Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Fic này đang trong quá trình đợi tác giả đồng ý nên khi được duyệt mình sẽ sửa lại phần mô tả, tác giả là thegrimshapeofyoursmile ở trang Archive of Our Own.Fic làm về couple Sergey Razumosky và Oleg Volkev trong bộ comic Major Grom.Lưu ý: Bộ này chỉ danh cho những bạn nào đã đọc hoặc coi về cặp đôi này rồi mới có thể hiểu fic này đang nói gì nha=^=…
Vài ngày trước, Minseok tình cờ đọc được một topic về chuyện chuyển nhượng của em và Minhyeong. "Người ta ví xạ thủ Gumayusi là mặt trời nhỏ thuộc về T1, còn hỗ trợ Keria là đóa hướng dương luôn đón chờ ánh nắng."Chiếc oneshot được chắp bút vào ngày 27/11/2023 sau khi tớ đọc được con rumor trên weibo trong mùa chuyển nhượng.-belonged to event blissing sun-…
Một số chuyện mà tôi muốn chia sẻ và đặt câu hỏi cho các bạn,nếu trả lời câu hỏi thì các bạn phải trả lời thật lòng đó nha!Nói dối là không có tốt đâu,thiện cảm của tôi có thể giảm nếu như các bạn không trả lời thành thật đó nha-...…
distant, kể về seokjin, một người được yêu mến bởi mọi người xung quanh; và yoongi, một cậu trai khá trầm tính, cũng là bạn học của seokjin.seokjin đã phát hiện ra yoongi thích mình bởi việc cậu luôn chụp ảnh của anh mỗi ngày. nhưng tình yêu à, seokjin lại chẳng hề biết yoongi mắc chứng dementia; việc cậu luôn chụp seokjin như thế là để nhắc nhở bản thân rằng mình đang yêu. _tác giả: skyengười dịch: avenir_bản dịch đã có sự cho phép của tác giả, xin đừng mang đi nơi khác.hãy like, retweet và để lại bình luận ở bài viết gốc của tác giả, chia sẻ link nếu muốn ủng hộ bạn ấy nhé! => https://twitter.com/surrealseokjin/status/1041683519158644737?s=19…
Đây là câu chuyện về lớp 3-E khi tất cả quyết định cùng nhau thi vào trường cấp 3 Kunigaoga và được ngồi vào hàng ghế của lớp A.Và đồng thời họ cũng sẽ có thêm 1 bạn học mới nữa.Đó là ai,xem đi sẽ rõ.Và điều quan trọng nhất...Koro-sensei vẫn còn sống và lớp 3-E sẽ phải đối mặt với một con quái vật nguy hiểm hơn cả thầy ấy nữaCouple chính của truyện này:KarmaxOkudaChibaxHayamiNagisaxKayanoSuginoxKanzakiIrinaxKarasumaVà...MainxNakamuraVào đọc và nhớ vote cho mình là được rồi nha mn❤️❤️…
@Truyện được sáng tác để tham gia cuộc thi viết Fanfiction của Warning 15+ ( Do có vài từ chửi bậy.)Thể loại (Fanfiction, AkaKuro)Văn ÁnKí ức đẹp nhất của mỗi người đều là tuổi thanh xuân. Một kí ức đẹp, dồi dào, mãnh liệt về những giấc mơ ấp ủ, tình cảm học trò mới chớm nở, những dòng lưu bút dạt dào cảm xúc và những lời nhắc nhở chúng ta về cuộc đời sau này. Cậu 17, tôi cũng 17. Cậu 18, tôi cũng 18. Cậu 18, nhưng tôi lại 20. Con người chúng ta phải tiến bước. Chẳng thể đứng dậm chân tại chỗ hay đi ngược lại, cũng chẳng thể ủ rột mãi giữa những kí ức đau thương. Bởi thời gian chẳng thể chờ một ai. Ngày mai có thể tồn tại trong hôm nay nhưng hôm nay lại chẳng thể tồn tại trong ngày mai. Hãy dũng cảm, vượt qua những giới hạn, rút kinh nghiệm từ thanh xuân và tôi luyện lại. Chắc chắn chúng ta sẽ trưởng thành.Thế hệ kì tích cũng vậy!_Shyynn_…
Thể loại: tiểu thuyết lãng mạn AnhBản gốc: https://www.gutenberg.org/ebooks/29219Audio: https://www.youtube.com/watch?v=TQbmAScc1H8&list=PL614Y-7rmh2tazvQi59oNyDe-OxXpW-4yMình không dịch toàn bộ mà chỉ dịch những chương chính tập trung vào mối quan hệ của các nhân vật và diễn biến cốt truyện.…
Cuộc đời đầy những tình yêu bẩn nhơ, những lí do không đâu vào đâu để sốngThôi hãy cứ chết đi cho rồi! Cứ quên hết cho rồi!Cuộc đời đầy khốn nạn!Tình yêu này thật hết sức khó coi!…
Hồi ký Sa Mạc - Season 1: Ốc Đảo 🌴 Lời tựa -Tôi đến với Ein Gedi cũng như các sa mạc Trung Đông - Châu Phi không phải bằng bước chân, mà bằng trí tưởng tượng. Tôi chưa từng đặt chân lên bờ cát cạnh Biển Chết, cũng chưa từng để giọt nước mát của thác David vỡ tan trên da. Nhưng hình ảnh về vùng đất ấy đã đi qua mắt tôi, qua sách, qua những bức ảnh, qua lời kể, và ám ảnh như một khúc nhạc xa xăm.Một người Việt Nam viết về Israel - nghe có vẻ ngạc nhiên. Nhưng có lẽ chính sự xa lạ lại là động lực. Xa để mà khao khát, để mà nhìn bằng đôi mắt chưa quen, chưa chai lì. Xa để thấy một ốc đảo không chỉ là địa danh, mà là biểu tượng: một chỗ dừng chân của tình bạn, tình yêu, niềm vui và cả mất mát.Tôi không cố viết như một người bản địa. Tôi viết như một kẻ lữ hành, tình cờ tìm thấy trong sa mạc một bóng mát, một chút nước, một nụ cười. Và trong câu chuyện này, Ein Gedi trở thành nơi trú ẩn không chỉ cho nhân vật, mà cho cả giấc mơ của tôi về một vùng đất nơi bình yên luôn song hành cùng bão tố.Nếu có gì sai sót về ngôn ngữ, phong tục hay lịch sử, mong độc giả bản địa lượng thứ. Vì trên tất cả, điều tôi muốn gửi gắm chỉ là một lời thì thầm: "Đẹp biết bao khi trên sa mạc vẫn có một ốc đảo."…