Hồng Lâu chi di liễn u mộng (Thanh xuyên + Không gian)
…
này bn xênh xắn kia oi . Có phải bn đag rất áp lực phải ko nào . mik cũng vậy nhx mik đã tìm cách vượt qua áp lực đóo. Vậy lên chắc hẳn bn cx sẽ vượt qua được sau khi đọc câu chuyện này của mik , I LOVE U 🫶🏻🫶🏻 🫶🏻🫶🏻🫶🏻iu công túa nhìu lémmm.…
Năm tháng đó, tớ thích cậu là thật, còn việc cậu có đáp lại không, không còn quan trọng nữa. Vì vốn dĩ thanh xuân là để bỏ lỡ.…
Tổng hợp short-story về những couple ''củ chuối''. Credit by: @yomozukireii ( FOD TEAM)…
Thanh xuân vườn trường. Những mảnh chuyện vui vẻ của các bạn trẻ hứa hẹn sẽ mang độc giả về tuổi học trò…
Thể loại : Đoản văn , truyện ngắn Nội dung : Thanh xuân , Hiện đại , Ngọt , Ngược , HE , SESố chương : Không giới hạn ---------------------------------------Ném nhẹ thôi ạ *.*…
Một câu chuyện lãng mạn vào 1 mùa đông giá lạnh.Khi cả 2 được gần nhau vui vẻ với nhau và nói những câu yêu thương ONESHOT Hường nha mọi người lần đầu tui viết chuyện sẽ không hay nên mọi người thông cảm nha…
☆ ┌─┐ ─┐ ☆.. .│▒│ -▒-.. .│▒│-▒- ...│▒ -▒-─┬─LIKE ..│▒│▒|▒│▒│ ┌┴─┴─┐-┘─┘ TYM │▒┌──┘▒▒▒ └┐▒▒▒▒▒▒┌┘ AND@T└┐▒▒▒▒┌…
"Tớ vẫn luôn ở đây hoài mong ngày nắng về ,cùng với cậu"…
- Ngươi đừng có mà thèm vợ quá hóa điên. Mau bỏ ta ra.- Với thân phận của ta bây giờ, không điên thì còn có thể sống được sao?Có người nói rằng, đâu đó vẫn tồn tại một thế giới song song với Trái Đất chúng ta. Và thế giới đó quả thật tồn tại. Đó là một nền văn minh hiện đại như Trái Đất, nhưng đặc biệt hơn, con người ở nơi đó có khả năng sử dụng phép thuật. Ở đó, có một câu chuyện chưa từng được hé lộ.Cô vốn xuất thân là một cô gái nông thôn miền Nam, nhờ thiên phú vốn có mà trở thành một trong 4 thành chủ của Thiên Lạc Thành.Hắn là một chàng trai từ phương Bắc đến, xuất thân là đại hoàng tử cao quý của Từ Khải Thành.Một ngày nọ, thành Từ Khải thất thủ, đại hoàng tử buộc phải sang Thiên Lạc làm phò mã để sống tạm bợ qua ngày.Từ một hoàng tử được người người kính trọng, bỗng nhiên trong một đêm lại mất tất cả, đến nơi xứ người cũng không ai tôn trọng, Thiên Hương chính là ánh sáng duy nhất trong đời hắn... Một cách bất đắc dĩ...Mọi chuyện vẫn luôn suôn sẻ, cho đến khi...…
ên truyện: Hữu XuTác giả: Phong Lưu Thư NgốcThể loại: xuyên nhanh, đồng nhân liêu trai, 1×1, HEEdit + beta: socola chấm nước mắmNguồn : https://booluyyly.wordpress.com/2016/07/04/lieu-trai-dong-nhan-huu-xu-phong-luu-thu-ngoc/Tình trạng bản gốc: hoàn 148 chươngTác giả và editor đều là người khác . Ta sao chép truyện chỉ vì quá thích mà thôi, nếu editor không đồng ý ta sẽ bỏ. ( Nếu socola mà thấy cũng đừng bắt ta bỏ nhen, thực sự truyện quá hay mà tìm trên wattpad không thấy :< )VĂN ÁNTrước đây có một vị mỹ nhân*, cậu ta không ngừng xui xẻo, cho nên nhu cầu cấp bách ôm một cái đùi vàng...