Cuộc sống em khi mất đi anh
BE...…
Cô bé Mary…
tuyển ny vào thì biết …
"𝙸𝚏 𝙸 𝚍𝚒𝚎 𝚘𝚛 𝚐𝚘 𝚜𝚘𝚖𝚎𝚠𝚑𝚎𝚛𝚎 𝚏𝚊𝚛, 𝙸'𝚕𝚕 𝚠𝚛𝚒𝚝𝚎 𝚢𝚘𝚞𝚛 𝚗𝚊𝚖𝚎 𝚘𝚗 𝚎𝚟𝚎𝚛𝚢 𝚜𝚝𝚊𝚛 𝚜𝚘 𝚙𝚎𝚘𝚙𝚕𝚎 𝚕𝚘𝚘𝚔𝚒𝚗𝚐 𝚞𝚙 𝚌𝚊𝚗 𝚜𝚎𝚎 𝚓𝚞𝚜𝚝 𝚑𝚘𝚠 𝚖𝚞𝚌𝚑 𝚢𝚘𝚞 𝚖𝚎𝚊𝚗𝚝 𝚝𝚘 𝚖𝚎"...[ 𝐉𝐉𝐊 𝐱 𝐑𝐞𝐚𝐝𝐞𝐫 | 𝐀𝐥𝐥 𝐈 𝐖𝐚𝐧𝐭 ] • ᴡᴀʀɴɪɴɢ : cực kì ooc, văn như đấm vào mắt• Ở đây chỉ có char x reader (nữ)…
Please hold my heart, darling.Do you know that I still feel your appearance somewhere?I wish that I could feel your body with my arms.And give you endless kisses as we used to.I love you.I will try my best to bring you back whatever it costs,So please wait for me, darling.My precious lover, my only destiny.…
"Dawn or Sunset?""Bình Minh hay Hoàng Hôn?" Là câu hỏi luôn tồn tại trong suy nghĩ non nớt của Fos Oralios, Thái từ thành Panemorphie, khi bị gắn mác là "Sunset Prince" còn có nghĩ "thất bại" (theo văn hoá thành Panemorphie) sau sự thất bại thảm hại của trận chiến từ vương quốc phía Bắc xa xôi.Chuyện gì đã xảy ra với Fos? Hãy theo dõi hành trình tìm lại công bằng của Thái tử thành Panemorphie trong "The Whisper of Abandonment"._cảm ơn đã đọc_|Truyện vẫn đang trong quá trình hoàn thiện nên không thể tránh khỏi sai sót, mong được góp ý.|…
"...Nó trông như bao sinh vật khác ở đây, trắng và tròn, vậy mà dai dẳng bám theo tôi với ánh mắt đen láy hiếu kì đến lạ lùng. Nếu có thể ví von, nó là một nốt nhạc lạc điệu trong bản nhạc lặng dài này của tôi.Và tôi gọi nó bằng một cái tên khoa học "cá thể bất thường". Một sai số nhỏ trong vô vàn dữ liệu lạnh lẽo.Nhưng sai số ấy...Đã gọi tên tôi."…
my story .please don't take t out of here…
@chevalierfoyou_;;gerdnang/hieuthuhai;;out of characters"nghệ thuật không cần phải là ánh trăng lừa dối, nghệ thuật không nên là ánh trăng lừa dối." người nghệ sĩ trẻ ấy tâm đắc, vì ánh trăng của anh chính là sự thực anh hướng về, nên chỉ một mình anh mới biết, đến cùng nghệ thuật cũng chỉ có thể là giấc mơ để anh chiêm bao với sự thực.(fic sẽ có yếu tố nsfw, dù nặng hay nhẹ, về nhiều điều tối tăm khác nhau của con người, xin hãy cân nhắc trước khi tiếp tục trải nghiệm đọc.)…
- Phần Hạ TẾT THIẾU NHI CỦA SƠ TAM VÀ LỤC NHẤT- Tình trạng: Full 73 chương (từ chương 39), 0 phiên ngoại- Link convert lấy ở: https://reviewhontap.wordpress.com/2020/02/25/tet-thieu-nhi-cua-so-tam-va-luc-nhat-xa-hat-diem-diem/‼️‼️‼️Đây là convert chứ không phải bản edit. Xin nhắc lại đây là convert chứ không phải edit. ⭐⭐ Tui đăng lên wattpad để đọc offline và dễ dàng đọc hơn, không vì mục đích thương mại❤.…
Mười năm gắn bó của tớ và cậu <3…
Đây chỉ là lưu chú của 1 cô gái thích ăn và lăn dù đã quá tải...…
Somewhere to comeback(Một nơi để trở về)Cảnh báo: Có ngược có ngọt nhưng họ sẽ tìm về với nhau. Ngoài ra, hãy ghé "Đi hoang" của tớ nếu mọi người yêu thích dark, sad và bad ending nhé!…
[ngọt,huấn]Yêu lắm chủ yếu là ngọt và đôi lúc hơi babying một xíuTác giả mê huấn khủng khiếp lắm mà nhiều thì xót…
đọc ich rồi bt ai rảnh…
Chung Tình nghĩ rằng mình đã chết, lại tỉnh dậy ở bên trong một không gian trắng xoá.Khiếp sợ! Thiếu nữ thân bệnh nan y, lại chết đi mà sống lại, bên trong đó che dấu bí mật, thế nhưng là --Nàng biến thành một tiểu yêu tinh!---Nhiệm vụ phía trước:Hệ thống thờ ơ, lạnh lùng nói: "Ký chủ nhiệm vụ của ngươi là ở bên cạnh nam chủ, trợ giúp hắn đi lên đỉnh cao của nhân sinh!"---Nhiệm vụ lúc sau:Chung Tình buồn rầu, oán giận: "Hệ thống ngươi ra đây! Ngươi nói chỉ cần yêu thương cùng quan tâm hắn, nhưng chưa có nói qua là muốn ta hiến thân!""......"Hệ thống yên lặng giả chết.Nam nhân sớm đã định con mồi: "Bảo bối ngoan đừng nháo, tới đây, cùng ta về nhà."【 1v1, ngọt sủng 】Editor: T_T Đây là lần đầu tiên tui edit nên còn nhiều thiếu sót. Mọi người cứ đóng góp thẳng thắn để giúp editor mới vào nghề như tui. Thương mọi người nhiều~~QUAN TRỌNG: Bộ này đã có nhà khác edit nhưng mà thời gian trôi qua lâu rồi chưa có up thêm chương mới, nên tui muốn edit tiếp. Hy vọng mọi người ủng hộ ♥️♥️♥️…
Anh phục vụ phòng PC x Bé game thủ nghiệp dư🎧 Somewhere only we know…
Mưa không phải lúc nào cũng buồn, ngày mưa ấy anh, em đã từng lướt qua nhau như người lạ... cũng vào một ngày mưa ấy anh, em đã cùng ở bên nhau.... và có chăng vào ngày mưa của mười năm sau chúng ta chẳng còn nhìn thấy nhau nữa? Có lẽ thế.... và cũng có lẽ không.…