ ra một thể đi, để sau này không còn hối hận nữa."Đan Hằng khi này mới quay lại nhìn anh, chỉ trong một thoáng. Rồi nó run rẩy, rơi nước mắt, khóc như một đứa trẻ.angst, bdsm.…
Đây là những câu chuyện nhỏ, có buồn có vui được viết bởi tác giả "Một chiếc kẹp hoa". _____________________o0o____________________Mình là Caiwaiope (trước là rinzly), là người đã edit đoản này, nếu các bạn đọc thấy quen thì đúng rồi, trước đó truyện được đăng trên group web bhttvn.com, nhưng vì mình đã out group nên các bài đăng của mình không còn, mình đăng lại ở đây để các bạn dễ tìm và đọc lại. Truyện cũng được đăng ở tập đoản văn của team trên trang web, các bạn cũng có thể đọc ở đó nè.Nếu các bạn có những đoản văn yêu thích và muốn mình edit lại để chia sẻ cho nhiều bạn đọc biết hơn, các bạn có thể liên hệ mình qua tài khoản wattpad này, mình sẽ edit và gửi tặng lại các bạn, đồng thời cũng mình sẽ post lại trong tập "những câu chuyện cũ" này.…
câu chuyện xoay quanh một người đàn ông giàu có với mối tình cũ sâu sắc là một nhà tiên tri xinh đẹp. nhưng câu chuyen tình yêu đó lại kết thúc bằng cái chet của người tiên tri, và trước khi ra đi cô có dặn anh ấy hãy hiến giác mạc của cô ấy cho 1 cô gái giống cô ấy, và để cô ấy sống thay cô. sau khi cô gái tiên tri mất được 2 tuần cô gái mù có gương mặt giống kia đã xuất hiện... Và câu chuyện có bi thương, có hạnh phúc bắt đầu...…
"Kỳ phùng địch thủ, bạn bè, người yêu. Harry chưa bao giờ nghĩ rằng ba chữ kia lại có thể trở thành những từ đồng nghĩa. Nhưng năm học thứ 6 ở Hogwarts của cậu đã thử thách toàn bộ mọi điều cậu biết. Draco - người mà Harry đã ghét suốt 5 năm, bây giờ lại càng choáng lấy hết suy nghĩ trong đầu cậu. Cậu không biết tại sao, nhưng cậu biết rằng mình cần phải phanh lại gấp, bởi lẽ rằng nếu có một khoảnh khắc nào đó cậu phải lòng Malfoy, chắc chắn không phải là thời gian thế giới phù thủy sụp đổ."Dịch: @pallasknjas…
Rɑiɳɑ ɦɑร ɳɛѵɛʀ ɦɑɗ ɑ ʆѳt iԲ ʆuck wɦɛɳ it cѳɱɛร tѳ tɦɛ WɛʀɛwѳʆԲ ɑɳɗ Vɑɱpiʀɛ cѳɱɱuɳity ɛѵɛʀ รiɳcɛ ɦɛʀ pɑʀɛɳtร wɛʀɛ ɱuʀɗɛʀɛɗ ʀigɦt ɓɛԲѳʀɛ ɦɛʀ ɛyɛร. But ɳѳw รɦɛ ɦɑร ɑ ɱɑtɛ? Raina is the last of the elven race. She is now surrounded by werewolves and vampires. She was selected for being on the council and is sent to often observe packs and vampire covens. She hasn't cut her hair since she had witnessed her parents brutal murder. She was an only child, but her mother was carrying a newborn baby boy before her throat was torn out. She is often lonely because no one can relate to her but she has her guards that are half elves however she makes up for it with her sarcastic attitude. Soon she will discover that she has a werewolf mate, a very powerful one at that, but will be able to find solace after all that's happened? She has not chosen anything yet other then to continue to work for the council until she was kidnaped by a random group of rouge werewolves and blood thirsty coven less vampires. It's been several months since she's been gone she gave up hoping that someone would come to save her until her mate arrives. Will she finally trust him? Will she run away again? Can she learn to trust werewolves again?…
