Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
3,087 Truyện
Gặp con trai tương lai

Gặp con trai tương lai

5 1 1

Người viết : DuyênTình trạng : Đang hoàn thành Thời gian : 28/1/2024 - ??/??/20?? Bìa truyện : Từ một nhóm chuyên làm bìa truyện cho các tác giả nhưng nay đã ngưng hoạt động. Vậy nên xin phép không tiết lộ. Sơ lược : Năm mười tám tuổi, một người con trai kì lạ đã bước vào cuộc đời của cô nữ sinh cuối cấp ấy. Cậu ta là ai? Người sẽ mang một tình yêu cháy bỏng đến bên cô? Người sẽ cùng cô thêu dệt nên một câu chuyện tình lãng mạn? Hay chỉ lặng lẽ gieo tương tư rồi bỏ đi? Nhưng tất cả đều không phải. Cậu ta không phải người thầm thương cô gái ấy, hay người cô ấy thầm thương, lại càng không phải người có mối quan hệ yêu đương với cô. Mà cậu ta chính là con trai của cô, tới từ tương lai. Nghe thật là hoang đường phải không? Tuy nhiên, đó quả thật là chuyện đã xảy đến với cô gái trong bộ truyện này. Còn việc người con trai ấy xuất hiện với mục đích gì, dần dần ta sẽ rõ.Đôi lời của tác giả : Đây chắc chắn không phải tác phẩm đầu tay của tôi nhưng sẽ là một trong những đứa con tinh thần đầu tiên của tôi trên ứng dụng viết truyện này. Tay nghề còn non nớt, chưa được mài dũa cho sắc bén hay mềm mại nên rất mong nhận được những lời góp ý của các độc giả. Đã gọi là truyện thì có những vấn đề đôi khi chẳng thực tế chút nào, vì thế, hãy giữ một suy nghĩ thật thoải mái trước khi đọc, đừng vì một vài chi tiết viễn tưởng hay phi thực tế mà trở nên cáu gắt, mang những lời lẽ không hay lên trên mạng (còn nếu là lời góp ý thì "lựa lời mà nói cho vừa lòng nhau" nha).…

Dominic và Gã phù thủy lãng du

Dominic và Gã phù thủy lãng du

39 9 1

- Tên truyện: Dominic và Gã phù thủy lãng du.- Tác giả: Katle.- Thể loại: Tiểu thuyết, phiêu lưu, phép thuật, phù thủy, kinh dị.- Giới thiệu:Dominic từ bé đã tự gọi mình là Dominic, nó chẳng biết tại sao lại vậy nữa. Nó chỉ biết rằng, cặp vợ chồng tuổi trung niên đang nuôi dưỡng nó hay gọi nó là Dominic thôi. Dominic mồ côi cha mẹ từ thuở mới lọt lòng và được bỏ xó trước cửa nhà cặp vợ chồng kia, hiển nhiên, họ chẳng ưa nổi nó vì khi không đang yên đang lành thì trên trời lại rơi xuống một "cục nợ" là nó cả."Dominic, có người tới tìm mày kìa."Dominic đưa mắt nhìn người đàn ông cao khều, toàn thân từ đầu tới cuối chỉ toàn một màu đen, đội chiếc khăn choàng cổ thật dày dẫu cho tiết trời đã vào mùa hè nóng bức. Nó chớp mắt, hết nhìn người đàn ông kia rồi nhìn sang người đàn bà bấy lâu nay đã nuôi nấng nó."Tới lúc chào tạm biệt rồi ha, Dominic!"Hai vợ chồng cười phá lên đầy thích thú sau khi ném chiếc túi nhỏ đựng vài ba bộ quần áo của nó ra đường. Cánh cửa ra vào khép lại, Dominic ôm chiếc túi vào lòng, hai mắt dán lên người đàn ông kia."Đi thôi."Người đàn ông kia nói rồi quay người bỏ đi trước, Dominic chẳng hiểu chuyện gì nhưng cũng lon ton chạy theo sau. Cuộc hành trình mới của nó sắp sửa bắt đầu...…

