Những Kẻ Lạc Lối
Kẻ Lạc Đường <
Kẻ Lạc Đường <
Jay thiếu từ nhỏ đến lớn chưa biết thiếu thốn là gì , vì vậy hắn chỉ biết ngửa mặt lên trời mà hưởng thụ . Với sự hậu thuẫn từ gia đình từ trước hắn như hổ mọc thêm cánh không sợ trời không sợ đất nắm giữ trong tay bao nhiêu chuyện phi pháp và cầm đầu biết bao nhiêu băng đảng khét tiếng .Mùi khói thuốc nồng nặc đầy phòng , trên bàn là những lý rượu vang đỏ đang được nhâm nhi . Hắn rít nhẹ một hơi để những làn khói trắng như có như không pha loãng vào bầu không khí căng thẳng ."- Cô cũng gan đó cô tưởng cắt đi mái tóc dài tôi hằng đêm nhớ đến đó là tôi không nhận ra cô sao ." Jay ngữa cổ ra sau cười khẩy vài tiếng . Eunjin đã ba ngày không được ăn hay uống một giọt nước nào cả cổ họng khô khốc nói không thành lời tay nắm lấy vạt quần tây của hắn mà cầu xin ."- Jay tôi...t..tôi không biết. "Đôi giày da bóng loáng đó nhẹ hất cằm em lên để nhìn rõ vào mặt hắn , đôi bàn tay vén những lọn tóc xả lòa xòa của em sang hai bên để nói rõ cho em nghe từng chữ "- Tôi không ngờ gan em to như vậy ... ĐƯỢC vậy thì đừng trách tôi không nương tay . " sau chữ " ĐƯỢC" phát ra từ miệng hắn một cách giận dữ . hắn kéo tay em đứng dậy ôm chặt vào lòng hắn . em không còn sức phản kháng cứ mặc hắn làm gì mình cũng không màng đến . Hắn bế xốc em lên không quên quay lại ra lệnh cho đám thuộc hạ ."- Cứ để cô ta cho tao ."____________________________________Thể Loại : Fanfic , H , R18 , Ngược ...Nhân Vật Chính : Jay × Eunjin (Engene)Các bạn có hóng truyện hem?…
tác giả : pưnó sinh ra trong gia đình thật hạnh phúc. rồi bỗng một ngày, bố nó bị tạm giam vì nghi ngờ tham nhũng trong kinh doanh.không lâu sau, mẹ nó phát hiện bố nó ngoại tình. dứt áo ra đi.sụp đổ.không còn gì nữa. gia đình của nó tan nát, chỉ một tia hi vọng lé loi nhưng chỉ trong ý thức mơ hồ của nó.mẹ nó đơn thân nuôi nấng nó sau khi ly hôn, một chút tiền trợ cấp từ nhà chồng, mẹ nó một cắc cũng không dám nhận.mẹ của nó nội tâm thật mạnh mẽ, đối lập với sự yếu đuối từ trong tâm hồn đến thân thể của nó. lý do? từ sau khi chuỗi ngày kinh khủng kia, nó gặp một trận bạo bệnh. điều kiện ăn ở tồi tàn, mùi ẩm mốc từ ngôi nhà trọ xộc lên thật khó chịu, đó không phải lý do duy nhất khiến bệnh tình của nó không thuyên giảm.mẹ nó chạy ngược xuôi lo tiền thuốc men, gương mặt thanh tú hồng hào đấy giờ trông tiều tụy, xanh xao.một hôm nọ, mẹ nó đi làm. nó bỗng nhiên phát sốt.nó bảo:" mẹ ơi, mẹ đâu? con khát lắm, lạnh lắm, mẹ ơi..."gương mặt trắng bệt của người bệnh. từng là một cậu công tử sống trong gấm vóc lụa là, kẻ hầu người hạ. nó thật không dám tin bản thân lại rơi vào tình cảnh khốn cùng như vậy.khóe mắt nó bỗng chảy một hàng lệ dài. nó khóc không phải vì những chuyện bố nó làm, cũng không phải bản thân khóc vì mình trở thành một đứa nghèo hèn. nó khóc vì thương mẹ.nó không rõ bản thân đã khóc bao lâu. nhưng chỉ nhớ trước khi kiệt sức rồi ngất. một làn khói đen xuất hiện...13/10/2019.…
