OFFLINE
LƯU Ý: TRUYỆN MÌNH REUP ĐỂ ĐỌC OFF, CHƯA CÓ SỰ CHO PHÉP CỦA EDITOR(ĐÂY LÀ BẢN DỊCH PHI THƯƠNG MẠI, CHƯA CÓ SỰ ĐỒNG Ý CỦA TÁC GIẢ) NẾU BÊN EDIT KHÔNG ĐỒNG Ý MÌNH SẼ GỠ NGAY.HIỆN ĐÃ XUẤT BẢN SÁCH, BẠN CÓ THỂ MUA ĐỂ ỦNG HỘ BẢN QUYỀN…
LƯU Ý: TRUYỆN MÌNH REUP ĐỂ ĐỌC OFF, CHƯA CÓ SỰ CHO PHÉP CỦA EDITOR(ĐÂY LÀ BẢN DỊCH PHI THƯƠNG MẠI, CHƯA CÓ SỰ ĐỒNG Ý CỦA TÁC GIẢ) NẾU BÊN EDIT KHÔNG ĐỒNG Ý MÌNH SẼ GỠ NGAY.HIỆN ĐÃ XUẤT BẢN SÁCH, BẠN CÓ THỂ MUA ĐỂ ỦNG HỘ BẢN QUYỀN…
Convert: Vespertine Lee Ami vừa đọc một quyển tiểu thuyết NP cũ rích, càng xem càng bốc hỏa. Nữ chính trong tiểu thuyết là một đóa hoa trắng, chưa tốt nghiệp đại học, về sau còn ly hôn, trở về nước mở ra một hành trình NP đầy máu chó, nam chính trong đây thì đủ loại ngành nghề: tổng tài, quân nhân, minh tinh, còn có sinh viên đang đi học... Trong đó có một nam chính ngoại tình hại bạn gái cũ cắt cổ tay tự sát, mà xui xẻo thay cô bạn gái bị cắm sừng kia lại trùng tên với cô. Ami tức giận đến trợn trắng mắt, ngày đầu sau khi xuyên qua, cô liền muốn dốc lòng "ngủ" với người đàn ông mà nữ chính không dám "ngủ".Truyện chuyển ver và đăng tại wattpad chưa hề có sự cho phép của chủ convert, edit truyện với mục đích phi thương mại19/10/2022…
Thể loại: Tương lai, viễn tưởng, tận thế, bệnh dịch zombie, HE Editor, bìa: mèomỡ Số chương: 97 chương Tận thế, kẻ làm mưa làm gió khắp thành phố E - Đường tam công tử tổng giám đốc ASA bị cấp dưới phản bội, bị bạn bè bán đứng, bản thân bị trọng thương, lưu lạc nơi đầu đường. Bên cạnh chỉ có một con nhóc lai lịch bất minh lại luôn miệng gọi anh là ba. Đường tam công tử không so đo nhiều như vậy, bởi anh mắc tiểu sắp chết rồi. Dù là đàn ông giội đồng đúc sắt cũng không nín được! Anh đến cả ngón tay cũng không động đậy được, chỉ đành hạ giọng xin giúp đỡ từ con nhóc bên cạnh. Ngoài xe đám zombie còn đang chờ ăn cơm, "con gái" anh đổ hết một chai coca lớn, cầm chai không đưa cho anh. Con bé cởi quần anh, đưa "Vòi nước" của ba vào trong chai. Đôi tay cầm "Vòi nước" vừa non mềm vừa mượt mà, hơi thở gần trong gang tấc lành lạnh sạch sẽ. Tổng giám đốc Đường mấy ngày bôn ba không biết mùi thịt, thậm chí đã có phản ứng. Đường tam công tử dù nghèo túng nhưng vẫn có chí khí, sao có thể ra tay với mầm non của tổ quốc? Anh bắt đầu nhớ lại mùi vị của đám người đẹp trước kia. Anh nghĩ như vậy, quả nhiên có thể dời tà niệm khỏi bé Hải Mạt Mạt. Vừa dời xong, tổng giám đốc Đường phát hiện một việc rất không ổn... bảo kiếm của anh ở trong bình phình to. . . . . . Rút, rút, rút. . . . . . Rút không ra. . . . . . Fuck!! Tổng giám đốc Đường vừa sợ vừa giận! Đệt a a a a a a a! !…