NT(1595)_Ta ở hoàng đế đàn làm quản lý viên_FULL

NT(1595)_Ta ở hoàng đế đàn làm quản lý viên_FULL

156 5 2

Vì một lần nữa biên soạn lịch sử sách giáo khoa, quản lý cục quyết định phái Lê Hoa đem lịch sử thượng hoàng đế đều lạp cái đàn hảo hảo hiểu biết một chút bọn họ cuộc đời, không nghĩ Tần Thủy Hoàng chính là cái cứng rắn cái đinh."Ngươi? Ngươi một cái tóc húi cua dân chúng có cái gì tư cách mời ta tiến đàn?""Ta cũng vậy hoàng đế."Lê Hoa thành thành khẩn khẩn.Tần Thủy Hoàng hảo hồ lộng, Lưu Bang cũng không hảo hồ lộng, hắn đôi mắt nhỏ tình nhíu lại, "Hoàng đế nên có truyện ký, ngươi có sao?""Có có có, còn tại tu sửa."Lê Hoa lấy ra bản thân thức đêm biên tam chương 《 Kim Chương hoàng đế kỷ thực 》, "Thỉnh chư vị đại lão xem qua, còn lại còn tại sửa sang lại.""Hiện tại hoàng đế không đều có chính mình chuyên đề báo cáo cùng nghiên cứu trang web sao?"Tống Huy Tông ôm nhất chích miêu, đưa ra tân nan đề."Ta cũng có ."Lê Hoa thức đêm thiết kế cái võng đứng ra, đem 《 Kim Chương hoàng đế kỷ thực 》 la lý ba sách phiên dịch vài cái văn loại xiêm áo đi lên."Ngươi cũng là nữ hoàng đế, ngươi hậu cung có bao nhiêu nhân?"Võ Tắc Thiên vỗ về chính mình cổ tay áo thêu hoa hỏi một câu."Ta..."Bị bị thương tổn Lê Hoa chậm rãi đánh ra một cái QAQ, "Ta là mẫu đơn."…

Kim Chủ Là Bạn Trai Cũ Của Ta  - Hậu Giản

Kim Chủ Là Bạn Trai Cũ Của Ta - Hậu Giản

5,030 57 1

Thư danh: Kim Chủ Là Bạn Trai Cũ Của TaTác giả: Hậu Giản Thể loại: hiện đại, 1x1, ngọt văn, hào môn thế gia, giải trí vòng, sinh tử, gương vỡ lại lành, khế ước tình nhân, ẩn nhẫn nhuyễn manh thụ × ôn nhu phúc hắc công, HE, hoàn.Văn án Tam lưu tiểu ngôi sao Bạch Thần bị chính mình người đại diện lừa đi làm đảm bảo nhân, khiếm hạ một trăm nhiều vạn nợ nần.Người đại diện cuốn khoản chạy trốn, Bạch Thần bất đắc dĩ, chỉ có nhận làm mỗ vị kim chủ hiệp ước tình nhân hiệp nghị.Cũng không nghĩ đến Bạch Thần gặp được kim chủ cư nhiên là Bạch Thần ở trung học thời kì bạn trai -- Lục Hành Vũ.Lục Hành Vũ: A Thần, đã lâu không thấy.Bạch Thần:...... Đã lâu không thấy.Khả người tiến cử Trần Tư nói cho Bạch Thần, Lục Hành Vũ trong lòng có Bạch Nguyệt quang, làm cho chính hắn cẩn thận. Nhưng cố tình mỗ thiên ban đêm, bởi vì rượu thuốc duyên cớ, hai người lăn sàng đan.Bạch Thần: Ngươi yên tâm, ta sẽ không vì vậy quấn quít lấy của ngươi.Lục Hành Vũ: Ân.Từ nay về sau sau Bạch Thần hiệp ước không ngừng, giá trị con người cũng nước lên thì thuyền lên, Lục Hành Vũ còn không e dè mang hắn tham dự các loại trọng yếu trường hợp, tú ân ái thiểm hạt mọi người cẩu mắt.Bạch Thần dần dần cảm thấy không ổn, mà Lục gia bên kia cũng bắt đầu bức hôn.Khả cố tình ở phía sau, Lục Hành Vũ người yêu trước tiên theo nước ngoài đã trở lại......Cũng cố tình ở phía sau, Bạch Thần phát hiện chính mình mang thai ......Nhân vật chính: Bạch Thần, Lục Hành Vũ ┃ phối hợp diễn: Tống Tử Khê…

