Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Tiểu vũ vương của chị, đã đi cùng em được gần 3 năm rồi❤ Biết đến tụi em ngay từ những ngày đầu các em mới debut nhưng chân chính trở thành một Tứ Diệp Thảo, một Thiên Chỉ Hạc thì phải tận nửa năm sau đó. Vì không biết sắp tới chị còn có thể có nhiều thời gian mà dõi theo em từng ngày như bây giờ không, có thể trước đó 20 ngày cùng mọi người chuẩn bị sinh nhật cho em như bây giờ không nên nhân bây giờ còn có thể, tại đây chị muốn ghi lại tất cả những project tiếp ứng sinh nhật của em. Thiên Thiên của chị ~ Mỗi một khoảnh khắc của em mà chị ghi lại đều sẽ là kỉ niệm thanh xuân đẹp nhất của chị. Yêu em❤…
"Cởi!" Trước mắt là một người đàn ông, cả người tản ra hơi thở lạnh như băng anh hừ lạnh lên tiếngNgải Tuyết mấp máy đôi môi khô khốc, xoay người, vạt áo chậm rãi rơi xuống, 18 tuổi nhưng thân thể cô đã trổ mã có lồi có lõm, tối nay, cô muốn dùng lần đầu tiên của mình để đổi mạng sống của gia tộc.Anh cường thế , không có bất kỳ dịu dàng nào trực tiếp đẩy vào thân thể của cô, mặc dù đã chuẩn bị tâm lý nhưng Ngải Tuyết vẫn còn sợ hãi kêu lên tiếng"Đau?" Người đàn ông dừng một chút, trong nháy mắt thoáng qua, ông cụ cư nhiên lại kêu anh tới chỗ nàyKhóe mắt Ngải Tuyết đẫm lệ gật đầu, đau quá!***"Anh sợ chết sao?" Cô cầm súng chỉa vào đầu anh. Ánh mắt anh vẫn không đổi, khóe miệng chứa đựng nụ cười cưng chiều: "Bảo bối, tôi sợ, tôi càng sợ sau khi tôi chết, không người nào thương em giống như tôi, cho nên, chúng ta đổi lại phương thức báo thù có được hay không?" Nói xong, anh giành lại cây sung trong tay cô rồi đè cô dưới thân thể. . . . . Cái gì? Người đàn ông ghê tởm! Cô đến với anh chỉ vì báo thù mà! Cô thật sự là rất nghiêm túc có được hay không?…
Ta ở thế kỷ hai mươi ngây người hai mươi năm, cũng là người không nơi nương tựa. Bởi vì vô pháp thừa nhận đau đớn không rõ trong thân thể, rốt cục bị người yêu nhìn soi mói, ly khai thân thể, đi tới một nơi thời không niên đại còn là cổ đại.Trừ bỏ đáy lòng một tấc chưa hoàn toàn bị nghiền nát, ngoại trừ một màn kia không trọn vẹn linh hồn, bất cứ chuyện của người nào đối với ta, đều chỉ là râu ria.Ta vốn chính là kẻ tàn nhẫn mà cũng vô cùng lạnh lùng, ta cần điều không phải quan tâm điều không phải bảo vệ, ta muốn chỉ là người tâm linh phù hợp người. Ta cần chính là hiểu được! Chớ có trách ta vô tình, bởi vì ta chỉ biết vì người mình quan tâm, chấp nhất. Chớ có trách ta tuyệt nhiên, bởi vì ta vốn là lãnh huyết!Ta may mắn, ta có người ta yêu, ta may mắn ta tìm được linh hồn không trọn vẹn phân nửa. Trong chốn giang hồ đều hỗn loạn, ta vô lực tránh, thị phi ân oán, ai có thể nó mình lòng dạ trong sáng? Di thế điên cuồng, đều cũng chỉ là làm một chữ tình. Vì tình mà điên, vì yêu mà cuồng, ai có thể nói cho ta biết đây hết thảy, có giá trị nhưng không đáng giá?Đối với văn này, Trúc Tử muốn nói là, chỉ là bởi vì là cùng một hệt liệt, sở dĩ viết tiếp ra mà thôi. Có lẽ có ít bằng hữu đã xem qua. Nội dung nhãn: Xuyên qua thời không, tình hữu độc chung, thiên chi kiêu tửDiễn viên: Tân Dĩ Hàn, Huyền Tịch ┃ phối hợp diễn: Huyền Triêu, Ngọc Du Nhan, Mạt Vũ ┃ cái khác: =================…
