Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Tác giả : Maii 2208 Cp : AllxCris Thể loại : Hài hước, tình cảm,...- Chủ yếu là sủng ngọt Phan Lê Vy Thanh có một đời hạnh phúc an nhiên, dàn cast cũng có một vai trò thích hợp để truy thê hết nên mọi người yên tâm- Con Fic này ra đời chỉ sau vài ngày tôi lỡ chân tôi lọt hố HuyCris, HiếuCris lúc nào không hay, xin lỗi nếu văn chương tôi không được tốt lắm ><Lưu ý: truyện có những tình tiết vô lý , đọc giải trí là chínhVui lòng không mang đi nơi khác, xin cảm ơn…
Sau những ồn ào xung quanh hai cuốn sách Xách ba-lô lên và Đi, Huyền Chip sang Mỹ và bắt đầu cuộc hành trình của cô ở Standford. Cô hiện đang học Thạc sĩ ngành Khoa học Máy tính, chuyên sâu về trí tuệ nhân tạo.Khi không viết lách hay làm nghiên cứu, Huyền Chip thích leo núi, đọc sách, lái xe đến những nơi cô chưa từng đến. Mỗi ngày, cô cố gắng học một điều gì đó mới và viết về trải nghiệm của mình ở www.learn365project.com.Cuốn sách tiếng Anh đầu tiên của cô, How to not get your ass kicked in Vietnam: The native's guide, dự định sẽ ra mắt vào năm 2017.…
Tên tác phẩm: [Snarry, Tomarry] Tôi chỉ muốn một cuộc sống bình thường thôi mà?????Tác giả: Relda LilSản xuất: 28/5/2025Hoàn:??/??/????Sẽ ra sao khi Harry phải trở về thời Severus còn bé và cậu cũng nhỏ theo??Còn hoảng hơn khi giáo sư phòng chống nghệ thuật hắc ám không phải Horace Slughorn mà là Chúa tể-không-mũi Voldemort!Rồi sao em trai của cha đỡ đầu lại dính mình đến vậy chứ!!!Ôi, Harry tiền đình rồi!!…
Plot này được tui lấy từ ZhongChi cfs on Facebook á.cfs đó đây nha: https://www.facebook.com/hashtag/zxccfs_1352?__eep__=6&__cft__[0]=AZXrNRC3Ff8PDE0_U6mHsRH2gHV6TQ3eXGLZHN5m5MFkTJYmOJeYRPzWBxhg-9p_WYzCGLxS4VMLwlz2kyk_gi9SP6IytJkt9v3gwGdzx99dDHGEHmNy5xHYAwxLTni_4jEHWx_g3NGs5-uTEhkvUqu5n3BweJR2Xux1_rqFbMlpMg&__tn__=*NK-Rvăn phong tui không có hay gì đâu, tui chỉ muốn triển cái plot này vì quá vã thôi=))))…
Một câu chuyện tình yêu học đường như mơ mở ra trước mắt. Cô -một cô gái " trong nóng ngoài lạnh" hệt cái tên của mình, luôn sống vui vẻ cùng với những người bạn thân với hi vọng gặp lại cậu bé năm xưa. Anh- người con trai kiêu ngạo, lạnh lùng khiến mọi người, ngay cả những người bạn thân lâu năm cũng khó lòng đoán được lại "tan chảy" trước cô. Liệu anh có phải " cậu bé năm xưa" cô hằng mong nhớ ??? Cô có gì đặc biệt mà lại khiến con tim lạnh giá ấy bỗng tan rã giữa mùa hè???( Không chỉ có cặp đôi chính còn có các cặp đôi phụ vô cùng đáng yêu góp phần không nhỏ cho ty của cặp đôi chính của cta nx ạ )P/s: Cảm ơn mọi người đã đọc truyện. Mình viết lần đầu nên còn nhiều thiếu sót mong mọi người góp ý cho mk. Chúc các bạn thưởng thức "món ăn tinh thần" này thật vui vẻ.…
Tác giả: tê mờ hắc.tag: hệ liệt, thanh xuân vườn trường, yêu thầm, đam mỹ.hệ liệt: Hoa Hướng Dương / Chờ Đợi Người Nói Lời Yêu. VĂN ÁN " Haa.. một ngày vô vị lại đến ". Cậu cứ nghĩ những năm tháng cấp 3 của mình sẽ bình thường trôi đi giống khi xưa. Cho đến ngày nhập học ấy, khi đang nghe bài phát biểu trên bục giảng của cô bạn thân Vĩnh Hy cùng với những lời luyên thuyên của cô bạn Tiêu Nại kế bên khiến cậu lờ đễnh.Cậu ngước mắt nhìn sang một nơi khác, vô tình bắt gặp khuôn mặt đang tươi cười ,sáng ngời đầy sức sống thanh xuân ấy. Cậu vô thức nhìn chằm chằm cậu bạn học đó, cậu không biết rằng chỉ vì một nụ cười ấy cả quãng thời gian cấp 3 của mình và lẫn sau này sẽ có thêm một màu sắc trong cuộc đời vô vị, tẻ nhạt của mình.Vậy màu sắc cậu bạn đó mang lại cho Tề Giang Cầm sẽ là màu sắc rực rỡ hay là u tối đây? Lý Lạc Thần(công) x Tề Giang Cầm(thụ).Lưu ý: Truyện Hoa Hướng Dương chỉ hoạt động trên nền tảng MangaToon.…
