Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
"Sao mày đánh nó?""Tao thích""Không sợ đuổi học?""Tao giàu,tao giỏi,tao nhất""Bạn tôi ngang dữ ha""Nó lom dom,thì bước,oke?"_________________Nhân vật chính rất đáng ghét,là đại tiểu thư được cưng chiều từ bé,ý tưởng từ NHÂN VẬT CÓ THẬT(bạn tôi)Con gì cũng sợ,trừ con ngườiKhông phải mỹ nhân,chỉ là một tiểu thư thích dùng bạo lực để giải quyết vấn đềLà đàn anh đàn chị,kẻ dẫn đầu những cuộc bạo lực học đường Bạn có muốn ngắm nhìn thế giới quan một chiều của cô nàng người người ghét này không?__________________Kết SE hoặc BE,tình yêu ở đây không hoàn hảo…
"Đau không, thế này chắc không đi được nữa rồi" Bảo lo lắng đỡ lấy chân Ngọc xem xét, đôi mắt đẹp đẽ khó lòng giấu nổi nỗi xót xa.Ngọc ngẩn người, ánh mắt dừng lại trên gương mặt thiếu niên đem theo chút sững sờ, một giọt nước mắt chảy xuống má đọng lại ở cằm.Ngọc chợt oà khóc, ôm chầm lấy cổ Bảo, nói vài lời cuối như thể sắp chia li" Tao xin lỗi, là tao liên lụy mày, mày chạy đi, nhanh lên, cứ mặc tao" Giọng Ngọc gấp gáp, Ngọc không thể để Bảo vì mình mà gặp nguy hiểm "Đùa gì vậy, sao tao bỏ mày được, tao đã hứa sẽ bảo vệ mày mà" Bảo nhẹ nhàng xoa đầu Ngọc, khẽ mỉm cười dịu dàng hệt ánh sáng xua tan tăm tối đang bủa vây, làm lòng Ngọc chợt ấm áp"Lên đi, tao cõng mày"…
Trong mắt người đời, Thất Công chúa Tây Thương gả đến Đại Thịnh xa xôi là vì nghị ước liên hôn củng cố liên minh giữa hai nước. Nhưng kỳ thực, chỉ có nàng mới biết, bản thân đã nhìn trúng phu quân tương lai từ rất nhiều năm về trước."Người gọi là Tam Hoàng tử, khi đó ta thấy thuận mắt liền gả!"Tam Hoàng tử Đại Thịnh cũng chưa từng nghĩ đến, Công chúa cao quý "nhà người ta" lại chịu gả cho một người không có tiền đồ như hắn. Huynh trưởng đã có chính thất, Thất Công chúa Tây Thương mới uỷ khuất bị đẩy sang phủ Tam Hoàng tử. Hắn vẫn luôn cho rằng thê tử lúc nào cũng ghét bỏ mình.…
Lôi Tuyết, đội trưởng đội đặc công gồm những người sở hữu dị năng trên toàn thế giới. Cô đã bỏ mình trong lúc làm nhiệm vụ. Khi tỉnh lại, cô phát hiện mình lại trở thành phế vật tam tiểu thư - Lãnh Nguyệt Tâm - của một gia tộc nổi tiếng ở đế quốc - Lãnh gia. Phế vật? Liên quan gì đến ta? Một khúc đàn nhưng lại đưa tới vô số thế lực tranh đoạt. Hắn, được xem là chiến thần trên chiến trường, sát phạt quyết đoán, lạnh lùng vô tình. Một ngày nọ, hắn xuất hiện với một bộ bạch y, khiến nàng phải kinh diễm. Một lần nọ, hắn nhẹ nhàng nói: "Nguyệt Nguyệt, dù cho cả thiên hạ đều ruồng bỏ nàng, nàng chỉ cần biết rằng phía sau nàng vẫn mãi có ta". Cho dù phải đối nghịch lại với cả thiên hạ, đi ngược lại với phép tắc, nàng cũng muốn cùng hắn nắm tay đi hết đoạn đường của cuộc đời này.…