*Trong tên của Hữu Xu, chữ "Hữu" nghĩa là có, chữ "Xu" nghĩa là mỹ nhân.*****Đánh giá tác phẩm:Nhóc tham ăn đến từ mạt thế, trong đầu trừ ăn ra chỉ có ăn xuyên đến thế giới liêu trai gian nan cầu sinh. May mắn chẳng những chỉ số thông minh của cậu bạo phát, tất cả điểm thuộc tính còn cộng hết vào gương mặt, khiến cậu dựa vào thịnh thế mỹ nhan mà tìm được một cái đùi vàng tráng kiện, qua một kiếp lại một kiếp, rốt cuộc từ tiểu đáng thương bị các lộ yêu ma quỷ quái ức hiếp tiến hóa thành quỷ kiến sầu! Nhân vật chính truyện này tính cách khi thì khôn khéo khi thì xuẩn manh, từ bắt đầu đến kết cục, một đường chua xót ngọt ngào chữa khỏi hệ. Nam chủ thuộc tính bất định, mỗi một câu chuyện nhỏ riêng biệt đổi một loại tính cách, chỉ riêng đối với người yêu trước sau như một. Nhân vật khắc họa sinh động, phong phú, dưới tình tiết chặt chẽ thúc đẩy suy diễn ra các sắc thái nhân sinh.…
Truyện kể về tình cảm đơn phương của Cô gái với cậu bạn cùng lớp, cho dù cậu chỉ coi cô là cô bạn bình thường,Và có lẽ cậu ko biết tình cảm đó, nhưng cô vẫn âm thầm thích cậu trong quãng thời gian thanh xuân tươi đẹp của tuổi học trò,. Cô Trân trọng khoảng thời gian được học cùng cậu, cùng nói chuyện, cùng vui vẻ. Thời gian vẫn trôi,và cậu đã có người thương ,lặng lẽ nhìn những dòng stt, những hình ảnh hạnh phúc của cậu cùng ngươi ấy, nhiều lúc cô muốn bật khóc, và chính bản thân cô cũng không biết mình khóc vì điều gì :vì cô thương đã có ngươi mới, vì cậu không thích cô hay chính xác hơn là cô đã Luôn ảo tưởng về tình cảm này, Cô cứ ngỡ đã có lúc cậu đã từng thích cô. Có lẽ cuộc đời này không như là mơ, ta không thể bắt mọi chuyện theo ý mình, cái j đến rồi sẽ đến, người đi kẻ ở, bản thân ta Không có quyền quyết định được. Điều tốt nhất ta có thể làm chính là không làm gì cả, hãy để mọi thứ thuận theo tự nhiên ,và bạn sẽ thấy cuộc đời vốn rất tươi đẹp 😉😉😉😉😉😉😉😉########::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::Cho dù cậu có thích ngươi khác đi chăng nữa thì tớ cũng Không hối hận khi đã thích cậu, cảm ơn vì đã xuất hiện trong cuộc đời tớ.**********////*÷*/////// '''Chúc cậu hạnh phúc -thanh xuân của tớ''' 😐😐😐😐😐😐…
Tôi - Sinh viên năm thứ hai trường Y, chuyên ngành Điều Dưỡng Đa Khoa, luôn vỗ ngực tự hào mình là một nữ thanh niên thời đại mới đạt 3 giỏi đúng chuẩn: Giỏi ăn. Giỏi ngủ. Giỏi trốn tiết. Trong kì thi đại học cao đẳng đó tôi đã dùng hết mười phần công lực từ lúc bú mẹ để cố gắng lọt vào một trường đại học nào đó, bởi tôi nghe giang hồ đồn rằng sinh viên sống an nhàn tự tại, ăn xong ngủ, ngủ xong chơi. Quả nhiên động lực ấy đã thúc đẩy tôi mãnh liệt, tôi thành công đạt được mục tiêu của mình.Tôn chỉ sống trên đời của tôi