XÉO MÒI | đang yên đang lành
lại kéo mây đen đến phá tan tành…
lại kéo mây đen đến phá tan tành…
Chấm hỏi chấm than :">…
Đêm đó, hắn không hôn em.Không ôm. Không nói lời yêu.Chỉ là... cột nhẹ cổ tay em lại bằng dây rèm cửa.Rồi nhìn. Rất lâu. ảnh mình lấy trên tik ạ Cre: @nanaki0_…
Thể loại: nữ x nữ, sủng, thanh xuân, tâm lý, tình cảm, bi hài, tâm linh, HE.…
Author: Xeimiei'AiTranslator: GraceArtist: 歸海Link: https://m.fanfiction.net/s/7034592/1/To-be-with-youTưởng niệm ai đó thật sự là một chuyện rất bi thương, nhất là khi ngỡ rằng mình có lẽ sẽ không bao giờ có cơ hội gặp lại người đó nữa.…
Trên đời này, có rất nhiều loại cặn bã.Có người lừa tiền, có người gạt sắc.Nhưng loại vừa ra tay liền muốn mạng người như Kỷ Tùy Châu thì không nhiều lắm.Doãn Ước năm năm trước đã nếm qua một lần, cho nên thời điểm tên cặn bã họ Kỷ lại đến, cô cắn chặt răng không mở miệng.Kỷ Tùy Châu: Doãn Ước, lại hẹn hò nhé?Doãn Ước: Biến!Kỷ Tùy Châu, anh thương tổn tôi triệt để, đều dựa vào việc tôi thích anh. (Doãn Ước)Trải qua nhiều năm hận thù gặp lại.Doãn Ước: "Kỷ Tùy Châu, mắt tôi mù, nhưng tim tôi không mù."Kỷ Tùy Châu: "Vậy thì tôi sẽ khiến trái tim em phải mù đi."…
THỊT LỢN XÉ NHỎ TẨM VỊ CÁ - Lưu Liên Tuế Tuế An*Tôi nhặt được một người đàn ông bị mất trí nhớ.Hắn ăn của tôi, mặc của tôi, dùng đồ của tôi.Sau đó còn đè tôi xuống giường, dụ tôi gọi hắn là chồng.Tôi gào thét: "Sao một thằng đàn ông như tôi lại gọi anh là chồng được chứ!"Sau này...Hoa Nhạc Entertainment đưa tin tìm kiếm vua màn ảnh nhà mình - người mất tích khi tham gia nhảy dù, với tiền thưởng lên đến mười triệu.Tôi lặng im nhìn người đàn ông bên cạnh mình."Chồng, anh thích bao màu gì?""Sao đó? Tính chơi trò lạt mềm buộc chặt với anh à?"Người đàn ông kia cởi áo mời gọi tôi."Lạt mềm buộc chặt gì cha? Tôi bắt anh đi đó."Một giây sau, tôi đánh hắn bất tỉnh, bỏ vào bao tải rồi đưa đến Hoa Nhạc ngay trong đêm.*…
Tôi lẩm bẩm, không dám nói to, từ một khoảng cách khá xa,"Cô gái chân thành, em có thể yêu tôi không?" Vừa đọc xong vào ngày 2/12/2018. Đây là truyện ngược tâm thê lương nhất mình từng đọc,quá đau đớn,quá bất công,thật sự không cam lòng khi thấy một tình yêu thanh khiết lại có kết thúc như vậy. Không đành lòng thấy họ lần cuối gặp nhau là hình ảnh đẹp nhất nơi bến xe trước giờ Liễu Địch lên Bắc Kinh,cô muốn nhiều hơn thế và đọc giả cũng vậy.Nhưng không thể thay đổi câu chuyện siêu hay này. Vì vậy để an ủi con tim bị tổn thương,giải trừ ám ảnh mình sẽ cho họ gặp nhau trong những giấc mơ.Đúng vậy, trong những giấc mơ ngọt ngào,xa rời hiện thực họ sẽ có những ngày vui vẻ,mọi người xung quanh luôn ủng hộ, thầy Chương cũng sẽ có được hạnh phúc ngọt ngào sau nhiều bất công của số mệnh. Song, tất cả những điều này chỉ là những giấc mơ thôi!…
