Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
💋 Tên truyện: Ngài Yến Quấn Quýt Không Rời ( Tên khác: Yến Tiên Sinh, Quấn Lấy Không Buông ).💋 Tác giả: Bách Hương Mật.💋 Editor: Trường An Cố Lý.💋 Tên hán việt: Yến tiên sinh triền đắc yếu mệnh.💋 Tên gốc: 宴先生缠得要命.💋 Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE, Trọng sinh, Showbiz, Ngược tra, Hào môn thế gia, Đô thị tình duyên, Cường cường, Song khiết, 1vs1.💋 Nguồn raw sử dụng: Hồng Tụ ( https://m.hongxiu.com/book/16576032805241804).💋 Hỗ trợ dịch: Google Translate, Dichngay.💋 Couple chính: Thời Lan x Yến Thời Tu.💋 Chỉnh sửa bìa: A Kiều | Artist: Dara.💋 Văn án:Người phụ nữ giàu có của Châu Á - Thời Lan, sau khi bị tai nạn xe cộ thì sống lại trên thân xác của một diễn viên nhỏ *pháo hôi 21 tuổi.Ứ đi la liếm, méo làm trà xanh, khi phỏng vấn không làm nũng, lúc quay phim cũng không kiếm chuyện.Tính cô vốn phõng đãng không gì kìm chế yêu tự do ai biết được chồng trước lại chạy lên tặng đầu người.Thời Yên: "Đàn ông chó chết, nghiệt duyên kiếp trước đã kết thúc rồi."Yến Thời Tu: "Lương duyên "này" vừa hay mới bắt đầu."*Đại lão luôn cho rằng cóc có ai nhìn thấy thân phận xuyên qua của cô sau khi trọng sinh.Không ngờ chồng trước vẫn luôn nhìn cô giả bộ yếu kém.Trong lúc vô hình, quấn lấy không buông...-----------------------------------------(*) Pháo hôi: Nhân vật pháo hôi thường chính là nhân vật thiếu não, nhân vật sẽ làm hành động gây cho người ta cảm giác ức chế và cuối cùng sẽ bị mọi người ghét và nhận một kết cục xui xẻo.(*) Đại lão: ý chỉ những ông trùm, bà hoàng hay những người giỏ…
Câu chuyện dựa trên cuộc đời của tôi, người thật việc thật đến 96%. Hãy trân trọng tuổi trẻ của mình, chọn đúng lối rẽ cho cuộc đời, trẻ trâu vừa thôi, vì từng giây từng phút sẽ không có lần thứ hai.Mỗi người sẽ có một cái nhìn khác nhau về một việc nào đó, vì vậy những người bạn của tôi nêu có đọc câu chuyện và cảm thấy mình là thằng nào đó trong này thì xin hãy tôn trọng tôi mà nghĩ rằng "chắc nó chừa mình ra" hoặc " đoạn nàychắc thuộc 100 - 96 = 5% hư cấu đây mà"…
(Truyện đã được edit lại thành truyện Lớp học rắc rối rồi. Mọi người qua đó xem đi nhá)Đây là truyện thứ hai của Au. Fic thiên vị cung Thiên Bình nên bạn nào không hài lòng cứ việc click back (Ctrl+ W). Đây là fic cung cấp ý tưởng cho fic kia của mình. Au sẽ lo truyện kia cho các bạn sớm thôi. Còn truyện này thì tùy hứng mình đăng thôi nha.Thể loại: Bình thường như các truyện dọc đường khác, hơi máu me một tí và vân vân và mây mây...P.S: Cứ gọi mình là Rin. Dù là lần hai viết fic nhưng Au vẫn còn rất non tay. Mong các bạn ủng hộ!!!…
[Boy Love] Truyện đam mỹ tuổi học đườngJohn: Chào các bạn đi ông.Hoàng: Thôi ngại lắm, ông biết tui sợ đám đông màJohn: Có sao đâu, có tôi ở đây mà, đừng lo tôi sẽ luôn ở kế bên ôngHoàng: Thật không ?? >.Hoàng: Thế tui bắt đầu trước nhé, xin chào mọi người, mình tên là Hoàng, mình là người Việt Nam, đang sinh sống và học tập ở TP Hồ Chí Minh và mình là học sinh lớp 12.John: Thế đến tôi nhé, chào mọi người, Mình là Johnny, mọi người hay gọi mình là John, mình