Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Hạo Thạc có nuôi một con mèo ăn cháo đá bát, nó là sinh vật kì lạ nhất trên đời mà cậu từng gặpBộ này hoàn toàn được chuyển ver từ bộ "em nói gì cũng đúng" của tác giả _YooJin. Bộ này mình đã được sự đồng ý của tác giả để chuyển verTác Giả: _YooJinTác phẩm gốc link: https://www.wattpad.com/story/217788652?utm_source=android&utm_medium=link&utm_content=share_reading&wp_page=reading&wp_uname=MisuMisu512&wp_originator=pHcVleRwPB%2F75aWOgXUdhGpu8foBhp3lcmOtwWuV%2BnVApYFnqBDv%2Bt%2BxvAayBaqNEuAf3ZIjWV7FcRftUoc9xG4T0AvGEVO2BRR56gx1pAXjBnsXxe4KSgulE3VPSfmd…
Một kẻ vừa mới thất tình, một người chỉ là tò mò muốn thử.Hai tay chơi đã xơi cả thành phố, giờ lại muốn xơi cả nhau.Xơi thân thể xong rồi lỡ xực luôn tim nhau?Rốt cuộc ai là kẻ đầu hàng nằm dưới và đầu hàng con tim trước?Truyện gốc:Ngoạn giaTác giả:Trì Đại Tối Cườngchuyển ngữ:Can ChanThể loại:chuyện đời thường, hiện đại…
Author: @linne_25Pairing: Youngjo × HwanwoongRating: M (13+)Disclaimer: Nhân vật trong fic không thuộc về mình và mình viết fic với mục đích hoàn toàn phi lợi nhuận.Mọi chuyện trong fic đều là do mình TƯỞNG TƯỢNG và viết ra, nếu không thích mọi người có thể next.Số chương: 1/2 chương.Tình trạng viết: Đang sáng tác.Summary:....Hwanwoong đi trong khu rừng mà nóng ruột. Em không biết mình đã đi lạc đến đâu trong khu rừng rồi. Bây giờ em khá đói, và mặt trời đang dần dần lặn xuống. Bỗng em thấy mắt mình cay cay, nhưng mà em cố nhịn khóc. Em tự dặn lòng mình rằng không được yếu đuối, nhất định phải trốn khỏi cái nơi địa ngục kia. Và em cứ đi mãi, cả người đờ đẫn, chân mỏi nhừ nhưng cứ bước đi như có ai điều khiển vậy.Sợ lắm chứ. Cảm giác một mình lạc lõng giữa một khu rừng lạnh lẽo và bí ẩn khiến em nổi hết cả da gà. Mặt trời cũng đã lặn hẳn, bóng đêm bao trùm cả khu rừng. Em không biết mình đã đi đến đâu trong khu rừng này nữa. Em cảm thấy giống như khu rừng này là vô tận vậy. Dù cho em có đi hoài, đi mãi thì vẫn không tìm được lối ra chăng?Lần này nước mắt không kìm nổi mà rơi lã chã. Thật sự, lúc này em cảm thấy tổn thương nhiều lắm. Ngồi co mình lại một góc, và em khóc. Tuyệt vọng quá rồi. Em sẽ chết, chết trong khu rừng lạnh lẽo này.Đúng, sớm muộn gì em cũng sẽ chết mà thôi. Và em cũng chẳng còn gì để luyến tiếc nữa rồi.Giây phút tuyệt vọng nhất thì có một bàn tay chìa ra trước mặt em, kèm theo một giọng nói.- Này, em có sao không?…
Đây là fic thứ 2 của mình, cũng như fic cuối cùng trước khi lên lớp 12 , ôn thi đại học. Mong các bạn ủng hộ. ^^ Lee Soa xin cám ơn. Thank you. Gomawoyo. Arigatou. :3…
Bị tấn công bởi một nhóm tôn thờ Uruma Satsuki, Sorawo và Toriko tiến đến căn cứ cũ của giáo hội-Trang trại trên núi. Thế giới mặt sau vẫn còn đầy rẫy những bí ẩn nguy hiểm, nhưng sức hấp dẫn của việc khám phá những điều chưa biết vẫn luôn hiện hữu. Sorawo chuẩn bị cho nhiều cuộc phiêu lưu hơn với Toriko, nhưng mối đe dọa đáng sợ nhất đang âm thầm áp sát họ. Chưa kể đến việc có vẻ như Toriko cần nói với Sorawo điều gì đó...Bây giờ không còn đường quay lại nữa-một cơn lốc khám phá và sinh tồn kỳ lạ đang ập đến!…