Đơn giản là một chiếc fic nhỏ về cuộc sống sau khi kết hôn của hai bạn nhỏ nhà Bác-Chiến!🦁🐰Có những con người khi yêu nhau,họ thường có mong muốn đi cùng người thương đến hết đời,để rồi khi đặt chân vào cái gọi là"Hôn nhân" thì lại cảm thấy hoang mang,sợ hãi thậm chí là muốn buông bỏ trách nhiệm.Khi yêu,người ta thường xem"Hôn nhân" như một cái lồng nhỏ,bề ngoài nhìn vào thấy thật thú vị,nhưng chỉ có khi bước vào mới thấy nó thật đáng sợ... 🎤TẤT CẢ NHÂN VẬT ĐỀU KHÔNG LIÊN QUAN ĐẾN THẾ GIỚI BÊN NGOÀI! KHÔNG"VẬN CHUYỂN" TÁC PHẨM ĐI NƠI KHÁC!KHÔNG NHẬN CHÉO HAY BẤT KỲ HÌNH THỨC KHÁC!🎤🦁🐰 Nếu bạn yêu thích CP này thì xin mời vào đây,còn không thì bạn có thể out!Không buông những lời xúc phạm đến tôi cũng như là hai bạn nhà!Đây chỉ là FIC,CHỈ LÀ FIC,CHỈ LÀ FIC điều quan trọng nhắc lại 3 lần!Fic không liên quan đến các yếu tố ngoài đời thực!Cảm ơn bạn đã ủng hộ----------------------Cừu🐑--------------------…
Cậu là Tô Minh, vốn là một học sinh cấp ba khá nổi, bởi cậu không chỉ có gia thế khủng mà diện mạo cũng hơn người. Con nhà nghệ thuật nên cầm kỳ thi họa, không cái nào cậu không làm được. Đừng nói là cua gái, chỉ vừa bắt chuyện liền khiến con nhà người ta ngất lịm. Đẹp quá nó khổ thế! Hắn là hoàng đế của Tây quốc - Uy. Không chỉ có vẻ ngoài đẹp, mà võ công cũng đứng đầu thiên hạ. Đáng nói chính là thủ đoạn vô cùng tàn nhẫn, số người chết dưới tay hắn có đếm bao lâu cũng không hết. Hắn được người đời đặt cho cái tên "Hoàng đế điên" không bởi hắn đã tàn sát vô số mà dục vọng còn khác thường. Thích nam nhân! Đang làm đại thiếu gia nhà cao cửa rộng, gái theo không hết cư nhiên mà xuyên không về cổ đại.Xuyên không đã đành, ít nhất cũng phải làm vương gia hay quan tướng gì đó.Không làm vương, quan cũng phải xuyên thành một tiểu công tử có học thức, đời tư trong sáng.Còn không được vẫn có thể xuyên làm thường dân ngày ba bữa đủ ăn, đủ mặc.Song lòng tham có hạn mà vận trời khó tránh!!Cậu vậy mà xuyên làm nam sủng ngày ba bữa "hầu hạ" người ta.…
Chương 1 : Đại tiểu thư giá đáoQuản gia Niên nói , với đôi mắt sắc bén hướng về phía anh "Từ hôm nay cậu là người hộ tống tiểu thư nhà họ Lục" ***Anh tên là Tống Lâm Vương , anh bị đưa vào cô nhi viện chỉ mới lên 3 , được nhà họ Lục đưa về nuôi dưỡng xem anh như con ruột. Anh xem đại tiểu thư của gia như em gái ruột mà bảo vệ cô từ nhỏ đến lớn, chỉ là cô đi du học từ khi lên 12 tính đến nay đã được 20 năm. Anh lo sợ cô sẽ không nhận ra anh mà đối xử tệ bạc.Hôm nay Lục Cẩm Hạ trở về, anh tựa đầu vào cây , nghe thoáng tiếng gió. Bỗng tiếng của quản gia Niên vọng ra"Nhanh cái chân lên, đại tiểu thư trở về phải đón tiếp chu đáo".Lâm Vương chợt giật mình , Lục Cẩm Hạ trở về rồi sao? anh thầm nghĩ , không biết cô ấy bây giờ nhìn như thế nào? Có còn nhận ra anh không?Anh vội chạy nhìn ra, ánh mắt của anh mở to với vẻ hạnh phúc.Tiếng cửa xe mở ra, bước xuống là một đôi chân dài trắng muốt, tiếp đến là thân hình cô , giờ cô đã 22 tuổi một tuổi xanh mơn mởn, thân hình nhỏ nhắn với ba vòng đầy đủ, nóng bỏng. Tháo lớp kính râm trên mặt là một đôi mắt to tròn, với hàng lông mi dài cong , chiếc mũi thanh cao , miệng cô nhỏ nhắn, hồng hào như một viên kẹo.Hóa ra không phải là mơ, mà là sự thật , cô đã trở về.…