- Sao anh lại ở đây? - Khải Hân khá bất ngờ khi thấy anh, người con trai cô đã gặp lúc trưa.- Em có thể cho anh quá gian không - Khắc Du mệt mõi nói.- Anh sao vậy? Anh có chuyện gì à? - Khải Hân lo lắng khi thấy Khắc Du dường như đứng không vững nữa.- Anh mới bị bọn côn đồ đánh.- Sao lại bị đánh? - Cô vô thức hỏi, giờ cô mới để ý quần áo xộc xệch của Khắc Du lúc này chẳng giống bộ dạng soái ca lúc anh bước vào Piano Coffee chút nào, trên người còn thoáng có vết đỏ nữa.- Người ta nhận nhầm anh, có lẽ họ đang tìm một người giống anh.- Được rồi, anh lên xe đi, để em đưa anh về.Nói rồi Khải Hân lấy một chiếc mũ bảo hiểm đưa cho Khắc Du rồi nhanh chóng đội nón bảo hiểm cho mình. Khắc Du nhoẽn miệng cười khi thấy Khải Hân lại bị anh lừa một cú ngoạn mục như thế. Cô nghĩ sao mà lại tin anh bị đánh đến nông nổi như vậy, tất cả đều là do kế hoạch Khắc Du kì công sắp đặt mà ra.#nguồnảnh @color_team…
Tsukigami Azure. Gốc ở Kyoto, cha mẹ đều là thuần Nhật, chỉ đơn giản lấy tên Azure cho cô chỉ là vì đôi mắt cô trong suốt như sắc xanh trăng đêm, lấp lánh và có chút huyền bí, kiêu sa nhưng mộc mạc. Cha mẹ cô vừa mất sau tai nạn máy bay, sau khi chôn cất đầy đủ liền chuyển đi nơi khác ở. [ Tôi cũng muốn chết như họ. Tôi không thể sống thiếu họ được..... ]Trong một trang của cuốn nhật kí để trên bàn sát cạnh cửa sổ bị gió lật tung kia, những con chữ bị nhòe loang lổ, trông khá bẩn. Cô đã từng có cả thế giới, chỉ là sau khi hai con người quan trọng nhất trong thế giới kia biến mất. Lên Tokyo mà sống, trên phố Beika, cô hằng ngày nhìn thấy một cậu nhóc lớp một cùng "người chị" của mình đi học. Cô thở dài. Thám tử Trung học lừng danh lại biến thành cậu nhóc như thế này cũng khổ thật. Moi ra sự thật này vì có quen biết Sherry, đúng hơn là mẹ cô từng biết Sherry. Vậy tai nạn máy bay kia là có dàn xếp sao...? Không ai biết được. Cô vẫn bí mật luyện tập Bạch Ma Pháp hằng ngày, để chống lại Hắc Ma Pháp - thứ có thể cảm thấy rõ trong khu Tokyo rộng lớn này. Cô đã từng nghe qua vụ tên siêu trộm ánh trăng đại chiến Phù Thủy Hắc Ma Pháp, nhưng kết quả như nào thì không hay biết. Cô vốn không thích xem thời sự. [ Kaito Kid là người cản trở ngươi đến với mục đích của mình ]Đợt viếng thăm thần linh, cô đã được phán truyền như vậy. [ Ta khuyên ngươi từ bỏ mục đích đó đi, chẳng dễ dàng gì đâu. Không có lý do gì phải động chạm đến hắn cả ]- Xin thưa, lời nói của Người không còn quan trọng nữa rồi -…