Thầy Trò này có thật nhưng câu chuyện trong đây sẽ khác ngoài đời , đây là những gì tui có thể nghĩ ra và dự lên 1 câu chuyện giả không có thật ^^! Mong Mng cho ý kiến và góp ý ạ Team Crushgiaovien có ở đó không ạ ! _____________________________________________ Giới Thiệu Nhân VậtNgười Thầy tên BắcTính cách : tính nóng , quan tâm , hiền hậu , đặc biệt là nhẹ nhàng mỗi mình Hà .Học Trò tên Hà Tính cách : dễ khóc , giàu tình cảm , hiền lành , đặc biệt là yêu thương thầy Bắc hết mực .Còn các nhận vật phụ khác sẽ xuất hiện…
TỔNG TÀI KHÔNG LẠNH LÙNG THÌ KHÔNG PHẢI NAM CHÍNH HOÀN HẢO.❤️🔥 Tác giả: Mộc Niệm Chi.❤️🔥 Thể loại: Hề.❤️🔥 Số chương: 58 chương.❤️🔥 Tình trạng: Đang edit, cố xong trước tháng 9 (Khum thì nghỉ phẻ).❤️🔥 Biên tập: Rừng Nhỏ.❤️🔥 Giới thiệu: Vừa thức giấc, là thư ký của anh tổng điều hành công ty đứng top 500 thế giới. Phương Mạt phát hiện một điều kỳ lạ, hễ đứng cách anh tổng một mét, cô sẽ nghe được tiếng lòng của anh.Đại hội cổ động đang diễn ra.Anh tổng nào đó đang trông nghiêm ra mặt, tai thì dỏng nghe cấp dưới báo cáo, Phương Mạt bỗng lỏm được:"Chết mất, khứa nào bật điều hòa thấp thế hả? Gió lùa vào lưng tui đấy? Lạnh vãi lúa!"Cô lặng lẽ tăng nhiệt độ điều hòa đồng thời chuyển hướng gió.Lúc dự tiệc từ thiện.Anh tổng nào đó diện vest đắt tiền đang chuyện trò với vài vị máu mặt cho nguồn đầu tư quý sau, cùng những ánh mắt ngưỡng mộ chĩa về phía anh, Phương Mạt lại nghe:"Thèm miếng ga-tô vị dâu kia quá! Lúc nào mới nói chuyện xong hả trời! Bộ vest này mặc khó chịu thật!"Phương Mạt: "..."Tiệc tối kết thúc, anh tổng nào đó thấy bộ quần áo thoải mái do Phương Mạt chuẩn bị và chiếc bánh ga-tô vị dâu do mống nào đấy bảo đặt nhầm, nằm gỏn lọn trong xe.Thêm dạo nữa, Phương Mạt lại nghe được tiếng anh tổng than thở, cô lại bẽn lẽn thay chiếc rèm bẩn thỉu xấu xí mà anh tổng nào đó chê ỏng chê ẻo, cô bỗng thó được một câu như này:"Thư ký Phương hiểu tui vậy sao, lẽ nào đây chính là tri âm tri kỷ trong truyền thuyết? Làm sao bây gi…
Tình yêu từng gửi vào núi và biển.Tác giả: Lê TrìBiên tập: Rừng Nhỏ."Sau này anh trở thành ngôi sao sáng lấp lánh, em đành giấu tạm mến yêu vào biển người đong đầy ánh sao."---Năm đầu tiên, anh vẫn còn cậu học sinh cấp ba mang tên Chu Gia Dã.Có rất nhiều người nhìn anh chơi bóng rổ, sân bóng vây chặt như nếm cối.Dẫu cách đoàn người đông nghịt, anh vừa ngoảnh đầu đã trông thấy cô. Anh cất giọng gọi Lâm Ý rồi chạy về phía cô.Năm thứ mười, anh giành giải nam diễn viên chính xuất sắc nhất.Tay anh cầm cúp, đứng dưới ánh đèn sân khấu, vô số tia sáng tụ hội trên người anh.Còn mến yêu của cô chỉ có thể chìm nổi trong biển người bao la."Trước đây, tôi cứ sợ nỗi lòng mình sẽ bị lộ khi bước vào khoảng không của anh ấy, nhưng hôm nay cuối cùng tôi cũng có thể thích anh ấy quang minh chính đại."Ai cũng biết Lâm Ý thích Chu Gia Dã.Nhưng Chu Gia Dã cũng vậy."... Anh rất nhớ em."…