Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
1,122 Truyện
[TR] quàng thượng đại giá!

[TR] quàng thượng đại giá!

8 0 1

một con mồn lèo thích chu du trong giới bất lương... Đó là người khác nghĩ vậy chứ thực ra nó thích đi vòng quanh thế giới hơn👍ơ nhưng con mồn lèo lày có rì đó lạ lắm! Tại sao mèo lại đeo khuyên??? _____"kìa em ơi mày hiểu tao nói gì mà phải không?! "-ngaoo! "méo! chim cút cho bổn vương! "_____"meo meo meo lại đây nào"-meow~ "hư! loài người ngu xuẩn nghĩ rằng có thể dụ dỗ được ta? " nó hất mặt quay đi một cách sang choảnh"đjt mẹ con mồn lèo khốn nạn! quay lại đây cho ông! "-méo! "có cái l-"_____"q-quái vật!! "-meow meow~ "nhìn gì? chưa thấy mèo 2 đuôi bao giờ à?"_____một thằng cha tự xưng là Thượng Tử thích chu du phiêu bạt giang hồ- à không, phải là khắp thế giới_____"ối zồi ôi anh bạn à! chúng ta có gì từ từ nói! đừng có nhảy cầu! ""ngươi là kẻ nào?" nó ngồi trên thành cầu quay mặt lại và nhìn tên nhóc với quả đầu vuốt keo trong xấu xí kia đang hoảng hốt_____"neh neh Gito-chi! sao cậu suốt ngày đeo hai cái đuôi và đôi tai mèo đồ chơi đó vậy? " cậu nhóc đu sau cổ nó hỏi. "thả ra cái tên đầu đất này! và đấy không phải là đồ chơi! "_____"sao ngươi không giấu mấy cái bộ phận kì lạ của ngươi đi vậy?" "vì ta cảm thấy khó chịu khi chúng bị giấu đi, vậy đó~" nó nói với cái giọng điệu ngả ngớn và khuôn mặt thèm đòn đang khiêu khích đối phương_____Main: Gitomaho họ? không cósinh thần: 24/ 4 (ngày tôi tạo ra em nó) tuổi: chưa xác định (cập nhật thêm) tuổi giả: 18 tuổi năm 2005chiều cao: 1m75nặng: 63kgxu hướng tính dục: Beixecsua (chủ yếu là nam) bot: ✅ top: ✅ngoại hình:_____Cp: NP…

[ TR - MiTake ] Ngoại lệ

[ TR - MiTake ] Ngoại lệ

177 36 2

"Vì anh, cả ngàn lần rồi." Takemichi mỉm cười, tay ôm má Mikey rồi đặt một nụ hôn phớt lờ trên môi anh, đôi mắt trong vắt như trời thu nhìn Mikey.Mikey không nói gì, anh chỉ nhìn Takemichi bằng đôi mắt đen kịt kia. Khóe mắt bỗng đỏ hoe, nước mắt trào trào trực ra."Takemitchy... Takemitchy..."Mikey ôm mặt nức nở từng tiếng vụn vặt liên tục gọi tên người thương."Em đây." Takemichi vẫn thế, cậu vẫn ngồi đó vuốt ve lấy mái tóc người kia.Mikey vùi mặt vào đùi Takemichi, tay vòng qua ôm lấy eo cậu thút thít khóc như đứa trẻ, thi thoảng lại có tiếng nấc cụt."Anh ơi... Em thương anh lắm, em cũng ghét anh nhiều lắm..."Mikey nghe tới đó mà ngừng cả khóc ngước mặt lên nhìn cậu trong khi nước mắt vẫn đọng đầy ở mặt.Takemichi chỉ dịu nở nụ nhưng khuôn mặt lại đẫm nước mắt, Takemichi không dám khóc lớn em vẫn tông giọng đều đó mà nói tiếp."Em không biết nữa, em không biết mình nghĩ gì nữa... Nhưng mà có một thứ rất quan trọng với em, một thứ để em đánh đổi cả mạng sống." "Đó là anh, Manjirou. Anh là tất cả của em, anh hạnh phúc thì em cũng hạnh phúc. Anh đau khổ thì em cũng đau khổ.""Vậy nên, nói em nghe đi, khóc với em nhé. Chỉ một mình Takemichi thấy được vẻ yếu đuối của Manjirou!" Vừa dứt câu thì nước mắt của Takemichi rơi từng hạt trên mặt Mikey. Mikey như ngưng cả thở ghi chọn khoảng khắc này vào mắt mình. Mikey ấy nhé, Mikey thích nhất là mắt của Takemichi lắm. Lúc thì trong veo như trời thu long la long lanh, lúc thì xanh thẳm như mặt biển không chút gợn sóng."Takemitchy nói dối, em là đồ nói dối."…