Tác giả: Milan LadyMô tả:Tuyết trên thềm, trăng trước đình, hãy còn chập chờn nơi đáy mộng. Yến tan tác, người bặt thinh, chẳng buồn ngoảnh trông xuân năm nào.Vốn là một thiếu niên tài tuấn, qua lại giữa nhân sĩ danh thần, nhân sinh tưởng chừng như nước chảy róc rách, như xuân xa um tùm, chàng lại chẳng chạy thoát được vòng xoáy vận mệnh cuốn vào vực sâu. Lưu ly dễ vỡ (*), cửa cấm nặng nề đóng lại, ngăn cách với trần duyên.May còn có nàng, cùng thưởng nến bạc trăng thu, cùng vượt giá lạnh cung khuyết, thấm thoắt đã mười năm."Ta thích nhìn công chúa rạng rỡ rộ cười, phục dịch nàng thôi cũng đủ khiến lòng ta sung sướng muôn phần. Ở nơi u tối lạnh lẽo này, nàng là nguồn sáng duy nhất của lòng ta, còn sáng hơn cả mảnh trăng thượng huyền treo trên kia."Sống trong nhung lụa gấm hoa, được đế vương cưng chiều cũng chẳng cách nào mở được cánh cổng đóng chặt của tòa thành cô độc. Trên bước đường đời, dù yêu hay hận cũng đều không phải chỉ cần một lòng là đạt được."Hoài Cát, chúng ta đều bị vây hãm trong đây rồi." Câu nói đùa thuở thơ bé đã trở thành lời sấm.Một bức tường thành, chia lìa đôi ngả. Tiếng đồng hồ nước văng vẳng xa xôi chẳng thể phá vỡ được lời thề ước: "Nếu người là bông sen, thần sẽ là gợn sóng vờn dưới hoa lá người, năm năm tháng tháng, theo gió đuổi mưa hướng bạn lòng."Bóng hình trên gối đầu, dáng ảnh dưới lần áo, đến cùng lại hóa cơn ác mộng mùa xuân. Cầm bức tranh cuộn của câu chuyện khi xưa, bước ra khỏi nơi sân sâu đương độ thắm sắc, khóa nỗi lưu luyến hồng…
Author: xxxthienthannhoxxx, Sen_Ikkyu.*Warning: đây là truyện sáng tạo riêng của mình, không theo cốt của anime.* Giới Thiệu: Sau một ngày làm việc vất vả ở ngôi trường ác quỷ, Kalego - sensei ngả lưng trên chiếc giường êm ái của mình. Anh quá mệt mỏi và cảm thấy áp lực cột sống với đám học trò quỷ trong trường học ác quỷ Babyls Demon này lắm rồi. Quỷ từ nghĩa đen lẫn nghĩa bóng, bọn nó vừa là một đám "quỷ tha ma bắt" mà lại còn vừa là ác quỷ. Tệ hơn lớp mà Kalego chủ nhiệm lại là cái lớp cá biệt của trường, với đủ mọi rắc rối trên trời dưới đất đều có thể xảy ra với cái thân già cỗi của anh.Tuy nhiên... Sẽ có một chuyện động trời hơn xảy ra với Kalego còn tệ hơn những gì mà anh gặp với cuộc sống đầy áp lực hiện tại. Tiếng chuông đồng hồ báo thức reo lên như mọi khi, nhưng âm thanh nó hơi là lạ. Kalego mò tìm cái đồng hồ báo thức ác quỷ nhưng mò hoài vẫn tìm không thấy. Từng tia nắng mặt trời rọi qua cửa sổ làm Kalego giật mình choàng tỉnh dậy. Sau khi nhìn mọi thứ xung quanh nơi mình đang hiện diện thì Kalego đã đơ trong vài phút và rồi.... Anh đã xuyên không với nhiệm vụ là phải chủ nhiệm cái lớp cá biệt ở Nhân Giới, điều đặc biệt là trong lớp này có con gái của thần sáng thế. Cô là nữ quái với điểm trung bình 5 đều và thành tích các thành tích chấn động khác. Ngoài đầu với cô, anh còn phải chiến đấu với cái lớp với những thành phần nổi cồm cộm nhất trong trường. Liệu Kalego có vượt qua được cái nhiệm vụ chóa má này không?…