_Bốn tháng trước_- Vũ! Anh tới rồi! - Cậu quay đầu nhìn anh mặt mũi đỏ bừng, hơi thở trắng bốc lên giữa cái lạnh giá của Paris.- Thiên! Sao không đi chậm thôi? Trời lạnh lắm mà! - Cậu lo lắng đưa đôi tay mình áp lên má anh, mát xa nhẹ nhàng tạo độ ấm cho anh.- Tay em cũng lạnh hết rồi! - Anh cười cười nhìn cậu, bàn tay to lớn áp lên bàn tay trắng bệch vì lạnh của cậu....Hai người cứ đứng ở đó, cái giá lạnh của Paris cũng không khiến tình yêu của hai người nguội lạnh....._Ba tháng trước_- Thiên! Đây là Mẫn, bạn thân đại học với em! - Cậu tươi cười cầm tay anh kéo tới trước mặt Mẫn, ánh mắt long lanh mong chờ hai người mình yêu thương nhất làm quen với nhau.- Xin chào! Tôi là Mẫn!- Chào! Tôi là Thiên! Cậu hạnh phúc nhìn hai người bắt tay nhau......_Hai tháng trước_- Vũ! Mẫn đâu em? - Thiên đút tay túi quần, để mặc cậu dựa vào người anh.- Em không biết! Anh gọi cho cô ấy xem! - Vũ tươi cười cầm bàn tay anh áp lên má mình mà nói.- Ừ! - Thiên rút bàn tay của anh ra, lấy điện thoại gọi cho Mẫn.- Mẫn, em đang ở đâu thế? - Thiên nhẹ giọng hỏi, hỏi dường như phía bên kia đầu dây là bảo bối duy nhất mà anh nâng niu nhất..... Vũ cũng nhận ra điều này...Cậu khẽ cười lắc đầu...Làm sao có chuyện Mẫn và Thiên có thể phản bội cậu được.... Mắt thấy Thiên cúp máy, Vũ lại gần cầm lấy tay anh, mấp máy miệng hỏi:- Mẫn sao thế anh?- Mẫn nói hình như bị sốt rồi, anh qua xem cô ấy thế nào! - Thiên giật mình cảm thấy lời nói có chút không đúng liền nói thêm - Em ở nhà ngoan! - Vũ nhìn vẻ mặt lo lắng của Thiên mà lo lắng theo...l…
Tên truyện: Trong mắt nhiều người chúng ta đã là một đôi.Tác giả: Aoi Thỏ.Nội dung:Tuy bước vào con đường nghệ thuật đã ba năm nhưng sự nghiệp diễn xuất của Ngọc mãi chẳng có tia hy vọng. Là một cô gái xuất thân từ vùng quê lên thành phố để theo đuổi ước mơ, cô không thể tìm cho mình một chỗ dựa để tiến thân trong giới nghệ sĩ. Cái cô có là nhiệt huyết cùng tài năng nhưng dường như sự thật đã cho cô nhận ra chỉ với như vậy vẫn là chưa đủ. Thế rồi Trân cứ dần dần tiến vào cuộc sống của cô, từng bước tiến lại gần cô nhưng càng tiến gần hơn, cô càng muốn giữ khoảng cách.Cho đến một ngày, khi cả hai cùng tham gia bộ phim điện ảnh. Sự chú ý của Ngọc với công chúng lúc này mới được khẳng định, nhưng bên cạnh đó lại khiến cô dở khóc dở cười khi đông đảo khán giả xem phim lại tự khẳng định cô và Trân là một đôi. Hễ bất cứ điều gì cô đăng lên facebook cũng khiến mọi người suy đoán là cô đang ám chỉ đến Trân. Và Trân lợi dụng điều đó, sau mỗi lần Ngọc ghi dòng trạng thái tình cảm, Trân đáp lại bằng những dòng trạng thái mập mờ dường như có liên quan. Lúc này, mọi người đều đã khẳng định "Nhất định họ là một đôi".Chỉ là một câu chuyện nhẹ nhàng đi liền với những cảm xúc của các nhân vật. p/s: Bộ này mình sẽ viết song song với "Người chị gái" nhưng bộ này sẽ sớm hoàn thành hơn vì số chương ngắn hơn bộ "Người chị gái" rất nhiều.Hy vọng mọi người ủng hộ ^^.…