Có người chọn cách sống giữa lòng thế giới. Có người lại chọn đứng ngoài lề, quan sát từ xa. Còn Nguyễn Hạ Vân - cô chọn cách tồn tại như một bóng linh hồn, lặng lẽ đi qua 28 thành phố, chỉ để lắng nghe những tiếng vọng từ chính mình. NguySau ngày tiễn mẹ về bên kia thế giới, Nguyễn Hạ Vân - một bác sĩ pháp y với đôi mắt sắc lạnh và tâm hồn khép kín - quyết định rời bỏ thành phố thân quen. Không phải để trốn chạy, không tìm kiếm một điều gì rõ ràng, cô chỉ đơn giản... đi. Như một cách giải phẫu lại chính cuộc đời mình: từng khoảnh khắc đã sống, đã mất mát, đã yêu thương mà chưa từng gọi tên thành lời. Câu chuyện mở ra như một bản hồi ký, trải dài từ ký ức tuổi thơ khắc nghiệt đến hành trình qua 28 điểm dừng chân. Nơi đây, mỗi con người, mỗi khung cảnh đều để lại dấu ấn, vết xước trong sâu thẳm nội tâm của cô.Phần cảnh báo: Truyện này có nhiều yếu tố không có thậtTôi cũng tham khảo nhiều nguồn nên tác phẩm có thể giống 1 số điểm với tác phầm khácBút danh của tôi là :Tuyết Miên Hàn MộngTôi còn đăng tải trên facebook, mong mọi người ủng hộ…
Xin chào,tôi là Ruma Tarako tôi sinh ra trong một gia đình giàu có.Tôi có 2 chị gái và 1 anh trai.Bố mẹ luôn bênh vực anh tôi và chị tôi còn tôi thì chẳng ai yêu.Vào một ngày,trời thu trong xanh tôi thấy một ông lão đang ngồi bên một cái giếng cũ tay ông cầm một cây vĩ cầm.Tiếng đàn của ông vang lên,tôi lại thấy yêu đời.Ông quay lại nhìn tôi bằng ánh mắt trìu mến và hỏi tôi rằng:"Cháu gái,cháu nhìn ông sao?".Tôi đứng im và lẳng lặng một câu:"Dạ!".Ông ấy nhìn tôi và mỉm cười,tôi cảm giác tôi đã quen ông ấy từ trước,một hạt bụi bay vào mắt tôi,tôu lấy tay dụi mắt.Khi tôi bỏ tay ra thì ông lão ấy đã biến mất,tôi đã đi tìm ông ấy nhưng không thấy đâu cả!Tôi mới đi về nhà,lúc ấy tôi có cảm giác hơi buồn một chút.Khi về nhà thứ tôi nhìn thấy đầu tiên là một bức thư được để ngay ngắn ở trên bàn.Tôi vội vã đọc và tôi biết rằng mẹ tôi và anh chị tôi đã bỏ tôi mà đi.Tôi không rõ lý do vì sao lại như vậy nữa.Lúc đầu,tôi tưởng họ chỉ đùa thôi nhưng khi tôi tìm hết trong nhà thì tôi không còn tin đó là một trò đùa nữa.Tôi đã khóc rất nhiều,tối đó tôi ra lại chiếc giếng mà hôm nay ông lão bí ẩn đấy đã đánh một bản đàn vì cầm.Tay tôi cầm bức thư,bức thư ướt nhẹp vì tôi đã ôm nó mà khóc.Thế rồi tôi mệt quá,tôi thiếp đi trong chốc lát.Khi tỉnh dậy tôi thấy mình đang ở đâu đó!Không phải là chiếc giếng hôm qua mà tôi đã ngồi.Tôi thấy khá sợ nhưng tôi vẫn đi dù sợ thế nào!Ở đây thật rộng lớn,xa xa tôi nhìn thấy một con ngựa thần.Tôi nghĩ đó là giả nhưng không thứ mà tôi nhìn thấy hoàn toàn là sự thật.Ô kìa!Là ông lão hôm qua đây mà,ông ấy đang nói chuyện với một bà lào,tay bà lão ấy cầm một cây đàn guitar .Họ đang nói chuyện khá vui vẻ,tôi bước đến gần họ và nói:"Xin chào".Ông bà ấy bất ngờ và hỏi:"Cô bé,sao cháu lại ở đây?".Tôi bình tĩnh và kể cho họ mọi chuyện đã xảy ra vào hôm qua.Ông bà nhìn tôi và âu yếm như một đứa cháu:"Thật tội nghiệp cho cháu,hãy đi cùng ông bà,bọn ta sẽ nuôi lớn cháu!".Tôi suy nghĩ môtj lúc lâu rồi gật đầu!Có lẽ đây sẽ là một chuyến phiêu lưu dài dài.…