Tóm tắt:@student0158554Chất lượng: 4,5Độ khó: 1,5Đây là kiểu giáo sư khiến bạn muốn đến trường. Tài liệu học tập luôn được thầy ấy giải thích một cách rõ ràng và tất cả sinh viên đều vượt qua được lớp của thầy. Hơn nữa, giáo sư Talis SIÊU ĐẸP TRAI.Điều duy nhất khiến tôi phải phàn nàn là tâm trạng của giáo sư rất thất thường.Một ngày nọ, giáo sư Jayce đến lớp với đôi mắt buồn rười rượi, đầu cúi xuống và ngồi phịch xuống ghế. Giáo sư đưa cho cả lớp một số bài tập và bảo cả lớp "làm bất cứ điều gì" vì thầy đang không có tâm trạng, lý do là bởi giáo sư đã cãi nhau với bạn đời của thầy. Có lẽ bạn đời của giáo sư đã đe dọa rằng người ấy sẽ bỏ thầy mà đi. Tôi cho rằng đó sẽ là câu trả lời rõ ràng nhất cho việc giáo sư cứ liên tục đập đầu xuống bàn và khóc.Tuy nhiên, ngày hôm sau, giáo sư vẫn ổn.Yêu thầy.------------------Các bài đánh giá đang trở nên mất kiểm soát.Giáo sư Viktor chẳng bao giờ quan tâm đến chúng.Giáo sư Jayce thì ngược lại...Ghi chú:Xin chào!Đây là tác phẩm đầu tiên của tôi trên AO3 và nói chung là tác phẩm đầu tiên tôi từng xuất bản.Tác phẩm này được viết rất ngẫu hứng, và chủ yếu là crack và fluff vì chúng tôi cần nó sau khi Arcane kết thúc.Tôi chia nó thành 7 phần, kể cả đó chỉ là một fic nhỏ, để bạn không bị nhầm lẫn bởi tất cả các POV.Ngoài ra, xin lỗi vì bất kỳ lỗi nào, tiếng Anh không phải là ngôn ngữ đầu tiên của tôi.Chúc bạn đọc vui vẻ!(Và một glorious evolution<3)Link truyện gốc: https://archiveofourown.org/works/60916489/chapters/155607373…
- Tác giả: Thẩm Nhất Đao- Dịch: Tuyết Trân- Beta: BachPhiUyen- Bìa: AHy- Bài dịch thuộc quyền sở hữu của Blog Tiểu Công Tử - 小公子, vui lòng không tự ý repost.- Giới thiệu truyện:Tô Như Thuấn × Ngu Tử KhêĐêm ta trở thành hoàng hậu, ta đã mơ một giấc mơ.Ta mơ thấy Tạ Nam Sơ cưới ta, chúng ta cưỡi ngựa đi đến cuối cánh đồng cỏ, đột nhiên hắn thay đổi sắc mặt và đẩy ta xuống ngựa, ta khóc lóc và đuổi theo hắn, cầu xin hắn đừng bỏ rơi ta. Nhưng hắn chỉ nhìn ta một cách dửng dưng, không có gì khác ngoài sự chế giễu trên khuôn mặt.Hắn nói, "Tô Như Thuấn, ngươi dựa vào cái gì cảm thấy mình tốt hơn Tô Như Hoa."Trái tim ta bị ép đau, ta nhìn hắn đi xa, không quay đầu lại một lần.Một lần cũng không.Bừng tỉnh lại ta mới phát giác đây là một giấc mộng. Trước mắt vẫn là một mảnh màu đỏ.Suýt nữa đã quên, Tạ Nam Sơ đã sớm không cần ta, hắn đem ta gả cho hoàng đế Nam Triều Ngu Tử Khê.Như vậy hắn liền có thể cùng người trong lòng ở bên nhau.____Khi đến Nam Triều, ta có một ngày rảnh rỗi, không biết làm gì nên đã lẻn ra ngoài xem kịch.Người trên sân khấu cất tiếng hát, "Chịu dư hận, không hờn dỗi, ăn năn hối lỗi, nên tính tình, hưu luyến thệ thủy, khổ hải trở lại, sớm ngộ lan nhân."Ta nghĩ rằng đây mới là cách tốt nhất để bảo vệ bản thân trong một mối quan hệ.Nhưng ta lại quên còn có một cái gọi là lan nhân nhứ quả.Không nuốt nhớ quả, sao ngộ lan nhân.Có Ngu Tử Khê, không hối hận.________________Mọi người theo dõi các tài khoản này nha, đây là tài khoản chính chủ. Tất cả ID trên mọi nền …
xa mặt nhưng chẳng cách lòng…
Hế nhô mọi người^^Đây là lần đầu tiên mình viết fic nên có gì sai sót mọi người cmt nxét nhiệt tình nha.Mk là 1 Inspirit chân chính của INFINITE nên fic sẽ chỉ có các couple trong nhóm :)) Dự là sẽ vui lắm đó :v…