Tống tư tề có cái bí mật, nàng tổng sao biết được hiểu chính mình hoặc là người khác mất đi gì đó ở nơi nào. Tỷ như, Hoàng hậu nương nương tối sủng ái đích con mèo nhỏ kỳ thật là chôn ở thục phi nương nương cung điện ngoại đích bụi hoa hạ. Lại tỷ như, nàng kia luôn luôn đứng đắn nghiêm túc đích tương lai tướng công thế nhưng trộm đi của nàng cái yếm! Một lần cung bữa tiệc, vẫn che đậy đích bí mật ngoài ý muốn bị người đâm, từ đó, tống tư tề liền sống ở nước sôi lửa bỏng giữa. Kê áp heo chó đã đánh mất tìm nàng, giấu trong bảo khố đồ đã đánh mất cũng tìm nàng. Này đó cho dù , khác tống tư chung đau chính là, còn có người nào đó ở một bên thêm phiền: vợ, lòng đã đánh mất, ngươi tìm xem nó đâu chỗ nào rồi? ★ ngày càng ~ như có đặc thù tình huống, sẽ ở bình luận thảo luận minh ~ ★ nam chủ sống lại, nữ xứng sống lại. ★ nam nữ chủ hai thế vợ chồng, nhuyễn muội tử cùng hộ thê nam đích sủng văn.Cổ đam tồn cảo văn, ốm yếu ( cũng không ) công ♂ vô tâm không phế tróc quỷ chịu, cầu cất chứa ●v● tư nhân nếu thải hồngTác giả quân đích một khác thiên cổ đam, cầu cất chứa ●v● sống lại chi tạ ơn lamĐiểm đánh cất chứa tác giả chuyên mục vGlory vinh quang - dụ hoàngTác giả vi bác"Đội trưởng chính là hoàng phiền phiền" , hoan nghênh đến trạc vNội dung nhãn: sống lại ngọt văn tình có chú ýTìm tòi mấu chốt tự: diễn viên: tống tư tề, Bách Lý Minh Nghiễn ┃ phối hợp diễn: tống tư trữ ┃ cái khác: nam chủ sống lại, sủng văn…
• Truyện: 《 The Unexplainable 》• Tác giả: ↳ ❝Y͟ ͟R͟y͟a͟n͟¡!❞• Số chương: 3/50• Tiến độ truyện: Hoàn thành• Lịch đăng: 9 tháng 7• Thể loại: Nguyên sang, manga anime, hắc ám, cường cường siêu nhiên, 1v1, HE• Tóm tắt: Tsunayoshi mỉm cười, tò mò nghe bọn trẻ ở sau lưng nghị luận ác ý. Thông tin về nguyên chủ, tên quái thai, lũ trẻ là như vậy kêu nguyên chủ, có nhạo báng cùng châm chọc. Rốt cuộc bây giờ Tsunayoshi đến, cùng hắn giao tiếp người, đều đã rơi vào vận rủi, dám can đảm trêu chọc hắn, chỉ biết thảm hại hơn, xui xẻo mà chết. Cho nên hắn muốn biết cái này Arcobaleno chi tử Tình chi Hitman Reborn có thể kiên trì bao lâu.• CP: hắc hóa lạnh nhạt Thần Ma chịu x cường đại phàm nhân công( Tsunayoshi là một trong cấp cao tầng ác ma trư Thần Ma Địa Ngục. )Editor-san: Hai cái đều thuộc tính quỷ súc, gặp nhau liền oan gia, dần dần cũng tiến tới hảo cảm, cuối cùng công truy thụ thành côngTag: katekyohitmanreborn, hắc ám, thời không#luân hồi#• Tìm kiếm mấu chốt: Nhân vật chủ chốt: Sawada Tsunayoshi, Reborn• ↳ ❝Y͟ ͟R͟y͟a͟n͟¡!❞: Mình editor hán việt• Author-chan: Này đem ở trình độ nhất định thượng đi theo truyện tranh, nhưng sớm hay muộn sẽ phát sinh khác nhau.…
Thể loại Kinh dị , đam mỹ , bách hợp , không có ngôn tình :> . Háo ăn , nhát gan đôi khi dũng cảm ( một xíu) thỏ bông bàn tay vàng thụ x Nhạt nhẽo , biết chăm sóc , chiếm hữu ( hong biết ) công . Công thụ là tương đối xuất hiện nhiều nhưng truyện nhiều nhân vật chính . Lưu ý trong đây đếch có thể loại nam nữ phụ si tình nhân vật chính đâu nha . cảm ơn Thời đại công nghệ khoa học phát triển con người đấm chìm vào tựa game thực tế ảo của công ty Sứa Không Não mang tên " Trò chơi của Thần " . Một tựa game siêu hot với lối chơi vượt phó bản cùng nhiều cốt truyện nhiều thể loại siêu siêu hấp dẫn . Tưởng chừng như đây là một trò chơi vô hại cho đến khi từng top từng top người chơi dần dần mất tích hoặc bỏ mạng trước sự chứng kiến của nhiều người thông qua livestream. Nhân loại bắt đầu hoảng hốt. Mọi thứ trở nên mất kiểm soát , chính phủ và các nhà khoa học bất lực , công ty phụ trách game như bốc hơi khỏi thế gian chặt