Độc nhất vô nhị tình cảm chân thành, tổng tài an phận điểm

Độc nhất vô nhị tình cảm chân thành, tổng tài an phận điểm

36 0 3

Đính hôn ba năm, kết hôn cùng ngày, cùng cha khác mẹ muội muội nói cùng vị hôn phu của nàng hai bên tình nguyện, nàng thành nhúng tay vào người khác tình yêu người thứ ba, đối mặt nặng nề chất vấn, nàng cười tuyên bố rời sân khấu.Một mình trục xuất, một trận tai nạn xe, Tô Tự gặp nàng trong đời kiếp số."Nếu như ngươi yêu cầu nữ nhân, ta cũng có thể cùng ngươi."Nàng phóng túng chính mình, chỉ vì cân nhắc cha nàng trong lòng nghiêng về cán cân.Hai tháng sau, vì bắt được hạng mục yêu cầu, nàng đáp ứng lời mời tham gia Hoắc gia yến hội, thần xui quỷ khiến, gặp hắn, lại không nhận ra hắn.Kiêu ngạo nam nhân, tại sao có thể cho phép mình bị như vậy hoàn toàn không đếm xỉa, cho nên kéo dài chiến tuyến, chờ nàng tự chui đầu vào lưới.- - - - - - - - - - - - - - -Hắn xem nữ nhân trước mắt mặc thấp ngực khêu gợi bao mông váy, khẽ nheo lại đôi mắt,"Như ngươi vậy như là một đứa nhỏ mẫu thân sẽ xuyên à? Đổi đi!"Tô Tự nhíu mày,"Làm mẹ nữ nhân thì không thể như vậy mặc không?"Nam nhân đem ánh mắt quét đến trên ghế sa lon một cái tiểu thân ảnh, hậu sinh bên trong lập tức thẳng tắp lưng, chính nghĩa nghiêm nghị đạo,"Tam thẩm thẩm chưa bao giờ như vậy xuyên."Bất quá hắn nhớ rõ thẩm thẩm có một lần xuyên, bị Tam thúc thúc ôm đến gian phòng thật lâu đều không ra.Tô Tự hồ nghi nhìn xem đôi cha con này, nàng kỳ thật rất muốn nói, nàng là giả ······Nàng ứng phụ thân đi xem mắt, "Vô tình gặp gỡ" hắn.Hắn cười: Đi ra ăn cơm.Nàng kinh ngạc gật đầu: Thật là khéo.Hắn cười đến ôn nhu: Không khéo, ta chính là tìm ngươi, con tr…

sinhtus. thêu hoa

sinhtus. thêu hoa

36 7 2

"Gió đưa cành trúc la đàBên sông có kẻ mặn mà chờ trông..."Trường Sinh dừng bước bên bờ sông, ánh mắt nhìn xa xăm về phía bên kia. Hôm nay nước lớn, những con sóng nhỏ vỗ nhẹ vào bờ, mang theo hương phù sa ngai ngái lẫn với chút lạnh lẽo của buổi chiều tà.Bên kia sông, thấp thoáng bóng một người. Người ấy mặc áo vải nâu, mái tóc đen tuyền đưa nhẹ trong gió, dáng vóc cao gầy nhưng vững vàng như cây dừa trước gió. Hắn đang gánh nước, đôi tay săn chắc thoăn thoắt múc từng gàu, bờ vai vững chãi mà dịu dàng.Trường Sinh khẽ cười."Hôm nay không chèo ghe qua bờ bên này sao?"Bùi Anh Tú ngẩng lên, đôi mắt đen sáng lấp lánh như phản chiếu cả dòng sông rộng lớn."Qua để làm gì?" - Hắn hỏi, giọng trầm ấm nhưng ẩn ý trêu chọc."Qua để gặp cậu."Bùi Anh Tú khựng lại một chút, rồi cười nhạt."Cậu Hai Nguyễn, đất Sài Thành xa xôi không giữ được bước chân cậu hay sao mà ngày nào cũng ra bờ sông ngóng trông như thế?""Tôi không thích nơi xa hoa ấy." - Trường Sinh khoanh tay, tựa vào gốc cây gần đó. - "tôi thích chỗ này hơn, có người mà tôi muốn gặp."Bùi Anh Tú cúi xuống tiếp tục múc nước, đôi môi khẽ mím lại như cố giấu đi nụ cười."Cậu nói chuyện cứ như thầy đồ dạy chữ trong làng, toàn những lời khó hiểu.""Vậy cậu có muốn học không?""Học gì?""Học cách hiểu tôi."Lần này, Bùi Anh Tú không đáp. Hắn chỉ ngẩng đầu nhìn Trường Sinh thật lâu, trong mắt như có sóng nước lăn tăn.Trường Sinh vẫn đứng đó, áo dài trắng phất phơ trong gió, dáng vẻ ung dung mà lại lộ ra chút dịu dàng hiếm hoi.Bùi Anh Tú bỗng thấy lòn…

