𝗟𝗖𝗞 𝘅 𝗣𝗵𝗼̂́ 𝗻𝗵𝗼̉ 𝗺𝘂̀𝗮 𝗵𝗼𝗮 𝗿𝗼̛𝗶
Có một con phố chẳng tên, nằm khuất sau những mùa hoa lặng lẽ.Ở đó, chẳng có gì lớn lao - chỉ là những khung cửa nhỏ, những giọng cười xen lẫn tiếng thở dài, vài câu cãi vã rồi im bặt, vài lần giận dỗi rồi lại quay về.Mỗi ngôi nhà nơi đây là một câu chuyện không kể trọn.Có người ồn ào, có người trầm lặng.Có kẻ tưởng mình cứng cỏi, lại rơi nước mắt vì một ánh nhìn.Có người ngỡ mình là người lớn, nhưng hóa ra vẫn sống như đứa trẻ chưa chịu lớn."Phố nhỏ mùa hoa rơi" không vội vàng dẫn bạn đi.Nó để bạn tự bước vào từng góc, từng căn phòng, nghe từng tiếng gọi gia đình vang lên trong lúc hoàng hôn nghiêng nhẹ qua khung cửa.…