đứt hi vọng của mọi người .Càng đáng sợ hơn là dù người không vào game thì game cũng bắt người vào .Dần dần càng có nhiều người bị cưỡng chế đăng nhập game mất tích hoặc bỏ mạng , nhân loại ngày ngày sống trong sợ hãi chờ ngày tử thần điểm tên .Du Nhạc là một trong số đó , nhưng thái độ của y đối với mọi thứ lại lạc quan hơn rất nhiều , nên ăn thì ăn nên ngủ thì ngủ . Nhưng điều y không ngờ được là.Vì cái đếch gì người ta bị bắt vào game ít nhất còn ra hình người đến lượt y lại là một con thú bông mềm mại tay không thể nâng vai không thể gánh lại còn đặc biệt cần ăn !?Th…
Văn án :*Ba năm trước, mười tám tuổi Tân Lam chết trong đêm mưa.Đêm đó, một đôi tỷ muội song sinh nhận hết dằn vặt, hương tiêu ngọc vẫn.Ba năm sau, sống lại là An gia trưởng nữ An Tầm, Tân Lam trở lại mười tám tuổi, dung mạo xinh đẹp tuyệt trần, nhân phẩm, học lực giỏi nhiều mặt, trưởng thành lên thành một tên ưu tú —— biến thái.*Có yêu nam chủ thiên :Hắn là Lâm Giang tối phú dòng dõi kim cương người đàn ông độc thân, tuổi còn trẻ liền chấp chưởng toàn bộ ám dạ đế quốc;Hắn cũng là Lâm Giang tên viện vô phúc tiêu thụ gác cao sơn hào hải vị, nghĩa tin xã đương gia tên ở trước, không người dám nhiễm.Hoắc Thành mặt đơ, không khẩu, không cười, cũng không yêu nói chuyện;Cho đến cuối cùng sẽ có một ngày, để hắn gặp gỡ cái kia yêu cười yêu nháo yêu dằn vặt cô nương.Mới để hắn lần thứ nhất phát hiện, nguyên lai có người vặn vẹo, cũng có thể như thế đáng yêu. . .*Trước khi yêu An Tầm, Hoắc Thành có thể so với khắc tinh, ngăn trở nàng báo thù, ngăn trở nàng kiếm ăn, nàng giết người hắn cứu người, cứu không được trước hết giết, làm cho An Tầm mỗi lần thấy hắn đều rất đói, đói bụng đến dạ dày rất đau;Yêu An Tầm sau đó, Hoắc Thành hóa trung khuyển, giúp nàng báo thù, giúp nàng kiếm ăn, giúp nàng tìm thiên hạ ngon lành nhất biến thái, cả ngày nghĩ làm sao đem bảo bối lại dưỡng mập, buổi tối đè lên thật yên giấc.An Tầm tan học về nhà:"Trở về? Ngày hôm nay chuẩn bị hai món ăn, là ăn trước cưỡng gian rồi giết chết án hung thủ A, vẫn là ăn tuyết địa tàn chi án hung thủ B? Hoặc là vẫn …
Nhưng ta biết, đây là một câu chuyện có thật, nó sẽ không nhịp nhàng vần điệu như ca dao, tục ngữ, không mập mờ sâu xa như truyện ngụ ngôn, không tươi vui nhưng truyện cười, và cũng chẳng có một cái kết đẹp như truyện cổ tích. Đây gọi là ánh trăng của truyện cổ tích, sự thật luôn chìm dưới ánh sáng. Chỉ có ánh trăng mờ ảo, lập lòe mới có thể từng chút, từng chút khiến câu chuyện cổ tích này hiện lên với nét vẽ đau đớn, khổ sở và quằn quại thôi. Từ đây, bắt đầu một câu chuyện gọi là "Cổ tích bi ai". - Trấu, "Tích Trầu Cau"Ta thường nghe nói rằng cuộc đời của mỗi một con người chính là một câu chuyện. Vậy, đó có phải là truyện cổ tích không? Nếu phải, vậy thì có phải lúc nào truyện cổ tích cũng có hậu không? Ta không biết, nhưng nếu cuộc đời ta chính là một câu chuyện cổ tích thì hẳn nó sẽ không bao giờ có hậu, không bao giờ! - Cám, "Tấm Cám"Ai cũng bảo, làm hoàng hậu sẽ được hạnh phúc, ai cũng nói cuộc đời của con Tấm là câu truyện cổ tích mà ai cũng phải một lần mơ tưởng đến. Nhưng các người đâu phải là con Tấm thì sao có thể hiểu được nó? Chỉ có mình ta, ta chính là Tấm, thì ta mới biết rằng cổ tích không xuất hiện trong đời thực. Chỉ có con người, tự lực cánh sinh, tự mình cố gắng thôi. - Tấm, "Tấm Cám"…