[Nghệ An - Xiêng Khoảng] Anh người Nghệ ở Xiêng Khoảng

[Nghệ An - Xiêng Khoảng] Anh người Nghệ ở Xiêng Khoảng

17 2 1

+ 2 hàng straight 🤑. We're on a roll. Xin phép mn cho mình tag hàng là Việt Lào....Ra khỏi rừng cây và đi tầm 500 mét nữa mới tới một nhà dân, Nghệ An phải bẻ một cành cây con làm nạng, tay kia còn phải có người dìu mới đi được. Anh tự hỏi tại sao lại có ngôi nhà sàn bằng gỗ, mái lợp rơm bơ vơ bên sườn đồi. Xiêng Khoảng - cô gái trong bộ áo đen, chân váy thêu sặc sỡ, đầu đội khăn, mở cửa, còn kéo ghế mời anh uống nước. Đây vẫn chưa phải bản làng cô mà chỉ là một ngôi nhà dùng để tiếp khách đường xa. Đã có nhiều anh lính lạc đến đây rồi. Cô bảo phải xuống đồng một đoạn ngắn nữa mới tới nơi. Còn bây giờ, anh ngồi uống cốc nước, có chăng thì tắm và thay bộ áo mới cho mát.Thật là đường đột! Anh lính khó mà ngờ được rằng cô người Lào lại giúp đỡ mình nhiệt tình như vậy. Anh chăm chú nhìn dáng cô bên bếp, tự hỏi rằng có phải mình đã gặp cô ở đâu rồi không mà không nhớ? Trước kia ra mạn Tây, cũng có lúc anh thấy một cô gái người Mèo hiền lành, nói tiếng Việt rất sõi. Bản thân Nghệ An có biết chút ít tiếng Lào, nhưng chưa kịp nói câu chào thì bóng cô đã mất hút sau cánh đồng chum. Khung cảnh đó cứ thật thật, giả giả trong đầu anh.…

« AllTakemichi » Okama Bar ‣ Vietnamese Translation

« AllTakemichi » Okama Bar ‣ Vietnamese Translation

88 14 3

☆ Translated by Cua and Beta-ed by Hêu.⥼⥼⥼ ⎯ ⥽⥽⥽Bối cảnh không có du hành thời gian. Không tiếp xúc với các thành viên của Touman, Thiên Trúc, hay Hắc Long.Takemichi trong truyện 19 tuổi, không cha không mẹ, đang trong tình trạng từ bỏ cuộc sống, và những lời thốt ra từ miệng cậu cứ như súng liên thanh.Một người tên là Yuu-mama, chủ quán bar dành cho okama, chỉ phục vụ các loại hạt trong thực đơn.Các thành viên Touman, Thiên Trúc và Hắc Long đã cùng nhau thành lập công ty.➥ From 06/01/2024 to N/A.…

phaidei || elysium - ουρανός

phaidei || elysium - ουρανός

63 9 1

trong thần thoại amphoreus, elysium...vùng đất của niềm hạnh phúc, thiên đường thuộc về những anh hùng bất tử được người dân đồn đại qua hàng ngàn năm nhưng chưa từng có một ai từng đặt chân đến......"tôi đã nói với cậu rất nhiều lần rồi, Phainon. nơi đó không tồn tại và thần linh cũng chỉ là những lời bịa đặt ngu xuẩn người đời thêu dệt nên..." lời bác bỏ đến từ phía học giả uyên bác của điện cây, Anaxagoras."nhưng...thưa thầy, học trò sẽ chứng minh cho thầy thấy là thầy đã sai...con nhất định sẽ trở thành một một anh hùng và đặt chân đến Krenmos" thiếu niên trẻ tuổi quả quyết không khỏi khiến học giả khinh miệt.Krenmos? chẳng phải là vương triều diệt vong được kinh sách nói đến, nơi vương tử cuối cùng tắm trong biển máu tanh nồng để thăng ngai thần sao...toàn những lời bịa đặt hoa mỹ đánh lừa những kẻ ngốc cố chấp thoả mãn mộng tưởng của chính mình......- tác phẩm được lấy cảm hứng từ thần thoại hy lạp và tựa game honkai star rail, toàn bộ tình tiết đều không liên quan đến cốt truyện và hoàn toàn dựa trên trí tưởng tượng của tác giả, các nhân vật thuộc sở hữu của hoyoverse.…

Hà Nội Năm 2000 Tớ Gặp Được Cậu

Hà Nội Năm 2000 Tớ Gặp Được Cậu

13 1 3

Phạm An Nhiên lớn lên ở thủ đô ngàn năm văn hiến, từ nhỏ nó đã yêu mến thành phố vừa hiện đại vừa cổ kính lại mang nét gần gũi này. Nó luôn tự hào về gia đình mình, nhà đã có truyền thống cách mạng từ xưa đến nay. Đồng thời Hà Nội luôn khiến nó nhớ về những năm tháng đầy hoài bão, ước mơ của cô học sinh đầy nhiệt huyết tuổi trẻ. Nhớ về những ngày đẹp trời quây quần bên gia đình. Kỷ niệm vui đùa cùng trẻ em trong xóm, mọi người tụ họp nói chuyện cùng nhau.Cùng với đó Hà Nội lưu giữ kỷ niệm của nó và cậu thiếu niên là dân chơi Thủ đô ngày ấy, người khiến nó trải qua mọi khung bậc cảm xúc vui buồn khác nhau. Trung không giỏi nói chuyện, lại ăn chơi. Nhiên hiền lành, lại học giỏi. Hai người với hai tính cách, hoàn cảnh hoàn toàn trái ngược nhau, dần dần cảm mến đối phương. Sau đó là yêu, góp phần tạo nên thanh xuân tuổi học trò tươi đẹp, kỷ niệm đáng giá nhất._______________Fanpage tác giả: Dâu Xinh (Hani)…

