Tôi bị bệnh
tiêu cực…
tiêu cực…
Đơn giản là cảm nhận tiêu cực của tôi ?Xả stress, đừng để tâm nhiều…
park jimin bị gạ bởi chính đàn em năm nhất mà mình thầm thích.…
Một đồng nhân nho nhỏ về lần đầu gặp nhau của hai chú thỏ con Lam gia.…
Note: Khôn Khôn là thụ là thụ là thụ.Khụ, truyện này tổng hợp các oneshot mình viết về Khôn Khôn, cục cưng bé nhỏ đáng yêu của đại gia đình IKun <3…
Một ngày nào đó anh nhất định sẽ có được em…
Tác giả: Đường Trung MiêuThể loại: Xuyên việt, góc nhìn nam, không CPSố chương: 162Ngày edit: 27/7/2019🌱Không re-up, chuyển ver. Không dùng với mục đích thương mại🌱…
(★) Viết bởi heart小大大. Chuyển ngữ bởi DUYÊN KIẾP CẦM CA.…
Tác giả: Makole (lofter).Edit: Eric2279 (là mình nè).CP chính: Nghi Truy.CP phụ: Hi Trừng, Vong Tiện (trừ một số CP mình không tiện kể tên thì gần như CP nào mình cũng nhai được).Cả đồng nhân có thể tóm gọn bằng ba câu:❝ Sơ tâm chẳng úa tàn, hải triều dâng lên, bốn bể quyến luyến.Nếu tình là vực thẳm, vươn mình lên xoáy nước cũng thành toàn.Sau này gặp lại, ta vẫn là thiếu niên không biết sợ hãi. ❞---------------------------------Đây là một trong những đồng nhân Nghi Truy mình yêu thích nhất nên mình quyết định edit nó, tuy nhiên chưa có sự cho phép của tác giả, mình cũng làm vì sở thích cá nhân chứ không phải vì thương mại nên các cậu đừng mang nó đi đâu nhé ạ.Vì truyện thật sự quá dài nên mình đã phải chia làm ba phần để đăng. Chúc bạn đọc truyện vui vẻ.Update: Ôi mình vừa tra lại tên của Lam Sâm (OC của tác giả) thực ra là Lam Thần =")) mình đã sửa lại rùi nhe.…
Đây là những couple mà mị ship cũng đồng nghĩa với lại nó là ý kiến cá nhân của mị thôi uwu ~ ʕ•ᴥ•ʔ…
🌱Tác giả : Ngôn Lục Tiếu Ý🌱Thể loại : Xuyên nhanh, NP, Cả ngôn lẫn bách [Chanh Chanh chủ thụ]_______Văn Án_______Chanh Chanh tiểu thư xuyên qua cứ tưởng có thể bắt nạt người ta, nhưng chẳng may bị "bắt nạt" lại rồi.-----------🚫Chú Ý🚫------------▪Truyện mình chỉ đăng duy nhất trên wattpad không có đăng trên bất kỳ nền tảng nào khác!▪Với lại có những chương mình đã sửa lại, người re-up không biết có thể đăng lại cái cũ cho nên để đọc được bản hoàn chỉnh nhất của mình hãy đọc ở wattpad nhé!…
Hoa nở rồi hoa lại tàn...…
Đây là câu chuyện về một người đàn ông cô đơn của sáng tạo doanh , luôn muốn tan làm cho đến khi gặp chàng trai ấy chàng trai ngốc nghếch của anh🍊🍊…
Nếu ai hỏi em có bao giờ hối hận khi chọn yêu anh không? Thì em sẽ trả lời là không, vì yêu anh em mới được như hôm nay, anh là tất cả với em dù chúng ta mãi mãi không đến được với nhau thì em cũng không bao giờ hối hận. Nếu ai hỏi em có hối tiếc việc đã làm cho anh hay không? Em cũng sẽ trả lời là không, vì anh em có thể hy sinh đánh đổi tất cả... Nếu ai nói em ngu ngốc em chấp nhận vì khi yêu không ai còn đủ lý trí và thông minh để giải quyết mọi chuyện, em xin nghe theo trái tim của mình... Vậy còn anh? Anh sẽ trả lời như thế nào? Em rất muốn biết câu trả lời của anh???* Giới thiệu nhẹ về truyện: Hwang Eu cô gái người Việt vì tình yêu của cô dành cho Suga (thành viên BTS) Idol xứ Hàn và vì 1 lời nói từ lần đầu gặp anh mà cô đã trải qua bao khó khăn để đến Hàn Quốc gặp anh, lần thứ 2 cô gặp anh với khác với lần đầu khiến anh không nhận ra cô, cô sẽ làm gì để anh nhận ra cô và cả 2 sẽ như thế nào mọi người đọc truyện sẽ biết... cảm ơn, đây là truyện thứ 6 của mình mong mọi người đọc cho mình nhận xét...…
Its time to đọc BL :v…
Gió Thạch Hãn hát bài ca thương nhớMột người đi một người mãi đợi chờ Ta vẫn kể, kể về thời chinh chiếnMong một ngày ký ức lại tìm nhau.Dòng Thạch Hãn bao năm từng chứng kiến,Một cuộc tình chẳng khuất phục thương đauGiữa lửa đạn ta tìm nhau lần nữaHát câu hò cho trọn giấc mơ xưa.Năm 1972, giữa chiến trường rực lửa của Thành Cổ Quảng Trị, Kiều - một nữ chiến sĩ gan dạ, và Phương - cô y tá dịu dàng nhưng kiên cường, gặp nhau giữa những ngày bom đạn ác liệt. Họ cùng nhau chiến đấu, cùng sẻ chia từng khoảnh khắc giữa ranh giới sống chết. Từ tình đồng đội, giữa họ nảy sinh một tình cảm sâu sắc, nhưng chiến tranh không cho phép họ kịp gọi tên thứ tình cảm ấy.Rồi một trận bom oan nghiệt đã cuốn Phương mất tích giữa dòng Thạch Hãn đỏ rực màu đau thương. Kiều tuyệt vọng tìm kiếm người thương, mang theo niềm đau và nỗi nhớ suốt nhiều năm sau. Khi hòa bình lập lại, cô quay trở lại mảnh đất năm xưa, để rồi bất ngờ nghe thấy một câu hò quen thuộc bên bờ sông - câu hò từng gắn liền với Phương.Phương vẫn còn sống, nhưng ký ức về Kiều đã lạc mất theo những tháng năm chinh chiến. Trước đôi mắt ngỡ xa lạ mà thân thuộc, Kiều quyết định ở lại, kiên nhẫn giúp Phương tìm lại những gì đã quên. Và rồi, giữa những câu chuyện cũ, giữa những bông hoa trôi trên dòng Thạch Hãn, giữa những câu hò vọng về miền ký ức, Phương dần nhớ lại tất cả.Chiến tranh từng chia cắt họ, nhưng hòa bình mang họ trở lại bên nhau. Dòng Thạch Hãn đã chứng kiến những cuộc chia ly, nhưng cũng là nơi đưa những trái tim lạc…