"Yo"Kakashi đi đến chỗ đám học trò của mình, bọn nó lại một lần nữa oán trách anh vì đi muộn"Được rồi, nhân tiện chúng ta sẽ có thành viên mới đó mấy đứa""Hả? Em tưởng mỗi đội chỉ có 3 thành viên?"_ Sakura thắc mắc"Đúng là như vậy nhưng vì học viên này bị lẻ ra khi xếp đội hình 3 người nên bọn họ giao cho ta"-"Ra đây nào trò Seokeru"Một cô gái bỗng nhiên xuất hiện trước mặt họ, mái tóc màu nâu được buộc bằng một cái nơ to chà bá, mặc một bộ yukata nhưng phần dưới chỉ ngắn đến đùi màu tím nhạt, mặc quần đùi đen và có một đôi mắt màu tím đậm."Xin chào! Mình là Seokeru Yontsu, rất vui được làm quen!""X-Xinh thế?!"_Sakura thầm ghen tị, là con gái... Có lẽ cậu ta sẽ nhắm trúng Sasuke mất thôiHọc sinh mới liếc qua cả ba và dừng mắt lại ở phía Sasuke"Chết rồi! Cậu ta để ý đến cậu ấy rồi!!"_Sakura tức giận trong lòng, đã mong cậu không nhắm trúng rồi mà"Ồ, không ngờ trong nhóm này lại có một bông hồng xinh đẹp đến thế này!"Cô gái đó lại gần phía Sakura, với vẻ mặt tươi cười"Xin chào, mình là Yontsu! Còn cậu?""à, là Sakura, mình cũng rất vui được gặp cậu!"_Vui cái con khỉ! Cậu mà tán tỉnh Sasuke thì tôi sẽ cho cậu biết tay!!!--------------------------------------------------------------------------------------------------Tác giả: -Hó-Truyện viết theo diễn biến của manga nên có thể sẽ có một vài chi tiết khác với animeDo not repost my work…
Disclaimer: Mình cũng muốn lắm nhưng đương nhiên mọi thành viên BTS đều không phải là của mình ;; w ;;Catelogy: Yaoi, ABO, Fluff, OOCFandom: BTSPairing: MinV (OxA) (couple chính), KookGi (AxO) (couple phụ), NamJin (BxO) (couple phụ)Rating: NC-17Status: OngoingAuthor: gilBeta-reader: Tiểu TàSummary:「Tôi vốn chẳng tin vào định mệnh, càng không nghĩ tới sẽ để cuộc đời của mình bị trói buộc bởi cái người ta gọi là số phận.Nhưng nếu cơ thể này, da thịt này, hàng ngàn hàng vạn tế bào cùng chuỗi gene quy định mà tôi chẳng được lựa chọn và cũng chẳng thể thay đổi này là để phù hợp với cậu. Thì duyên trời cũng chẳng phải là cái gì khó chấp nhận cho lắm.」Park Jimin 17 tuổi lần đầu gặp Kim Taehyung, liền tự tiện quyết định đây chính là duyên phận của mình. Trói buộc cậu ấy lại, đời đời kiếp kiếp, viết đè lên cả những quy luật di truyền.Nhưng mà đây chỉ là câu chuyện về những thanh niên đang tuổi khí lực sung mãn muốn nổi loạn thôi. Và tất nhiên là cả về những con tim nhiệt huyết yêu thương của họ.…
"o-oh, anh là nghệ sĩ saxophone sao?"|"không đâu, bé cưng, tôi là một ngôi sao khiêu dâm đấy"- - -Arthor: @riceggukiesTranslator: by me- - -Bảng dịch chưa có sự đồng ý của tác giả. Nếu có bất kì phản hồi nào về chuyện này, tớ hứa sẽ xóa toàn bộ truyện ⚠️Chỉ được đăng duy nhất tại wattpad ✔- - -Có thể ủng hộ tác giả tại fic gốc:https://twitter.com/riceggukies/status/1245915898763825152?s=19…