Mười một năm trước, băng thiên tuyết địa bên trong, năm tuổi Lãnh Hương theo cha mẹ lạnh như băng thân thể hạ đi ra, gắt gao bắt được một cái qua đường nhân góc áo, nói "Cứu ta" .Mười một năm sau, "Hoa mai di động", danh chấn giang hồ, nghe thấy hương mất hồn, thành tựu chứa nhiều nhân mộng yểm. Lại qua ba năm, Uyển Châu danh môn Tô gia đại tiểu thư phong cảnh lấy chồng,Gả nhập nhất chịu đương kim Thánh Thượng sủng ái hoàng tử Tiêu Dao vương phủ, nhận hết sủng ái, hưởng hết vinh hoa.Lãnh Hương năm đó tìm hiểu ngón tay, bắt được một đường sinh cơ, cũng vì chính mình phô liền huyết tinh đường, có không như nguyện sửa?Đi qua tao nhã ý thơ phổ liền huyết sắc nhân sinh, có không như vậy bất đồng? Mà làm đi qua nhân, chuyện quá khứ nhất nhất rót vào hiện tại, này mạch hoa mai lại đem đi con đường nào?…
"Ư ...!!?""Đây là chỗ quái nào!?""Sao xung quanh tối vậy"Tiếp theo sẽ chúng ta sẽ đến với món hàng cuối cùng của ngày hôm nay*Món hàng là ta đó hả?**chó chết lũ sv này ta mà thoát ra được khỏi cái lồng này thì các ngươi chết chắc*Món hàng mã số 5890Giá khởi điểm là 500000 yênNào nào ra giá đi "...""Sao nãy giờ vua cứ nhìn món hàng đó vậy? Ngài có hứng thú j sao?""Nó có cánh""Oh đó đúng là cánh thật nha hay tên đó là vật thí nghiệm ta"...#Main : Zata#Warring : OCC , OCC , OCC điều quan trọng phải nhắc 3 lần #Tác giả : Kurokawa Kokuja_Jun#cp : Zataxlaville , có sự kết hợp của nhiều otp khác…
Trích Đoạn🌚Đừng...ức Cậu Chủ...//Cậu e Sợ Nhìn Cậu chủ "Nhỏ"//Gọi tên Tôi!___________________________________Ố Là laaaaaaaaaaaaaaaaaaHy Kiu tao Là Lyl Đi Ha Hay Là Lil Cx Đc Mà cx đéo khác gì đâu Gt sương sương Thì Thế Anh Hay còn đc Mng Bt tới Là Andree Ở đây Chỉ là" TƯỞNG TƯỢNG " thôi Nhé chứ k Theo TG thực Đâu Ở đây Andree Bé hơn Bảo( Bray) 4 tủi nhoaaaCòn Thanh Bảo hay Còn đc Mấy ae Anti Nyc Gọi Là Bray Là 1 Người hầu trong Nhà họ Bùi Có nv Chăm Cho Cậu chủ NHỎ họ Bùi đến năm 20 Tủi_________T cho Bảo 21 tuổi nha Còn Thế Anh Thì chắc tụi bây cx bt Mà thôi nó Cho đúng Kịch Bản=)))Thế anh 18 Tủi ( ê mà đúng k T ngu Toán t k bt )Mà thôi cứ mặc định andree Nhỏ hơn nên Là em Của bảo v Đi K qTrong Tủi tácccLyl&Lil Nèeee…
"JungKook! Anh yêu em""HoSeok em cũng yêu anh""JungKook em sẽ khỏi thôi""HoSeok đừng xa em""JungKook nhất định sẽ qua khỏi mà""HoSeok đợi em, em sẽ ra nhanh thôi""JungKook em mở mắt ra nhìn anh đi""HoSeok xin lỗi. Em yêu anh""Jeon JungKook mở mắt ra. Anh cấm em nhắm mắt""JungKook anh vẫn yêu em như thuở ban đầu. Đừng lo lắng!""Jeon JungKook anh muốn đeo chiếc nhẫn này cho em nhưng xin lỗi đây là ép buộc của gia đình""JungKook tại sao người đứng kế bên anh không phải là em?!""Jeon JungKook đợi anh. Chỉ một phút nữa thôi anh sẽ đến bên em thật nhanh""Jeon JungKook! Anh yêu em."…