Cà khịa là thú vui tao nhã đó các bạn :)))

Cà khịa là thú vui tao nhã đó các bạn :)))

3,804 194 13

Hít dramas và sometime nhổn làm thoy…

Tương lai chi cẩm tú nhân sinh

Tương lai chi cẩm tú nhân sinh

2,109 26 1

"Miêu Khả, ngươi sùng bái nhất người là ai?" Thiếu niên méo mó đầu, còn thật sự tự hỏi vấn đề mô dạng thập phần khả quan, trắng noản trên khuôn mặt nhỏ nhắn lộ ra hai cái khéo léo lúm đồng tiền, một đôi trắng tinh tiểu hổ nha lòe lòe tỏa sáng. "Đông Phương giáo chủ." TV trước mỗ núi băng mày rậm nhíu lại, chỉnh cái gian phòng độ ấm nhất thời té xuống không độ, bên cạnh chính là thủ hạ cả đám đều thối lui năm thước. "Vậy ngươi yêu nhất người là ai?" "Đương nhiên là ta Lão Công, toàn bộ Tinh tế ta yêu nhất hắn." Thiếu niên không phải nghĩ ngợi gì trả lời, trong ánh mắt tất cả đều là hạnh phúc vui sướng. Phòng nháy mắt tiết trời ấm lại, mỗ núi băng khóe miệng không tự giác hướng về phía trước nhếch lên 1°. "Nếu để cho ngươi đang ở đây Đông Phương giáo chủ cùng ngươi Lão Công bên trong chọn một, ngươi sẽ chọn ai?" ... Ni mã, chỗ nào tới thiếu não người chủ trì, có biết hay không tiếp tục như vậy chết người có không có! Vũ Thanh Lạc che ở tự lão Đại trước người, tắt đi TV, mặt không chút thay đổi nói: "Lão Đại, họp đâu." ================================================================ Tương lai dị năng văn, diễn viên xuyên qua chịu, Bàn Tay Vàng (Trộm) có, đề cập Trung Quốc văn hóa của quý Thục thêu. Tiểu chịu ngay từ đầu không thể nói chuyện, sau lại bị dị năng đại sư chữa khỏi, Tiểu chịu thực đơn thuần, nhưng là không nhỏ trắng, mong rằng đi qua đi qua không cần bỏ qua, điểm kích cất chứa một chút đi.…

Chiếc kẹp tóc của người con gái bên sông Nguyệt

Chiếc kẹp tóc của người con gái bên sông Nguyệt

1 0 1

Ngày xửa ngày xưa, ở làng Lệ Giang, có một con sông mang tên Nguyệt. Nước sông quanh năm trong vắt, phản chiếu ánh trăng mỗi đêm. Bên bờ sông ấy sống một cô gái tên Lan, nổi tiếng không chỉ vì nhan sắc dịu dàng mà còn vì tấm lòng nhân hậu.Cha mẹ mất sớm, Lan sống cùng bà ngoại già yếu. Mỗi ngày, cô dệt vải để kiếm sống và chăm sóc bà. Một tối mùa thu, khi đang giặt vải bên sông, Lan nghe tiếng kêu cứu. Cô vội chạy theo tiếng gọi và thấy một chàng trai bị thương đang cố bơi vào bờ. Không chút do dự, Lan lao xuống nước, kéo chàng trai lên.Chàng trai tự xưng là Dương, thương nhân từ phương xa đến, bị cướp chặn đường và đẩy xuống sông. Biết Lan mồ côi, Dương muốn tặng tiền cảm ơn, nhưng Lan từ chối. Thay vào đó, cô chỉ xin anh một món kỷ niệm "để nhớ rằng một ngày nào đó, anh từng thoát chết bên sông Nguyệt". Dương lấy từ túi áo ra một chiếc kẹp tóc khắc hình hoa mai bằng ngà voi, nói rằng đó là kỷ vật gia truyền.Từ hôm đó, Lan luôn cài chiếc kẹp ấy trên mái tóc đen dài. Dân làng nói rằng khi ánh trăng rọi xuống, chiếc kẹp phát ra ánh sáng dịu nhẹ như đang kể một câu chuyện.Nhiều năm trôi qua, Dương quay lại làng Lệ Giang. Anh tìm đến bờ sông Nguyệt, nơi lần đầu gặp Lan. Nhưng giờ đây, cô không còn nữa - Lan đã mất trong một trận dịch bệnh, để lại chiếc kẹp tóc đặt trên bàn thờ bên cạnh tấm khăn thêu hoa mai. Người làng kể rằng trước khi mất, Lan dặn:"Hãy trả chiếc kẹp về cho người từng trao nó. Nói với anh ấy rằng tôi đã giữ trọn lời hẹn bên sông."Dương cầm chiếc kẹp, lặng lẽ nhìn sông Nguyệt, n…

Em phải là người của tổng tài tôi!