ooc~Sẽ không giống cốt truyện chính đa phần tui thay đổi 100%…
Tên truyện: Kẻ Phán xétTác giả:Huyết ÂnVăn án: không cóKhông đưa đi chỗ khác với mọi hình thức…
Quan sót ngẫu hứng…
Chương Ngọc là một thầy giáo vô cùng tài năng và kiệt xuất, thế nhưng anh lại bị mù cả hai mắt. Chương Ngọc mang một phong thái thâm trầm và lạnh nhạt. Anh không chấp nhận bất kì sự giúp đỡ nào vì không muốn nhận sự thương hại của ai cả. Nhưng với Liễu Địch, cô giúp đỡ anh xuất phát từ lòng tôn kính và ngưỡng mộ - giống như bảo vệ một "tư tưởng cao quý" không bị "người đời bôi nhọ."Vậy nên dần dần Chương Ngọc đã hoàn toàn tin tưởng và chấp nhận sự giúp đỡ của cô. Vì đã nhận lời sẽ không hỏi và bàn luận bất cứ điều gì liên quan đến Chương Ngọc, nên Liễu Địch chỉ lặng lẽ làm tốt mọi việc và chăm sóc anh vô cùng chu đáo. Việc mà Liễu Địch thích nhất đó là tiễn anh ra bến xe. Năm tháng cứ thế trôi qua, con đường đi đến bến xe dần dần chứa đầy những kỉ niệm nhỏ bé của hai thầy trò qua 4 mùa xuân, hạ, thu, đông.Tất cả đều là những khoảnh khắc đẹp đẽ đáng nhớ... Trải qua nhiều biến cố, từ bài viết "Người thầy của tôi" của Liễu Địch, ngày nghỉ mùa đông Liễu Địch "lỡ" quên mất Chương Ngọc ở trường đến kì thi cuối cấp của Liễu Địch... tình cảm của cô dành cho thầy Chương lớn dần lúc nào không hay. Nhưng chỉ đến khi Liễu Địch rời xa ngôi trường cấp 3, rời xa Chương Ngọc đến với ngôi trường Bắc Đại... vô tình bắt gặp một bến xe buýt cô mới ý thức được tình cảm trong cô dành cho người thầy của mình. Còn về phía Chương Ngọc, anh đã luôn yêu Liễu Địch trong sự đau khổ và kìm nén. Đến cuối cùng, anh đã bất chấp tất cả để bảo vệ cô gái bé nhỏ của mình...…
Ta quen nhau vào một ngày rực rỡ nắng hạ, để rồi gặp lại nhau vào một ngày nắng thu dịu dàng.Công sức của mình, mong các bạn không mang đi đâu hết. Nếu muốn chuyển ver, vui lòng xin phép mình.Dị ứng fic vui lòng click back.…
Thời thơ ấu là những trang hồi ký của cậu bé Alexei về một quá khứ đau buồn và sóng gió. Mở đầu câu chuyện cuộc đời của Alexei là cái chết của bố cậu. Sau biến cố đau buồn đó, cậu về quê với bà và mẹ. Nhưng cuộc sống nơi thôn quê cũng không hề yên bình. Những cuộc cãi vã, những trận đòn roi, cả những cái chết là điều xảy ra thường nhật ở đây. Thời gian vẫn trôi. Cậu bé Alexei sống cùng ông bà, còn người mẹ yêu dấu của cậu cứ đi biệt tăm. Không có mẹ ở bên, cậu sống ngày càng tự lập hơn. Và truyện kết thúc cũng vô cùng buồn bã, không kém gì lúc mở đầu, bằng cái chết của mẹ Alexei. Cậu bé Alexei phải bắt đầu "bước vào đời" để kiếm sống với bao ký ức buồn đau thế đó.Tuy vậy, tuổi thơ "dữ dội" ấy cũng đã dạy cho Alexei biết bao nhiêu điều về tình yêu, về ước mơ, về khát vọng, về lòng nhân ái sẽ chiến thắng cái xấu, cái ác, cái bất công, về tính tự lập...để làm hành trang phong phú cho cậu mang theo vào đời.…
"Liệu chúng ta có được ở cạnh nhau mãi mãi?" "Of course, because my soul is always with you"…