là: Một: Không có đồ ăn thì chấn lột, cướp bóc. Có đồ ăn tuyệt đối ăn sạch không bỏ dở, nếu có thể thì liếm bát sạch bóng đến soi được gương càng tốt. Và chắc đó cũng chính là lý do các cô chú nhà bếp ở căng tin mỗi lần nhìn thấy tôi tới là tình yêu thương như biển Thái Bình dạt dào. Hai: Nếu có thể ngồi tuyệt đối không đứng, nếu có thể nằm tuyệt đối không ngồi và quan trọng nhất là nếu có thể trốn tiết tuyệt đối không bao giờ lên lớp. Lảm nhảm vậy đủ rồi, việc chính tôi muốn nói ở đây là Tôi - Một thanh niên với những phẩm chất xuất sắc như trên đã và đang gây ra chuyện động trời gì thế này! Tôi đang tràn ngập trong cảm giác tội lỗi và hơn hết là hối hận. Tại sao sáng nay tôi lại lên chuyến xe Bus định mệnh này để rồi cuộc sống sinh viên an nhàn của tôi bắt đầu trở thành những tháng ngày đẫm máu và nước mắt từ đây! Doraemon ơi, cho mình mượn máy quay ngược thời gian có được không?…
Tên truyện: Chỉ Cần EmThể loại: thanh xuân vườn trường, nữ cường, độc chiếm, bá đạo,...Nhận vật chính: Giản Mộc Tranh x Sở Thiên LãnhNguồn hình bìa: Pinterest***Giới thiệu:Mộc Tranh từ nhỏ đã vô cùng mũm mĩm, đáng yêu với hai cái má phúng phính, hồng hào, ai gặp cũng cưng nựng. Lớn lên, cô vẫn giữ nguyên thân hình đó, nhưng ngược lại bị bạn học chê cười, tẩy chai. Ba ba vì xấu hổ mà không thèm nhìn mặt.Thiên Lãnh vì cú sốc từ nhỏ mà rơi vào căn bệnh tự kỉ, trầm cảm, lúc điên lúc tỉnh, bị mọi người sợ hãi mà xa lánh, thậm chí còn bị bạn bè ăn hiếp, đánh đập.Hai con người có số phận đau khổ có duyên gặp nhau, liệu sẽ có nợ cùng nhau ở một chỗ?---------Nhìn người thiếu niên trên đùi mình, cánh tay ôm lấy eo, hận không thể khiến hai ngưới dính lại làm một, Mộc Tranh thở dài. "Thiên Lãnh, cậu từ khi nào trở nên dính người như thế?"Thiếu niên cong môi, ngày càng ôm chặt lấy người con gái, tận hưởng sự ấm áp. Ài..., tuy thân người cô có chút mũm mĩm, nhưng bù lại vô cùng ấm áp, mềm mại, chẳng giống như những người khác, ốm ốm, ôm chẳng sướng chút nào."Chỉ dính với mình cậu..."---------Đảo mắt thấy một bóng lưng quen thuộc nhưng thay vào đó là một thân hình quyến rũ, tà mị với bộ trang phục đen tuyền, hấp dẫn, Thiên Lãnh liền bước tới, cánh tay rắn chắc đem người đẹp giam vào trong ngực mình, hơi thở trầm ổn bên tai."Tranh, mới có một tháng không gặp, thân hình này lại trở nên hấp dẫn như vầy, là muốn quyến rũ ai sao?---------⚠LƯU Ý⚠- Tác giả mới vào nghề, còn "non tay", có gì xin…