Từ rất xưa có một cô phù thủy trẻ đẹp sống cách ly với thế giới hiện đại, cô phù thủy trẻ quyết định sống tại một hòn đảo xinh đẹp, do cô vô tình tìm thấy. Trong thời gian nàng sinh sống tại hòn đảo, nàng lỡ yêu một chàng trai thuyền buôn.Chàng trai ghé vào hòn đảo lớn, nơi đây thật xinh đẹp, chàng trai như bị hòn đảo thu hút. Vì thức ăn đã hết nên chàng trai đã vào đảo để tìm thức ăn, vô tình chàng trai gặp được cô phù thủy xinh đẹp và đem lòng yêu mến.Chàng trai ở lại đảo được một tuần và quyết định trở về nhà, chàng trai hứa hẹn sẽ trở lại và rước nàng về cùng. Nhưng nàng đợi mãi mà không thấy chàng trai quay lại, một tuần, rồi một tháng, rồi đến một năm, rồi nhiều năm sau nhưng ngày ngày nàng cứ mãi chờ đợi, nàng buồn bã, nàng đau đớn, nàng tuyệt vọng, rồi mãi nàng thù hận. Nàng nguyền rủa bản thân, nàng biến thành một tản băng to lớn bao phủ lấy hòn đảo xinh đẹp. 10 năm sau chàng trai trở lại và thực hiện lời hứa, chàng trai cùng cô bạn gái lên thuyền Titanic đi tìm hòn đảo, nhưng chàng trai tìm mãi không thấy, chàng chỉ thấy một tản băng to lớn, ở giữa đại dương mênh môngVì bảo lớn đã làm thuyền Titanic của chàng trai đâm vào tản băng, khiến cho tàu chìm, chàng và cô bạn gái cùng chiếc thuyền Titanic chìm vào đại dương. Nhiều năm sau tản băng, tan ra rồi hòn đảo xinh đẹp lại xuất hiện ở giữa đại dương, nhưng lời nguyền chưa mấtNhưng tàu thuyền hay đi lại qua đây đều chìm một cách bí ẩn, nên hòn đảo được biết với cái tên, Hòn Đảo Bị Nguyền Rủa.…
ĐÊM NHỚ (MARỐC) #CUỘC_GỌI_TỪ_WECHAT🐳: zhou zhou, em mới tắm xong, mau qua đây anh thổi khô tóc cho em nè , đừng có ở đó mà ôm mèo nữa 🐱 : được rồi , một lát em qua, một lát em qua 😃😃😃🐳 : nhanh đi nè , đừng có ở đó nói mà ko làm , qua đây thổi khô tóc rồi chơi với mèo sau 😒😒🐱 : được rồi , em tới liền nè ông cụ non..... 🐳 : Ơ thằng nhóc này , ta quan tâm tới em, mà còn bị em nói vậy sao ? Ko thổi khô tóc để bị cảm lạnh thì sao ? Anh ko ở bên cạnh em, em thì lại ko chịu uống thuốc ? 🐱 : vậy anh mau về sớm với em đi 😞😞😞 .....hai mươi phút sau.... 🐱 : Hoàng cá voi, em thổi khô tóc rồi nè 🐳 : ngoan quá , mau qua đây , hôn anh cái nào 😜😜😜🐱 : ko hôn , em mún hôn con mèo thôi à ...🐳 : cái gì ? Anh ko bằng con mèo sao 😟😟😟🐱 : anh tự nghĩ đi 😝?🐳 : Hứa zhou zhou 😊😊😊🐱 : aiya, dạo này chắc ăn ngon miệng lắm phải ko, béo lên nhìu rồi nha, lúc anh bồng em về , em vẫn chỉ là con mèo con à 🐳 : chắc là đc tẩm bổ nhìu nên vậy đó 😏😏😏🐱 : sắp thành châu mặt mâm rồi , hay đổi tên cho pé nha, châu mặt mâm nha chịu ko? 😜😜😜🐳 : anh đang nghĩ , anh đâu có bạc đãi em ngày nào đâu , mỗi ngày đều cho em ăn uống tẩm bổ , ban đêm còn thêm 1 món ăn khuya nữa ( lòng trắng trứng) , sao ko thấy e mập lên đi ? 😟😟😟 🐱 : anh đi chết đi 😚😚😚🐳 : hay là , mấy hôm nay em chưa đc ăn khuya nên có vẻ nhìn em ốm đi vậy 😜😜😜🐱 : cút mau đi ! Nói chuyện ko có câu nào nghe lọt tai hết 😬😬😬🐳 : zhou zhou à , em nhìn anh nè , anh cũng ốm đi rồi nè , anh thiếu hụt vitamin của em đó 😞😞😞🐱 : ko nói chuyện với anh nữa , đi chơi với pé mèo thôi 🐳 : aiya, zhou zhou ! Zhou zhou ! Mau quay lại đây , anh dạy em cách hấp thụ dinh dưỡng nè 😂😂😂🐱 : anh đừng có ở đó mà nói năng lung tung qua phone nha, có bản lĩnh thì mau về đây dạy em nè 😁😁😁Cuộc gọi bị ngừng 📱📱📱🐳 : vợ à, ko nhớ anh sao... 😉😭😒😖…
