Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Đây là lần đầu tiên mình viết truyện mong mọi người góp ý kiếnTác giả: RùaThể loại: Đam mỹ - hiện đạiNhân vật : Lục Kiên - Trần ĐạiTóm tắt truyện: Lục Kiên và Trần Đại là thanh mai trúc mã với nhau, từ nhỏ đều có cùng sở thích, môn học, thể thao,...Trần Đại có lại có một tình cảm đặc biệt dành cho Lục Kiên....Nhưng khi lên cấp ba Lục Kiên bị mẹ bắt buộc đi du học 4 năm, khi nghe tin như vậy Trần Đại muốn giữ Lục Kiên lại nhưng ko đc vì vậy Lục Kiên đã đc ra lời hứa " Sau khi hết 4 năm tớ sẽ gặp lại cậu khi hoa(đào) nở " và như v trong suốt 4 năm chờ đợi thì ngày đó cũng tới....( muốn biết tiếp thì đọc truyện😎 )…
"Người là vần thơ suốt những năm tháng tuổi trẻ ấy." Thế giới của Cung Tuấn (18 tuổi) ngập tràn hình ảnh Trương Triết Hạn (30 tuổi).---[Fanfic] Tập Thơ Tuổi Trẻ - Cung Tuấn x Trương Triết HạnTác giả: cuiyayu_Dịch: springtangerine…
Ko có gì là đang mô tả vì tiêu đề đã đề rõ rồi nên mọi người tự hiểu cốt chuyện giúp mình nha! Truyện này thì nó cũng bt mọi người đọc và nhân xét nhá để mình có thể rút kinh nghiêm!♡♡ ( Tại mình lười viết mô tả chuyện nên nó ms thế ??)…
Tác giả: Chi U CửuVăn ánLan Sơn Quân là một cô nhi lớn lên ở Hoài Lăng, sống nhờ cơm bách gia, học được nghề giết heo, vốn định mở một lò mổ để kiếm kế sinh nhai. Nào ngờ ông trời lại đưa nàng vào một trò đùa khác.Năm mười sáu tuổi, nàng bất ngờ được đón về Trấn Quốc Công phủ ở Lạc Dương, trở thành đích thứ nữ thất lạc bên ngoài của phủ Quốc Công.Ban đầu, nàng tưởng rằng đây là phúc lành trời ban, là bù đắp cho những ngày tháng cơ cực. Nhưng mười năm sau, nàng mới nhận ra-từ một kẻ thôn dã bước vào kinh thành, hóa ra không phải phúc phận, mà là quả báo vì kiếp trước giết heo quá nhiều.Mười năm nơm nớp lấy lòng, vội vã gả đi, đổi lại chỉ là sự ghẻ lạnh và xem thường. Cuối cùng, nàng bị nhốt trong một viện nhỏ, không thấy ánh mặt trời, ngày ngày chịu đói khát, sống dở chết dở.Nhưng dù vậy, nàng vẫn không cam lòng.Giữa bóng tối tuyệt vọng, thứ duy nhất an ủi nàng là một quyển sách cũ nát.Ánh sáng le lói qua ô cửa sổ chưa từng đóng kín, nàng chậm rãi lê bước đến gần, nâng sách lên đọc--Đó là một cuốn bút ký, ghi chép hành trình của một thiếu niên từ sáu đến mười sáu tuổi. Trong đó có nhiệt huyết, có hoài bão, có ước vọng về một thanh kiếm sắc chờ ngày được rút khỏi vỏ.Mãi đến khi đọc đến tên người viết, nàng mới giật mình--Người ấy, chính là Úc Thanh Ngô.Hắn là kẻ khi ngày nàng đặt chân rời Lạc Dương, thì bước lên đoạn đầu đài.Vì thế, khi có cơ hội sống lại năm mười sáu tuổi, lần đầu tiên nhìn thấy Úc Thanh Ngô, nàng đã coi hắn như một người bạn …
Bìa của ai mọi người nhắc mình hộ nha ;_; thật sự là mình không nhớ nên mới không để chứ không có ý gì đâu ạ ;_; sr bạn tác giả ;_; Truyện này là lần đầu mình làm nên còn rất nhiều lỗi có gì mong mọi người chỉ bảo ạ ^^~…
