For You
For you…
Thể loại: phiêu lưu, cận đại, drama, truyền thuyết, romance, báo thùTác giả: macaronnie_pzNhân vật chính: Sydenham de Rolentic, Emilia Borne ClarvonreCâu truyện về những sinh vật có cánh theo đúng nghĩa đen. Có yếu tố ăn th.ịt người. Có miêu tả điểu nhân, tức người chim á mí bà =)) Truyện không có H. Kiểu phiêu lưu, hành động, dành cho mọi độc giả nhaaLỡ có bấm vô rùi thì share giùm tui, cảm ơnNote: nhiều tác phẩm của tui lấy miêu tả làm cốt lõi, bà nào không thẩm được thì có thể lướt qua và đừng bận tâm nghen. Dui dẻ hông quạu nè 🤡…
Ảnh bìa by meii:)Đây là artbook của mik mong các minna ủng hộ!!^^♥️…
Nếu m.n trong clb bóng chuyền chỉ coi Hinata là người thay thế???…
một đoạn ngắn…
Đêm Giáng Sinh phủ đầy ánh sáng vàng dịu từ những cây thông lớn, từng ngọn đèn lấp lánh như sao trời. Gió lạnh thoảng qua mang theo hơi thở mùa đông, và từng bông tuyết nhẹ nhàng rơi lấp lánh dưới ánh đèn đường khẽ rơi lên tóc cậu trai tóc hồng đứng. Riin đứng đó, đôi mắt long lanh nhìn ra xa, mong ngóng bóng dáng quen thuộc. Cậu mặc một chiếc áo khoác dạ màu xám cùng với chiếc khăng quàng cổ màu đỏ rượu quen thuộc, Dưới ánh sáng vàng, khuôn mặt cậu toát lên vé dịu dàng khác lạ nhưng cũng đầy chờ mong. Đúng lúc đó, từ xa một bóng người dần xuất hiện. Bước chân vững chãi, dáng người cao lớn nhưng lại toát lên một sự ấm áp dịu dàng. Ánh mắt anh dịu dàng nhìn về phía Riin, như thể tìm kiếm cậu trong đêm đông lạnh giá.Andrew khoác trên mình chiếc áo dạ màu xám, cùng với áo cổ lọ bên trong,từng bông tuyết nhẹ rơi lạc trên vai anh. Bất giác, anh nở một nụ cười nhẹ khi thấy cậu đứng đó, đơn giản nhưng đầy ý nghĩa.…
Mộc Khinh Vân ngoài sợ chết ra, thứ duy nhất khiến cô đau đớn đó chính là mất tiền.Mộc Khinh Vân tự nhận định rằng cô ngoài việc có niềm đam mê kì lạ với thứ làm bằng giấy có in mặt bác Mao kia ra, tính tình lẫn ngoại hình miễn cương đều có thể chấp nhận được.Ấy vậy mà lão già họ Thiên đương lúc cô tiền đồ sáng lạng, tương lai rộng mở, giữa buổi trưa trời xanh trong vắt không một gợn mây liên cho cô một đạo sét đánh, khiến cô bi phẫn xuyên về thời cổ đại khỉ ho cò gáy đáng hận này.Người ta xuyên thì xuyên vào công chúa, tiểu thư, vương phi,...nói chung là cành vàng là ngọc, thân phận tôn quý. Cô cư nhiên lại xuyên vào nhi nữ của một di nương thất sủng, bị biếm thành nha hoàn cọ bô cho cả cái phủ Thừa tướng cò bay mỏi cánh.Lão già kia, lão không có mắt à?Cái gì mà chỉ cần thay Đại tiểu thư lên xe hoa gả cho ngốc tử là có thể hưởng lạc đến già! Tưởng cô là hài nhi 3 tuổi chưa cai sữa đấy à? Mộc Khinh Vân cô đẹp nhưng không có ngu nhé!Nhìn cái vẻ mặt buồn lãng mạn đến mức giả tạo của già trẻ lớn bé trong cái phủ Thừa tướng khi thấy người khác gặp nạn là cô chỉ muốn sách váy lên đạp cho mỗi người một phát̀ rồi.Chưa hết, còn đến phủ Tam Vương gia.Lão Thiên, lão đừng khinh người quá đáng nhé, sao đến nô tì cũng ra sức ức hiếp cô là sao?Cái gì mà cơm thiu với dưa khú?Cái gì mà lao động như hạ nhân?Khoan chưa nói đến mấy cái đấy làm gì, đến cả mâ…
Lần đầu viết truyện, có sai sót mong mọi người bỏ qua…
Nguồn: http://huathanhvy.wordpress.com…
Tên truyện: Tình Tựa Phù DuTác giả: Thảo Tử Hương PhongThể loại: ngôn tình cổ đại, SE/ HE tùy cảm nhậnVăn án:Tất cả chỉ vì bốn chữ " Hữu duyên vô phận". Hai người có duyên gặp nhau, nhưng không đến được với nhau. Họ cố gắng chống lại ý trời và họ càng cố gắng, họ càng xa nhau. Sau cùng là một cái kết cay đắng...…