một cái xuyên qua đích chén nhỏ đủ.bị long quyển phong quát tới rồi người thời không, mà mơ hồ đích nam trư thẳng đến thật lâu về sau mới phát hiện.bị người khổng lồ kiểm , ăn hắn đích thịt làm, hét lên hắn đích rượu.cho nên, ngươi là người của ta.mỗ nam vẻ mặt đương nhiên đích bộ dáng.kháng nghị không có kết quả, hắn này xa nhà bếp đích quân tử đắc liêu khởi tay áo sát lộc tể dương, thuận tiện cho hắn chủy kiên niết bối, tái thuận tiện giúp đỡ đem oa ngủ ấm áp.ở mỗ tháng sao kim hi ban đêm, bạch mục đạt nhìn lên bầu trời đêm, phát giác chính mình ly văn minh xã hội đã muốn thập phần xa xôi, không khỏi chảy xuống thuần khiết đích nước mắt.chính là, chén đủ là không có cuối đích.người khổng lồ ăn được ngủ ngon bắt đầu mập ra ở ngoài, ngay cả tính tình cũng đi theo tăng vọt 3J.như vậy còn muốn hắn như thế nào sống?người khổng lồ lại , hắn phải đi ra ngoài săn thú.người khổng lồ đói bụng, hắn đắc bật người đưa lên nóng hầm hập đích đôn thịt.người khổng lồ mệt mỏi, hắn đắc cho hắn trải giường chiếu chủy chân.thẳng đến một ngày nào đó, tới rồi thôn trấn lý nhìn đến hai cái thân cao thể tráng đích mang thai nam nhân tại thảo luận các gia đích Oa Nhi gì thời điểm sinh ra, trì độn đích nam trư mới phát hiện có chuyện gì rất không đối đầu .nội dung nhãn: xuyên qua thời không sống chết tình có chú ý vui mừng oan gia tìm tòi mấu chốt tự: diễn viên: bạch mục đạt, Mạt Tư Tạp ┃ phối hợp diễn: KAKA ( đại cẩu ) ┃ cái khác: thoải mái tiểu văn, người khổng lồ sống chết…
Văn án Trư chân Lâm Mộc Nhiên mang theo hắn đích tùy thân không gian đi tới ma pháp đại lục, ? ? Triển trung y trị liệu kỹ thuật ~ Đương nhiên, mỹ thực nhất định có ~ Dược thiện phải có ~ Không gian xác định có ~ Đáng yêu thực vật manh có thể có! ~ Luyện nữa luyện tiểu ma pháp, nói chuyện tiểu luyến ái thần mã đích ~ Tuyệt đối ấm áp, đặt ra 1VS1, HE nhất định hội! Nếu thích thần mã phương diện đích dược thiện có thể nói cho a đô, a đô mau chóng hồi phục ~ đương nhiên văn trung cũng có các phương diện đích dược thiện, bảo đảm chân thật độ đích nói! Mọi người cất chứa hạ a đô đích tác giả trang đi, a đô? Khôi bị lân đát kĩ? Mục phế 撸? Lư ngạnh hoan ㄊ tỳ trủng? Hoàng cáo đột cẩu? Lục hàng chuy khuông? Hiện tại 3000+ , hy vọng mọi người tiếp tục duy trì a đô! Nột, phiền toái các gia đạo văn đích đứa nhỏ hơi chút chậm một chút được không a! Còn có yêu, phiền toái xem đạo văn đích đứa nhỏ xem liền xem thôi, đừng ghét bỏ cáp! Các ngươi ghét bỏ đích ngôn ngữ làm cho ta rất là thương tâm có mộc có a! 【 ô mặt 】 đạo văn đích các vị thân, các ngươi chậm một chút được không được không được không a! Trước đừng kết thúc a a a a a a! Đề cử bằng hữu đích văn ~! > Nội dung nhãn: dị thế đại lục Tìm tòi mấu chốt tự: diễn viên: Lâm Mộc Nhiên ┃ phối hợp diễn: Hiên Viên Diễm ┃ cái khác: tùy thân không gian dị giới đại lục thực liệu trung y ma pháp…