"Ha ha ha!!!Mấy thằng nhóc các người...được lắm! Chúng tôi không phải 'thằng nhóc',mà cũng chẳng có 'chúng tôi' nào ở đây cả"--- "Sao cũng được.Thế có muốn cơm ăn không? Có""Muốn có quần áo mặc không? Có""Muốn có chỗ ở không? Muốn""Thích đấm mấy thằng bố láo không? Thích""Ok,vậy theo ta đi giải cứu thế giới"---7 cậu nhóc,vô gia cư,mồ côi từ nhỏ,phải tự tìm cách để sống trong thế giới nguy hiểm khôn cùng.Người đời coi như rác rưởi,coi là dơ bẩn,nói chung là coi họ như một tầng lớp 'đen tối'---Ha,ai dám nói vậy?Chờ đấy đi,lũ rác rưởi này đi cứu thế giới!…
"Doãn Thiếu Kiệt, đồ đáng chết! Ngươi lại chỉ biết bắt nạt ta" Cô lên án anh.Thế nhưng tên ác ma kia lại cười một cách tà khí nói: "Cô là vợ của ta, không khi dễ cô thì khi dễ ai?"Hai người là thành mai trúc mã, cuộc hôn nhân này cũng được định thành ngay từ lúc nhỏ. Hai người bị cưỡng ép sống cùng một nơi để bồi dưỡng tình cảm.Anh trên miệng ghét bỏ cô , thực tế trong lòng đặc biệt để ý thầm yêu, nhìn cô cùng nam sinh gần gũi, anh liền sức ghen tuông, dứt khoát đem cô cột vào bên cạnh mình, trở thành độc nhất của anh.#LƯU Ý : TRUYỆN HOÀN TOÀN LÀ DO BÀ TRÙM DỊCH , ĐƯỢC LẤY TỪ TRUYỆN CONVER VỀ DỊCH THÀNH THUẦN VIỆT.…
Hàn Tiểu Vũ sắc mặt ngày càng khó coi, màu sắc trên mặt lúc đen, lúc xám. Cả thân người tỏa ra luồn khí lạnh như băng khiến cho nhiệt độ xung quanh không khỏi giảm xuống vài độ. Lấy lại phong thái thường ngày cô từ từ bước tới Tứ lão đệ, bọn họ đang cười vui vẻ thấy sắc mặt của cô lập tức im bặt. Sau đó, bọn họ ghé sát vào nhau thì thào gì đó, lâu lâu lại đưa mắt về nơi có hàn khí tỏa ra dần sát lại phía mình." Tao đếm đến ba thì cùng chạy." Lão Nhị nhỏ giọng.Nghe xong ba người còn lại cùng gật đầu, cực kì tập trung quan sát Nhị Nhị. Bỗng:"Ba"_Lão Nhị hét lớn rồi cong đuôi bỏ chạy.Những người còn lại ngớ ra một vài giây rồi cắm đầu cắm cổ chạy theo. Người ngoài nhìn vào chắc chẳng ai tin đó là các thiên kim tiểu thư của tập đoàn Hàn Thị . Cả năm người cứ thế chơi trò rượt đuổi trên bờ biển, cười đùa không ngớt. Bỗng nhiên Hàn Tiểu Vũ đột ngột dừng lại.…
Người trong làng đều có thiện cảm với cậu ta, điều đó tôi chẳng bận tâm. Nhưng con Như nhà ông Lâm cũng thích nó!! Một kẻ mới tới lại thắng kẻ kiên trì bao lâu nay ư??? Thật bất công mà! Tôi cứ tưởng cậu ta là người ngoan hiền, những gì cậu ta thốt ra đều khiến ai nghe cũng sẽ chết đứng vì nó thâm độc! Thật may là tôi rất mạnh mẽ. "Cậu biết không, tính cách của cậu không khác gì nồi giấm chua. Nếu không có bản lĩnh thì đừng nói gì cả"Sau này khi đã có cái danh phận là bạn thân của tôi, cậu ta bắt đầu dở mấy trò kì lạ, tôi không cản nổi là điều kì lạ hơn. ------------Thể loại: Học đường, Boylove, Ngược.Tác giả: Ốc SanHy vọng bạn đọc đón nhận, truyện nhẹ nhàng, không phải mì ăn liền. Vì là tiểu thuyết nên tác giả chưa mấy mong đợi.…
