Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Cho dù biết anh lừa dối, Tôn Khắc Mạn vẫn một lòng muốn yêu.Không còn những lời yêu thương cưng chiều, không còn ánh mắt dịu dàng mỗi khi anh nhìn cô, thứ còn lại dành cho cô chỉ là cái bóng mờ ảo cùng thái độ lạnh nhạt đầy xa cách của anh.Đến khi đứng trên tầng lầu cao chót vót của bệnh viện, Tôn Khắc Mạn hờ hững nhìn xuống dưới, trong đôi mắt đọng lại một nỗi buồn đầy đau đớn, đau đến xé nát cả tâm can.Cô đã từng hi vọng, đã từng mong ngóng một lần quay đầu nhìn lại của anh. Nhưng...Anh...xa cô thật rồi!…
Hạnh phúc của cô gọi tạm là có, nhưng sự thực thì hạnh phúc đó chưa hẳn như thế... Cô là một người sống khá nội tâm, luôn vui vẻ bởi vì cô muốn che giấu đi những nỗi buồn sâu thẩm trong lòng mình, có lúc cô kiêu kì và ngang bướng lắm. Cô chăm lo cho mọi người còn hơn cả bản thân cô.Cô tên Gia Tuệ Lạc, mọi người thường gọi là Lạc Lạc. Năm nay cô 24t và làm việc tại 1 công ty kinh doanh lớn của Lương Triết Vĩnh. Anh thì được biết bao nhiêu người biết đến và được nhiều cô gái đi theo nhưng anh không chịu. Cuộc sống đào hoa, giàu sang của anh làm bản thân anh trở nên lạnh lùng hơn và không quan tâm đến ai cả. Ngày nào vào công ty thi anh cũng làm mặt thờ ơ với mọi người. Anh tên Lương Triết Vĩnh, anh cũng 24t. Và anh là tổng giám đốc của tập đoàn lớn trên thế giới. Đó là tập đoàn Lương Gia.…
Cô một nữ nhân mạnh mẽ, xinh đẹp, kiêu căng xem mình là tâm điểm của vũ trụ, "trên đời này thứ gì Vương An Phách này không có đuợc cơ chứ"....Cho đến khi cô gặp đuợc anh, cô mới biết đuợc rằng có những thứ cô dùng tất cả mọi thứ cô có cũng không chiếm được, lần đầu tiên trong đời cô khóc, khóc một cách thê lương, đau đớn tận tim gan, "tại sao em làm biết bao nhiêu chuyện vì anh, nhưng đến cuối cùng anh lại không tin em cơ chứ, còn cô ta chỉ dùng một chút thủ đoạn thì anh liền tin ngay" tim cô đau đến nỗi chỉ mong nó thôi ngừng đập, thế giới này không còn anh, cô không còn gì cả, cô không muốn sống những ngày tháng cô độc như truớc đây nữa. Nhưng cô không biết rằng đằng sau đó có rất nhiều bí mặt, cô chưa từng được biết.Trích:" Lâm Gia Hiên nhìn xem hôm nay em làm gì cho anh này" Cô cười rạng rỡ duới tia nắng buổi sớm mai, đôi mắt lấp lánh, ngón tay thon dài quấn đầy băng gạt chìa ra hộp cơm còn ấm nóng cho anh.Anh đón lấy, liết về phía tay cô, một tia đau lòng lé lên trong tim " bàn tay trái chưa kịp giấu đi của cô cho thấy, cô đã bị rất nhiều thuơng tích khi nấu ăn cho anh, không nỡ để cô thất vọng, anh cố tỏ vẻ ăn rất ngon miệng, nhưng thật ra chúng còn khó ăn hơn cả món đồ đã bị thiu, nhưng trên guơng mặt hoàn mỹ ấy lại ánh lên tia ấm áp, cô vì anh bắt đầu thay đổi.…
Phong bỗng cúi xuống nhìn ngực cô: - Con gái mà không có khe. - Anh bặm môi cố gắng không bật cười thành tiếng. Hạ vội lấy hai tay che trước ngực. Cô gắt lên: - Mắt anh chỉ để nhìn vào những chỗ đấy thôi à? Đồ biến thái... Chiếc lắc tay định mệnh đã khiến hai con người với hai tính cách khác nhau gặp gỡ và nảy sinh tình cảm. Tất cả đều xoay quanh số phận của Hạ và Phong từ một bản thỏa thuận nho nhỏ. Những biến cố luôn xảy đến bất ngờ. Tưởng như mọi chuyện dừng lại sau mỗi sóng gió. Nhưng không, bí mật phía sau màn kịch là gì? Mời các bạn đón đọc bộ truyện tình cảm lãng mạn pha chút hài hước Hợp đồng 7 ngày yêu. P/S 1: Đây là tác phẩm ngôn tình đầu tay của mình. Các bạn ủng hộ nha. Mình đảm bảo cốt truyện sẽ cực kì hấp dẫn, chứa đầy những yếu tố bất ngờ và thú vị. :D P/S 2: Truyện của mình chỉ đăng trên Wattpad và độc quyền tại Nick này. Mong các bạn không tự ý sao chép bản quyền cũng như Mo-tuyp nội dung bên trong. Xin cảm ơn!!! :D…