Muời tuổi chứng kiến cái chết bí ẩn của cha mẹ, được cấp dưới của cha bảo vệ khỏi nguy hiểm đến tínhmạng.Sống dưới vỏ bọc một thân phận khác, mang trong nguời bảng danh sách chết nguời. Một cô bé ngây thơ với đôi mắt đỏ hoe, miệng mấp mấy hai từ “ Trả thù “.Muời năm sau, quay trở lại VN là một cô gái đã truởng thành, muời năm với ý chí trả thù cho cha mẹ, cô chú tâm vào học mọi thứ có thể để phục vụ cho kế hoạch trả thù sắp tới.Nhưng khi đối diện với kẻ thù, bị hắn ta trêu chọc, gài bẫy… sau đó là những cử chỉ quan tâm khiến trái tim non nớt lần đầu bứơc vào đuờng yêu thổn thức. Giữa tình yêu và thù hận, cô sẽ chọn con đuờng nào.“ Tôi sẽ không làm khó em, khẩu súng trên bàn kia em có thể bắn nó vào tim tôi. Nhưng em hãy nhớ một điều, dù trái tim tôi có ngừng đâp nó cũng là của em… tôi cho em toàn quyền định đoạt.” - Nguyễn Văn Khánh nhìn vào đôi mắt nhòe nứoc của Kelly.Kelly liệu có làm đựơc hay không, giết anh chính là giết chết tim cô.…
Mùa Hè Đã Qua Mà Chúng Ta Chưa Thể Nói Lời Tạm BiệtCuốn sách với những xúc cảm đẹp đẽ về tuổi thanh xuân tràn đầy nhiệt huyết được chuyển thể lên màn ảnh rộng gây sốt toàn Nhật Bản năm 2014 đã có mặt ở Việt Nam!Năm 17 tuổi bạn đang làm gì?Bạn có nhớ được hết tên những người bạn học thời trung học không ?Bạn đã từng thầm yêu ai đó mà chưa dám thổ lộ lòng mình chưa? Có điều gì khiến bạn hối hận vì đã làm trong quá khứ chứ?Tương lai của bạn sẽ có những ai bên cạnh, bạn có tò mò về điều đó không?Những câu hỏi vu vơ của tuổi 17, liệu đáp án nào là đúng nhất cho những thắc mắc trong lòng?Dưới góc nhìn của nhân vật nam chính, câu chuyện được hồi tưởng lại sau lần gặp gỡ với một cô gái có nụ cười giống với người mà anh đã từng "cảm nắng" thời trung học. Những câu chuyện vụn vặt về tình bạn và tình yêu đầu đời cứ dần dần lướt qua trong suy nghĩ của anh như một thước phim quay chậm không bao giờ ngừng. Anh luôn bị ám ảnh bởi suy nghĩ rằng mình sẽ mãi mãi không bao giờ trở thành người lớn được vì thuở mẫu giáo đã không ăn viên kẹo lấp lánh mà cô giáo gọi "kẹo trưởng thành".Cậu đã ăn những viên kẹo ấy chứ?Nếu ngày ấy mình không đổi chúng lấy những tấm thẻ bài, có lẽ cuộc đời của chúng ta sẽ bớt đi những sai lầm, phải vậy không?Họ, những con người trẻ tuổi đứng trước ngưỡng cửa trưởng thành , mấp mé trước vòng xoáy mơ hồ giữa tình yêu và tình bạn, liệu cái nào chân thật hơn và rõ ràng hơn?Nhân vật chính bị cuốn vào chính những kí ức của bản thân. Khoảng t…
Có vẻ Xấu là một cái tội Biết yêu và có được một người bạn cũng là một cái tội- Bạch Vân : nhân vật chính câu chuyện , một cô gái xấu xí có thân hình ú mập nhà lại nghèo chỉ vì thế bị mọi người cô lập và đùa giỡn như một con thú vật, chịu đựng tới cực hạn khi trong lúc cô có ý định tự vẫn kết thúc sinh mạng thì mọi thứ đột nhiên khiến cô chỉ nghỉ như mới bắt đầu ,...- Lâm Hiểu : Sau này là Trần Hi , một nam sinh đẹp trai của trường, tính giàu tình cảm vì muốn bảo vệ "Lợn nái Bạch Vân" cậu đã bị lớp cô lập thay thế Bạch Vân hứng chịu mọi nổi đau đến mức phải nhập viện cấp cứu , nghỉ học dài hạn- Linh Linh : Trưởng nhóm chuyên ức hiếp,đánh đập những kẻ yếu hơn mình vì ỷ có một chút sắc đẹp lên mặt sang chảnh bêu xấu người khác , một con người tham hiểm nội tâm- Tiểu Mai : Chung nhóm Linh , không thua gì Linh Linh , cô ta dựa vào sự giàu có của mình và dì mình là Hiệu trưởng nên ỷ lại ức hiếp người khác dã man, lại là một kẻ kêu căng , chảnh