Một vụ bắt cóc kỳ lạ khiến Trì Thanh bất ngờ có được năng lực đọc suy nghĩ, tính cách cũng càng ngày càng phát triển theo hướng lệch lạc, bảng câu hỏi đánh giá nhân cách* luôn không hợp lệ: Bạn thuộc nhân cách có độ nguy hiểm cao. (*có lẽ là bảng câu hỏi nhân cách của Eysenck, do nhà tâm lý học người Anh H. J. Eysenck biên soạn, gồm bốn thang đo: (E) Hướng nội hay hướng ngoại, (N) mức độ cảm xúc, (P) chất lượng tinh thần, (L) mức độ hiệu quả)Cho đến khi anh gặp được người không thể đọc suy nghĩ.Chỉ khi ở cạnh người đó mới có thể có được thanh tĩnh.Rõ ràng trong lòng Trì Thanh đều nghĩ là "tránh xa tôi ra" nhưng lại mở miệng nói: "... Đưa tay cho tôi. Trên đường nhiều xe, sợ anh bị xe tông chết."Giải Lâm: "..."?Hai nhân cách nguy hiểm, công với thụ đều không phải người bình thường.Giải Lâm x Trì Thanh"Phong lưu" hồ ly tinh công x thật sự không có cảm xúc thụ- Có tình tiết phá án, không có não, mang não thất bại, có thế có rất nhiều bug vớ vẩn, đừng coi là thật.Giới thiệu một câu: Sống giống nhân vật phản diện.Dàn ý: Làm người tốt…
Làm hiện đại cuối cùng một vị sơn thần, Khương Tiểu Mãn vì bình an vượt qua thiên kiếp, cẩn trọng cẩu thả một ngàn nhiều năm. Kết quả thiên kiếp là vượt qua , lại xuyên thành niên đại mẹ kế văn cùng tên nữ chủ.Mặc tới được thời điểm, đúng phùng nam chủ gia đãi khách, đem nguyên thân kêu lên đến làm trâu làm ngựa.Nam chủ lão nương cùng hắn kia hết ăn lại nằm xem thường lang tiểu muội, mang theo toàn gia thân thích tránh ở trong phòng.Uống nàng làm trà bưởi mật ong, ăn nàng làm Mân Côi hoa tươi bánh, đang ở giảng của nàng nói bậy.Này còn chính là bắt đầu, thư kết cục, trượng phu của nàng thành cả nước thủ phủ, con riêng kế nữ một cái thành khoa học gia, một cái thành Đại Minh tinh.Của nàng trả giá cùng kính dâng, thành toàn trượng phu cùng hắn hai cái hài tử, đến cuối cùng lại chỉ phải đến một câu "Không văn hóa ở nông thôn hoàng mặt bà" đánh giá.Xem đem ngươi nhóm có thể , dù sao nàng không phải nữ chủ cũng không có hứng thú làm mẹ kế, này không biết phân biệt kịch tình ai yêu diễn ai đi.Nàng trước định một cái tiểu mục tiêu: Từ hôn, sau đó chó săn nam chủ lộ làm cho chính mình trở thành thủ phủ.Tâm địa thiện lương nữ hài tử vẫn là cùng tiền tối xứng.Chờ xem Khương Tiểu Mãn chê cười nhân rất nhiều, chỉ là bọn hắn ai cũng không thể tưởng được, từ hôn sau nàng không chỉ có đem ngày lướt qua càng náo nhiệt, còn cùng thanh niên trí thức trung cái kia tối tuấn tối có năng lực chỗ thượng đối tượng, sinh một đôi đáng yêu nữ nhân, thành vùng núi hẻo lánh oa bay ra kim phượng hoàng.…
Văn ánVăn ánCP: Khách sạn hành chính quản gia nữ chủ VS giám biểu chuyên gia "Khách sạn thầy thuốc" nam chủChức nghiệp bối cảnh: Một nhà bị vây cải cách trung khách sạnBài này lại danh: 《 ngươi có biết nhiều lắm 》, 《 khách sạn phong vân 》Ngôn tình bản văn án:Nàng là "Phá hư" nữ nhân, hắn là "Dã" nam nhân.Bọn họ từng là người khác tình yêu chuyện xưa lý nam xứng nữ xứng,Bốn năm tiền, bọn họ gắn bó một mạch, lấy nhân góc tường,Kết