Em phải là người của tổng tài tôi!

21 2 15

Cô là Trần Quỳnh Anh 15 tuổi sinh ra và lớn lên trong một gia đình bình thường tại Việt Nam, gia đình có 8 người. Năm 12 tuổi cô mất bà ngoại. Sau đó 2 năm thì bà nội( người thương cô nhất trong gia đình) cũng ra đi. Năm 15 tuổi ba cô bị tai nạn giao thông vì để bảo vệ cô nên đã qua đời. Vào đúng 100 ngày bố cô ông nội cô cũng qua đời. Cũng từ sau cái chết của ba cô bị mọi người trong dòng họ gọi là sao chổi, khắc tinh trong gia đình và yêu cầu mẹ cô gạch cô ra khỏi dòng họ.. Cô là thiên tài về thiết kế thời trang, nhưng cô lại theo đuổi con đường kinh doanh. Đồng thời cô rất giỏi về nguyên cứu điện tử, và một số thứ khác. Cô không hề biết bản thân mình có thiên phú về âm nhạc( cô hát rất hay nhưng chỉ hát một mình khi không có ai). Trung Quốc là ước muốn nơi cô đến, ở đây cô đã gặp được tình yêu của mình. Anh là Hàn Thiên Vũ 18 tuổi (người Trung Quốc) người thành lập tập đoàn Fashion King (vua thời trang). Anh là trẻ mồ côi, nhờ tài năng trí tuệ anh đã tự mình đứng lên. Trong công ty anh được biết đến là một người có gương mặt lạnh và chẳng bao giờ ai thấy anh có bạn gái. Anh sống rất sạch sẽ ghét luộm thuộm. Từ khi gặp cô anh như biến thành con người khác, bắt đầu biết cười và nói chuyện nhiều hơn so với trước.Lý Kiến Dương con trai tập đoàn thiết bị điện tử MBI. Anh ta rất thông minh nhưng chẳng bao giờ thích học luôn bị bắt ép đến trường. Vui vẻ hay chêu chọc người khác là điều anh giỏi nhất trong trường. Học viện Thái Dương do tập đoàn anh sáng lập nên trong trường anh ta rất hống hách, ngày đầu Tr…

Lần Đầu Yêu Của Anh Chàng Mafia

Lần Đầu Yêu Của Anh Chàng Mafia

10 3 1

📢 TRUYỆN NGẮN 📢Joong - chàng trai boxing nổi danh với đôi tay thép và ánh mắt lạnh, chẳng ngờ một đêm say xỉn lại dẫn anh đến bờ vực không lối thoát. Sau buổi nhậu tới bến cùng đám bạn, Joong lê từng bước về nhà, nhưng lại vô tình rẽ vào một con hẻm tối, nơi diễn ra một cuộc giao dịch mờ ám. Chỉ kịp nhìn thấy ánh mắt sắc như dao găm và khẩu súng đen ngòm trong tay kẻ đứng đầu - Dunk - ông trùm mafia trẻ tuổi, lạnh lùng và nguy hiểm. Bị bắt giữ và đưa về biệt thự của Dunk, Joong bị tra hỏi riêng trong căn phòng ngập mùi xì gà và ánh đèn mờ ảo. Trong cơn say chếnh choáng, đầu óc còn vương chút thuốc mê từ ly rượu bị ai đó chuốc lúc ở bar, Joong mất dần kiểm soát. Dunk - thay vì ép hỏi như mọi lần - lại bị cuốn vào ánh nhìn ướt át và sự mất phương hướng đầy khêu gợi của đối phương. Từ tra khảo chuyển thành va chạm xác thịt, cả hai như hai con thú tổn thương tìm đến nhau trong đêm tối, nơi chỉ còn lại những tiếng thở dốc và ham muốn nguyên thủy. Một đêm định mệnh. Một cú va chạm tưởng chừng vô tình giữa võ sĩ boxing trẻ tuổi và ông trùm mafia lạnh lùng đã tạo nên một mối quan hệ không thể gọi tên. Tay đấm mạnh mẽ, sống bằng bản năng và kỷ luật, không bao giờ ngờ được rằng một lần lạc bước sau cuộc nhậu lại khiến cuộc đời anh rẽ sang hướng khác. Còn Dunk-người đàn ông sống trong bóng tối, thâu tóm mọi quyền lực bằng sự lạnh lẽo và lý trí, chưa từng để ai đến gần trái tim mình. Họ đáng lẽ ra chỉ nên là hai đường song song - gặp nhau trong phút ngẫu nhiên, rồi coi như chưa từng tồn tại. Sau đ…