Văn án Làm từ nhỏ ngay tại sách thuốc thảo dược trung phao đại đích Tiểu Trung y, ở tử phía trước vẫn nghĩ đến cuộc sống trừ bỏ củi gạo du diêm tương dấm chua trà ngoại nên là ngân châm kim tuyến, lại nào biết nhân tâm khó dò, phản bội đích nhân lại thường thường là tối không tưởng được đích nhân. Nguyên bản nghĩ đến thâu đắc đích nhân sinh hẳn là dùng để báo thù, lại ở trong lúc vô tình bị người theo dõi —— "Ăn cơm ." "Không đói bụng, từ từ" "Đồ ăn đều lạnh." "Không đói bụng" "Ngươi mỗ cái ca ca đến đây." "Không. . . . . . Từ từ, ta sở trường thuật đao đến tể nhân!" "Người ni?" "Ăn cơm đi." Được rồi, này Trên thực tế chính là bị dưỡng ở tơ vàng lung lý đích Tiểu Trung y bị hại sống lại sau, một bên giảo cơ, một bên báo thù đích ấm áp quá trình! cp: đơn thuần cố gắng Tiểu Trung y chịu X hộ gia bá đạo quân nhân công ( Bạch Liễm X Trọng Trạch ) Tiểu Trung y có điều,so sánh đơn thuần, mọi người tự động mang nhập hơn hai mươi đích thân thể cùng hơn mười tuổi bị dưỡng đích thực đáng yêu đích đứa nhỏ đi! Đói, nhiều dong dài một câu, tác giả không phải y khoa hoặc y khoa quanh thân chuyên nghiệp đích, tuy rằng đã muốn hỏi quá một ít cơ hữu, nhưng là BUG rất khó nói đều tiêu diệt . Nếu có thân nhìn đến chuyên nghiệp phương diện đích BUG, hoan nghênh ở nhắn lại khu ôn nhu nhắc nhở, bản nhân thủy tinh tâm, chỉ nhận ôn nhu nhắc nhở, nếu cảm thấy được không nên mắng hai câu phun tào đích, thỉnh tự động ấn hạ hữu thượng sừng đích hồng xoa!…
♪Tên truyện: Xuyên thành đế vương tâm phúc đại hoạ♪Tác giả: Khí Chi Phần Tiêu.♪Tình trạng: 95c chưa hoàn♪Thể loại: Cung đình hầu tước, xuyên việt, sảng văn, ngọt, trưởng thành, HE, cường cường, cổ đại, chủ thụ.♪Editor: Koko♪Khởi đầu: 16/12/2023♪Kết thúc: Đang lết...∞» Bản edit không có sự đồng ý của tác giả, editor nghiệp dư còn nhiều lỗi sai, vui lòng không chia sẻ ra các nền tảng bên ngoài :") -Văn án-Chu Thái Tổ Ứng Trường Xuyên: Lấy "Loạn thần tặc tử" táng thân đánh tan loạn thế, khai cương vùng đất hoang, ban nghiêm hình tuấn pháp, ảnh hưởng đến ngàn đời sau, cả đời hắn có ưu điểm lẫn khuyết điểm. Sau khi ch/ết mấy ngàn năm, như cũ phấn hắc vô số, là danh xứng với thực trong sử sách ghi danh vị nam nhân phong vân huyết vũ.Ngàn năm sau viện bảo tàng, anti-fan · Giang Ngọc Tuần phun tào: "Ứng Trường Xuyên cực kì hiếu chiến, khắp nơi chinh phạt, những bá tánh sống dưới triều đại hắn oán thấu trời cao!!!"Giọng nói rơi xuống, hắn liền xuyên đến yến tiệc, cao giọng nói ra lời này......... Mười hai chuỗi ngọc trên mũ miện hạ, lịch sử thư thượng nam nhân kia, cười như không cười mà nhìn hắn: "Ái khanh không ngại nói tỉ mỉ?" ★Tóm tắt một câu: Nam nhân phong vân huyết vũ nhất lịch sử bị bẻ cong a! CP: Anti-fan × bạo quân bị hắn bẻ cong như thước parabol…
Tác giả : Hạ Vũ ( Diggory) Thể loại : Đam mỹ, ngược tâm, HEChính : Ôn Khách Hành ( Chân Diễn ) , Chu Tử Thư ( Chu Nhứ) Kiếp này ta cùng ngươi ngao du thiên hạ, trải qua bao nhiêu hỷ nộ ái ố, biết qua không ít chuyện thế nhân , Tử Thư ta cùng ngươi cả đời không hối hận...thứ khiến ta hối hận chính là đánh mất một tri kỷ như ngươi. Ngươi yên tâm, Chân Diễn vì Tử Thư đỡ một kiếm, hắn cướp ngươi khỏi tay ta, ta sẽ mang đầu hắn đến tế ngươi một mạng đổi một mạng . Kiếp sau ta nhất định tìm ngươi làm một đôi tri kỷ bình bình an an sống hết đời, hẹn ngươi kiếp lai sinh. Vương Gia...Chu Tử Thư , người cái gì cũng biết, thông minh suất chúng nhưng tại sao ? Tại sao không nhận ra tình cảm của ta đối với người? Ta cùng người cả đời đi đi lại lại không biết qua bao nhiêu nơi, gặp bao nhiêu chuyện vào sinh ra tử, đến cuối cùng...chết rồi cũng không nói được ba chữ " Ta Yêu Người " . Kiếp sau ta nhất định sẽ nói cho người biết tâm ta đặt ở người , hẹn người kiếp lai sinh.…