Ngày hôm ấy trời xanh mây trắngNgày hôm ấy gió thổi vi vuNgày hôm ấy nắng chiếu qua sânNgày hôm ấy, tôi và người bên nhau mãi mãi.***Ngày hôm ấy mưa rào tầm tã, xe cộ inh ỏi, dòng người huyền náo, chen chúc. Máu và nước trải khắp con đường. Thầy nhìn tôi, vẫn cứ nụ cười ấy nhưng sao nó lại yếu ớt đến kì lạ vậy? Tôi gào khóc, tôi khóc mãi nhưng thầy cứ nằm mãi trên mặt đường đẫm máu...***Ngày hôm ấy, mây đen, gió nổi, sấm sét đùng đoàng, tôi nhìn cô ấy, nhìn cô ấy cứ nhắm mắt dần, rời khỏi vòng tay tôi, mãi mãi ...Nội dung:Mộc Mộc yêu thầy giáo của mình- Tư Bách Thần. Một người đàn ông trưởng thành, chững trạc và dịu dàng, một người đầy bí ẩn và không ai có thể biết thầy ấy đang nghĩ gì. Liệu thầy có động lòng trước cô nữ sinh do mình chủ nhiệm suốt 3 năm cấp 3?Hứa Hạo Nhiên yêu vợ của mình, anh yêu Mộc Mộc hơn cả sự nghiệp và sinh mệnh của mình. Anh yêu cô ấy từ khi hai người còn ở giảng đường đại học cho đến tận khi cô ấy qua đời vào 17 năm sau. Nhưng liệu Mộc Mộc có thật sự yêu anh như thế hay trong đôi mắt buồn luôn nhìn anh chăm chú lại là một người đàn ông khác, một người mà cô ấy cất giấu suốt 17 năm?Tất cả bọn họ đều có một người để chờ đợi, dù cho cả nghìn kiếp.…
"Em đợi anh lâu chưa? Xin lỗi vì anh đã đến muộn..."Đạt hớt hải chạy dưới cơn mưa to, dường như đã quên mất chính bản thân mình đang ướt sũng, tiến một mạch về phía cổng trường, nơi bạn gái anh đang chờ đợi."Anh...ướt hết rồi kìa, em bảo đến muộn một chút cũng được mà.""Anh sợ, sợ em phải đợi, à không, anh không muốn em phải đợi bất kì một giây phút nào hết.."Thương nhìn người con trai đang đứng trước mặt cô, miệng thì luôn mắng nhưng đôi tay thì run run phủi sạch nước mưa trên mặt Đạt. Đạt nắm chặt lấy tay cô, áp vào má mình."Đợi anh có lâu không ?"Thương lúc này mắt đã đỏ hoe, lắc lắc đầu."Về thôi, nhưng mà nãy anh đi vội quá bị ngã hư mất xe rồi, để anh cõng em bé về nha !""Anh bị ngã ở đâu, có sao không...em đã bảo...bảo là anh chậm thôi mà..huhu..."Thương sốt sắng quan sát khắp người anh, nước mắt bắt đầu ứa ra từ nơi khóe mắt. Đạt chỉ cười, gõ nhẹ vào trán cô."Anh không sao cả, anh vẫn đang đứng đây khỏe mạnh mà, chỉ cần gặp được em thì không sao hết, mình về thui, nha !"...Truyện chữa lành cho những trái tim đang tan vỡ, "Em đợi anh lâu chưa!?" kể về chuyện tình giữa hai nhân vật chính - Thương và Đạt, từ đồng phục đến váy cưới, từ những lúc mặn nồng đến thăng trầm, trải qua bao khó khăn, liệu họ có thể vượt qua để trở về bên nhau được hay không?…
Khởi nguồn từ ngày xuân năm 2023, tớ bắt đầu lên ý tưởng cho kênh podcast, có thể gần giống vậy. Để tớ kể về những trải nghiệm cá nhân, những gì đã qua, những người đã gặp để rồi rút ra bài học truyền tải đến mọi người. Để gặp được những người bạn cùng trưởng thành, cũng như truyền đi năng lượng.Những gì đó thiên về phát triển bản thân đơn thuần, xung quanh những chủ đề. Tạo ra và lưu giữ những giá trị. 15:31 6-10/2/2023…
Tự truyện của sự nuối tiếc.Gửi chàng trai ấy, người tôi yêu suốt một đời không quên.Giờ này đến tư cách nói yêu anh em còn không có.…