[KnY] Tuyết, nước, hoa sơn trà và đôi ta

[KnY] Tuyết, nước, hoa sơn trà và đôi ta

90 7 3

Nàng Hantasuyuki Kimokusei , là con gái duy nhất của nhà Hantasuyuki, nếu xem gia phả thì nhà Hantasuyuki cũng được xem là họ hàng của nhà Ubuyashiki vì mẹ nàng vốn trước kia mang họ Ubuyashiki.Cái tên của nàng nói lên rất nhiều điều, Kimokusei có nghĩa là hoa mộc (có cách gọi khác là mộc tê hay quế hoa), nó có mang ý nghĩa cốt cách thanh cao và trong ngôn ngữ của các loài hoa thì nó mang ý nghĩa sự thật và người cao quý.Thân hình nàng nhỏ bé, nước da trắng hồng, mái tóc trắng dài thường được tết gọn rồi búi lại làm một khối tròn, đôi mắt màu vàng cam như những bông hoa mộc nở rộ kết thành chùm nổi bật giữa sắc xanh lam của trời thu. Nàng mặc một bộ kimono vàng thêu chim hạc bay.Nàng thông minh, dịu hiền lại có tài quản gia nên ai cũng muốn hỏi cưới nàng nhưng nàng đều hết mực từ chối vì nàng muốn lấy người mình thực sự rung động.Và rồi ngày đó cũng đã đến, nàng gặp người ấy trong một lần đi đến nhà Ubuyashiki nhưng không may bị quỷ tấn công trên đường. Mái tóc đen dài cột gọn, đôi mắt xanh sâu thẳm như đại dương đã kéo hồn nàng đi.…

Anh Ơi! Em Xin Lỗi

Anh Ơi! Em Xin Lỗi

27 0 2

Nhân vậtNam chính: chàng trai tên Pii tên thật Lê Hoàng Minh Nữ chính: cô gái tên Min tên thật Nguyễn Hoài Bảo Anh Cùng một số nhân vật phụ như:- Nguyễn Minh Khánh bạn thân Pii- Trần Minh Anh bạn thân Min - Lý Minh Kì người thích Min- Lương Mỹ Tú người thích Pii ***********Sáng, khoảng 6h20 Min chạy hớt hãi vào trường..... Rầm rầm.... Ui da đau quá. Bộ đi không biết nhìn đường hả- Min hét lớn Ngước mặt lên... Min ngạc nhiên khi trước mặt mình là 1 chàng trai đẹp vô cùng ( vốn dĩ cô rất mê trai ^_^ cùng tội con nhỏ) Pii là người mà Min đụng trúng. Anh nhìn cô với khuôn mặt lạnh lùng ( anh con nhà giàu lạnh lùng cool *_* ). Anh không nói gì cả nà vội vàng đi về trước. Min tức lắm liềm ra miệng chửi rủa " Sớ, tưởng đẹp trai là ngon lắm hả, chị không thèm hé cưng ( nực cười với cô này ghê ^_^) Vài hôm sao, Min lại gặp Pii dưới căn tin trường. Cô liền nói với bạn cô " Ek mày, thằng đó bữa đụng trúng tao mà không xin lỗi, đáng ghét thật". Bạn cô nhìn anh ta 1 hồi rồi nói " Thằng đó là trùm trường đó con, nó lạnh lùng lắm, chửi nó nghe được là chết". Min nghêu ngao bảo " Uis tao không sợ đâu nhá " ( Min cũng dữ lắm chứ không hiền #_# ) Pii nghe cô nói hết vì cô nói to quá mà. Anh cũng tức lắm vì nào giờ có ai dám nói anh vậy đâu. Anh liền kêu thằng bạn thân lại " Ek mày điều tra con nhỏ đằng kia cho tao, nó láo với tao kìa ( ông này trùm trường mà ) Mấy hôm sau, Khánh chạy lại nói với Pii " Tao biết nhỏ đó ở đâu, tên gì rồi ". Nói tao nghe coi- Pii phấn khích. " Nó là Bảo Anh học lớp 8A, nhà không giàu có mấy, ba…