Sáng sáu giờ bảnh mắt, ký túc xá Ravenclaw nhận được một tin động trời. Huynh trưởng Kim Taerae của chúng nó thế mà lại ốm rồi! /50% Hogwarts!AU, 30% Fluff, 20% độ simp của Kum Junhyeon với anh huynh trưởng Kim Taerae.…
"Trần Đan Vy, bổn thiếu gia đây thích cậu!""Ờ"Nó một mặt thờ ơ không thèm nhìn ai kia lấy một cái, khiến cậu tức điên lên."Tớ nói tớ thích cậu, sao cậu không có biểu hiện gì vậy?""Tớ nên có biểu hiện gì đây?""Bất ngờ, hạnh phúc, vui vẻ chẳng hạn. Chứ ai lại một mặt thờ ơ không quan tâm như cậu chứ?"Minh Huy giận hờn nhìn nó, cậu đã lấy hết can đảm để nói lên những điều mà cậu giấu trong lòng bấy lâu nay mà con nhỏ mà cậu thích lại như không quan tâm. Thật tức quá đi mà!Nó nhận thấy gương mặt dỗi hờn của Huy lúc này mới ngước mắt lên chậm rãi nói:"Tớ biết cậu thích tớ lâu rồi,không ngờ là đến hôm nay cậu mới dám nói!""..."Hãy cùng Di theo dõi đoạn tình cảm ngọt ngào của hai bạn trẻ nhé<3…
Nó vẫn coi hắn là bạn , nhưng chắc rằng giờ đây cảm nhận của nó đối với hắn đã khác. Có lẽ nó đã yêu hắn mất rồi-"Đồ chết tiệt, Trịnh Phong đáng chết, Uy Nhã ta đây phải làm sao đây hả ?"Ôm nó vào lòng nỉ non : " Em thật trẻ con" tình yêu của bọn họ không đơn giản mà thật sự đó là số phận bắt họ trải qua những thử thách để đến được với nhau và liệu rằng tình yêu ấy có đủ vững mạnh để họ bên nhau?Số phận có thể thay đổi người bạn đời của mình nếu như bạn đánh mất đi cơ hội đáng quý nhất....…
"Này, tớ chờ đủ rồiHãy trở về đi mà...!" Thời gian luôn là liều thuốc độc với thanh xuân vậy, lúc ngọt ngào như mật, có những lúc đắng hơn cả những viên thuốc mà ta hay uống nữa. Cái quan trọng là độ dài của thời gian, chờ càng lâu thì thuốc độc này càng phát huy tác dụng và cái ngọt ngào đấy dần mất đi, chỉ còn lại sự đau đớn và nhớ nhung_Eru&Yun_…
Cuộc gặp gỡ định mệnh làm thay đổi cả cuộc đời một con người, cô sinh viên khoa luật năm cuối Mẫn Nhi gặp hắn trong một tình huống khóc dở, hắn gây cho cô không ít phiền toái, rồi lại cùng cô vượt qua không ít khó khăn. Một năm ròng rã hắn khiến cô thay đổi , cô thích hắn-một kẻ không coi trọng tình yêu là cô lại thích hắn, trước mắt cô hắn trải một tấm thảm màu hồng thật mịn để cho cô bước lên đó không do dự và khiến cô ngã thật đau trên tấm thảm đẹp đẽ đó. Cô thay đổi , ba năm đủ khiến cô có cái nhìn khác về cuộc sống- về hắn, cô ra đi với cái mông tưởng chừng tàn phế, rồi ngày trở về dù có bị tàn phá lần nữa cũng không còn cảm giác đau. Cô nổi tiếng trong giới luật, thương trường là chiến trường cuộc sống của cô hẳn không bằng phẳng nhưng không đến nỗi để cô thất vọng. Rồi một ngày, cái ngày tưởng chừng vô vị với một cái kết không tồi, cô gặp lại hắn với một danh nghĩa khác, cô đã thay đổi, hắn thay đổi còn hơn cả cô. Hay đúng hơn đây mới là con người hắn, đúng vậy hắn là thế chỉ là bây giờ cô mới nhận ra..và điều đó thật nực cười.…