là người Anh - Việt, nói dễ hiểu hơn thì cha mình là người Anh còn mẹ mình là người Việt, mình sang Việt Nam để tìm hiểu về văn hóa và con người ở đây, và còn có một lý do khác nữa là...Hoàng: Nhậu nhẹt gái gú chứ gì? -_-John cặp cổ Hoàng rồi rồi nói nhỏJohn: Anh không dám làm gì sai trái với vợ đâu :3Hoàng kéo tay John raHoàng: Ai vợ ông chứ.John: Thế vợ anh có muốn biết tại sao chồng muốn đi đến tạm trú ở Việt Nam không ??Hoàng: Kệ ông (Nóng lòng muốn chết nói đi để tui còn biết xử lý ông, nói sai 1 chữ tối nay nằm cách xa 1cm nhé)John: Nhìn mặt vợ kìa chất muốn nghe lắm chứ gì :)Hoàng: Ai thèm chứJohn: Lý do duy nhất là...Hoàng: Ê, ông kể hết rồi mọi người không đọc truyện luôn àJohn hôn vợ một phát để cảm ơnJohn: Cảm ơn vợ nhiều nheHoàng: Ai vợ ông chứ, tui về nấu cơm đây, về muộn hết cơm ăn ráng chịu nhe, tui về đây.Mọi người thấy đấy Hoàng rất muốn nghe chuyện John kể nhưng vợ không cho, muốn biết thêm hãy đọc truyện nhé :-*…
Truyện Oan gia ! yêu tao đi, là một câu truyện học trò của một cô gái tên phương học cấp 2 yêu một anh học cùng. Nàng thấy việc học là việc lặp đi lặp lại thật chán và phiền phức. Từ bé nàng được học võ nên nàng rất mạnh mẽ và chưa bao giờ phải giận giữ cả . Nhưng khi anh chàng tên hưng kia chuyển đến Nàng và chàng như oan gia , gặp nhau là chửi nhau Nhưng thiếu nhau họ lại thấy nhớ nhung , mong chờ Qua mọi sóng gió , chàng và nàng có về bên nhau không ???Tác giả : hóng ghê , hóng ghê 😆Nàng : mày viết ra í hóng cái lozzz😆😆Chàng và nàng gặp nhau là ghét nhưng lại khi thấy ai ở bên một người khác là lại tìm cách phá của nhau tạo thành một tình tiết vô cùng hài hước Tuy nhiên họ cũng có những giây phút lãng mạn khi đi chơi , vô tình thấy nhau cườí.Họ cảm thấy không thể sống thiếu nhau nữa Qua bao sóng gió liệư họ có bên nhau trọn một đời thanh xuân không ?? Mong mọi người theo dõi và đọc nhé🙂🙂🙂🙂Mơn mọi người…
Câu chuyện kể về một học sinh lớp 7 bị tẩy chay, sau đó cô đc một nhóm sinh viên lớp 11 giúp đỡ và học tập. Đó chính là cuộc trả thù cô dành cho những người đã từng tẩy chay cô…
Đặng Phương Anh vốn là đại tiểu thư phủ Thái phó nhưng do một số biến cố mà buộc nàng chịu cảnh bi thương, không những xa phụ mà còn mất luôn cả mẫu, phải về bên ngoại sống qua ngày. Năm 17 tuổi, với quyết tâm "tổ chức" một "yến hội" dài hạn tại phủ Thái phó mà nàng gặp không ít khó khăn. Muốn giết ta? Hừ, các người còn non và xanh lắm. Mọi chuyện dần trở nên có gia vị hơn khi tam vương gia được hoàng thượng sủng ái hết mực-Trịnh Hạo Ngôn, nổi tiếng là thụ sủng nhược kinh mà tàn bạo vô độ lại mặt dày theo đuổi Đặng Phương Anh. Nhiều lần dùng cương không được thì đổi sang thành nhu, các cụ có câu mưa dầm thấm lâu quả không sai tuy cuối cùng cũng được như ý muốn nhưng trong quá trình gian nan đó không biết bao lần hắn tự đá bay đi liêm sĩ mà phát ngôn. "Liêm sĩ có thể giúp ta rước được Anh Anh về nhà sao? Nếu không được thì cứ vứt nó cho chó ăn đi." Hãy cùng nhau khám phá hành trình trả thù của Đặng Phương Anh cũng như rước nương tử về nhà của nam chính nhà chúng ta-Trịnh Hạo Minh, nhé.…