Tản Mạn 5

Tản Mạn 5

115 0 200

Tản văn, câu chuyện sưu tầm...…

[EDIT]Thẳng Nam Xuyên Vào Tiểu Thuyết Đam Mỹ

[EDIT]Thẳng Nam Xuyên Vào Tiểu Thuyết Đam Mỹ

164 19 3

Hán Việt: Đương trực nam xuyên tiến đam mỹ vănTác giả: Lang Bất TriTình trạng bản gốc: Hoàn thànhTình trạng edit : từ từ lếch Chu Dịch ngoài ý muốn xuyên vào cuốn tiểu thuyết, biến thành nhân vật tiện thụ.Bởi vì cậu đã điên cuồng mê luyến ảnh đế Lục Thân, vì hắn mà cậu muốn chết muốn sống, không tiếc dùng gia thế ép Lục Thân làn người yêu trên danh nghĩa, hèn mọn lấy lòng, lì lợm la liếm đến cả thành phố đều biết.Chu Dịch: "???"Thực xin lỗi, tôi là thẳng.Chu Dịch mỗi ngày chỉ nghĩ cách cách xa tra công nguyên văn một chút, chính là, người đặc biệt chán ghét cậu Lục ảnh đế, tại sao ngược lại lúc nào cũng chăm chú nhìn cậu?***Lục Thân phiền nhất chính là Chu Dịch.Nào là ăn chơi trác táng ỷ vào bối cảnh của mình, mạnh mẽ muốn cùng hắn yêu đương, mỗi ngày đều như muốn dính lên người hắn(*), quả thật là như thuốc cao bôi trên da chó kéo mãi không ra(*)(*) Đoạn này tui chém là chủ yếu Lục Thân vốn dĩ gấp không chờ nỗi muốn thoát khỏi cậu. Nhưng ai biết, đột nhiên có một ngày, Chu Dịch như thay đổi thành người khác, tùy ý nhìn hắn một cái, khiến tim hắn đập gia tốc. Ngồi xuống bên người hắn, khiến cho hai chân hắn nhũn raLục Thân vừa định đồng ý sự theo đuổi của Chu Dịch.Kết quả Chu Dịch mở miệng chính là, "Cái kia, tôi không thích anh."Lục Thân: "...." ***Chủ công, niên hạ thẳng nam công VS vì yêu làm 0 ảnh đế thụTag: Yêu sâu sắc; Luyến ái hiệp ước; Xuyên qua thời không; Xuyên thưTừ khóa tìm kiếm: Vai chính: Chu Dịch ┃ vai phụ: Lục Thân ┃ cái khác: Chủ côngMột câu tóm tắt: Tra cô…

KÝ ỨC TRỔ HOA TRONG MÙA LÁ RỤNG

KÝ ỨC TRỔ HOA TRONG MÙA LÁ RỤNG

11 0 1

----------------------Văn án--------------------- Một đoạn duyên không kịp khai hoa, chỉ kịp úa. Có người là trăng, có kẻ là nước. ... Mà trăng, vốn chẳng bao giờ cúi mình để ở lại nhân gian. Họ từng bước qua nhau như hai dải khói: một lạnh, một thơm ... Gặp nhau không phải trong khoảnh khắc, mà trong một khe hở số mệnh, nơi thiên cơ lỡ tay rơi mất một nhịp, còn nhân duyên thì lặng lẽ quay lưng. Một người dùng tơ lòng thêu nên những ngày thanh xuân tịch mịch, một người dùng gió vô ngôn mà xoá sạch mọi sắc màu trong tĩnh lặng. Cô yêu bằng trái tim mang phong vị của hoa lê sớm nở, Còn anh lại chọn dừng chân dưới gốc cây ... chỉ vừa kịp rụng lá. Có đoạn tình tưởng đang xuân, hoá ra là đóa quỳnh nở sai mùa, gượng hương trong gió héo. Khi anh quay về, vầng trăng đã quá tuổi tròn. Hoa đã nở lệch canh, lòng người cũng thôi không còn ngửa mặt chờ trăng xuống. Trái tim từng vì một ánh mắt mà ngả nghiêng, nay chỉ khẽ lay, rồi yên như gió tàn cuối mùa. Không phải ai rời đi cũng mong được giữ lại, Và không phải ai ở lại ... cũng còn là chính mình. Đây không phải chuyện tình, mà là một đoạn kiếp trót trễ duyên. Không khởi đầu, chẳng kết thúc - chỉ có những hồi ức mang hình hài sương mù, vờn qua vách ký ức rồi tan biến. Yêu, đôi khi chẳng cần ai rời ai, chỉ cần hai người cùng quay lưng ... đúng một khoảnh khắc, cũng đủ để đời nhau ... vĩnh viễn không còn chỗ đứng. Trăng từng in xuống đáy hồ, nhưng hồ chẳng giữ được ánh trăng. Người từng ở trong tim nhau, rồi hóa thành người khách ... đứng bên ngoài ngực…