chọe , khoe khoang - Gia Mẫn : Cũng như Linh và Mai , cô ả cũng không kém , là đứa trong nhóm chịu trách nhiệm đăng tung tin đồn chuyện xấu của người khác và làm lớn chuyện- Lý Dực Hải : Em họ của Linh Linh , nghe theo lời Linh hắn trở mặt với Dũ và gây ra bi kịch cho Dũ và Vân , dù là con trai nhưng hắn chưa bao giờ nương tay với ai dù là con gái , một gã đáng phải trừng phạt* Ai không thích đọc truyện của tác giả thiếu kinh nghiệm , nội dung non nớt , thiếu điện nước thì cứ Click Back * Ai có thể đọc được truyện của mình thì Click Start !^^°…
Vân Nguyệt được cứu sống trong 1 tai nạn xe , bố mẹ mất là tiểu thư thất lạc của tập đoàn đá quý Vân Thị . Tính tình hoà đồng , học giỏi Hàn Lăng Phong con trai duy nhất và cũng là người thừa kế duy nhất của tập đoàn Hàn thị , tình kiêu ngạo , lãnh khốc Minh Hàn bạn thân của thất lục . Tính tình hiền lành trái ngược vs Hàn Lăng phong . Là con trai duy nhất và là người thừa kế duy nhất của Minh thịDương Yến Ngọc , bạn gái cũ của Lăng Phong vào 3 năm trước đột nhiên cô biến mất làm Lăng Phong tìm kiếm không ngừng và trở nên suy sụpNam Cung Nghiêu bạn thân hồi nhỏ của Hàn Lăng Phong , nhưng vì mối làm ăn giữa 2 gia đình trở nên xung đột nên Hàn Lăng Phong và Nam Cung Nghiêu trở thành đối thủ của nhau" Hàn Lăng Phong buông tôi ra " Vân Nguyệt giãy dụa muốn thoát ra khỏi cái ôn của Hàn Lăng Phong " Hàn Lăng ....um.....um " chưa kịp nói hết xong thì đôi môi đã bị chặn lại , những lời muốn nói lại bị Hàn Lăng Phong nuốt vào họngHàn Lăng Phong hung hăng hôn xuống đôi môi của cô mang theo sự tức giận , cô muốn mở miệng nói gì nhưng vừa mở miệng thì đã bị chiếc lưỡi của Hàn Lăng Phong chui vào thăm dòLưỡi của anh như một con rắn tham lam hút hết mập ngọt trong miệng côĐến khi cảm thấy Vân Nguyệt hô hấp khó khăn thì anh mới buông đôi môi cô ra…
《 Ngự sủng diệu trù 》 Tác giả: Macchiato (Mã Kỳ Đóa) Tóm tắt nội dung: Tài nấu nướng của nàng tuy để thái hậu cùng hoàng thượng khen không dứt miệng, Xuất cung sau lại bởi vì thân là nữ tử không người mướn, nghèo đến mức ngay cả lộ phí hồi hương đều không có, Thật vất vả, vương phủ thỉnh nàng tới cửa làm nữ đầu bếp, nàng lại chọc tới phiền phức ── Tân chủ tử viết thư tình bị người trộm ném xuống, còn bị giễu cợt dáng người, Nhường qua một bên mắt thấy thảm kịch nàng đối với hắn biểu thị đồng tình, Ai biết, hắn nhưng giận chó đánh mèo nàng, để nàng tức giận đến khoe khoang khoác lác, Nói hội trong vòng một tháng để mập được dọa người hắn gầy xuống đến, bằng không nàng liền rời đi ! Nguyên tưởng rằng hắn nuông chiều từ nhỏ, chắc chắn chịu không nổi ăn uống điều độ nỗi khổ, nàng chắc chắn mất bát cơm, Không ngờ, hắn oán hận thì oán hận , nhưng hoàn toàn phối hợp lời nữ đầu bếp quèn nàng, Chậm rãi biến thành cái giai công tử tao nhã khiến người không dời nổi ánh mắt, Mà ở sống chung lâu ngày, nàng cũng gặp được hắn ôn nhu giấu trong xấu tính, Nghĩ đến hắn giáo huấn đám người mắng nàng là hồ ly tinh, trong lòng nàng liền có cảm động cùng ngọt ngào, Khi hắn dắt tay nàng tố nỗi lòng lúc , trái tim của nàng càng là đập thình thịch, Nàng rõ ràng tình huống này ý nghĩa đại biểu, nhưng nàng có hôn ước tại người, có thể nào tiếp thu hắn... Bái cái tuổi già macchiato…