quả, đánh bại.Hắn mặt quét rác, trên mặt hắn không ánh sáng, mọi người đâu có yếu các bôn này nọ.Ai từng tưởng, bốn năm sau "Sài lang hổ báo" tái gặp nhau...Bọn họ khi thì đối chọi gay gắt, khi thì ăn ý cho phép,Đối mặt biến đổi liên tục chức tràng nội đấu, dắt tay đồng tiến, nhiều lần khảo nghiệm,Ách, về phần tư nhân mâu thuẫn, cũng chỉ hảo bên trong tiêu hóa ...Chức nghiệp bản văn án:Kế không người cơ, không người thuyền, không người siêu thị sau, chúng ta lại nghênh đón không người khách sạn, trí năng nhất thể hóa, có người nói nó đem trong tương lai ba mươi năm gian thay thế được 90% khách sạn người làm.2018 năm, Diệu Uy khách sạn thực hành cải cách, nhân sự thay đổi ngất trời phúc, tân tư bản rót vào thôi động khách sạn mau chóng đi vào trí năng hóa, hành chính quản gia Vưu Vĩ gặp phải chức tràng nguy cơ, nhưng lần này địch nhân cũng nhân công trí năng, mà là giấu ở khách sạn cải cách sau lưng lợi ích tham hủ đấu tranh.Các lộ mãnh thú thời cơ mà động, đây là một hồi không có khói thuốc súng chiến tranh.…
🎯 Văn án:Nghe nói Mặc Cước đại nhân trước khi chết đã phong ấn công lực ngàn năm cùng tài nguyên gom góp cả đời của mình, sau tạo ra 8 mảnh linh hồn gieo vào trong nhân gian. Người thu thập đủ số mảnh linh hồn sẽ chân chính trở thành truyền nhân của Mặc Cước, nhận được khủng bố truyền thừa.🎯 Trích đoạn:"Ngươi biết Mặc Cước?""Chính là vị đã tạo ra tường thành ma pháp ngoài kia?""Ngươi cũng biết truyền thuyết '8 mảnh linh hồn'?""Biết, đều là mẫu thân kể cho ta""Bản linh chính là nằm ở trong số đó đấy!""Ngươi nói, có phải ta sẽ bị giết chết hay không?""Tại sao?""Chính là bị những chủ nhân linh hồn khác giết""Nói như vậy, ngươi cho dù từ bỏ cũng không muốn cùng người khác tranh đoạt?"- Thích Du trong mắt như có tinh quang lóe lên.Tiêu Linh Thước trầm trọng suy nghĩ, câu trả lời của nàng bây giờ thực có tính quyết định là quyết định cho con đường sau này của nàng."Sẽ không""Hahaha, nếu như ngươi dám nói 'đúng vậy', dù chỉ là nửa chữ..."- Thích Du giọng nói sặc mùi nguy hiểm: "Ngươi sẽ mất tất cả đấy, tất cả!"🎯 Note: không phải phế vật đột biến thành thiên tài, là thiên tài từ trong trứng; không phải 'nhất kiến chung tình', là 'đồng cam cộng khổ'.Tác giả: Tiểu Phương…
Có lẽ thời gian đi học , ai cũng từng đơn phương một người, nhưng mối tình đó một là sẽ tiếp tục hai là sẽ biến mất. Điều đó phụ thuộc vào chính bản thân mình. Vậy nên mình muốn khuyên những bạn đang đơn phương một người nào đó. Thì hãy can đam đuổi theo điều mình muốn, đừng sợ điều gì cả. Chứ đừng để đến cuối cùng khi nhớ lại thời điểm đó, sẽ cảm thấy nuối tiếc hay hối hận. Bởi vì thời gian sẽ không trở về để nghe bạn nói : " Nếu như " hay " giá mà".... Mình viết câu chuyện này để chia sẻ về thời tuổi học trò thơ ngây mình đã bỏ lỡ.....Mà tất cả chỉ vì chữ """Sợ""" " Sợ mất tình bạn khi nói ra" " Sợ mất mặt khi bị từ chối "Rất nhiều chữ ""Sợ...""…