Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Hành trình đầy hài hước và gian khổ cùng cô gái xấu số là An , ko may xuyên về thời xưa của nước Việt Nam và cuộc tình yêu đầy dang dở của kiếp trước:) [ BÁCH HỢP , YURI , XUYÊN KHÔNG , DARK ] Reup là cút , kì thị cũng cút , còn chế chuyện rồi gắn mắc [ bẻ cong thành thẳng ] thì cũng biến , tôi không nhận mấy thứ rác rưởi…
Hãy theo chân Phan Đồ Minh Thư, một học sinh cấp 3 vừa tốt nghiệp trung học phổ thông thì bất ngờ xuyên qua một thế giới Fantasy xa lạ - nơi tồn tại phép thuật lẫn các sinh vật huyền bí nhưng lạ thay, sự tồn tại của các pháp sư là "bất hợp pháp" ở thời đại này. Cô ấy phải tìm đường trở về thôi vì thế giới này sẽ không khoan dung với một người phụ nữ ngoại quốc có mái tóc đỏ như cô đâu. Nhưng... Liệu có dễ dàng không? Hãy nhớ một quy tắc, duyên nợ một khi đã gieo thì phải trả cho đủ mới được nhé. Một lần chạm tay vô tình trên phố, cũng chính là sự sắp đặt, kết nối cả hàng nghìn cái "duyên". Đó là lý do tại sao tất cả chúng ta đều khó mà rời đi khỏi nơi này. Nhưng khi ta vô tình đến một nơi xa lạ mà chưa bị trói buộc bởi bất kỳ điều gì, tại sao chính ta lại là người khó rời đi dù ta chẳng thuộc về nơi đó?"Duyên - nợ là sợi dây trói buộc con người vào vòng luân hồi bất tận."---------------------LƯU Ý:- Mình lấy ý tưởng, nhấn mạnh là lấy ý tưởng, từ thiết lập thế giới của bộ manga "Sousou no Frieren" - Pháp sư tiễn táng Frieren.Ngoài ra thì còn lại mình chém gió hết. Đừng có tin nhé, có đề cập yếu tố tôn giáo nhưng hứa không vi phạm tiêu chuẩn cộng đồng.…
Khi đó là lúc cả hai chúng tôi còn nhỏ, còn chưa hiểu biết gì nhiều, mai đến tận sau này, chúng tôi mới biết được loài hoa mà bạn Minh thích nhất, bạn Minh muốn yêu nhất, mang một cái tên vô cùng ... : hoa xuyến chi. :)…
Tên truyện: Bản Khế Ước Với Bóng ĐêmThể loại: hiện đại, trưởng thành, mặt tối xã hộiTác giả: Lai Ngoạn HiNgày đăng: 31/01/2024*Lưu ý: truyện chỉ đăng tại wattpad với tài khoảng tên LaiNgoanHi (Lai Ngoạn Hi - Facebook: Khứ Giả Nhật Dĩ Sơ), xin hãy đến chính chủ để ủng hộ tác giả.Bìa: Có một quả Thanh Tử__________________Giới thiệu:Ở đây có một bà chủ quán trà vô cảm chỉ muốn được bình yên, có một chàng trai yêu bà chủ say đắm nhưng lại bị ghét bỏ. Ở đây có một gã xã hội đen yêu bà chủ nhỏ nhưng không chịu nói, có một người đàn ông tri kỷ của bà chủ bị giấc mộng giầy vò.Ở đây có một người chị yêu bà chủ nhỏ nhưng đoản mệnh, có một người anh thương bà chủ nhưng chỉ biết đứng nhìn. Có một cậu em trai của bà chủ bị ám ảnh bởi gia đình, có một gia đình đầy tội lỗi khiến những đứa con đau khổ.Nhìn thì họ không ai giống ai nhưng cuộc sống của họ lại xoay quanh một người. Một bà chủ nhỏ chỉ biết ích kỷ sau cuộc sống xô bồ vậy mà được yêu quý quá. Rồi vì được yêu mà sinh ra sợ hãi, bà chủ nhỏ đã trải qua một cuộc sống thiếu nữ chẳng mấy tốt đẹp vẫn chẳng thể mở lòng với bất cứ ai.Nhưng cuối cùng người tốt vẫn sẽ nhận được điềm lành, người đã trải qua đắng cay nhất định sẽ nếm được vị ngọt. Bà chủ nhỏ mở quán trà tại nơi hiu quạnh rồi sẽ có được thứ mà mình khác khao thôi.…
Trong một thế giới xảy ra tranh chấp giữa công nghệ và phép thuật, người anh trai vẫn luôn cố gắng bảo vệ em gái của mình vì cô là phù thuỷ. Thế nhưng không phải điều gì cũng giống như ta mong ước...…
“Miêu Miêu, ta thực không hề ngốc!”Kẻ ngồi dưới sàn vừa chơi Jenga vừa vu vơ nói, người thì đang ngửa cổ tựa lên thành sô-pha, tay day day hai thái dương nặng trĩu, cất giọng lãnh đạm sau khi nghe kẻ nào đó lẫm bẫm :“Ừ, là ta ngốc! – khuôn mặt dần tối lại – là ta ngốc vì mang theo ngươi đến công ty, là ta ngốc…- bổng ngẫm lại hai chử Miêu Miêu thì tâm tình liền bùng nỗ – Yaaaaaaah, hỗn đản, ta nói lần cuối cùng, ta là Lạc Đồng Đồng, Miêu cái đầu ngốc nhà ngươi, ta hận không thể băm ngươi ra trăm ngàn mảnh đem cho cẩu ăn..."Kẻ tức giận đỏ mặt tía tai ngồi thở hừ hừ, người giật mình ngơ ngẩn nhìn kẻ kia chăm chăm nhưng rồi lại thản nhiên:“Tại sao không thể? Nếu mỹ nhân tỷ tỷ muốn ta đây cũng không ngại cho người băm! Nam nhân đại trượng phu, mặc dù có hơi sợ nhưng, sao ta lại không thể đáp ứng một yêu cầu nhỏ đó của người ta yêu được chứ?”Nàng đơ người, hai má đỏ bừng. Đó là thái độ gì? Hắn nói như vậy là ý gì chứ? “Người…ngươi yêu?”. Tên này…có thể hay không tin hắn là một kẻ ngốc?…